Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 46: Gấu bóng đêm

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Gấu bóng đêm


Quả như Kiệt nghĩ, nó bắt đầu hạ hai chân trước và đi vòng lên phía trên, còn Kiệt sẽ đi vòng xuống theo bên tay phải để giữ ngọn lửa ở phía trung tâm cuộc chiến, tạm thời thì ngọn lửa đang ngăn được nó. Rồi từ phía trên, con gấu trồm lên rồi lao một cú cực mạnh về phía Kiệt. Kiệt nhanh hơn, cậu nhảy một cái rồi lăn một vòng, cú lăn giúp giảm lực khi v·a c·hạm rồi đáp trả nó ngay bằng một mũi giáo sắc nhọn. Mũi giáo cắm vào vai nó, nhưng nó lại đứng dậy giống như không hề có một v·ết t·hương nào vậy, thậm trí nó còn dùng chân trước đẩy cây giáo ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

-Này, mày mạnh đấy… con gấu đáng ghét, nếu tao không buồn ngủ và đói thì mày chưa có cửa nhé.

-Rồi rồi, mày sẽ t·ấn c·ông tao thế nào đây… chơi trò chạy vòng tròn nhé.

Kiệt hạ hai cây giáo xuống, cậu rút cung và tên ra, “Nó không có tốc độ, hy vọng mình có thể bắn trúng mắt của nó” Con gấu hạ mình xuống bằng bốn chân, nó tiếp tục di chuyển gần đến Kiệt, một cách chậm dãi và từ tốn, t·ấn c·ông trực diện, không ngại dùng thịt đè người với đối thủ là phong cách của nó. Kiệt bắn ra một mũi tên… Và con gấu, chỉ với một cái lắc đầu, mũi tên nhẽ ra phải nhắm vào mặt nó thì trúng vào vai, có vẻ như nó không tránh kịp mà cố tình để mũi tên lệch sang vai. Nếu nói đến sức thì chắc chắn là nó rất khỏe nhưng đôi mắt nó thì cũng quá tinh tường.

Nói vậy, chứ Kiệt thực ra cậu đã quá mệt rồi, con gấu quá khỏe, nhưng có vẻ như nó không quá khôn ngoan giống như một con gấu thành tinh, đôi mắt không sáng quắc như lũ sói hay mèo, nó cũng không quá tinh nhanh. Có lẽ nhờ mấy cái đống lửa này nên nó mới nhìn thấy mình và t·ấn c·ông.

Kiệt rút tiếp hai cây giáo khác, mỗi tay cầm một cái, cậu lại đi vòng lên, lần này con gấu ở dốc phía dưới. Nó hạ hết bốn chân xuống đất rồi tiếp tục xồ đến bên Kiệt một lần nữa. Kiệt cắm mạnh một ngọn giáo xuống khe đá, khe đá giữ ngọn giáo giống như một cái chông ngắn chĩa về con gấu. Nó xồ đến, nghiễm nhiên ăn ngay một giáo khác. Nhưng nó không hề dừng lại, mũi giáo thứ hai của Kiệt đâm vào ngay bả vai của nó nhưng nó kịp vả một cái như trời giáng sượt vào cánh tay trái của Kiệt. Kiệt ngã nhào sang một bên, mất đà, con quái thú đen cũng lao xuống dưới dốc rồi lăn vài vòng trước khi va vào một tảng đá.

-Không xong rồi, mắt nó tinh thế sao?

Đống lửa mỗi lúc một to hơn, nhưng lửa không cháy được lâu vì đám cỏ đó sẽ bị cháy hết. Kiệt cầm ngọn đuốc mà nãy mình đáp xuống trước mặt con gấu, cậu bắt đầu chạy và thứ v·ũ k·hí duy nhất cậu dùng bây giờ chỉ là ngọn đuốc. Kiệt chạy vòng quay, dùng đuốc để xua con gấu. Vừa chạy, cậu vừa dí ngọn đuốc xuống đống cỏ cho nó cháy, rồi lại chạy, dùng ngọn lửa để chặn nó. Sau một hồi, Kiệt đã phải dừng lại vì kiệt sức, v·ết t·hương trên vai đã chảy khá nhiều máu, hai chân của cậu run lên, cậu không còn cảm nhận được cảm giác gì ở đôi bàn chân nữa, và con gấu đang đứng trước mặt cậu. Kiệt không thể chạy được nữa, cậu khụy xuống, và con gấu lúc này đã hiểu, con mồi đang nằm trong tay nó, khi mà lửa vây xung quanh. Nó trồm dậy rồi gầm lên một tiếng thét kinh dị, giống như đang khẳng định cái chiến thắng này của nó. Rồi nó dậm mạnh hai chân trước xuống đất, thậm trí, cú dậm cũng đủ làm mặt đất rung chuyển.

Khá bình tĩnh và sôi máu, nhưng không giấu nổi sự mệt mỏi, cậu thở hổn hển, ở giữa Kiệt và con gấu bây giờ là một ngọn lửa đang dần cháy to hơn, con gấu sẽ đi một đường vòng và Kiệt sẽ vờn nó, kế hoạch là như vậy. Con gấu đứng bằng hai chân, cơ thể nó như hòa mình vào bầu trời đêm đen như mực, nhưng đôi mắt thì hừng hực rực lên những ngọn lửa đang cháy. Kiệt đưa cây giáo về phía tay phải, rồi tay trái hạ con Gạo xuống một góc, cậu túm sợi dây buộc nó rồi đẩy con Gạo một cái ra xa khỏi vùng chiến sự. Con Gạo đã tỉnh dậy, và nó đã bị con gấu chú ý, nhưng ngay lập tức con gấu trở lại với mục tiêu lớn của nó, chính là Kiệt.

“Một con gấu đen khổng lồ”.

Kiệt dừng lại và chuẩn bị tư thế đối đầu với con thú lạ lẫm. Cung, giáo tất cả đều sẵn sàng, con vật khổng lồ đen xì tiếp tục với lao đến với bốn chân cực to và khỏe mạnh, nó đang di chuyển giữa những tảng đá và chuẩn bị t·ấn c·ông Kiệt.

Kiệt leo lên ngọn núi, về phía nơi khi nãy cậu để con Gạo lại, nó vẫn còn ở đó, nằm nép vào một hốc đá. Kiệt bế nó lên, nó thở gấp, vào cậu cảm nhận được nó đang sợ hãi. Cậu lại đeo nó lên vai và tiếp tục đi, lần đầu tiên hạ được một con gấu, một mình, Kiệt cảm thấy khá vui và phấn khích, cậu cảm thấy chuyến phiêu lưu trong rừng này không hề lãng phí, một sự nhiệt huyết và cảm xúc mạnh mẽ dâng trào trong người cậu. Nhưng sự kiệt sức thì không thể chối cãi, một hốc đá nhỏ hiện ra phía bên kia con dốc cách chừng vài trăm bước chân nơi Kiệt đã đánh bại con gấu đen theo cách của mình, cậu quyết định rằng đêm nay sẽ nghỉ ở đó. Kiệt chui vào hốc, nó đủ rộng để vài người nằm, nhưng để cẩn thận, Kiệt cắm một ngón giáo sâu xuống đất để buộc con Gạo lại. Rồi cậu kiếm vài tảng đá nhỏ, chất lên để che đi một góc cái hang. Kiệt nghĩ rằng ít ra thì nếu một con vật to lớn nào t·ấn c·ông cậu thì cậu có thể phát hiện ra khi nó cào đống đá này ra ngoài. Cậu trải tấm áo choàng và dùng nó làm chăn. Nằm xuống và thở phào, cậu gác tay lên trán giống như đang trầm tư một chuyện gì đó. Cậu nhìn ra ngoài bầu trời đêm bên ngoài, ánh trăng khuyết le lói, không có nhiều tiếng động ngoài tiếng gió xào xạc khi và vào những ngọn cỏ. Đống lửa phía xa nơi Kiệt đã đánh bại con gấu cũng không còn ánh lên những ánh sáng vàng bập bùng, có lẽ lửa sắp tắt. Kiệt nhắm mắt, khi chưa kịp nghĩ ngợi gì cho cuộc phiêu lưu ngày hôm sau. Kiệt nhanh chóng ngủ th·iếp đi, lần đầu tiên cậu ngủ ngoài làng.

Kiệt lùi dần, cậu rút thêm một tên nữa rồi tiếp tục bắn vào con gấu ở dưới dốc, nó không tránh được, nhưng không thể bắn trúng vào điểm nào chí mạng cả, rõ ràng nó thấy được mũi tên bay ra nhưng nó không đủ nhanh để tránh. Vậy là giáo, tên đều không có tác dụng với con gấu to khỏe này, nếu nói đến sức thì Kiệt lại càng không phải đối thủ của nó, chắc phải nặng gấp hàng chục lần Kiệt. Chạy trốn không phải kế hay lúc này. Kiệt còn con Gạo, chiến đấu thì không ngang trình, chỉ còn một cách cuối cùng. Nếu nó chỉ là một con gấu thực sự, nó khỏe và mạnh hơn Kiệt nhưng chắc chắn nó sẽ không đủ mưu trí. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 46: Gấu bóng đêm

Nhưng Kiệt biết, nó khá khôn và sẽ không chọn đi vòng xuống dốc đâu, nó sẽ vòng lên phía trên dốc núi.

“Hy vọng rằng, mày sẽ thoát được ra nó, lớp cỏ mỏng không cháy được lâu đâu”

Kiệt lùi lại, rồi cậu đáp ngọn đuốc ra phía trước, ngay trước mặt con gấu. Trong thoáng chốc, con gấu đổi hướng để tránh ngọn lửa. Nhưng nó không thể ngờ, nó không tìm được đường ra, ngọn lửa, và Kiệt vẽ lên đám cỏ, nó đã thành một vòng tròn vây kín lấy con gấu, và nãy giờ Kiệt chỉ đang dụ nó vào trong mà thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Kiệt dùng chút sức lực còn lại để bước lùi vài bước, con gấu đang tiến đến, một cách từ từ và đầy đe dọa nhưng không hề vội vàng, lửa từ đ·ám c·háy lớn soi sáng con gấu rõ ràng hơn bao giờ hết, nó to như hai con trâu, bàn chân nó to và có những móng sắc nhọn, khuôn mặt dữ tợn với hàng răng to khỏe, người nó có v·ết m·áu, giống như nhiều v·ết t·hương đã tích tụ. Chắc hẳn nó đã phải chiến đấu với rất nhiều loài thú khác.

Lúc này, người chiến thắng - Kiệt mới đứng dậy, cậu nhảy lên phía tảng đá trên cao, cậu lấy cung và tên, đầu mũi tên được đốt lửa, ngắm bắn về phía con gấu mạnh mẽ. Nhưng Kiệt đã không bắn, con gấu loay hoay, khổ sở trong cái đống lửa ngày càng cháy to ấy… Kiệt ngắm tên về phía nó, nhưng cậu không lỡ bắn vào nó. Kiệt suy tư một lúc, cậu quyết định hạ tên xuống, “trận này, ta thắng rồi nhé”. Cậu tìm con Gạo nãy mà mình vất ra xa, rồi nhặt cung, hai cây giáo còn lại, rồi tiếp tục đi về phía nam như đã định trước, cậu ngoái lại một lần cuối cùng nhìn câu gấu đang gầm thét và quằn quại trong đám lửa. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Mày nghĩ rằng, mày đã thắng phải không”

“Nếu giữ ngọn đuốc thì khác nào báo với nó rằng ta đang ở đây” Kiệt đáp ngọn đuốc đang cầm trên tay vào một đám cây bụi, nó nhanh chóng bén lửa và cháy to, đ·ám c·háy bùng lên thì con vật to cao đen hôi này cũng chạm trán Kiệt. Vướng ngọn lửa, nó không thể t·ấn c·ông. Thứ sinh vật khổng lồ đó trồm dậy bằng hai chân và gầm lên một tiếng xé tan sự tĩnh lặng của bầu trời. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 46: Gấu bóng đêm