Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 49: Phục Ma Khống Thiên Tổ
Thấy Lê Minh ngạc nhiên hỏi, Thiên Tổ cười hèn mọn trêu tức, còn không ngại nói đến những nơi kín đáo của cậu ta mà hắn vừa thông qua ký ức của Thiên Duy nên biết được.
Mặc cho Lê Minh không ngừng la hét, nhưng vẫn không có chút hồi âm nào từ tên Thiên Tổ kia. Không còn cách nào khác, Lê Minh đành gác chuyện này qua một bên, ngồi xuống tiếp tục quan sát tình hình của Thiên Duy.
Mặt trời đã ló rạng, Lê Minh theo lời Thiên Tổ mang hắn ra ngoài cửa động, nơi này có thể hứng trọn ánh nắng ban mai, vì vậy cậu muốn kiểm chứng xem những lời hắn ta nói tối qua là trêu đùa hay thật sự kẻ này có thể chuyển đổi năng lượng Thái Dương thành Ma Khí.
Thiên Tổ khi nghe Lê Minh la hét inh ỏi, lại khoái chí cười lớn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cái gì? Bất Động Minh Vương chú của ngươi ngộ đến Hàng Phục Ma Quân chú rồi?
Chương 49: Phục Ma Khống Thiên Tổ
Dứt lời, Lê Minh phất mạnh tà áo xoay người đi vào hang động, cái bóng dưới chân cậu theo lời nói kia vang lên bất ngờ rục rịch không ngừng, giống như đang vì câu nói của cậu ta mà reo hò cổ vũ.
Nghe vậy, Lê Minh nghi ngờ hỏi.
- Ngươi còn biết cả cái này? Ta cũng chỉ vừa ngộ ra nó lúc ngươi giở trò với Thiên Duy.
- Này, Ma Da, ngươi làm trò gì vậy? Này, này… ngươi không lên tiếng thì cũng đừng trách ta ra tay độc ác.
Một đêm cứ như vậy trôi qua, Lê Minh vẫn ngồi túc trực bên cạnh hai đồng bạn không rời nửa bước, còn tên Thiên Tổ kia sau lời dặn dò mang hắn đi phơi nắng kia cũng im bặt không còn lên tiếng nữa.
Những chương sau sẽ ngày càng hắc ám và mất nhân tính hơn. Bạn đọc cứ từ từ mà thưởng thức. Cầu đề cử, cầu đánh giá ***
Lê Minh đứng ngẩn người nhìn cảnh này, đến hơn một giờ sau một tiếng “ợ” rõ to phát ra từ trong kiếm gỗ. Lê Minh lúc này giống như bị hoa mắt, ánh sáng vàng rực phát ra từ thân kiếm vậy mà chỉ trong chớp mắt liền hóa thành đen kịt, ma khí vô cùng tinh khiết từ trong kiếm theo tiếng “ợ” kia tỏa ra rồi lập tức bị hút ngược trở về, sau đó mọi thứ mới trở lại như bình thường, kiếm gỗ mất đi hào quang rơi thẳng xuống tay Lê Minh.
Nó chính là dấu hiệu đã giam cầm Thiên Tổ thành công, trừ khi bị người khác có sức mạnh vượt trội so với người tạo chú phá bỏ phong ấn đi, hoặc Lê Minh c·hết thì Thiển Tổ mới có thể trốn thoát khỏi nơi này.
Kẻ này hiện tại chỉ là một luồng ý thức, lại bại Bất Động Minh Vương chú giam nhốt nên không còn cách nào để trốn thoát. Hắn chỉ kịp la lên một tiếng đã bị Hàng Phục Ma Quân chú hút vào trong kiếm gỗ, một hoa văn màu vàng, có hình thanh kiếm tương tự v·ũ k·hí của Bất Động Minh Vương theo đó liền xuất hiện trên thân kiếm.
- Chỉ cần ta còn chưa c·hết, thì chưa biết ai là cờ ai là quân đâu!
Nghe hắn nói, Lê Minh lúc này mới cẩn thận chú ý đến thằng Duy bạn mình. Trên người hắn lúc này ẩn hiện có một đám sương mỏng bao quanh, ngoài da thì lúc xanh, lúc đỏ, lúc lại tím trông rất kỳ lạ.
Ở trong một góc tối gần đó, một bóng đen ẩn hiện sau vách đá, chỉ lóe lên rồi biến mất, tiếng thở dài của kẻ kia vang lên văng vẳng trong thiên địa.
Nghe hắn hỏi, Lê Minh giật mình chốc lát rồi hỏi lại.
- Thằng s·ú·c· ·v·ậ·t đầu thai, thả Tổ cha của ngươi ra. Ta sẽ bảo tên thầy bói ở Quận 2 phán ngươi c·hết sớm.
Dứt lời, kiếm gỗ như bị một lực lượng khác điều khiển, lập tức bay ra khỏi tay Lê Minh, phóng thẳng vào hang động nằm yên vị trên một tảng đá cao.
- Một luồng ý thức như ngươi thì cho nó được cái gì? (đọc tại Qidian-VP.com)
Cầm kiếm Trừ Ma chỉ thẳng vào đầu lâu Thiên Tổ, Lê Minh không chút nể nang bắt đầu đếm lùi, ánh sáng trên kiếm cũng dần hiện lên, chú văn theo đó bắt đầu xoay vòng quanh thân kiếm.
Nghe Lê Minh nói, Thiên Tổ giống như giận dỗi, không thèm lên tiếng nữa. Đến lúc Lê Minh định thúc giục Văn Thù chú tẩy rửa linh hồn cho Thiên Duy, tránh để hồn vía hắn ta bị tà khí vấy bẩn thì Thiên Tổ bất ngờ lên tiếng ngăn cản.
- Ngũ hành với ngươi là khắc chế lẫn nhau, nhưng ngũ hành với ta thì là một thể. Giống như hai viên nam châm, nếu ngươi biết vận dụng thì nó có thể vừa đẩy nhau, lại vừa hút nhau. Tốt hay xấu không phải ở vật, mà là do cách dùng. Nói chuyện với tên không não lại nghĩ mình thông minh như ngươi thật là tốn năng lượng của ta. Sáng mai nhớ mang ta đi phơi nắng lúc mặt trời vừa ló rạng, ta cần ánh nắng để bổ sung ma khí mà tồn tại, nhớ đấy, làm tốt vào, khi nào rảnh ta chỉ ngươi vài chiêu.
Dứt lời, Lê Minh lóe lên vẻ độc ác, chắp tay ở sau lưng, đi xung quanh Thiên Tổ một vòng rồi dừng lại, vừa phất tay Kiếm Trừ Ma liền xuất hiện trên tay.
- Nó đang tu ma pháp hệ Hỏa, ngươi lại thêm vào người nó hệ Thủy? Đây là giúp nó hay hại nó.
Nói dứt lời, Thiên Tổ liền im bặt không lên tiếng nữa. Lê Minh đứng như trời trồng, suy nghĩ lại những vấn đề hắn ta vừa nói với mình. Một lúc sau dường như vẫn chưa giải thích được, miệng không nhịn được nói nhỏ.
Chứng kiến cảnh này, Lê Minh vừa giật mình, lại vừa nghi ngờ thêm chút nữa về việc tên Thiên Tổ kia chính là cố ý tiếp cận nhóm người cậu. Thở ra một hơi, Lê Minh nắm chặt nắm đấm nhìn lên trời cao, miệng không nhịn được mà nghiến răng nói.
Thấy bạn mình như vậy, Lê Minh cũng không chắc chắn, hỏi lại.
- Nhờ ký ức của tên nhãi bị đá đập vào đầu kia nên có gì trên người ngươi mà ta không biết. Mông bên phải, nốt ruồi to như ngón tay út, có đúng không?
*** MAP TÂN THỦ SẮP KẾT THÚC. 50 chương đầu chỉ là khởi đầu để làm quen dần với cuộc sống mới của nhóm Lê Minh và những người bạn. Chưa có mấy khó khăn cách trở, chưa khắc họa được cái hắc ám trong thế giới Kinh Dị Nhân Tâm này.
Bên trong thân kiếm, Thiên Tổ nghe thấy Lê Minh có ý hù dọa mình liền ngáp dài một tiếng, sau đó mới thở dài lười biếng nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lê Minh cũng không rảnh để cãi tay đôi với tên già dê này, ánh kiếm sáng lên liền xuất ra Hàng Phục Ma Quân chú hòng giam cầm Thiên Tổ trước, còn chuyện khác cứ từ từ tính sau.
Không những thế, khuôn mặt Thiên Duy cũng theo đó biến đổi không ngừng. Lúc đau đớn, khi thì giãn ra, lúc khác lại như gặp được niềm vui cười lớn không ngớt.
- Ngươi im lặng chút đi, ta chỉ không muốn thả một kẻ không biết là thù hay là bạn, lại có khả năng ẩn nấp tuyệt đối dưới mắt ta ra bên ngoài. Ai biết nếu thả ngươi ra, ngươi có thù dai chờ tương lai cắn ta một miếng hoặc nhờ kẻ khác xử lý ta hay không? An toàn là trên hết, cứ nghỉ ngơi ở đó đi, đợi ta cứu hai đồng bạn của ta xong rồi chúng ta lại tâm sự.
- Thiên Tổ, nhanh đưa ra quyết định. 3, 2, 1…
Vừa mang thanh kiếm gỗ ra, chỉ thấy bên trên hoa văn hình kiếm bất ngờ ánh lên, giống như có một lực hút, ánh nắng xung quanh vậy mà bị bẻ cong khỏi quỹ đạo, không gian cũng theo đó vặn vẹo cùng một chỗ toàn bộ bị hút vào bên trong thân kiếm gỗ.
- Thằng nhãi, cặp mắt ngươi sinh ra để cho đủ linh kiện hả? Có nhìn thấy hiện tại thuộc tính Thủy đang bị hắn hấp thụ không ngừng hay không?
- Được rồi, tạm thời ta sẽ đi theo ngươi một đoạn thời gian. Nhưng này thằng não tàn, ngươi đừng làm bừa, cái tên đầu bị đá đập kia được ta tặng cho một ít thứ, hiện tại hắn đang trong thời gian ngộ pháp, nếu ngươi động vào không những không cứu được hắn ta, mà còn làm hắn bị phản pháp, không tàn cũng phế.
- Đáng tiếc, ta tìm tới chậm một bước rồi.
- Thằng mất dạy, người lớn đang nghỉ ngơi có chỗ cho đám trẻ ranh các ngươi xía vào sao? Thiên cơ không thể lộ, đến khi biết tự khắc sẽ biết. Để cho ta nghỉ ngơi, phắn lẹ đi.
- Hừ! Thằng già dê, không biết ngươi có mục đích gì, ta thà bắt lầm còn hơn thả xổng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lê Minh sau một lúc ngẩn người liền lên tiếng gọi Thiên Tổ, cậu muốn hỏi hắn một chút những thứ kỳ lạ vừa xảy ra. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.