Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 52: Bao Vây
Lê Minh vừa khuất bóng, chỉ thấy tấm lưới đỏ kia liền bị hơn trăm đầu tà vật, ma quỷ lẫn lộn giống như châu chấu đi qua, chưa tới mười giây liền hủy nó đi.
Theo kiếm Trừ Ma chém ra, tinh huyết của Lê Minh văng ra bốn phương tám hướng, được Hàng Phục Ma Quân chú tác động lên tạo thành một tấm lưới lớn đỏ thẫm, thần quang phát ra sáng chói cả một bãi đất rộng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn vừa dứt lời, từ bên ngoài, một người chạy xồng xộc vào, lập tức quỳ xuống báo.
- Bẩm đại nhân, có tin tức mới từ Ẩn hộ pháp. Hắn nói… hắn nói…
- Ta dùng gần mười năm để bày bố cục diện, vậy mà bị đám ngu dốt các ngươi p·há h·oại chỉ trong chớp mắt. Rừng Khống Hồn có xảy ra chuyện gì không?
Hít sâu một hơi, Lê Minh vung mạnh đao xuống, máu đen bắn ra tung tóe còn ánh mắt cậu ta cũng không chút mảy may rung động, bởi tràng chém g·iết này đã quá đỗi quen thuộc đối với bản thân Y.
Tên thuộc hạ vừa mới vào khi thấy cảnh vừa rồi lập tức sợ hãi, không ngừng dập đầu liên tiếp chỉ mong vị Trương đại nhân này thấy vui vẻ mà cho mình giữ lại cái mạng.
Quỳ phía bên dưới là hai tên áo bào đen, mặt mũi bịt kín, cả người lấm lem bụi đất có vẻ bọn họ đã phải đi một đoạn đường dài để đến được nơi này.
Phía sau Lê Minh vẫn còn xác của ba bốn con quỷ Vô Tri khác, tất cả đều bị một đao chẻ đôi sọ não, máu đen khiến cây cối xung quanh trong phút chốc liền khô héo, sinh lực xung quanh hoàn toàn bị quỷ khí ăn mòn.
Tiếng gào từ miệng nó vẫn phát ra liên hồi, cái đầu được lực lượng quỷ khí điều khiển khiến nó bay lên lơ lửng, từng cái răng nanh dài ngoằn của con quỷ vật vẫn đang cố nhe ra muốn nhai xương tên sinh vật vừa chém đầu nó xuống kia.
Ở chủ vị, Trương đại nhân một tay nắm chặt nắm đấm, tay còn lại hắn bóp mạnh cổ của tên thuộc hạ vừa nãy bị hắn kéo tới kia. Một lực hút từ trong miệng hắn ta tuôn ra, lập tức da thịt của tên này giống như túi khí chớp mắt chỉ còn da bọc xương.
Khi đến khu rừng nhỏ, chúng lại tản ra thành nhiều hướng để đánh hơi lấy khí tức của sinh vật sống còn lưu lại trong không khí, sau đó lũ lượt thành bầy đuổi theo, con nào cũng muốn là kẻ đầu tiên nuốt trọn máu thịt của sinh linh kia.
- Nam mô Vô Tâm Cổ Phật. Thế nào? Trương Thiên Hà, chuyện Khấu Vương giao cho bị ngươi phá hủy rồi sao? (đọc tại Qidian-VP.com)
Ngay khi tấm lưới kia hình thành, Lê Minh không chút do dự liền vận dụng biến thứ ba của Văn Thù chú, tăng nhanh tốc độ mà kéo dài khoảng cách với đám tà vật phía sau.
Bọn họ vừa rời khỏi, một tiếng tụng hiệu vang vọng trong phòng của Trương đại nhân, kèm theo đó là một giọng nói có phần uy nghiêm vang lên.
Mang theo nỗi nghi ngờ, Lê Minh thò tay lấy viên Quỷ Châu vừa rơi ra từ người con quỷ vô tri này, sau đó chập chững nhịn lấy v·ết t·hương đang rỉ máu bước nhanh vào khu rừng.
Trương đại nhân nhìn tên thuộc hạ đang quỳ rạp dưới chân mình, bị một tay của hắn xách cổ vẫn không dám dùng chút lực phản kháng, lạnh giọng nói.
Ở cách đó hơn trăm mét, Lê Minh cảm nhận được lực lượng mình vừa phóng ra chỉ trong vài giây liền bị phá hủy, sắc mặt tái nhợt càng thêm khó coi. Đầu óc xoay chuyển nhanh, cậu vội kích hoạt vào ấn ký của Thiên Tổ, lớn giọng hỏi.
Nói đến đây, tên thuộc hạ này cũng ậm ờ không dám nói thêm nữa.
- Là ba người tu pháp đúng không?
Âm thanh trong phòng nhỏ dần, một lực lượng nửa phật nửa tà nhanh chóng bao phủ lấy toàn bộ điện đường, ngăn cách toàn bộ căn phòng với thế giới bên ngoài.
- Dạ… dạ đúng, mong đại nhân tha mạng, mong đại nhân tha mạng.
Trương đại nhân thở ra một hơi, nhắm nghiền mắt trầm giọng hỏi. Nghe thấy lời này, hai tên thuộc hạ nhìn nhau một cái, một tên trong đó dường như biết chuyện vội lên tiếng.
Chạy hơn một cây số, Lê Minh vừa dừng lại thở dốc đã cảm nhận được phía sau mình có lực lượng tà khí vô cùng mạnh mẽ đuổi theo. Sắc mặt Lê Minh có chút khó coi vội phun ra ba giọt tinh huyết, đồng thời lấy ra kiếm Trừ Ma cùng vận dụng Hàng Phục Ma Quân chú.
- Tìm ra kẻ làm hỏng chuyện của chủ nhân sao?
Nghe kẻ kia trình báo, người ngồi ở vị trí chủ điện ánh mắt lóe lên một chút tức giận, nhưng cũng nhanh chóng bị hắn ẩn giấu đi, trầm giọng hỏi.
- Hừ! Ngươi lo chuyện của ngươi đi. Nếu không thuần phục nổi đám Phật Đạo kia thì ngươi cũng không dễ ăn nói với chủ nhân đâu.
***Cầu đề cử, cầu bình luận, cầu đánh giá***
Ở một khu rừng nhỏ, tiếng thở hồng hộc kèm theo đó là từng giọt máu đỏ thẫm, thấm ướt cả vạc áo Lê Minh, tay chống Phệ Nguyệt Loan Đao, ánh mắt cậu đằng đằng sát khí nhìn về phía xác một con quỷ vật vừa bị cậu ta chém đứt đầu.
- Tập Cẩn cùng 6 vị hộ pháp khác đâu?
- Dạ, dạ bẩm đại nhân, bọn chúng có ba người, tất cả đều tu pháp thuật, chúng thuộc hạ vì sợ bứt dây động rừng nên không dám ra tay. Hiện tại có Ẩn, Sát hai vị hộ pháp đang ngày đêm theo dõi bọn hắn tìm kiếm cơ hội để ra tay.
Thiên Tổ nửa thật nửa đùa, nhưng cũng rất phối hợp liền giải đáp.
Ánh mắt của Trương đại nhân đã hiện lên sát khí, xung quanh khóe mắt từng tia tà khí đen ngòm đã bắt đầu phóng ra, hắn lạnh lùng nhìn tên thuộc hạ vừa chạy vào hét lớn.
Một tên trong đó vẫn còn thở hồng hộc nói.
Ngồi ở chủ vị, Trương đại nhân vẫn không mở mắt ra, đê mê hưởng thụ cái mùi vị dương khí tươi mới này, sau một lúc hắn mới nhìn xuống hai tên thuộc hạ vẫn còn đang quỳ bên dưới gằn từng chữ.
Nghe thấy lời này, cả hai tên thuộc hạ thở ra một hơi, nước mắt đầm đìa, liên tục dập mạnh đến chảy cả máu đầu chỉ để cảm ơn ân đức của tên họ Trương. Sau đó, bọn họ y theo lời dặn của hắn, cả hai không nán lại giây phút nào liền rời khỏi gia viên của vị đại nhân máu lạnh kia.
Lê Minh vừa dứt lời, một tiếng ngáp dài từ trong kiếm phát ra, theo đó cái giọng ẻo lả của Thiên Tổ cũng vang lên trong đầu Lê Minh.
- Ngươi muốn chơi lớn, một phất hai trất không? (đọc tại Qidian-VP.com)
Lê Minh vừa đi khuất, một đám tà vật nối đuôi nhau, như bầy ong vỡ tổ mà bay tới. Khắp nơi một mảnh đen kịt, từ trên không lẫn mặt đất đều phủ kín bóng dáng của đám ma hồn quỷ vật.
Nghe vị Trương đại nhân này hỏi, cả hai người bọn họ đều run nhẹ lên một cái, tên ở bên cạnh ấp úng một lúc mới nói.
- Một phất hai trất là cái khỉ gì?
- Dạ bẩm đại nhân, các vị hộ pháp đang đi dạo ở khu Nô Lệ.
- Cái quái gì xảy ra vậy, bỗng dưng hôm nay nơi này lại xuất hiện tà vật?
Chương 52: Bao Vây (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ẩn? hắn nói gì?
- Hạ lệnh cho Tập Cẩn cùng Trịnh Giảng hai người sửa lại trận pháp, đồng thời cho Mạc Thiên Thu bắt ba con chuột nhắt kia lại cho ta. Nhớ, sống phải thấy người, c·hết phải thấy xác. Các ngươi có một tháng để làm việc này. Biến đi cho khuất mắt ta.
Cùng lúc đó, trong một điện đường rộng lớn, ngồi trên chủ vị là một trung niên mang mặt nạ đồng, tay hắn cầm quạt xếp nhỏ đang liên tục đóng mở g·iết thời gian.
Vừa dùng sức bỏ chạy, Lê Minh vừa thở hồng hộc nghi ngờ hỏi.
- Lực lượng Linh Hồn của ngươi hiện tại đang ở cấp bốn, ta nghĩ ngươi có thể thử hấp thu ma khí, mở ra Ma chú. Đến lúc đó nói không chừng có thể dựa vào nó tìm đường sống. Nếu không lần này sợ rằng ta b·ị b·ắt chưa lâu thì lại được tự do rồi.
- Dạ bẩm… bẩm đại nhân. Ẩn báo có kẻ xâm nhập rừng Khống Hồn, đốt cháy hết hơn nửa khu rừng. Ngay cả Khống Hồn trận của chúng ta cũng vì những kẻ này mà gần như bị phá hủy, tà vật bên trong có hơn một nửa thoát ra bên ngoài, may mắn thứ kia không thoát khỏi khống chế của chúng ta. Mong đại nhân sớm cho quân viện trợ nếu không sợ rằng…
- Báo cáo Trương đại nhân, thuộc hạ vừa từ nơi kia về, có kẻ đã phá hủy kế hoạch của Khấu Vương. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Này lão già, ta gặp rắc rối lớn, ngươi giúp đỡ được chút đỉnh sao?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.