Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 53: Khống Tâm Chú
Những tiếng gào rú, kèm theo ma khí, quỷ khí giống như cô đặc đã kề sát bên người cậu. Đến một giây sau khi những ánh kiếm kia rơi xuống thì đám tà vật hỗn loạn này bất chợt im bặt trong chớp mắt ngắn ngủi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Giọng nói lo lắng của Thiên Tổ vang lên, như có một lực lượng kỳ lạ khiến nó tiến thẳng vào linh hồn của Lê Minh, đánh bật cậu ra khỏi trạng thái ngộ pháp.
Uống vội một ngụm nước hồi thể lực cùng linh hồn, ánh mắt một đỏ một đen Lê Minh đảo qua một lượt quang cảnh nơi đây. Cố dùng Văn Thù chú để ổn định lấy tinh thần, khuôn mặt cậu từ sợ hãi, sau đó là giật mình, lại chuyển sang vui mừng, rồi trở thành lo lắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đúng, có gì phải bất ngờ sao?
Mất vài giây trải qua nhiều cảm xúc, Lê Minh mới nắm được hết tình hình hiện tại.
Nói thì chậm mà thực tế thì nhanh, từ lúc Lê Minh tiếp nhận đoạn ký ức kia đến hiện tại chỉ hơn mười giây. Nhưng như vậy cũng là quá đủ để cái mạng nhỏ của cậu ta rơi vào tình thế ngàn cân treo sợi tóc.
Lê Minh nãy giờ vẫn đứng im bất động, ý thức cậu đang phiêu bồng, cố gắng ngộ lấy những hình ảnh mà mình vừa nhìn thấy trong đoạn ký ức kia. Trong giây phút này, cậu ta giống như hoàn toàn quên mất những thứ mình đang phải đối mặt có thể g·iết c·hết cậu bất kỳ lúc nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ái chà, thằng này… đây là… mèo mù vớ phải cá rán, đúng là mèo mù vớ phải cá rán.
Vừa mở mắt ra, móng vuốt của con quỷ vô tri đã cào thẳng xuống mặt, nó muốn móc lấy hai con mắt của tên sinh vật sống này. Lê Minh lách người định né tránh nhưng đã muộn, liền bị nó rạch ra một đường dài trên mặt. Phệ Nguyệt Loan Đao vung lên, kết hợp với biến thứ ba của Văn Thù chú, hai tiếng vật nặng rơi xuống đất cùng lúc vang lên, con quỷ vật vừa rồi lập tức bị một đao của Lê Minh chém thành hai nửa.
Trong đoạn ký ức kia, một lão già mặc áo bào đen chân không chạm đất, từ trên cao nhìn xuống một con rắn khổng lồ. Hắc xà phun ra ma khí bao trùm hơn ngàn mét, ánh mắt thâm độc cũng đang đánh giá lấy đối thủ của mình.
- Được rồi, vốn dĩ ta không định chỉ dạy gì cái dạng ngu si tứ chi phát triển như ngươi, nhưng nếu ngươi đã cảm nhận được hai thứ lực lượng kia thì ta chỉ ngươi một chiêu. Nếu may mắn, thậm chí ngươi có thể từ nó mà tìm ra phương pháp hấp thu Ma lực.
Một Khống Tâm chú kia tuy có thể khống chế tâm trí kẻ địch. Nhưng ngược lại, tâm trí của người đã ra chiêu cũng sẽ bị ảnh hưởng. Đám tà ma kia tuy chỉ là loại vô tri vô thức, nhưng cùng lúc khống chế vài chục đầu tà vật cũng khiến đầu óc của Lê Minh có phần hỗn loạn, bản tính thị huyết của chúng làm tinh thần cậu bắt đầu trở nên khát máu.
Tình cảnh hỗn loạn trước đó bây giờ càng hỗn loạn hơn. Đám tà vật mất khống chế lao vào công kích lẫn nhau, ma khí, quỷ khí, cùng nhiều loại thuộc tính khác với đủ loại màu sắc đan xen nhau mà bùng nổ.
- Cái gì? Ngươi nói người cảm nhận được thể lực cùng linh hồn?
Sau một lúc lâu, trận chiến kinh thiên động địa giữa một người, một thú cũng bộc phát. Một cái nhấc thân của độc xà lập tức quật đổ một ngọn núi, một ánh mắt của nó cũng khiến hàng ngàn sinh linh bên dưới phải hóa đá. Ở trên cao, lão già kia vẫn thong dong bình tĩnh, từng kỹ năng phóng ra tựa như nước chảy mây trôi, không chút nào quá sức đã chặn đi toàn bộ những đoàn công kích của quái xà. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không cho Lê Minh có cơ hội nghi ngờ lời mình nói, Thiên Tổ liền truyền một đoạn ký ức vào trong đầu của cậu ta. Vốn Lê Minh đang chạy nhanh, khi đoạn ký ức này vào đầu, não bộ của cậu bất ngờ choáng váng một chút, theo đó trong đầu của Lê Minh vậy mà thật sự có thêm một đoạn ký ức vốn dĩ không phải là thứ do chính cậu trải qua.
Tự nghĩ trong đầu một ít vấn đề, ở thực tế, Lê Minh vẫn đang lợi dụng tình hình hỗn loạn kia để không ngừng rút lui về sau, mặc cho v·ết t·hương trên người ngày càng nhiều, cậu vẫn hết sức sử dụng chú thuật của mình để phản g·iết một ít tà vật đơn độc muốn t·ấn c·ông mình.
Nói đến đây, Lê Minh như nghĩ đến điều gì khác, ậm ờ một chút rồi nói tiếp.
- Một chiêu? Ngươi nói thật?
- Khống Tâm chú.
Tay của lão già vung ra, từng câu chú ngữ trong miệng hắn như hóa thành mũi kiếm, ngàn vạn chữ cùng lúc phủ xuống vây kín con hắc xà. Nhìn thấy cảnh này, Lê Minh tưởng chừng con rắn kia sẽ b·ị c·hém ra thành trăm nghìn mảnh nhưng sự thật lại hoàn toàn trái ngược.
Ánh kiếm rơi xuống, giống hệt với đoạn ký ức mà Lê Minh vừa nhìn thấy. Hoàn toàn không có chút lực lượng dao động nào phát ra thì nó đã xâm nhập vào trong cơ thể của bầy ma quỷ rồi biến mất, từng luồng lực lượng linh hồn vô hình cũng theo đó nhanh chóng trở lại thân thể Lê Minh.
Ngàn vạn thanh kiếm rơi trên thân thể của nó, giống như ảo ảnh lập tức tan biến đi không chút dấu vết. Cho đến khi tất cả ánh kiếm toàn bộ biến mất, Lê Minh vậy mà nhìn thấy được trong đầu của con rắn lớn kia xuất hiện một phân thân ảo ảnh của lão già. Nơi ý thức của nó, con rắn đang quỳ rạp dưới chân hắn ta, như Đường Tăng vái lạy Phật Tổ để thỉnh chân kinh, ảo ảnh lão già nắm lấy ý thức của con rắn, sau đó lập tức quy hồi thân thể ông ta.
Chú ngữ từ ảo ảnh kia phát ra hóa thành những mũi kiếm vàng rực, phóng thẳng về hướng của đám tà vật đang ồ ạt xông tới.
- Nói thật với ngươi, ta vì một số nguyên nhân đặc thù nên mới luyện được Thần Phật hai chú, thực tế ta vẫn chưa thể cảm nhận được những hạt năng lượng đó ở trong thiên địa này. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe hắn nói, Lê Minh như dẫm phải phân, phải một lúc lâu mới trả lời.
Một hồi giao chiến nhanh chóng trôi qua, lục địa bên dưới theo sức mạnh của hai lực lượng siêu nhiên đã biến thành những hố sâu trăm mét, nhiều ngọn núi bị chẻ đôi, tạo thành những vực sâu không đáy, mọi sinh linh bên dưới đều trở thành hư vô.
- Hơn trăm đầu ma hồn, quỷ vật kéo thành đoàn… Đây rốt cuộc là có chuyện gì? Chẳng lẽ thật sự là do ngọn lửa của thằng Duy khiến bọn nó ra ngoài?
Chương 53: Khống Tâm Chú
- Tuy nhiên ta có thể cảm nhận được sức mạnh linh hồn cùng thể lực tồn tại trong thiên địa.
- Thằng ngu, ngộ cái khỉ khô nhanh tỉnh dậy.
Theo đà chém, cậu tung người nhảy ra sau, v·ết t·hương trên mặt vẫn đang chảy máu ồ ạt. Một bên mắt của Lê Minh lúc này lại hiện lên sắc đỏ, tà khí theo ấn đường đang ẩn hiện khiến tinh thần của cậu ta cũng lâm vào kích động, tay đưa Phệ Nguyệt Loan Đao ra trước, muốn trực tiếp lao vào vòng chiến.
***Cầu đề cử, cầu nhận xét, cầu đánh giá... Để tác có động lực ra chương nhanh hơn***
Hơn một phần ba đám ma hồn, quỷ vật đi đầu giống như bị thôi miên, đứng im trong chớp mắt sau đó lập tức quay ngược lại, trực tiếp dùng đòn công kích mạnh nhất t·ấn c·ông đồng loại của mình. Trong đầu của bọn nó bây giờ chỉ có một luồng ý thức ngoại nhập đang tồn tại, chính là suy nghĩ dùng mọi cách để tiêu diệt đám tà vật của Lê Minh.
Một lúc sau lão ta mới mỉm cười nói.
Đoạn ký ức đến đây liền chấm dứt, cả người Lê Minh theo đó cũng phát ra ánh sáng vàng rực, một tay cậu chỉ thẳng lên trời, tay còn lại di động, vẽ thành một vòng tròn trước người mình. Trong miệng cũng không ngừng niệm chú, đến chừng vài hơi thở sau, khi đám tà vật chỉ cách cậu khoảng chừng năm mét, trên đầu Lê Minh bất ngờ xuất hiện một ảo ảnh giống hệt cậu, thực hiện lại đúng những động tác mà Y vừa làm. Lê Minh hét lớn một tiếng.
- Hả? Còn có thằng đần đã luyện thành chú còn không cảm nhận được lực lượng như ngươi?
Thiên Tổ như phát hiện ra chuyện động trời gì đó, cũng không lên tiếng đáp lời Lê Minh mà nói thầm trong lòng.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.