Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 65: Sắc D·ụ·c
- Tốt, dẫn ta đi tới điện đường.
- Tiểu tướng công ngươi khiến bổn tiểu thư ta rất thích. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cái lưỡi đỏ của Mị Nguyệt lướt nhẹ trên vành tai khiến cả người cậu không nhịn được mà nổi cả da gà, theo bản năng mà tránh ra một chút.
Không những thế, cậu còn cố ý cho Mộng Cầm bày ra băng trận, khiến bên trong không khí vô cùng mát mẻ.
- Bẩm Mị Nguyệt tiểu thư, ta họ Lê, tên Minh. Nơi này chính là do dân hèn ta xây dựng, nếu tiểu thư vừa ý, tương lai như có cơ hội ta ắt vì tiểu thư mà làm ra một nơi còn đẹp hơn thế này gấp vạn lần.
- Tiểu quỷ ngươi rất biết chiều lòng người khác. Ta đến đây vốn để hỏi tội các ngươi dám kháng lệnh, bây giờ có lẽ phải suy nghĩ lại một chút có nên mang ngươi hồi phủ để ta ngày đêm phạt ngươi hay không đây.
Nghe cậu nói, Mị Nguyệt bật tiếng cười lớn. Một tay che miệng, một tay gõ nhẹ vào trán của Lê Minh d·â·m đãng nói.
Hai tay đang đặt trên eo nhẹ nhàng lướt xuống khu vực mềm mại bên dưới, lại chậm rãi theo chiếc váy mỏng tang mà vuốt nhẹ vào đôi chân ngọc đang duỗi ra kia. sau đó hít một hơi thật sâu, khuôn mặt vẫn như kẻ mất hồn, ánh mắt thì vừa có d·ụ·c vọng, vừa có sự sợ hãi, kiêng dè nói.
- Đêm nay nhớ đến tâm sự với ta…
Nói đến đây, như nghĩ tới điều gì đó, Mị Nguyệt che miệng cười khẽ nói.
Phía sau ghế chủ vị đi vào trong chính là phòng nghỉ ngơi, nơi này thường ngày vẫn bỏ trống còn hôm nay chính là chỗ Lê Minh sắp xếp cho vị Mị Nguyệt đại nhân này tá túc.
Lúc này chỉ có Hiên lão và tên hộ vệ dẫn đầu cùng tiến vào trong.
Nghe hắn nói, khuôn mặt vẫn còn nét ửng hồng của Mị Nguyệt thoáng chốc thay đổi thái đội.
- Ngươi nghi ngờ việc ta làm?
Đồng thời, đôi môi đỏ mọng kia cũng vang lên thanh âm mềm mại.
Vừa nói, Lê Minh vừa đưa tay ôm lấy cái eo thon của Mị Nguyệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thấy vậy, Lê Minh như một tên sai vặt, vẫn diện cho mình khuôn mặt nịnh hót nhanh chân chạy đến, chắp tay cuối người, mồm miệng nhanh nhảu hoàn toàn trái ngược với thường ngày nói.
Trong đầu tất cả những kẻ này đều đang nghĩ đến cảnh ngày mai tên kia chỉ còn là một bộ xương khô, trong ánh mắt bọn họ càng hiện lên vẻ cười trên nỗi đau của người khác.
Hắn ta một bộ cung cung kính kính, chắp tay cúi người nói.
Sau đó lại như nghĩ đến điều gì, khuôn mặt Lê Minh lập tức trở nên đê mê, ánh mắt lờ đờ như đang tận hưởng xúc cảm này, miệng cười khờ khạo đáp lại. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đám hộ vệ đi theo Mị Nguyệt thấy cảnh này không những không có chút nào ganh ghét, mà lại còn hiện ra vẻ chế giễu.
Cậu nở nụ cười ngờ nghệch chậm rãi đáp.
Mị Nguyệt cắn nhẹ môi, bên trong bờ môi mỏng phát ra tiếng rên khẽ.
Tiến vào một điện đường khá rộng lớn được xây dựng từ đá cùng tre trúc kết hợp thành.
Bàn tay ả cũng theo từ trên ngực của Lê Minh mà trượt xuống, không biết vô tình hay cố ý lại dừng tại cái nơi “dương khí cực thịnh” kia.
- Dạ vâng Mị Nguyệt tiểu thư.
Lê Minh ánh mắt như kẻ mất hồn, như mê như say nhìn nữ nhân đối diện không chớp mắt.
Mị Nguyệt kề sát khuôn mặt trắng nõn nà của mình vào mặt Lê Minh, hơi thở ấm nóng phả vào người cậu, mang theo mùi hương thiếu nữ thoang thoảng làm cơ thể cậu ta bất giác muốn rùng mình một cái.
*** Lời tác: Lên sớm một chút sắc cho các độc giả thẩm. Cùng dự đoán xem Lê Minh có bị sướng con... Mù con mắt không nhé. Cầu đề cử, cầu đánh giá, cầu bình luận.***
Nói đến đây, nàng ta bất ngờ dừng lại. Bàn tay ngọc thon dài đã xuyên qua lớp áo choàng khoác bên ngoài của Lê Minh mà thò vào trong, vuốt ve cơ thể săn chắc đầy cơ bắp của Lê Minh.
Trong điện đường, Lê Minh vừa dắt Mị Nguyệt ngồi xuống ghế chủ vị, đã bị Y kéo xuống ngồi bên cạnh.
Toàn bộ điện đường có bày bố trận pháp, hoàn toàn cách âm với bên ngoài.
Hai người bọn họ cũng không dám cãi lời, Hiên lão liếc mắt nhìn Lê Minh, thấy cậu chớp mắt ra hiệu nên cũng an tâm thở ra một hơi rồi rời khỏi điện đường.
Cậu ta vừa rời khỏi điện đường, tên hộ vệ dẫn đầu liền lập tức gõ cửa bước vào trong.
Đợi bọn họ đi khỏi, ánh mắt như xuyên thấu mọi thứ của Mị Nguyệt bắt đầu nhìn ngắm xung quanh một lượt, mãi lúc sau mới gật đầu tán thưởng nói.
Như một ma vương xuất thế, ma khí theo tay Y bắn mạnh ra, lập tức như một con đại xà siết chặt lấy cổ của tên hộ vệ này.
Còn chưa kịp nói hết câu, Mị Nguyệt đã phất mạnh tay, ma khí theo đó đập mạnh kẻ này xuống đất, sắc mặt hắn đỏ tím phun ra một ngụm máu tươi.
Một tay nàng đưa lên, Lê Minh hiểu ý lập tức chạy đến đưa tay mình ra nâng nhẹ lấy tay ả ta, cứ như một tiểu công công đang đưa thái hậu hồi cung nghỉ ngơi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Bẩm Mị Nguyệt đại nhân, mời đại nhân qua điện đường hướng này. Làng ta nhỏ hẹp, dơ bẩn. Nếu có làm ngài phật ý cũng mong đại nhân rộng lượng bỏ quá cho đám dân hèn này.
Chương 65: Sắc D·ụ·c
Thân hình rắn chắc của cậu cũng áp sát vào người ả ta, hơi nóng mang theo dương khí phả nhẹ vào bộ ngực đầy đặn kia.
Vừa nói, Mị Nguyệt vừa cười lớn.
Lê Minh một bộ được sủng ái mà lo sợ, cúi người chắp tay nói.
Thái độ thay đổi chóng mặt, ả ta trừng mắt uy nghiêm ra lệnh cho tên hộ vệ đi theo cùng Hiên lão ra bên ngoài.
Vừa vào làng, đập vào mắt đám người Mị Nguyệt là vài trăm người ăn mặc rách rưới đang quỳ rạp trên mặt đất, không ngừng dập đầu vái lạy bọn họ như thể gặp phải thần linh.
Khuôn mặt ả theo bàn tay của Lê Minh mơn trớn hiện lên một mảnh ửng hồng, cười khúc khích nói.
- Gọi ta Mị Nguyệt tiểu thư.
Nơi này được Lê Minh thiết kế ra để cho các công việc trọng đại.
Cảm nhận được sự nóng rực, lẫn kích thước ngoài mong đợi từ bên trong lớp quần thô truyền ra, ả ta liếc mắt quăng cho Lê Minh một cái mị nhãn, sau đó mới rút tay lại gật đầu nói.
Chiếc lưỡi đỏ thè ra liếm nhẹ môi, Mị Nguyệt gằn từng chữ hỏi lại.
Nghe Lê Minh nói, Mị Nguyệt nở một nụ cười đầy quyết rũ, bước xuống khỏi lưng tên nô lệ kia, sau đó đưa tay nâng cằm cậu lên.
- Được rồi, ta cũng có chút hơi đói bụng, hôm nay tiểu tướng công ngươi không cần làm gì, cứ ở lại đây ăn uống cùng ta là được.
- Ta có đẹp không?
Nghe thấy lời này, tên hộ vệ đang bị siết đến tím tái mặt mày, cố gắng phát ra từng chữ ngắt quãng nói.
- Đẹp, người rất đẹp, cực kỳ đẹp.
Ở giữa là phòng khách được bày biện tối giản với ghế chủ vị ở giữa phòng, hai bên hướng ra ngoài là hai dãy ghế nhỏ hơn.
Lê Minh cũng đoán chắc sẽ gặp phải tình cảnh này, nhưng cậu cũng không còn cách nào khác. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Các ngươi ra ngoài hết cho ta.
Những lão nhân khác trong làng toàn bộ ở bên ngoài, bắt đầu an bài cho đám hộ vệ đi theo kia chỗ nghỉ ngơi.
- Tiểu thư thật quyến rũ. Ngài có muốn dùng một chút điểm tâm không? Để ta cho người chuẩn bị.
Cố giữ vững vẻ mặt ngu ngơ kia, Lê thiếu gia vẫn một bộ say mê đáp.
- Đại nhân, Kim chủ giao việc còn chưa hoàn thành, mong đại nhân đừng chơi c·hết kẻ kia. Chẳng may lỡ việc Kim chủ giao phó, sợ rằng hơn năm mươi huynh đệ đi theo chuyến này đều bị xử tử tội. Kính mong đại nhân minh giám.
Bên trong ánh mắt ả ta bất ngờ hiện ra một luồng lực lượng quỷ dị, vô thanh vô tức xâm nhập vào ánh mắt của Lê Minh.
- Dạ… không, ta… chỉ… sợ… đại… nhân… mạnh tay… chơi c·hết… hắn…
Nói đến đây, Y kề sát vào tai Lê Minh, phả hơi nóng vào cổ cậu thì thầm.
- À quên mất, ta còn chưa biết tên ngươi!
- Được được, ta nhất định sẽ tới.
- Phong cách rất mới lạ, nơi này là do ngươi thiết kế sao?
Ánh mắt mỹ nhân lóe lên một tia kì lạ, nhưng cũng không nói gì.
Có vẻ rất hài lòng với biểu hiện của Lê Minh, Mị Nguyệt che miệng cười lớn.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.