Kinh Dị Nhân Tâm - Quyển 1
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 66: Âm Thầm Đấu Trí
Lê Minh không hề biết mình vừa rời đi thì bên trong điện đường đã phát sinh chuyện.
Nói đến đây, ả ta dừng lại một chút, sau đó lại nói tiếp.
Lê Minh cũng không dám tránh mặt ả ta, nên chỉ lén lút truyền đi một đạo ý niệm đến Mộng Cầm, sau đó mới trở lại điện đường cùng Mị Nguyệt chơi trò mèo vờn chuột.
Còn ở bên dưới, sau khi sắp xếp xong mọi thứ, chờ đám người Khanh bà rời khỏi, Lê Minh một bộ cung cung kính kính mời nói.
Lê Minh cũng không kháng cự, lần nữa trúng chiêu một bộ đê mê xoay người đi vào trong phòng ngủ.
Chẳng quan tâm đến hành động của hắn ta, Mị Nguyệt hừ lạnh một tiếng, sau đó phất tay hạ lệnh.
Phần lớn đều là do Lê Minh tự ăn để không phải liên tục trả lời những câu hỏi của con hồ ly bên cạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)
Quá trưa, bàn thức ăn cơ bản đã được hai người ăn sạch.
Vừa đi được vài bước, một âm thanh đầy mị hoặc đã vang lên bên tai cậu.
- Ta ngu muội không biết tiểu thư không thích ăn loại rau này, để ta nếm thử trước nếu đồ ăn không ổn ta lập tức sai người đổi món khác.
Vừa định trở về nhà nghỉ ngơi một lát thì Lê Minh lần nữa bị Mị Nguyệt cho người gọi cậu trở lại điện đường.
Thức ăn vẫn còn nghi ngút khói kèm theo mùi thơm của các loại gia vị, theo không khí lan ra khắp phòng.
*** LỞI TÁC: Đoán xem Lê thiếu gia có bị ma nữ này "thịt" không nào... CẦU ĐỀ CỬ, CẦU NHẬN XÉT, CẦU ĐÁNH GIÁ....***
Phải qua một lúc sau Lê Minh mới nhăn mặt, một bộ nghi ngờ thầm nghĩ.
Trước mặt hai người bọn họ là một bàn thức ăn rộng lớn, bên trên đầy đủ rượu, thịt, rau củ, quả...
Nghe tiếng chân ai đó đang từ từ bước vào phòng khách của điện đường, khóe miệng Mị Nguyệt hiện lên một cỗ tà khí.
- Lý, ta biết ngươi là người của tên họ Tập kia. Nhưng ta cũng cho ngươi biết, ta muốn g·iết ngươi, dù cho hắn có đứng trước mặt cũng không cản nổi.
Ngồi trên ghế lớn, Mị Nguyệt giọng yểu điệu gật đầu tỏ vẻ tán thưởng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phần lớn vẫn là xoay quanh lý do cậu ta có thể tu được ma công, có vẻ như mục đích của đám người này đến đây chính là để tra sét vấn đề này.
Nghĩ đến đây, Lê Minh truyền tin cho Tiến Dật cùng nhóc tì Bánh Bao.
Nghe lời ả nói, Lê Minh cũng đã chuẩn bị sẵn lý do, không chút ngừng lại liền đáp. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tay d·â·m nữ không chút kiêng dè, sờ soạng khắp người cậu.
- Có kẻ đang dò xét khắp khu vực 3 dặm quanh làng.
- Còn nữa, cho Phiến Lâm nắm lấy trận pháp bảo hộ làng này. Ngoài ra âm thầm bày thêm Diệt Thiên Đại Trận. Không cần kinh động đến những tên tiện dân kia. Các ngươi chỉ có 1 đêm để thực hiện.
- Ngươi có thể tu luyện ma công? Là ai dạy cho ngươi?
Một luồng lực lượng theo âm thanh kia xuyên thẳng vào linh hồn, muốn khống chế toàn bộ tâm trí cậu ta.
Thân thể ả ta thoắt cái liền di chuyển dán sát vào người Lê Minh.
- Dạ bẩm tiểu thư, ta vô tình nhặt được một viên ngọc châu trong xác của người bị quỷ vật cắn c·hết. Nhờ vậy mới đạt được chút công phu mèo cào.
Lê Minh rùng mình một cái, hai chân khựng lại trong chốc lát rồi dứt khoát xoay người, định rời đi khỏi cái động bàn tơ này.
Trong lòng thề rằng sẽ có ngày cho ả tiện nhân này nằm dưới gót chân của hắn để cầu xin tha mạng.
Nghe câu trả lời của Lê Minh, Mị Nguyệt chỉ cười khẽ, cũng không hỏi thêm lời nào.
Lê Minh lúc này hiểu ý, cúi đầu một bộ biết lỗi nói.
Ánh mắt ả ta không giấu nổi d·ụ·c vọng của bản thân.
Nằm ngả người trên ghế dài bên trong phòng nghỉ.
Lấy cớ đi ra ngoài có việc, Lê Minh mới thoát khỏi ma trảo của Mị Nguyệt.
Y đến gần phòng bếp mới dám thở ra một hơi, lau đi mồ hôi trên trán đang bị cậu cố gắng kìm hãm khi còn ở bên trong điện đường.
- Trong làng đang có vấn đề, ta đã mất khống chế trận pháp phòng hộ do Tà Nhân tạo dựng.
Ngồi trên chủ vị, Mị Nguyệt tò mò nhìn sang bên cạnh hỏi Lê Minh.
Tên hộ vệ vừa lồm cồm bò dậy đã nghe thấy âm thanh phát ra từ hướng ghế chủ vị.
- Nhân lúc còn nóng, mời Mị Nguyệt tiểu thư dùng thử thức ăn nơi sơn dã. Biết rằng sẽ có đại nhân vật giá lâm nên toàn bộ nguyên liệu đều do ta đích thân chọn lọc tìm kiếm, mong người lĩnh chút tâm ý này của ta.
- Cho người kiểm tra bán kính năm dặm xung quanh làng. Bất kỳ điểm nào khả nghi, dù chỉ là cành cây ngọn cỏ đều lập tức diệt tận gốc cho ta.
Nghe lời cậu nói, biết tên này đang cố ý đánh lái vì biết mình nghi ngờ thức ăn có vấn đề, khóe miệng Mị Nguyệt nhếch lên hiện ra một đường cong quyến rũ.
Ánh mắt ả ta lóe lên vẻ nghi ngờ, liền nhướng mày định nói gì đó.
Hành động kích thích kia khiến bản thân Lê Minh dù đã sử dụng Văn Thù chú xóa đi d·ụ·c vọng của bản thân, nhưng cứ liên tục bị vuốt ve “binh khí” làm cơ thể Y cũng phát ra từng trận nóng ran kích thích cực kì khó chịu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Làm xong mọi thứ, Lê Minh mới thở ra một hơi.
- Lê Minh, chẳng phải ngươi đến để tâm sự với ta sao? Vào đây đi.
Lời nói không có chút nào sát thương, nhưng khi tiến vào tai của tên Lý hộ vệ này lại khiến hắn ta run lên bần bật, vội dập đầu không ngừng, hướng Nguyệt đại nhân xin tha mạng.
Chương 66: Âm Thầm Đấu Trí
Lê Minh vừa bước vào điện đường đã thấy một mảnh trống không.
Kiểm tra lại hết những thông tin vừa thông qua khống tâm chú truyền đến, Lê Minh trầm ngâm vài cái chớp mắt, sau đó cũng phát ra ba đạo ý niệm, lần lượt truyền cho Trương Mỹ Lan, Mộng Cầm cùng Hiên lão đầu.
- Lực lượng thiên địa quả thật có biến đổi. Hình như có kẻ đang bày trận ở quanh làng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vừa ra khỏi phòng, liên tục vài giọng nói theo ý thức truyền vào đầu Lê Minh.
- Trắc Linh Trận có tín hiệu, lực lượng thiên địa trong làng có biến đổi. Lê thiếu cẩn thận.
Đứng khuất vào một góc, cậu mở ra biến thứ nhất của Văn Thù chú, lợi dụng nó nhìn một lượt quanh làng.
Từng âm thanh trong trẻo phát ra từ trong miệng của mỹ nhân này.
- Dạ, thuộc hạ làm ngay, thuộc hạ làm ngay. Nhất định sẽ lấy công chuộc tội, không để đại nhân thất vọng.
Chỉ thấy thoáng chốc sau đó, có hai thân ảnh một lớn, một nhỏ, mang theo đòn gánh cùng một ít nông cụ khác rời đi khỏi làng.
Nói đúng hơn là Lê Minh đang không ngừng bị động, giải đáp từng vấn đề mà Mị Nguyệt đặt ra.
Giọng nói kia vừa vang lên, Lê Minh lập tức biết có chuyện không ổn, vội mở ra biến thứ nhất của Văn Thù chú.
Phải đến khi cửa điện đường bị gõ vang, đám người Khanh bà mang thức ăn vào thì Mị Nguyệt mới ngừng lại hành động tà d·â·m của mình.
Đến khi cánh cửa điện đường đóng lại, hắn mới một mặt thù hận siết chặt nắm đấm.
Hơn nửa giờ sau, cả hai ngồi vừa trò chuyện, vừa nhâm nhi rượu thịt trên bàn.
- Có kẻ tìm thấy nơi này, may mắn ta có bày ra huyễn trận để che mắt.
Vừa dứt lời, cậu nhanh tay gắp bỏ một ít rau thịt sang chén sứ nhỏ, lại rót thêm hai ly rượu ủ từ ít trái dại, tay cầm đũa gắp thức ăn dâng đến tận miệng Mị Nguyệt.
Vừa dứt lời, Lý như một con c·h·ó, tứ chi lồm cồm bò thẳng ra ngoài.
Đưa tay tự vuốt mạnh hai ngọn đồi cao sừng sững của mình một cái, ánh mắt ả đê mê, kèm theo tiếng rên rỉ khe khẽ theo đó vang lên.
Cậu vừa định đi vào trong xem tình hình thế nào đã nghe thấy tiếng nỉ non đầy kích thích của Mị Nguyệt phát ra từ phía sau tấm bình phong.
Đợi Lê Minh ăn xong, lại nốc cạn một ly rượu ả ta mới động đũa, cũng không chờ Lê Minh gắp cho mà tự mình ra tay.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.