Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 67: Lật Mặt

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Lật Mặt


Kén ma khí xung quanh hai người bọn họ cũng theo nụ cười từ cái bóng kia xuất hiện mà trong chớp mắt tan rã, sau đó bị bóng đen của Lê Minh một hơi hút trọn.

Thân ảnh ả ta đang tung người trên không trung cũng giống như mất thăng bằng, hơi nghiêng ngả rồi như một con chim gãy cánh rơi mạnh xuống đất.

Theo dương khí giảm dần, ma khí lại ngày càng cường thịnh, cái bóng dưới thân Lê Minh cũng bắt đầu phát sinh biến đổi.

- Đại nhân, chuyện không hay rồi, bên ngoài ma hồn, quỷ vật cứ như thủy triều lũ lượt kéo tới, hiện tại đã vây kín xung quanh làng rồi. Kính mong đại nhân hạ lệnh.

- Ta không chịu nổi… aaa.

Bên trong cơ thể, ý thức của Lê Minh chỉ còn le lói lại một chút sự thanh tỉnh.

Cũng cùng lúc này, một đạo ý niệm từ trong đầu Lê Minh bay ra, không chút tiếng động rời khỏi phòng, theo màn trời đã ngả chiều xuyên qua không gian biến mất dạng.

Cái lưỡi trơn mượt như con rắn nhỏ lách qua bờ môi đang được Lê Minh cố bặm lại.

Ma khí cũng theo thất khiếu của Y mà tuôn ra ồ ạt, bao bọc lấy cả hai giống như một cái kén lớn.

Dương khí trên người cậu cũng ngày càng nhiều bị ả ta thôn phệ.

Ma khí trong người ả ta cũng theo sự kích thích tột độ này ồ ạt tiến vào thân thể Lê Minh.

Theo ma khí ngày càng đi sâu vào linh hồn, trong đầu Lê Minh bất ngờ lại trở nên thanh tỉnh đến lạ thường.

Cơ thể cậu ta theo đó lập tức liền hoàn toàn bị ma hóa, ngay cả linh hồn Y lúc này cũng bị từng luồng ma khí xuyên qua, muốn từng bước xâm nhập biến nơi này trở thành một phần của chúng.

Cơ thể ả ta theo từng lần ngọ nguậy đầu ngón tay của Lê Minh mà co giật liên hồi.

Theo hai lần vận dụng lực lượng thân thể, Mị Nguyệt giật mình phát hiện cơ thể mình vậy mà có từng luồng lực lượng nóng rực từ bên dưới hạ thân Y bắt đầu theo mạch máu mà xâm nhập khắp cơ thể.

Không chút do dự, thân thể lõa lồ của Y lập tức nhảy lên cao, một luồng ma khí như một đóa hắc liên theo tay Mị Nguyệt phất lên liền bay thẳng hướng về bóng đen kia đánh tới.

- Ngươi… hạ độc?

Khuôn mặt ả nhăn nhúm, đồng tử ma khí đang tuôn trào dữ dội, biểu cảm như muốn g·iết người, Y hét lớn.

Lê Minh vừa bước vào, ánh mắt đỏ rực đầy d·ụ·c vọng của Mị Nguyệt như nhìn thấy kỳ trân dị bảo.

Chậm rãi đi vào trong phòng, đập vào mắt Lê Minh là thân ảnh của Mị Nguyệt đang nằm ngửa người trên ghế gỗ.

Chiếc váy mỏng tang gần như xuyên thấu cả nội y lúc sáng đã được ả ta kéo qua đến hết vai, lộ ra hai ngọn núi cao ngất, trắng ngần vô cùng đồ sộ.

Một tay ả co lại, cậu liền cảm nhận có lực lượng ma khí cực mạnh kéo mình bay thẳng đến trước mặt nữ nhân ở đối diện.

Lực lượng cuồng loạn xuyên thẳng qua, đánh ra một lỗ hổng lớn trên vách phòng, nhưng cũng lập tức bị lực lượng trận pháp trong này che chắn lại, cộng với bên ngoài đang hỗn loạn nên cũng không có ai phát hiện ra dị trạng vừa xảy ra ở nơi này.

Không chờ đến khi tên hộ vệ rời đi, trạng thái của Mị Nguyệt bây giờ đã không thể khống chế d·ụ·c vọng của mình.

- Cho Phiến Lâm khống chế trận pháp phòng hộ. Lệnh cho Hoằng tạm thời lĩnh đội, cản trở những tà vật lọt lưới.

Khi sắp bị một chưởng đập nát sọ thì cậu đã nhấn mạnh hai ngón tay của mình vào bên trong khe suối ẩm ướt nằm giữa thảo nguyên này.

Vừa mở mắt ra, thân thể Mị Nguyệt cứng đờ, ả ta bất giác rùng mình một cái, hai mắt sòng sọc nhìn thẳng vào mặt Lê Minh đang áp sát mặt mình.

Bàn tay có chút chai sần của cậu lúc này lại như một bảo bối hiếm có, khiến bãi cỏ trên người Mị Nguyệt vừa rồi chỉ là ẩm ướt nhưng bây giờ đã trở thành một khe suối nhỏ.

Tu vi của Mị Nguyệt mạnh hơn Lê Minh một bậc, nên dù cho cậu có dùng sức trì lại cũng không có mấy tác dụng.

Mị Nguyệt lại lần nữa ý thức được có điều không đúng, ả mở to mắt, lập tức một chưởng tung ra hướng thẳng ngực Lê Minh đánh tới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ả cũng không hề phát hiện không biết từ lúc nào, trong phòng lại xuất hiện rất nhiều bọ cánh cứng.

Đối diện Y là một cặp huyết đồng tử, ma khi vô cùng tinh thuần đang từ đó phun ra nuốt vào.

Từng tiếng rên rỉ của Mị Nguyệt, mang theo lực lượng mị hoặc từng chút xâm nhập vào đầu Lê Minh, khiến thân thể cậu cũng theo sự vuốt ve của ả ta mà bắt đầu nóng dần lên.

Bên trong người cậu, ma lực tự động vận chuyển khắp thân thể, mỗi tất da tất thịt của Lê Minh đều cảm nhận được sự thẩm thấu của ma khí.

Một khuôn miệng rộng huếch từ cái bóng hiện ra, như đang cười vui vẻ cho sự xuất thế của mình.

Ánh mắt của Mị Nguyệt thoáng chốc bị giọng nói này làm cho thanh tỉnh đi vài phần.

Một tay ả ta sờ soạng khắp thân thể cậu, tay còn lại thì trực tiếp nắm lấy “cây gậy như ý” đang theo sự kích thích mà ả ta mang lại bắt đầu lớn dần kia.

Bàn tay của Lê Minh bất ngờ từ trên cổ, men theo thân thể lòi lõm của Mị Nguyệt mà vuốt ve tới vùng đầm lầy đầy cỏ đen.

Ả không những không nóng giận mà còn nở ra một nụ cười d·â·m đãng, thân thể Y như một con rắn, không nói một lời liền lập tức ôm chặt lấy Lê Minh, kéo cậu nằm thẳng xuống ghế.

Một tiếng rên rỉ đầy xúc cảm vang lên, tà công của Mị Nguyệt theo sự kích thích của Lê Minh mà lần nữa bộc phát, khiến ả ta hoàn toàn mất đi tâm trí kháng cự.

Thân hình ả như một con rắn, liên tục uốn lượn bên dưới thân thể Lê Minh.

Bên trong kén ma khí, Mị Nguyệt bắt đầu đưa chiếc lưỡi đỏ liếm láp lấy thân trần của Lê Minh.

Lê Minh nở một nụ cười tà mị, hai tay chậm rãi từ dưới cặp chân dài của mỹ nhân đưa dần lên, chậm rãi bóp lấy cổ Mị Nguyệt.

Cậu như một con thú dữ xổng chuồng, mạnh bạo xoa nắn hai bầu sữa đồ sộ trước mặt mình, dùng răng cắn nhẹ khiến Mị Nguyệt rên la dữ dội, hai tay ả bấu chặt vào lưng Lê Minh.

Mị Nguyệt giật mình phát hiện bóng đen của thiếu niên kia vậy mà lại bất ngờ tách khỏi thân thể hắn, nó đang há miệng cực rộng như muốn nuốt chửng thân thể ả ta.

Nghe thấy giọng nói đầy bất ngờ của ả phát ra, cậu nhe răng miệng đầy máu cười dữ tợn, ánh mắt nhìn thẳng vào thân thể như ngọc đang nằm dưới đất kia liếm môi một cái, cũng không nói gì mà chậm rãi lê thân ra khỏi đ·ống đ·ổ n·át.

Hai tay của Lê Minh theo phản xạ đẩy ra trước, vô tình lại đặt lên hai ngọn núi lớn kia của Mị Nguyệt.

m thanh kia như mầm bệnh, chỉ vừa lóe lên đã xâm nhập bám rễ thẳng vào sâu trong tiềm thức của Lê Minh.

Ma khí đã hội tụ ở lòng bàn tay ả ta, đúng lúc định tung ra một chưởng hạ sát tên nam nhân chán sống này thì một tiếng “ọc” thanh thoát vang lên.

Chương 67: Lật Mặt

Trong đầu cậu lúc này liên tục vang lên lời nhắc nhở của Thiên Tổ ngày trước: “Ngươi chỉ cần biết một điều, trên đời này không có cái gì là tự nhiên mà có, ngươi có chắc cái bóng của ngươi chỉ tồn tại khi có ánh sáng hay không? Đừng nhìn bằng mắt, phải dùng cái đầu để ngộ.”

Đúng lúc Mị Nguyệt la lên trong sung sướng thì ở bên ngoài, tiếng gõ cửa dồn dập vang lên, kèm theo đó là giọng nói gấp gáp của một tên hộ vệ.

Theo quá trình này diễn ra, đầu óc Lê Minh cũng bắt đầu buông thả, cậu thu lại Văn Thù chú.

- Xin đại nhân tha mạng, Lý trưởng lúc chiều cùng mười người khác rời khỏi làng, đến giờ vẫn chưa thấy tung tích.

Lê Minh nhận một chưởng của ả cũng phun máu tươi, tấm bình phong ngăn cách bị thân thể của cậu chấn đến nát bấy.

*** Lời tác: Quyết không để Main mất zin, Haha. *** (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai mắt của ả ta cũng theo sự kích thích này ngày càng đỏ rực, giống như toàn bộ tinh lực của Y đều hội tụ ở hai đồng tử, muốn nhìn trọn thân thể người nam nhân đang nằm bất động bên dưới người mình.

- Cút, Lý đâu, những chuyện cỏn con này hắn không giải quyết được sao?

Nghe thấy giọng nói đầy tức giận của Nguyệt đại nhân bên trong, tên hộ vệ này tim đập thình thịch, vội quỳ cái rộp xuống đất, nơm nớp lo sợ nói.

- Phải dùng cái đầu để ngộ. Phải dùng cái đầu để ngộ.

Bàn tay d·â·m nữ kia đang liên tục xoa nắn lấy nó, ma khí cũng theo hành động của ả mà không tự chủ phát tán tràn ngập cả căn phòng.

Trong cơn khát tình, ả ta cũng cố mở mắt ra để nhìn xem chuyện gì khiến khí tức của thiếu niên nằm cạnh mình lại có chiều hướng tăng lên.

Bản năng khiến một thiếu niên chưa lần nào làm những chuyện này như Lê Minh bỗng chốc trở nên điêu luyện vô cùng.

Sau một thoáng bất ngờ, Mị Nguyệt cũng lấy lại tinh thần. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ma khí thông thiên, cái bóng bên dưới thân của Lê Minh theo thân thể của chủ nhân nó bay ra khỏi ghế cũng liền động đậy.

Hai tay ả không tự chủ được liền xé toạc lớp áo thô trên người cậu ra. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nghe thấy lời này, ánh mắt của Mị Nguyệt lóe lên, còn chưa kịp nói gì đã phải rên rỉ lên một tiếng khi thiếu niên đang đè trên thân nàng ta lại tiếp tục ngoáy sâu vào khe suối ngọc dưới thân.

Trong tiếng thở hổn hển vì bị kích thích, giọng nói ngập ngừng của Mị Nguyệt lại vang lên.

Ở bên ngoài thực tế, Mị Nguyệt như cảm nhận được khí tức người nam nhân đang ôm chặt lấy mình có thay đổi.

Mùi hương của nó phát ra lại bị Mị Nguyệt ngộ nhận thành mùi vị của tên nam nhân đang quấn quýt cạnh mình mà hít lấy hít để.

Theo sự thả lỏng thân thể, hai mắt Lê Minh cũng hiện lên huyết tinh.

Đại não của cậu cấp tốc vận chuyển, ma lực giống như một đại dương, còn linh hồn Lê Minh thì là mạch nước ngầm đang từng chút từng chút len lỏi vào trong mặt biển cuồng loạn kia.

Ánh mắt Lê Minh lúc này cũng lóe lên một tia ma khí.

Ả ta giống như mất đi lý trí, vừa kéo Lê Minh xuống liền đặt lên môi cậu một nụ hôn.

Một bộ không tin đây là sự thật, giọng nói đầy tức giận, kèm theo sự nghi ngờ của Mị Nguyệt vang lên.

Hai tay Lê Minh nương theo hành động của Mị Nguyệt cũng chuyển từ thế bị động sang chủ động.

Cậu không để ý đến những điều này, hai tay bắt đầu vuốt lấy cái eo thon đang thở gấp kia, lại men theo đó tìm xuống nơi bãi cỏ đen ngòm vô cùng ẩm ướt ở phía dưới. (đọc tại Qidian-VP.com)

Ngược lại, dương khí trên người cậu cũng theo ma khí tiến vào, như một vòng tuần hoàn bị Mị Nguyệt hút trở lại thân thể mình.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 67: Lật Mặt