0
Không bao lâu, mấy người bọn họ dừng lại ở phía trước đại điện di tích, Lam An Lộ không chút do dự đi vào,”Chúng ta đi vào thôi!”
Bốn người Bắc Tiểu Lục sau khi tiến vào đại điện, phát hiện từ bên ngoài nhìn đại điện này là một mảnh tàn phá tàn tạ, không nghĩ tới tiến vào bên trong đại điện, lập tức liền có thể nhìn thấy rõ mọi thứ xung quanh.
Bắc Tiểu Lục thấy rõ, ở phía trên đại điện có một bàn ngọc, trên bàn ngọc bày đồ lên ba món pháp khí. Ở giữa chính là một thanh phi kiếm rất bình thường, bên trái là một chiếc khuyên tai, ở bên phải là một thanh trường thương pháp khí, bên trái phải còn có hai cánh cửa nhỏ. Mắt nhìn thấy Lam An Lộ định chạm vào, Bắc Tiểu Lục khẽ hô, “ Cẩn thận phái trên có một cái trận pháp, một khi tiếp cận, lập tức cũng sẽ bị trận pháp công kích"
Lam An Lộ ánh mắt chớp chớp nhìn hắn, hứng thú hỏi: “An Lục, đệ hiểu trận pháp?”
Bắc Tiểu Lục gật đầu, nói "Ta trận pháp trình độ không cao, cũng không nắm chắc. Nhưng ta có thể nói cho các ngươi biết, mấy thứ pháp khí này chỉ là mồi nhử, đều là đồ giả, đừng để nó mệ hoặc”
Huynh muội Lam Chỉ Yên hai mắt nhìn nhau, giống như không nghĩ tới đây là đồ giả, bực tức nói: “ Hừ, cái tên vương bát đản nào lại trêu chọc chúng ta, lại dám để đồ giả làm mồi nhử, thật đủ âm hiểm”
Trong lòng Bắc Tiểu Lục khẽ lắc đầu, “chim c·hết vì mồi, n·gười c·hết vì tiền tài” tất cả đều có lý do của nó, Mặc dù đáng tiếc mấy đồ vật này là đồ giả, nhưng lấy được thì bỏ được, hắn cũng không có để trong lòng.
Lam An Lộ nhìn Bắc Tiểu Lục cười một cái nói, "An Lục, cũng may có đệ nhìn ra được, nếu mấy đồ vật này đều là đồ giả, chúng ta cũng chỉ có thể đi tiếp. Phía trước là có hai cánh cửa nhỏ, chúng ta nên đi thế nào đây”
Bắc Tiểu Lục lập tức đáp, "Nếu có thể ta đề nghị chúng ta không nên tách ra, cũng không biết bên trong sẽ có đồ vật gì mà chúng ta sẽ phải đối mặt.”
Lam An Lộ cũng hết sức đồng ý việc này, nàng gật đầu, “Ta đồng ý, vậy chúng ta sẽ đi đường nào?” Nói xong nàng nhìn sang Bắc Tiểu Lục, ngụ ý muốn nói, ngươi nếu đã đưa ra ý kiến thì cũng lên đưa ra lựa chọn.
“Hừm, vậy chọn đại đi, chúng ta đi bên trái”
Nói xong Bắc Tiểu Lục đã đi hướng cửa nhỏ bên trái, rất nhanh thì biến mất ở tại bên trong cánh cửa.
"Đi thôi”Lam An Lộ nhìn hai huynh muội Lam Chỉ Yên nói, rồi cũng bước đi, đến lúc này hai huynh muội vẫn không hiểu tại sao, thiếu chủ lại quan tâm đến thiếu niên kia như vậy.
Lam Chỉ Yên cùng Lam Chỉ Viêm thấy thế, cũng vội vàng đi theo. Mọi người căn bản cũng không cần nói rõ, cùng nhau đi vào cánh cửa nhỏ bên trái.
...
Sau khi bốn người Bắc Tiểu Lục tiến vào cửa nhỏ, trước mặt liền xuất hiện sáu nhánh tối tăm thông đạo.
"Rầm rầm..."âm thanh rung động phát ra từ phía thông đạo, thông đạo phía trước bỗng nhiên sáng lên.
Bắc Tiểu Lục cùng ba người Lam An Lộ từ thông đạo ánh sáng đi vào nơi đây, lập tức liền thấy trước mắt xuất hiện một mạch máu chảy dẫn, mạch máu dọc theo một tuyến đường chảy đi.
Bắc Tiểu Lục nhìn một chút xung quanh, nơi đây được bố trí một cái trận pháp đơn giản. Nhìn qua thì cảm thấy con đường nào cũng có thể rời đi, nhưng theo biến hóa của trận pháp, cửa sinh tất nhiên là đi theo mạch máu dẫn này. Mặc dù không biết điểm cuối là điều gì, nhưng bốn người Bắc Tiểu Lục cũng không có nửa phần do dự, trực tiếp dọc theo đường dẫn mạch máu đi xuống.
Đi không bao xa, đám người Bắc Tiểu Lục ngừng lại, phía trước mặt bọn họ xuất hiện một ao Huyết Trì, nhìn xung quanh liền phát hiện bốn phương tám hướng, mạch máu từ bên ngoài đều nhất trí chảy vào đây. Mà điều làm bốn người sợ hãi hơn đó là ở trên Huyết Trì, có một nam tử mặc đạo bào màu tím, không nhìn ra tuổi tác của hắn, nhưng mà nhìn ba động linh khí xung quanh, bọn họ liền biết người này tu vi chắc chắn không thấp.
Ngay khi đám người Bắc Tiểu Lục quan sát nam tử áo tím này, nam tử áo tím bỗng nhiên đưa ngón tay ra bắn ra một cái huyết chỉ, huyết chỉ nhuộm máu một cự thạch gần đó.
Mấy người Lam An Lộ mặc dù trấn tĩnh, nhưng khi nhìn thấy khí thế ma mị này của nam tử áo tím, liền cũng không bình tĩnh. Bắc Tiểu Lục nhìn cự thạch kia, đã bị nhuộm thành màu huyết sắc. Hắn có chút nghi ngờ trí thông minh của mình, mạch máu thì tất nhiên sẽ có huyết trì, mà thứ gì mới cần huyết trì, tất nhiên là huyết tế, hoặc tà tu mới dùng thứ này. Thế mà hắn lại chọn đây là cửa sinh.
"Ây, ta chờ đã không biết bao nhiêu lâu rồi, có thể người tới nơi này càng ngày càng ít, thật là chán muốn c·hết." Nam tử áo tím bỗng nhiên thở dài.
“Ta bây giờ liền khẳng định, bên ngoài những địa đồ đi vào di tích Lam Thiên Tiểu Quốc như này, chắc chắn là không ít phải không?”. Bắc Tiểu Lục không nhanh không chậm hỏi một câu.
"Địa đồ đúng là có không ít, nhưng cũng không phải ta làm ra, mà là người này." Vừa nói người áo tím vừa kéo từ bên dưới Huyết Trì ra một bộ hài cốt.
Cỗ hài cốt này dù cho ngâm ở trong Huyết Trì, vẫn như cũ toàn thân biến thành màu đen, nhưng kèm theo đó là một loại nhàn nhạt uy áp truyền đến, để cho Bắc Tiểu Lục lập tức cũng biết hài cốt này, tu vi tuyệt đối không thấp.
Người áo tím phi thường khách khí hướng Bắc Tiểu Lục giải thích, sau đó lại lầm bầm lẩm bẩm một mình nói, "Mấy người các ngươi cũng chưa đủ nha"
Hắn vừa mới nói xong, lại có mấy đạo thân ảnh rơi xuống. Đám người Bắc Tiểu Lục nhìn thấy có bốn người lạ mặt xuất hiện, trong đó chỉ có một người tu vi là Trúc Cơ tầng bảy, hai người Trúc Cơ tầng bốn và một người Trúc Cơ tầngba.
Vài người đến sau, sắc mặt đều cùng đám người Bắc Tiểu Lục, kinh dị nhìn người áo tím đang ngồi giữa Huyết Trì.
“Người áo tím nói xong, liên tiếp ném ra hư không bên ngoài mấy chục trận kỳ, rồi mới lên tiếng:
"Xem ra tất cả đã đến đông đủ…”Được rồi, sẽ không có người tới nữa. Mấy vị có thể đi tới nơi này, nói vậy trận pháp trình độ cũng không tệ, trận pháp trình độ tốt, nhất định là người thông minh, máu của người thông minh thích hợp nhất để ta hấp thụ, các ngươi đồng ý lời ta nói chứ?."
Này người áo tím nói xong, cả người Bắc Tiểu Lục liền cảm nhận được một cỗ lực hút, dường như muốn lối kéo hắn xuống bên dưới Huyết Trì.
Trong đây tu vi yếu nhất chính là Lam Chỉ Yên, chỉ thấy nàng lung lay như muốn nhảy vào trong huyết trì, cũng may Lam An Lộ kéo nàng lại, mới không xảy ra vẫn đề, còn về Lam Chỉ Viêm dường như cũng không chịu được bao lâu.
“Ầm”Một âm thanh do Huyết Trì tạo lên bọt biển, chỉ thấy gã Trúc Cơ tầng ba lạ mặt không kịp phản ứng, liền nhảy vào bên trong, còn chưa hiểu chuyện gì, đã chìm sâu xuống đáy Huyết trì, mặt hồ Huyết Trì liền yên tĩnh trở lại.
Bắc Tiểu Lục đến bên Lam Chỉ Viêm, một tay bắt lấy bả vai của hắn lôi kéo hắn về sau, cứ tưởng là bản thân cũng sẽ bị lực hút của Huyết Trì kéo xuống, không nghĩ tới lại được Bắc Tiểu Lục kịp thời cứu giúp, y liền quay sang đánh một ánh mắt cảm tạ hắn.
Người tu vi cao nhất trong đây chính là Trúc Cơ tầng bảy lớn tiếng quát lên: ”Người này không dám tìm Kim Đan tu sĩ, như thế tu vi của hắn chắc chắn sẽ không quá cao, mọi người theo ta liều mạng đánh một trận. Nếu lúc này mỗi người tự riêng phần mình, chưa chắc đã sống ra khỏi đây”