Tên nam tử áo xanhTrúc Cơ tầng bốn lập tức lên tiếng nói, "Vị bằng hữu này nói không sai, cùng nhau động thủ."
Ngay khi nói chuyện, nam tử áo xanh đã đi đầu tế xuất một thanh trường kiếm. Tên nam tử áo lục lạ mặt còn lại, cũng không nói gì, trong tay trường thương cũng đã quét qua. Trúc Cơ tầng bảy tu sĩ này thi triển một cái hắc ấn, hắc ấn hóa thành một cự đại hắc ấn, đập xuống bên dưới huyết trì.
Nam tử áo tím cười khẩy, đánh ra một hắc thủ, v·a c·hạm rung chuyển với hắc ấn, một tay khác cũng không an phận, lập tức xòe ra, từng đường vân tơ máu từ ngón tay của hắn bắn ra, hết sức sắc bén, mang theo cả mùi sát khí nồng đậm.
Hai người kia cũng là sống trên m·ũi d·ao qua từng ngày, cũng không có bị tơ máu của nam tử áo tím gây khó khăn, chỉ là bị bức trở về. Phi kiếm trong tay nam tử áo xanh tỏa ra hào quang, băns ra bốn phía, xem ra đây là tu sĩ linh căn hệ kim.
Kiếm quang từ phi kiếm tỏa ra sắc bén dưới chân nguyên điều động, như sóng vỗ liên tục công kích nam tử áo tím. Nam tử áo tím chân bay hắc ấn, tay phải khoác một cái, huyết trì tạo thành một màn lá chắn, bao phủ toàn bộ nam tử áo tím.
Kiếm quang sắc bén nhưng không đủ lực lượng, chạm vào huyết trì liền tan thành bọt biển. Nam tử áo lục cũng không chịu yếu thế, trưởng thương nâng lên nhảy lên không trung đánh ra vài động tác thương quyết, chỉ thấy từng đạo hỏa long cuồn cuộn như bão tố, phóng tới màn phòng ngự huyết đẫm kia.
Huynh muội Lam Chỉ Yên cũng không ngồi im, đều xuất thủ, phi kiếm quấy phá liên tục vào màn phòng ngự huyết đẫm kia. Tên nam tử Trúc Cơ tầng bảy thấy thế, nâng len hắc ấn ném lên không trung, cắn một đầu ngón tay, ngón tay phiêu động vẽ vai đạo phù văn, đánh vào trong hắc ấn.
Chỉ thấy hắc ấn tỏa một luồng âm khí lành lạnh, trở lên to lớn, dường như huyết trì cũng bị ảnh hưởng, một làn máu đỏ sẫm như những tấm lụa, bay lượn xung quanh hắc ấn trông rất tà dị. Đám người bên dưới thấy như vậy, càng thêm xem trọng hắn, khả năng hắn có thể phá vỡ được màn phòng ngự của nam tử áo tím.
Ngay khi hắc ấn sắp v·a c·hạm vào màn phòng ngự huyết đẫm, “ầm ầm” một tiếng, màn phòng ngự bỗng nhiên bị nổ tung, một đôi huyết thủ màu đỏ cánh tay v·a c·hạm vào hắc ấn, tưởng chừng như hắc ấn sẽ chiến thắng. Nhưng không, huyết thủ giống như càng kinh khủng hơn, huyết thủ như mũi khoan vô tình, xuyên qua cả hắc ấn.
“Cạch” một tiếng, âm thanh vỡ nát đến từ pháp khí, hắc ấn không chịu được lực lượng của huyết thủ, đã xuất hiện vết nứt rồi đổ vỡ. Nam tử Trúc Cơ tầng bảy giống như bị phản phệ, phun ra một ngụm máu, hai mắt trợn trừng, dường như không tin vào mắt mình.
Ngay lúc lơ là thì bị huyết thủ tóm lấy, kéo xuống bên dưới Huyết Trì, nhưng nam tử này nhanh chóng lấy lại tinh thần, biết mình khó có thể tránh thoát được một kiếp, hai tay kết ấn, hắc ấn tàn tạ bỗng nhiên lay động. Không sai gã Trúc Cơ tầng bảy này rất quyết đoán, định cho nổ tung pháp khí.
Nhưng tất cả đều trong sự tính toán của nam tử áo tím, hắn khoác tay một cái, một làn máu từ trong Huyết Trì bay ra, bao trọn lấy hắc ấn. Nhìn thấy cảnh này, nam tử Trúc Cơ tầng bảy kia hết sức thất vọng, chỉ chờ có thế hắn liền bị kéo vào trong Huyết Trì.
Ngay lúc này Lam An Lộ cùng Bắc Tiểu Lục không henj mà động thủ, ra tay quyết đoán. Lam An Lộ từ đầu tới cuối chưa từng hiển lộ tu vi, bây giờ bỗng bộc phát ra chân nguyên, cũng làm cho tất car mọi người trong đây biến sắc. Bắc Tiểu Lục càng khoa trương hơn, hắn mặc dù không biết làm cách nào nàng lại có thể che giấu tu vi, nhưng không nghĩ tới lại mạnh hơn hắn dự kiến nhiều lắm.
Không sai Lam An Lộ hiển hiện tu vi làm chấn động không nhẹ trong đây, dấy lên một tia hi vọng cho mọi người, cũng không ai trách cứ hay chất vấn nàng tại sao không ra tay từ đầu, mặc dù rất đáng tiếc cho vị huynh đệ Trúc Cơ tầng bảy. Bắc Tiểu Lục cũng vậy, càng tiếp xúc nhiều Tu chân giới, hắn cũng không còn ngây thơ nữa, mạng của mình chỉ có một, chỉ cần không làm việc ác, hắn cũng không cần phải quan tâm cái nhìn của người khác.
Hắn đã biết muốn sống sót trong cái thế giới cường giả vi tôn này, mọi chuyện đều cần phải tính toán. Đúng vậy, hiện tại hắn đã không còn mơ mộng như lúc còn Bắc tộc chi địa nữa, hắn hiện giờ không tốt cũng không xấu, có chút lạnh nhạt với mọi chuyện. Nhưng chuyện nào trong tầm tay, có thể giúp được hắn vẫn sẽ ra giúp. Nhưng không còn là thiếu niên ngây thơ kia nữa, khi bạn không còn nắm giữ được vận mệnh của chính mình, đi thương hại người khác chẳng bằng nghĩ bản thân làm sao sống tiếp. Bởi vì ngay cả sinh mạng của bản thân còn không nắm chắc, còn có tư cách bảo vệ người khác hay sao.
Chẳng lẽ lại giống như mấy tên ngu ngốc, nhảy ra ta là thiên mệnh chi tử, ta có thiên tư vạn cổ thương khung. Ta không thể c·hết được, bởi vì ta là thiên mệnh chi tử, là tiểu cường, các ngươi đánh ta đuổi g·iết ta chỉ càng làm ta mạnh hơn. Lời thoại này hắn cũng muốn, nhưng đáng tiếc hắn cảm thấy bản thân mình không phải.
Sư tôn đã nói, Thất Nguyệt đại lục xuất hiện ba số mệnh không xác định, hắn cũng nằm trong số đó, nhưng hiển nhiên hắn cảm thấy bản thân mình càng giống thiết lập nhân vật phản diện thì hơn.
“Trúc Cơ tầng chín viên mãn sao? Thật thú vị” Bắc Tiểu Lục ánh mắt khẽ đảo qua nàng, Lam An Lộ dường như nhận ra ánh mắt của hắn, khẽ quay đầu cười với hắn một cái.
Bắc Tiểu Lục mặt không b·iểu t·ình, nhẹ nhàng gật đầu với nàng. Không để tâm chuyện gì nữa, cả người giống như khí tức tràn ra, lôi quang chập chờn quanh người, tỏa ra khí tức sát phạt vô cùng ác liệt. Mặc dù bọn họ cũng biết lôi thuộc tính, sức công kích rất mạnh, là biểu tượng của lôi kiếp. Nhưng cả người tỏa ra khí tức lôi điện nồng đậm như vậy, bọn họ chưa từng thấy qua.
Linh khí rộn dịp theo ba động chân nguyên của Bắc Tiểu Lục, tóc đen tung bay theo gió, khuôn mặt cực phẩm non nớt, ánh mắt lạnh nhạt nhưng sắc bén vô cùng, vạt áo khẽ đung đưa, tay cầm một thanh trường kiếm. Lam An Lộ ánh mắt càng thêm mê ly, chớp chớp nhìn hắn, cảm giác trong lòng nàng bây giờ, Bắc Tiểu Lục không thua kém gì những thiếu niên chí tôn trên tiên giới, khí chất quá đặc biệt.
Mặc kệ bây giờ mọi người đang nghĩ gì, Bắc Tiểu Lục cũng không có tâm trạng để nghĩ tới, tay hắn khẽ động phi kiếm trong tay bay lên đứng thẳng trước mặt, chỉ thấy hai tay đánh ra vài đạo thủ pháp, hai tay từ tâm của kiếm kéo ra hơn mười đạo kiếm ảnh, kiếm ảnh ngưng thực hóa. Bắc Tiểu Lục thúc dục chân nguyên, áp suất tỏa ra từ kiếm ảnh làm tóc hắn tung tăng, hai mắt tỏa ra lôi quang.
“Xẹt xẹt !”
Phi kiếm lôi quang tỏa ra phá không tới chỗ của nam tử áo tím, hắn khẽ hừ một tiếng, hai tay cũng đánh ra vài thủ pháp, chỉ thấy từ dưới Huyết Trì một làn màu máu đẫm bay lên, hóa thành những thanh trường thương, v·út một tiếng bay vọt tới những kiếm ảnh lôi quang.
“Ầm ầm ầm”
Âm thanh v·a c·hạm giữa huyết thương cùng kiếm ảnh, liên miên không ngừng, chấn động một vùng không gian trong đây. Bắc Tiểu Lục cũng biết chỉ với nhiêu đó tất nhiên không thể làm nam tử áo tím bối rối, khẽ hừ mội cái, tay cầm Diệt Lôi Kiếm, đánh ra liên tục Vong Lôi kiếm quang, Vong Lôi kiếm quang hắn đã có thể đánh ra được hơn hai mươi mốt kiếm quang.
Uy lực từ chân nguyên ngưng thực, mạnh không phải lúc hắn wor Luyện Khí kỳ có thể só sánh được, Vong Lôi kiếm quang cũng không phải bình thường, nó tọa thành một chiếc võng kiếm quang, huyết thương liên tục không chống đỡ được, hóa thành bọt máu tan biến, uy thế không giảm bay tới nơi nam tử áo tím đang đứng.
“Hừ, tiểu tử ngươi cũng có chút bản lĩnh, nhưng như vậy mà đòi g·iết ta hay sao?”. Nam tử áo tím khinh thường một tiếng, huyết thủ bay ra v·a c·hạm vào Vong Lôi kiếm quang, huyết thủ quả nhiên rất mạnh, Vong Lôi kiếm quang chỉ chống đỡ một lúc rồi bị phá tan. Bắc Tiểu Lục thấy vậy cũng không chút nao núng, sắc mặt lạnh nhạt dường như tất cả đều không làm ảnh hưởng tới hắn vậy.
Khẽ âm trầm quát một tiếng, Bắc Tiểu Lục giơ lên Diệt Lôi Kiếm, không có nhiều lời đáp lại, một chiêu kiếm quyết đánh ra.
Thất Kiếp Kiếm Pháp – Thức thứ nhất : Phong Lôi Kiếp
Kiếm quang từ linh khí trong thiên địa, tụ lại hóa thành những đạo kiếm quang, vô biên vô tận, một màu kiếm quang tử lôi, hắc lôi chân nguyên, hắc lôi kiếm quang. Từ khi bước vào Trúc Cơ kiếm thức của Thất Kiếp Kiếm Pháp cũng biến hóa theo, không còn giống như trước đó. Bây giờ hắn mới cảm nhận được thiên cấp kiếm pháp không phải chỉ đơn giản như vậy.
0