0
Đám khói này dường như rất có linh tính, không chỉ tốc độ vô cùng nhanh mà còn có thể tự động mở rộng và di chuyển theo vị trí của Tiêu Tử Hà. Tiêu Tử Hà quan sát tỉ mỉ mới nhận ra đám khói này lại là một pháp bảo hình lưới, không ngờ lại là một Kiếp Khí hạ phẩm. Tiêu Tử Hà trong lòng hơi trầm xuống, nàng cảm nhận được linh khí dao động mạnh mẽ, pháp bảo Kiếp Khí này không hề đơn giản.
Tiêu Tử Hà lắc đầu cấp độ pháp bảo Kiếp Khí tất nhiên không đơn giản, nàng không thể tin được tại sao một gã tu sĩ Hư Thần trung kỳ như gã lại có được. Ngạc nhiên thì ngạc nhiên nhưng nàng cũng không chậm chạp chút nào, vốn đang muốn tiếp cận diệt sát Huyền Thiên nhưng không nghĩ tới Lăng Vô Tiện lại nhanh chóng phản ứng như vậy.
Bên kia, cửu thiên băng tiễn mang theo hàn khí uy lực nhanh chóng tiến đến phạm vi của Huyền Thiên. Chỉ thấy đám lưới màu đen bao phủ hết băng tiễn.
“Ầm ầm…” sau mấy t·iếng n·ổ, băng tiễn cùng tấm lưới đen của Lăng Vô Tiện quấn lại với nhau làm cho vô số xương khô bay lên ào ào. Nhưng rất nhanh những xương cốt này tan thành tro bụi dưới tác động chân nguyên của hai người.
Người nay cũng rất lợi hại! Bên trong Ngũ Hành thế giới Bắc Tiểu quan sát tình huống bên ngoài. Cuộc chiến của nử tử Tiêu Tử Hà cũng nam tử Huyền Thiên diễn ra với cường độ quá cao, hắn có chỉ có thể nhìn được những lúc hai người dừng lại, còn đâu động tác ra chiêu cùng di chuyển hắn đều không thể theo kịp. Nhưng hắn có thể nhìn thấy uy lực v·a c·hạm thật sự quá mức kinh khủng, nhất là nữ tử kia pháp bảo vô cùng nhiều phẩm chất toàn loại chất lượng.
Những người này mỗi một đại chiêu đánh ra vừa hoa mỹ vừa quỷ dị làm hai mắt của hắn mở rộng tầm mắt. Đây mới đúng là cấp độ ác chiến của những tu sĩ cấp cao, không giống như bọn hắn đánh ra vài chiêu thức giống như trẻ con tập tành đánh nhau.
Hắn nhìn qua tấm lưới đen kia cảm giác pháp bảo này hẳn đã vượt qua phạm trù Hư Khí. Bởi vì hắn đã nghe thấy nam tử Huyền Thiên và Tiêu Tử Hà dùng pháp bảo chính là Hư Kiếp đỉnh phong nhưng hắn cảm giác đều yếu hơn tấm lưới đen này. Như vậy chắc chắn đây là một tấm lưới pháp bảo cấp bậc Kiếp Khí.
“Lăng Vô Tiện, không ngờ ngươi lại có được Kiếp Khí hạ phẩm Ma Thiên Võng, chẳng trách sao ngươi lại dám ở nơi đây mai phục ta”
Tiêu Tử Hà đối diện với Lăng Vô Tiện cười lạnh nói.
Lúc này Bắc Tiểu Lục mới nhìn rõ được khuôn mặt của nàng, đây quả thật là một mỹ nữ không sai, nhìn từ phía trước trực diện một cảm giác hào hùng không trói buộc. Cô nàng này không sai!
Trở lại bên ngoài La Khấu Vọng.
Lăng Vô Tiện cười khẩy: “ Ha ha, có gì đâu mà bất ngờ nếu như nàng có thể trở thành tiểu nương tử của ta, chậc chậc ta đảm bảo sẽ càng bất ngờ hơn”
Nghe mấy lời này của gã Tiêu Tử Hà vông cùng ghê tởm, nàng hừ lạnh một cái không nhiều lời trực tiếp tiến lên tiếp cận công kích gã. Bắc Tiểu Lục thông qua trận pháp nhìn Lăng Vô Tiện cùng Tiêu Tử Hà đánh nhau, chỉ có thể hai người đánh nhau giữa màn sương đen lại càng thêm đen. Vốn hắn đã không theo kịp tốc độ của những tu sĩ Hư Thần, bây giờ còn bị cản trở bởi màn sương đen.
Tử Băng Tiên trong nháy mắt hóa thành Băng Điêu t·ấn c·ông màn sương đen, cục diện nhanh chóng rơi vào giằng co.Không gian xung quanh hai người bị chân nguyên ảnh hưởng cũng có chút biến hình, mà không khí bị chân nguyên của hai người đè ép cũng phát ra thanh âm chói tai, ngay cả Bắc Tiểu Lục cũng có thể nghe được thông qua trận pháp.
Bắc Tiểu Lục nhìn một hồi, lại phát hiện ánh mắt của hắn căn bản là nhìn không thấy quỹ tích hai người đánh nhau, lập tức đưa trận pháp theo dõi của mình chuyển dời đến trên người nam tử gọi là Huyền Thiên.
Người này vừa rồi khí thế đánh ra cảm giác rất mạnh thế mà giao thủ với Tiêu Tử Hà lại ăn thiệt thời lớn như vậy. Hơn nữa còn nhờ có Lăng Vô Tiện mới có thể không bị Tiêu Tử Hà diệt sát. Chỉ thấy nam tử sắc mặt tái nhợt đạo bào cũng rách nát trông không còn phong thái như lúc đầu nữa.
Tiếp tục trở lại với cuộc chiến của Tiêu Tử Hà và Lăng Vô Tiện, hai người vẫn đang trong giai đoạn giằng co.Tiêu Tử Hà cảm thấy so về mặt pháp bảo khả năng nàng không có ưu thế lớn, quyết định trực tiếp công kích liên hoàn đối với Lăng Vô Tiện.
Tiêu Tử Hà mặt không chút thay đổi tung ra Lục Ngọc Thủ Ô hướng l·ên đ·ỉnh đầu một cái. Chỉ thấy Lục Ngọc Thủ Ô quay tròn trên đỉnh đầu phát ra một luồng lục sắc quang mang, từ bên trong Thủ Ô điên cuồng bắn ra một loạt tia sáng đánh tới Ma Thiên Võng.
Lăng Vô Tiện hai tay ném ra mấy cái trận kỳ lên không trung, chỉ thấy Khốn Trận và Sát Trận lập tức được khởi động.
“Hừ, Lăng Vô Tiện ngươi chẳng lẽ đã đến mức trông cậy vào Khốn Trận và Sát Trận để bức ta hay sao. Ngươi quá ngây thơ rồi”
Tiêu Tử Hà lạnh lùng nói ra một câu, dường như không đem trận pháp để vào trong mắt.
“Ha ha, Lăng Vô Tiện ta đồng ý bản thân không phải đối thủ của nàng nhưng nàng còn có thực lực đó sao. Ta đoán bản thân nàng cũng không khá hơn đi, dù sao cũng không thoát được nàng đem vật kia giao ra, sau đó trở thành tân nương của Lăng Vô Tiện ta. Như vậy vừa có thể sống sót lại còn được hưởng thụ dục tiên dục tử”
“Ha ha …” Lăng Vô Tiện không chút kiêng kỵ đùa giỡn Tiêu Tử Hà.
“Khốn kh·iếp để tí ta sẽ xé nát cái mồm thối của ngươi” Nghe được mấy lời của gã càng làm cho nàng thấy buồn nôn, tức giận từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một bạch sắc pháp bảo tế ra. Không thấy rõ được hình dáng của pháp bảo, chỉ thấy nàng ném bạch sắc pháp bảo này tới hướng Lăng Vô Tiện.
Bạch mang pháp bảo sau khi xoay quanh một cái thì chợt hóa thành một con đại bàng thật lớn vỗ hai cánh lớn chừng hơn bốn mét, hai mắt đỏ như hỏa diễm, lợi trảo đen thui.
Hai cánh vỗ một cái, sau khi bạch mang chớp động hỏa đại bàng trong nháy mắt biến mất, nhưng ngay giây lát đã xuất hiện trên đầu Lăng Vô Tiện. Sau đó kêu lên một tiếng đôi lợi trảo hung hăng nhằm thẳng đầu gã hạ xuống.
Lăng Vô Tiện không chút bối rối hai tay động tác hết sức nhanh chóng kết một cái pháp ấn, chỉ thấy sương mù mà lưới đen hình thành lại tăng vọt, thật giống như toàn bộ không trung sắp phải rơi xuống.
Chỗ hai người đánh nhau lại đánh ra cường độ chân nguyên giống như địa ngục, xương khô bị chân nguyên của hai người ảnh hưởng trong nháy mắt tan vỡ, toàn bộ đều biến thành sương mù mờ mịt.
Lăng Vô Tiện cười lạnh một tiếng, bắt đầu vận chuyển chân nguyên lưới đen càng không ngừng tăng mạnh ép cho hỏa đại bàng không chịu được. Gã lập tức cười khẩy:
‘Tiểu nương tử còn có chiêu nào mau ra tay nốt đi… không thì ta sợ nàng không còn cơ hội nữa đâu”
Tiêu Tử Hà cầm trên tay Lục Thiên Thủ Ô ném lên không trung dưới pháp quyết của nàng hóa thành vô số đạo hư ảnh, rồi tiếp theo đó xoay chuyển thành những con quay tạo thành lốc xoáy. Nàng không chút do dự quát lên một tiếng.
“Đi!”
Vô sô con quay lốc xoáy màu xanh vụt bay về phía tấm lưới đen v·a c·hạm phát ra một loạt t·iếng n·ổ vang liên tục không ngớt. Lăng Vô Tiện hừ lạnh chân nguyên như vũ bão tiếp tục cung cấp cho tấm lưới đen chống đỡ. Cứ thế giằng co một thời gian sắc mặt Tiêu Tử Hà đã bắt đầu lộ ra yếu thế, có chút trắng bệch, xem ra một mình liên tiếp quyết chiến với Huyền Thiên đã làm nàng mất không ít sức lực.
“Ha ha, xem ra nàng đã không chịu được bao lâu, đến lúc đó … ha ha”
Lăng Vô Tiện cười ha hả trực tiếp thuấn di đến gần Tiêu Tử Hà mười ngón tay liên tiếp búng ra hơn mười đạo thanh sắc kiếm khí rời tay bắn ra. Tiêu Tử Hà dưới Lăng Ba Vi Bộ dễ dàng tránh thoát. Hai tay nàng nhanh chóng tách ra tạo thành hình hoa sẽ, bên trên có một đoàn bạch quang chớp động không thôi, mơ hồ nhìn như có một nụ đóa hoa muốn phóng ra, rõ ràng một đóa Bạch Liên đang chậm rãi hình thành.
“Đây là cái gì?” Lăng Vô Tiện nhíu mày. Mặc dù không biết Tiêu Tử Hà đang làm cái quỷ gì, bất quá có thể khiến cho một tu sĩ Hư Thần Kỳ cần thời gian dài như thế đọc chú ngữ thúc dục thì khẳng định không phải chuyện đùa.
Nói cái gì đi nữa cũng không thể để cho đối phương thuận lợi thành công đánh ra pháp thuật như thế.
Nghĩ tới đây, sắc mặt Lăng Vô Tiện âm trầm vung tay áo, hơn mười thanh sắc phi kiếm từ cổ tay áo như cá trong nước uốn lượn bay ra, sau đó liên kết cùng nhau hóa thành một đạo màu xanh kiếm khí vô tận, kiếm khí như bao trùm thiên địa hướng phía đối diện bay tới.
Thừa dịp này, Lăng Vô Tiện dùng Ma Thiên Võng ném tới người Tiêu Tử Hà muốn triệt đi không gian hoạt động của nàng. Ngay lúc đó đang muốn có cử động khác thì đột nhiên nghe thấy một trận tiên nhạc rõ ràng từ đối diện truyền đến, tiếp theo một đạo bạch mang cực kỳ chói mắt bộc phát, một màn bạch sắc quang bay lên nhanh chóng bao trùm một vùng không gian hơn nghìn mét.
Lăng Vô Tiện thấy cảnh này, thầm kêu không ổn vội vàng quay đầu nhìn lại.
Gã liền nhìn thấy một màn kỳ dị phía đối diện.
Tiêu Tử Hà trong miệng đã ngừng niệm chú ngữ nhưng vẫn giữ nguyên tư thế, chỉ là bạch sắc quang liên trong tay chẳng những đã triển khai xong mà còn đang phiêu đãng ở phía trên không trung, cách đỉnh đầu nàng hơn một mét, phát ra bạch sắc linh quang chói mắt.
Mà Thanh Hỏa Mạc Kiếm mà gã đánh tới phía Tiêu Tử Hà giờ phút này đang dừng lại ở trước người nữ nhân này hơn mười mét, liều mạng bay múa xung quanh nhưng phảng phất như bị một bức tường vô hình bình chướng ngăn lại, căn bản không có cách nào tới gần.
Lăng Vô Tiện nhìn tới đây hai con ngươi không khỏi co rụt lại.