Lạn Kha Truyền Thuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 13: Các phương tiếp cận
Lúc này, một nhân vật khác, có dáng người khô héo như cây sậy, bước đến trước mặt Khải với sự háo hức không thể kiềm chế. Mái tóc hắn rối bù, xơ xác như tổ chim bị vỡ, và chiếc mặt nạ chỉ che được một nửa gương mặt lấm tấm những vết tàn nhang.
Khải chỉ mỉm cười nhẹ, không nói thêm lời nào. Người thanh niên lùi lại, để lại một khoảng không gian nhỏ giữa họ, trong khi những con mắt khác vẫn tiếp tục dõi theo từng động thái của Khải.
Hắn bước đến với dáng vẻ loạng choạng, tay phải cầm một cây gậy gỗ mòn, và tay trái cầm một cuốn sổ nhỏ. Những ngón tay hắn gầy guộc, run rẩy vì hồi hộp. “Anh bạn,” hắn lên tiếng với giọng nói lạc điệu và hơi khản đặc, “Có thể cho tôi biết thêm về khả năng của viên đan dược không?”
Thanh niên gật đầu, ánh mắt sáng rực với niềm đam mê. “Tôi đã dành nhiều năm để nghiên cứu y dược, và việc tìm thấy một viên đan dược như vậy là một cơ hội quý giá. Tôi không chỉ muốn nghiên cứu nó mà còn muốn tìm hiểu tất cả những gì có thể về nó, từ thành phần đến hiệu quả thực tế. Viên đan dược này có thể thay đổi cách chúng ta hiểu về thuốc và sức khỏe.”
Nghe nhắc tới kỹ thuật cổ xưa, Khải nhíu mày, vừa nghi ngờ vừa cảm thấy hứng thú. “Cậu có thể cho tôi biết thêm về những điều đã nghiên cứu không?”
Rất nhanh, một người đàn ông bước tới. Ông ta có mái tóc được chải chuốt tỉ mỉ, như những sợi tơ mảnh mai, và khoác lên mình bộ vest nhung đen, ôm sát cơ thể một cách hoàn hảo và tinh tế, toát lên vẻ sang trọng quyền lực.
Thanh niên mở cuốn sổ nhỏ ra, bên trong là những hình vẽ thảo dược với những ghi chú chằng chịt.
“Cho phép tôi giới thiệu, tôi là chủ tịch của một tập đoàn dược phẩm ở Trung Hoa Đại Lục. Viên đan sáng nay đã thực sự khiến tôi kinh ngạc. Tôi tin rằng chúng ta có thể có một cơ hội hợp tác rất đáng giá. Liệu cậu có sẵn lòng thảo luận về chủ đề này không?”
Khải vẫn đứng yên trong góc khuất, không tỏ ra vội vã hay quan tâm đến những ánh mắt xung quanh. Bộ đồ đen của hắn hoà vào bóng tối, chỉ có đôi mắt thỉnh thoảng lóe lên chút lạnh lẽo, sắc bén như dao. Hắn không cần phải nói gì, sự im lặng chính là lời mời gọi cho những kẻ có dã tâm nhất tiến đến. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Xin thứ lỗi, tôi e là không đáp ứng được sự mong đợi của ngài... Rất tiếc!"
Các thực khách, không ai nói lớn tiếng, chỉ thì thầm trao đổi những câu chuyện một cách thận trọng.
"Cậu thật biết cách tạo ra khoảng cách," ông ta nói, giọng đầy ý tứ. "Nhưng rồi sẽ có lúc chúng ta phải trò chuyện sâu hơn. Tôi tin rằng những viên thuốc của cậu có sức mạnh thay đổi nhiều thứ."
Người đàn ông khựng lại, ánh mắt thoáng chút ngạc nhiên trước sự từ chối chẳng chút nể nang của Khải. Không ai ở đây dám công khai từ chối bản thân như vậy, ngay cả những thành viên lãnh đạo cấp cao của Đấu Trường. Nhưng có lẽ chính sự lạnh lùng này của Khải lại khiến ông ta không dám lỗ mãng, mà chỉ cười nhạt, cố giấu đi sự khó chịu.
Trên bàn tiệc, ly rượu vang đỏ đậm màu máu, tỏa ra thứ mùi hương lạ thường. Những ngọn nến mờ ảo cháy sáng, ánh sáng của chúng như chực tắt, chỉ đủ để chiếu rọi những hình dáng người mờ mịt trong không gian chập chờn ma mị.
Khải không muốn nói nhiều, theo phép lịch sự khẽ nâng ly lên, một động tác đơn giản nhưng đầy ý nghĩa, như một cách để thay lời cảm ơn.
Khải, vẫn giữ vẻ mặt lạnh lùng và điềm tĩnh, nhìn người đàn ông với ánh mắt không có chút cảm xúc. Khoảng lặng giữa họ kéo dài, tạo ra một không khí căng thẳng. Khoảnh khắc im lặng như thể thời gian đã ngừng trôi. Cuối cùng, Khải lên tiếng:
“Tôi đã nghiên cứu rất nhiều loại phương thuốc cổ, từ phổ thông đến hiếm có. Theo mô tả trong các văn bản cổ xưa, viên đan dược của cậu có thể là một loại đan dược Đạo truyền. Chúng thường có những tác dụng phi thường so với các loại thuốc Tây y hiện đại”
Đêm chầm chậm buông, vây kín không gian trong một tấm màn đen tĩnh lặng đầy mời gọi. Ánh sáng đỏ thẫm từ những chiếc đèn lồng đung đưa tựa những ngọn lửa ma quái, chiếu lên cánh cửa gỗ đen trầm mặc, tạo ra từng mảng sáng tối đầy bí hiểm.
Khải chỉ mỉm cười nhẹ, đôi mắt vẫn giữ sự lạnh lùng như băng, chẳng bộc lộ chút cảm xúc nào. Hắn không trả lời ngay, chỉ nhẹ nhàng nhấc ly rượu vang lên, quan sát màu đỏ thẫm trước khi đưa lên môi, động tác vô cùng chậm rãi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thanh niên gầy yếu bước đến gần hơn, ánh mắt lấp lánh với sự say mê. “Tôi chỉ đơn thuần muốn hiểu về nguồn gốc của nó, quá trình tạo ra nó. Những hợp chất nào đã được kết hợp, và các kỹ thuật điều chế nào đã được áp dụng? Đan dược của cậu có thể chứa đựng những kỹ thuật cổ xưa mà tôi đang nghiên cứu. Tôi cảm nhận được sự kỳ diệu và sâu sắc trong từng phân tử của nó.”
Trên bức tường cẩm thạch lạnh lẽo, những ngọn đuốc yếu ớt lập lòe, muốn soi sáng nhưng lại ngập ngừng thứ ánh sáng ma mị đầy toan tính.
Hắn hít một hơi sâu, như thể đang cố gắng kiểm soát sự phấn khích đang bùng cháy trong lòng. “Tôi đã thấy đan dược của cậu có thể mang lại những hiệu quả kỳ diệu không thể tưởng tượng nổi. Tôi thực sự rất muốn biết thêm về nó.”
Không khí thoang thoảng hương hoa nhài thanh khiết quyện với hương quế ấm áp, hòa lẫn tạo nên một vị đạo vừa ngọt ngào vừa ám ảnh. Từng tấm rèm nhung đen thẫm, thêu chỉ bạc với những họa tiết phức tạp, khẽ lay động dưới làn gió nhẹ, như bóng hình huyền bí đang thì thầm, khiến cả không gian chìm đắm trong sự tinh tế nhưng đầy rẫy vẻ khó lường.
"Tôi hiểu sự từ chối của cậu. Tuy nhiên, nếu có thể, mong cậu hãy cân nhắc lại. Sự hợp tác có thể mở ra những cánh cửa mới, không chỉ về mặt lợi nhuận mà còn trong việc đổi mới ngành công nghiệp dược phẩm. Chúng tôi có những phương tiện và nguồn lực có thể giúp cậu hiện thực hóa những ý tưởng của mình. Thiết nghĩ, cậu đến với Đấu Trường không phải chỉ là tìm kiếm trò tiêu khiển phải không?"
Người đàn ông không đạt được mục đích rời đi, nhưng tình huống chẳng thể ngăn cản những kẻ khác tiếp cận với Khải. Đây là nơi dành cho những kẻ không tuân theo quy tắc, nơi sự bất tuân thường đi kèm với sự kỳ quái và bất thường.
Trong tiếng reo hò của đám đông, nhóm an ninh trước đó vẫn giữ khoảng cách đã lập tức xuất hiện, bao quanh Khải với sự cảnh giác cao độ. Ở nơi này, thách đấu thất bại ngươi sẽ không bằng một con c·h·ó, nhưng một khi thành công thân phận liền khác biệt. (đọc tại Qidian-VP.com)
Người đàn ông không bị sự từ chối của Khải làm nao núng. Hắn vẫn duy trì thái độ bình thản, không để lộ sự thất vọng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải không đáp, ánh mắt hắn lướt qua đám đông, nơi những kẻ khác cũng đang nín lặng quan sát từng cử động của hắn. Những người đến đây không chỉ vì lòng hiếu kỳ. Trong bữa tiệc này, từng con người đều là một mảnh ghép của t·hế g·iới n·gầm đầy tăm tối và hỗn loạn, mỗi kẻ đều có những toan tính, nhưng không ai có thể đoán trước được phản ứng của Khải.
“Chào cậu,” ông ta lên tiếng, giọng nói trầm ấm và cuốn hút, “Tôi phải nói rằng màn thử thách của cậu sáng nay thật sự để lại ấn tượng sâu sắc. Xin chúc mừng cậu đã trở thành một phần của hiệp hội.”
Khải có phần kinh ngạc, sự hiểu biết và linh cảm của anh ta thật không tầm thường, có điều hắn vẫn giữ thái độ cẩn trọng, cười đáp: “Cậu thực sự say mê đến mức này sao? Tôi chưa thấy ai khác tỏ ra hứng thú sâu sắc đối với đan dược cổ phương như vậy.”
Danh hiệu này đối với Khải không phải điều mà hắn đặc biệt ham muốn. Tuy nhiên, với tư cách thành viên chính thức, hắn sẽ có nhiều lợi thế hơn để đạt được mục đích riêng, và đó mới thực sự là điều hắn hướng đến.
Theo thông tin Khải biết, ngoại trừ những kẻ dùng ảnh hưởng và lượng tiền lớn mua chuộc, mỗi năm số lượng thành viên dựa vào thực lực gia nhập rất hiếm hoi.
Khải nhìn đối phương thăm dò: “Cậu có vẻ rất hứng thú với viên đan dược. Cậu muốn tôi đưa nó cho cậu sao?”
Đôi mắt hắn sáng rực, phản chiếu ánh sáng từ những ngọn đuốc, giống như hai viên ngọc sáng lấp lánh trong đêm. Một nụ cười rộng đến mang tai hiện lên trên khuôn mặt hắn, lộ rõ một nửa hàm răng ố vàng.
Thanh niên mỉm cười, ánh mắt lấp lánh cảm kích. “Cảm ơn cậu! Tôi sẽ tới tìm cậu!”
"Viên thuốc đó không dành cho bất kỳ ai ở đây," Khải nói, giọng hắn trầm, nhưng lại mang sự dứt khoát như lưỡi dao sắc bén, "Tôi đến đây không để trao đổi hay thỏa thuận gì cả." (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 13: Các phương tiếp cận
Người đàn ông, nhận ra sự lạnh lùng trong mắt Khải nhưng không hề bị bối rối, tiếp tục một cách tự nhiên và điềm tĩnh:
Khải được dẫn vào một phòng riêng, nơi chỉ dành cho những người chiến thắng. Căn phòng yên tĩnh, được chiếu sáng bởi những ngọn đèn cổ, đây là khoảng thời gian ngắn để nghỉ ngơi, chuẩn bị cho buổi lễ chào đón, nơi hắn sẽ chính thức trở thành một hội viên danh dự của Đấu Trường.
Khải không đáp lại ngay lập tức, chỉ khẽ gật đầu như một dấu hiệu thể hiện sự đánh giá cao đối với niềm đam mê của đối phương. “Được rồi. Nếu cậu có những câu hỏi cụ thể về viên đan dược, có dịp tôi sẵn sàng cùng cậu thảo luận thêm. Hôm nay tới đây thôi!”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.