Lạn Kha Truyền Thuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Thời cơ
Căn phòng hội nghị của Vincorp toả sáng dưới ánh đèn pha lê tinh tế, Phạm Nhật Cường bước vào với vẻ tự tin thường thấy. Nguyễn Xuân Phú và Trần Đình Long đều cảm nhận được một chút hồi hộp—nhưng sự căng thẳng này không chỉ đến từ vị chủ tịch của Vincorp, mà còn đến từ điều gì đó lớn lao hơn, mờ ảo mà họ chưa rõ ràng nắm bắt được.
Phạm Nhật Cường chậm rãi gật đầu, giọng nói của ông trầm và chắc chắn:
Khải nhìn Trần Đình Long, nụ cười nhẹ vẫn còn trên môi nhưng ánh mắt cậu trở nên sâu sắc hơn:
Trần Đình Long và Nguyễn Xuân Phú im lặng, ánh mắt cả hai đều chậm rãi dõi theo từng lời của Phạm Nhật Cường. Họ cảm nhận rõ có điều gì đó rất quan trọng sắp được hé lộ
Cả căn phòng bật cười nhẹ nhàng, không khí bớt căng thẳng hơn.
Khải, mỉm cười nhẹ nhàng, từ tốn mở lời nhưng đi thẳng vào nội dung chính của buổi gặp: (đọc tại Qidian-VP.com)
"Nhưng tôi hiểu các anh cần sự chắc chắn. Và tôi cũng không đến đây chỉ để nói về tiềm năng. Tôi đến đây để tìm hiểu sâu hơn về doanh nghiệp của các anh, để có thể đưa ra giải pháp cụ thể, phù hợp nhất."
Ngay khi cánh cửa sau lưng Phạm Nhật Cường nhẹ nhàng mở ra lần nữa, bước vào không phải là một nhân vật mà họ quen thuộc. Một chàng trai trẻ, ăn mặc giản dị nhưng toát lên thần thái khác thường, tiến tới ngồi bên cạnh Phạm Nhật Cường. Vẻ ngoài của cậu ta, không có gì đặc biệt. Nhưng thần thái khiến Trần Đình Long và Nguyễn Xuân Phú không thể rời đi—một sự tự tin đầy sức mạnh huyền bí.
Trần Đình Long nhíu mày, nhưng ông cũng nhận ra sự nghiêm túc trong lời nói của Phạm Nhật Cường. Đối với ông, việc tìm kiếm một sự đột phá trong công nghệ là mục tiêu quan trọng, nhưng điều đó không có nghĩa ông sẽ nhảy vào bất cứ lời mời gọi nào. "Nhưng nếu anh Cường đã tin tưởng cậu ta đến vậy, có lẽ mình cũng nên xem xét cẩn trọng hơn," ông thầm suy nghĩ.
"Các anh biết đấy, trong những lúc bận rộn, tôi vẫn thường nghĩ về tương lai của chúng ta, của các doanh nghiệp Việt. Và dạo gần đây, tôi bắt đầu tin rằng nếu chúng ta không tiến thêm một bước lớn, thì dù có mạnh thế nào, vẫn chỉ là những con cá trong cái ao làng."
Trần Đình Long chậm rãi gật đầu, giọng ông trầm nhưng đầy nội lực:
Nguyễn Xuân Phú khẽ lắc đầu, cười như để giải tỏa sự căng thẳng:
Nguyễn Xuân Phú tư lự chưa đáp, như thể câu hỏi này chính là vấn đề vẫn gây khó khăn cho ông ta. Trần Đình Long ở bên thì bắt đầu câu chuyện của mình:
"Tôi tin rằng với sự giúp đỡ của Khải, chúng ta sẽ không chỉ dừng lại ở việc làm lớn trong nước. Mục tiêu của Vincorp—và tôi tin rằng cũng là mục tiêu của các anh—là vươn ra biển lớn, đặt chân vào những thị trường mà trước đây chúng ta chỉ dám mơ đến."
Trần Đình Long thêm vào, ánh mắt ông vẫn giữ nét điềm tĩnh:
Phạm Nhật Cường phá vỡ sự im lặng, giọng ông trở nên gần gũi hơn nhưng vẫn đầy sức nặng:
Tất cả suy tư tính toán trên chỉ xảy ra trong thoáng chốc, Nguyễn Xuân Phú là người đầu tiên tiếp nhận chủ đề cuộc trò chuyện, hướng Khải nói:
"Ý tưởng chỉ là bước khởi đầu, anh Phú. Điều quan trọng là cách biến ý tưởng thành hiện thực và cách doanh nghiệp của anh có thể tận dụng công nghệ để thay đổi cục diện."
Hai vị doanh nhân nghe xong đều bất ngờ. Một thanh niên trẻ tuổi, lại là nhân tố bí ẩn phía sau thành công của tập đoàn lớn nhất đất nước? Họ liếc nhìn nhau, cố giấu sự ngạc nhiên.
Phạm Nhật Cường tiếp tục, giọng điềm tĩnh nhưng ngầm chứa sự kính trọng: (đọc tại Qidian-VP.com)
Trần Đình Long ngồi bên cạnh, giữ vẻ điềm tĩnh, nhưng trong ánh mắt sắc sảo của ông thoáng hiện lên sự kinh nghi. Phạm Nhật Cường chắc chắn không mời Khải đến chỉ để đùa giỡn họ. Hôm nay, cuộc gặp này có lẽ là một bước ngoặt quan trọng mà họ cần phải suy ngẫm kỹ lưỡng.
Khải không nhíu mày, nhưng ánh mắt trở nên sắc nét hơn:
Phạm Nhật Cường nhẹ nhàng đặt tay lên mặt bàn, mỉm cười đầy ý nhị:
Phạm Nhật Cường quay về phía Cường, khẽ nâng tay lên:
Khải gật đầu, sự điềm tĩnh và tập trung trong ánh mắt cho thấy cậu đã hiểu rõ vấn đề của cả hai doanh nghiệp:
Khải nhận thấy sự cân nhắc trong ánh mắt của cả Nguyễn Xuân Phú và Trần Đình Long, nhưng hắn không hề lúng túng. Thậm chí, trong khoảnh khắc im lặng ấy, hắn vẫn giữ vẻ tự tin đến bình thản. Không có gì hấp tấp trong cử chỉ hay lời nói của hắn, như thể hắn biết trước rằng cuộc gặp này đã nằm trong tầm kiểm soát của mình.
“Hai anh biết đấy, tôi không thường giới thiệu người cho các đối tác mà không có lý do. Khải không chỉ là một người nắm trong tay công nghệ. Cậu ấy có cái nhìn chiến lược và tầm nhìn toàn cầu—điều mà tôi tin rằng chúng ta đều đang tìm kiếm.”
Nguyễn Xuân Phú và Trần Đình Long liếc nhau một lần nữa, ánh mắt họ không còn vẻ nghi ngờ như ban đầu. Họ hiểu rằng cuộc gặp hôm nay có thể là bước ngoặt lớn cho cả Sunhouse và Hòa Phát. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hai người im lặng quan sát, mỗi người đang theo đuổi những dòng suy nghĩ riêng. Phạm Nhật Cường—người được biết đến là kẻ có thể xoay chuyển thị trường chỉ bằng một cái búng tay, hôm nay lại tỏ ra khác lạ. Không có sự vội vã trong ánh mắt, mà thay vào đó là một vẻ cẩn trọng, như đang chờ đợi sự xuất hiện của một ai đó.
Nguyễn Xuân Phú nghiêng người, chắp tay trước ngực, giọng ông trở nên nghiêm túc hơn:
"Hòa Phát thì khác một chút. Chúng tôi không ngại việc cạnh tranh, nhưng thực tế mà nói, bước ra khỏi biên giới Việt Nam cần một chiến lược không chỉ là sản phẩm, mà là cả sự bứt phá về công nghệ lẫn sự hỗ trợ mạnh mẽ từ nhiều phía."
"Anh Long, nếu có đủ tầm nhìn chiến lược, công nghệ và tài chính, chúng ta đã không ngồi đây hôm nay rồi, đúng không?"
Chương 28: Thời cơ
"Đúng là biển lớn thì có nhiều cá mập, nhưng Sunhouse vẫn luôn âm thầm nỗ lực để trở thành cá mập, phải không anh Phú? Câu hỏi thực sự là Sunhouse cần gì để trở thành cá mập ở đại dương ấy?"
Phạm Nhật Cường, ngồi ở đầu bàn, đưa mắt nhìn Khải, rồi nhìn sang hai vị doanh nhân. Ông chậm rãi gật đầu, giọng nói mang đầy sự tự tin và uy quyền của một người đã dẫn dắt tập đoàn vượt qua nhiều sóng gió:
"Xin lỗi vì để hai anh đợi lâu. Nhưng tôi chắc chắn, cuộc gặp hôm nay sẽ giải đáp rất nhiều câu hỏi trong lòng hai người."
Phạm Nhật Cường khẽ cười, phá tan không gian tĩnh lặng:
"Còn Hòa Phát, chúng tôi đang có cơ hội lớn để mở rộng sản xuất ra nước ngoài, đặc biệt là trong lĩnh vực thép xây dựng. Nhưng để cạnh tranh ở thị trường quốc tế, chúng tôi cần không chỉ là công nghệ sản xuất hiện đại, mà còn cần một mạng lưới kết nối quốc tế mạnh mẽ."
Phạm Nhật Cường nhấc cốc trà, khẽ nhấp một ngụm, rồi đặt xuống, ánh mắt ông ánh lên nét hài hước nhưng vẫn giữ được sự uy nghiêm của một ông chủ lớn:
Nguyễn Xuân Phú không trả lời ngay lập tức. Ông khẽ nghiêng người ra sau, ánh mắt thoáng chút cân nhắc. Người thanh niên tên Khải này dường như không phải là một người thường. Những gì cậu ta vừa nói không phải chỉ là những lời giới thiệu đơn giản.
Trần Đình Long, người thường ít khi để cảm xúc lộ ra ngoài, cũng không thể che giấu sự tò mò trong ánh mắt. Nguyễn Xuân Phú khẽ ngả người, nhấp một ngụm trà, chờ đợi điều tiếp theo.
"Tôi có thể mang lại sự thay đổi, thậm chí là một cuộc cách mạng cho các sản phẩm của Sunhouse và Hòa Phát, giống như những gì đã làm với Vinfinity." Khải ngừng lại, đôi mắt quét qua Nguyễn Xuân Phú và Trần Đình Long. "Nhưng trước khi đi xa hơn, tôi cần hiểu rõ về tình hình hiện tại của doanh nghiệp các anh, về tham vọng và thách thức mà các anh đang đối mặt."
"Tôi thấy rồi. Điều các anh cần không chỉ là một sản phẩm tốt, mà là một chiến lược toàn diện: từ công nghệ tiên tiến đến đối tác đáng tin cậy, từ khả năng tiếp cận thị trường đến sự mở rộng mạng lưới toàn cầu."
"Chúng tôi không phủ nhận công nghệ là quan trọng, Khải. Nhưng công nghệ một mình không thể quyết định tất cả. Cần cả tầm nhìn chiến lược và sự chắc chắn về tài chính để doanh nghiệp có thể phát triển bền vững."
Khải mỉm cười, đôi mắt anh sáng lên với chút hài hước:
"Với anh, không có chuyện gì là tầm thường cả. Nhưng tôi cũng tò mò, lý do hôm nay là gì?"
P/s: Cầu đề cử, bình luận, đánh giá để Tác có động lực ra chương
Nguyễn Xuân Phú ánh mắt điềm tĩnh nhưng chứa đựng sự tò mò:
Phạm Nhật Cường, đến lúc này vẫn lặng lẽ quan sát cuộc trò chuyện, nở một nụ cười đầy ẩn ý. Ông hiểu rõ rằng những gì Khải đang đề cập là một sự chuyển mình thực sự—một bước nhảy lớn mà cả hai người đồng nghiệp cần cân nhắc kỹ lưỡng.
Khải cười, khẽ gật đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyễn Xuân Phú và Trần Đình Long liếc nhau, không nói gì. Nhưng họ hiểu rõ rằng cuộc trò chuyện này không còn đơn thuần chỉ là về công nghệ nữa. Khải không phải một đối tác thông thường. Và những gì cậu ta đang ám chỉ có thể là một cơ hội mà họ không thể
"Đó chính là lý do tôi muốn các anh gặp Khải. Cậu ấy không chỉ mang đến công nghệ, mà còn mang đến những giải pháp giúp các anh vươn xa hơn những gì các anh từng nghĩ tới."
"Anh hỏi về tham vọng! Tham vọng thì luôn có, anh Khải à, nhưng thách thức thì cũng không ít. Sunhouse đã phát triển khá tốt trong nước, nhưng khi nghĩ đến chuyện vươn ra quốc tế, không phải lúc nào cũng dễ dàng. Nói gì thì nói, biển lớn luôn có cá mập."
Trần Đình Long cười nhẹ, khẽ gật đầu, giọng nói chậm rãi:
"Chúng tôi luôn sẵn sàng cho những thay đổi, nhưng vấn đề là liệu sự thay đổi ấy có thật sự xứng đáng với rủi ro không? Sunhouse không ngại tiến ra quốc tế, nhưng cần một kế hoạch rõ ràng, không thể chỉ dựa vào một ý tưởng không thực sự chắc chắn."
"Anh Cường, từ lúc nhận được lời mời, tôi đã biết chắc chắn là có chuyện gì đó ngoài tầm suy nghĩ của chúng tôi rồi." (đọc tại Qidian-VP.com)
"Đúng, sản phẩm tốt chỉ là một phần. Nhưng để bứt phá, cần một thứ gì đó vượt trội—công nghệ đủ mạnh để làm thị trường phải chú ý ngay lập tức. Giống như cách mà Vinfinity đã thay đổi cuộc chơi. Tôi không nói về tương lai xa xôi, mà là những gì có thể thực hiện ngay bây giờ."
Nguyễn Xuân Phú khẽ cười, nhưng không hẳn là vì niềm vui. Ông đã quá quen với những cuộc gặp gỡ như thế này—những lời hứa hẹn đầy triển vọng. Nhưng lần này, ông nhận ra một sự khác biệt. Phạm Nhật Cường, người nổi tiếng với tính cách thận trọng, không dễ dàng đưa ai vào cuộc chơi. "Ông không phải kiểu người mời ta đến đây chỉ để nghe những lời hoa mỹ hoặc như một trò đùa giỡn tiêu khiển, anh chàng tên Khải này chắc chắn có điều gì đó đặc biệt."
“Hôm nay, tôi mời hai anh đến đây không chỉ để giới thiệu Khải, mà còn để cùng nhau thảo luận về những cơ hội. Tôi nghĩ rằng, với những gì Khải có trong tay, chúng ta có thể làm được những điều lớn hơn, không chỉ cho thị trường Việt Nam mà còn cả quốc tế.”
"Để tôi gới thiệu, đây là anh Khải. Khải chính là người đã giúp Vincorp đạt được bước nhảy vọt mà các anh có lẽ đã nghe qua. Tất cả những công nghệ mới, những bước tiến mà các anh thắc mắc... đều từ anh ấy mà ra."
“Các anh có biết lý do tôi mời cả hai đến đây hôm nay là gì không?”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.