Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 4: Thiên Môn

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Thiên Môn


Ngày càng có nhiều dấu hiệu làm Linh Hỏa cảm thấy sự thiếu sót trong cuộc sống của mình. Một lần, khi hắn tham gia vào một buổi lễ cầu nguyện cho sự thịnh vượng của Thiên Giới, hắn đã thấy sự trống rỗng trong ánh mắt của những người tham gia. Dù lời cầu nguyện được nói ra một cách thành kính, nhưng không ai có vẻ thực sự tin vào điều đó hay mong mỏi điều gì đó từ nó.

“Đây là Thiên Giới mà ta mong ước bấy lâu sao?”

Hoàng Khải đứng lặng trước cánh cửa khổng lồ cao lớn sừng sững vươn lên như một ngọn núi, được chế tác từ những chất liệu kỳ lạ mà hắn chưa từng thấy. Trên cửa là hình ảnh Thiên Nữ Tán Hoa, những vị tiên nữ đang bay lượn rải hoa giữa mây trời đầy sống động, chỉ là bọn họ nhìn qua thanh thản, cao quý nhưng có cảm giác lạnh lùng vô cùng. Mọi thứ từ cửa Thiên Môn đều phát ra một khí chất bất tử, khiến Hoàng Khải cảm nhận được sự quyền uy và linh thiêng tuyệt đối.

Trong giây phút đó, trước khi mất đi ý thức, hắn chỉ kịp nghe một âm thanh văng vẳng như lời thì thầm của thần tiên: “Chào mừng ngươi, kẻ bước vào cõi bất tử...”

Những ngày sau đó, Linh Hỏa thường xuyên dành thời gian rong chơi ngắm cảnh, hắn ngày càng trở nên quen thuộc với cuộc sống ở đây, nhưng sự cảm nhận của hắn về nơi này ngày càng mơ hồ. Hắn bắt đầu đi thăm quan các khu vực ít được biết đến, từ các ngọn núi xa xôi đến các cánh rừng bí ẩn. Trong những chuyến đi này, hắn tìm thấy nhiều thứ kỳ lạ, như những hồ nước trong suốt không có cá hay động thực vật sống, và những cánh đồng hoa nở rộ nhưng không có mùi hương.

“Có lẽ là ta mới đến, còn chưa quen thuộc với hoàn cảnh nơi này! Chắc là ở lâu sẽ khác!”

Thiên giới này khác với hắn tưởng tượng, sẽ là nơi thực sự có được chân phúc vĩnh hằng, nhưng là dù được chào đón và tham gia vào các hoạt động của Thiên Giới, hắn không thể cảm nhận được sự kết nối thực sự với nơi này. Hắn cảm thấy như mình đang sống trong một giấc mơ lạnh lẽo, nơi mọi thứ đều hoàn hảo về mặt hình thức nhưng thiếu đi sự chân thành và cảm xúc thực sự.

Buổi tiệc tiếp tục với những màn biểu diễn âm nhạc và múa. Những tiết mục này, mặc dù đẹp mắt và tinh tế, lại không thể tạo ra cảm xúc thực sự cho Linh Hỏa. Các màn biểu diễn đều được thực hiện một cách chính xác nhưng thiếu đi sự sáng tạo và niềm đam mê. Linh Hỏa cảm thấy mình như đang xem một buổi trình diễn đã được chuẩn bị sẵn, không có sự đổi mới hay sự kết nối cảm xúc.

Hồi tưởng lại một chút, Hoàng Khải liền nhớ ra đây chính là Thiên Giới, nơi mà truyền thuyết từng nói rằng chỉ có những linh hồn đạt được sự giác ngộ, vượt qua luân hồi mới có thể đặt chân đến. Mọi thứ ở đây đều hoàn hảo, không chút tì vết – từ những ngọn cỏ ven đường, viên đá cho đến cả bầu trời xanh ngắt, không một hạt bụi.

Càng kỳ lạ hơn là, khi Linh Hỏa cố gắng giao tiếp với một số Tiên Nhân, hắn nhận thấy rằng cuộc trò chuyện của họ rất lạnh nhạt . Họ trả lời những câu hỏi của hắn bằng những câu trả lời đơn giản, không bộ lộ ra chút cảm xúc nào bên trong. Điều này khiến hắn cảm thấy như thể mình đang tham gia vào một vở kịch được diễn ra một cách tự động.

Buổi tiệc được tổ chức khá đầy đủ về hình thức, thậm chí còn có sự ra mặt chào mừng của Thiên Hậu, chỉ là khi nó kết thúc, Linh Hỏa lại cảm thấy có chút trống rỗng và đơn độc. Mà lại không riêng gì hắn, đương như các vị Thần Tiên mới khác cũng có chung cảm thụ như hắn.

Linh Hỏa cùng các vị tân nhân được mời vào đại sảnh, nơi các Tiên Nhân cũ đã đứng chờ sẵn. Họ đồng loạt cúi chào bọn hắn một cách trang nghiêm và nói những lời chúc mừng ngắn gọn. Tuy nhiên, ánh mắt của họ không thể hiện sự vui mừng hay sự nhiệt tình; thay vào đó, Linh Hỏa luôn cảm thụ một sự xa cách, như thể sự xuất hiện của hắn là một điều hiển nhiên và không đáng chú ý.

Buổi tiệc đón chào các Thần Tiên mới là một sự kiện quan trọng trong Thiên Giới, được tổ chức khá hoành tráng và lộng lẫy với những chiếc đèn pha lê lấp lánh làm nổi bật mọi chi tiết của đại sảnh rộng lớn, tạo nên một bức tranh kỳ diệu.

*** (đọc tại Qidian-VP.com)

“Thật là kỳ lạ!” (đọc tại Qidian-VP.com)

Đã không biết bao nhiêu lần Linh Hỏa tự vấn lòng mình với câu hỏi này, nhưng dĩ nhiên là hắn không có đáp án.

Hoàng Khải chần chờ giây lát cuối cùng vì tò mò hắn đặt tay lên cánh cửa. Ngay khoảnh khắc đó, một luồng năng lượng bùng nổ từ điểm tiếp xúc, xuyên qua cơ thể hắn như một dòng điện mạnh mẽ. Toàn thân hắn bị bao trùm bởi một lực hút kỳ lạ, cuốn vào trong cánh cửa, phút chốc Hoàng Khải cảm thấy bản thân như thể đã không còn thuộc về thế giới phàm trần trước kia nữa. (đọc tại Qidian-VP.com)

Khi Hoàng Khải tỉnh dậy, điều đầu tiên hắn cảm nhận được là sự tĩnh lặng tuyệt đối. Hắn đang lơ lửng giữa một vùng mây trắng tinh khôi, không cảm nhận được trọng lực, không cảm nhận được thời gian. Khung cảnh xung quanh như một bức tranh hùng vĩ – những dãy núi cao chót vót với các thác nước đổ xuống thành dòng suối ngọc bích, mặt đất đầy hoa cỏ phát ra ánh sáng dịu dàng, và xa xa là những cung điện bay lượn giữa không trung, tráng lệ như những đền đài của thần linh.

Chương 4: Thiên Môn (đọc tại Qidian-VP.com)

Linh Hỏa khẽ lúc lắc cái đầu ngộ nghĩnh của mình, nhớ tới buổi tiệc sắp diễn ra, liền không có thời gian nghi hoặc, vội vàng hướng về Hồ Dao Trì nơi tổ chức buổi tiệc bay đi.

Linh Hỏa tự an ủi một câu, sau đó theo lối cũ trở về phúc địa được ban của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chưa hết, trong khi thưởng thức các món ăn, Linh Hỏa nhận ra sự lạnh lẽo trong không khí. Dù các món ăn được chế biến tinh xảo và bày biện đẹp mắt, hắn không cảm nhận được hương vị thực sự của chúng. Mỗi món ăn đều thiếu đi một yếu tố quan trọng – sự ấm áp và cảm giác thỏa mãn. Linh Hỏa cảm thấy như thể tất cả những thứ xung quanh đều là những bản sao hoàn hảo nhưng thiếu đi sự sống động và thực tế.

Còn hắn, chính là một vị Tiểu Thần Tiên có tên Linh Hỏa, có hình hài của một đứa trẻ mười lăm, mười sáu tuổi, bản thân hắn vốn là một linh thể tu luyện đại thành, vừa mới được sắc phong gia nhập Thiên Giới không lâu. Mà lại hắn nhớ rõ, vừa rồi bản thân còn đang trên đường tham dự buổi tiệc chào mừng các vị Thần Tiên gia nhập Thiên giới, không rõ vì sao lại ngủ quên mất.

Sau giai đoạn làm quen, Linh Hỏa cũng thường xuyên tham gia vào các nghi lễ và sự kiện của Thiên Giới, từ những buổi lễ lớn cho đến những nghi thức nhỏ hơn. Mỗi hoạt động đều được thực hiện một cách chính xác và trang nghiêm, nhưng thiếu đi sự nồng nhiệt và sự kết nối thực sự. Các Tiên Nhân xung quanh hắn đều giữ một vẻ mặt bình thản, và cuộc sống của họ dường như là một chuỗi các hoạt động lặp đi lặp lại không có sự thay đổi. Khi hỏi về lý do và mục đích của cuộc sống ở đây, họ thường chỉ nói rằng đó là phần của sự hoàn hảo và không cần phải thay đổi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 4: Thiên Môn