Lạn Kha Truyền Thuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 5: Gặp gỡ Thánh Nhân
“Ta hiểu. Vậy ta nên bắt đầu từ đâu để khám phá những điều đó? Có thể ngài chỉ dẫn ta con đường hay cung cấp cho ta chìa khóa để hiểu rõ hơn về sự thật này?”
“Trong Thiên Giới, sự hoàn thiện được tạo ra từ sự đồng nhất và sự ổn định, nhưng không phải mọi thứ đều được hoàn thiện một cách sâu sắc. Sự chân thật, cảm xúc thực sự, và sự phát triển không ngừng là những yếu tố bị thiếu hụt trong không gian này. Thiên Giới không phải là nơi của sự thay đổi mà là nơi của sự ổn định vĩnh cửu. Sự trống rỗng ngươi cảm thấy chính là sự thiếu kết nối với cái mà ngươi gọi là ‘thực tại’. Thiên Giới này, dù là nơi hoàn hảo và vĩnh hằng, lại có những giới hạn và sự ngắt kết nối riêng của nó. Ngươi có từng tự hỏi tại sao cuộc sống ở đây dường như lặp đi lặp lại, không có sự thay đổi hay tiến hóa thực sự?” (đọc tại Qidian-VP.com)
Theo nhật nguyệt chuyển rời, Linh Hỏa từ một tân dân đã hoàn toàn trở thành một người bản địa.
“Vâng! Tôi thật sự là có điều muốn hỏi, nhưng Thiên Giới này chưa có ai giải đáp cho tôi. Ngài có thể sao?”
“Ta là Thanh Hòa, một hành giả phiêu bạt giữa các cõi giới. Sự vắng mặt của ta có thể vì ta không gắn bó lâu dài với một nơi nào đó. Sự hiện diện của ta như một dòng nước nhẹ nhàng, đôi khi lướt qua mà không để lại dấu vết.”
Nghe tới đây, Linh Hỏa cảm thấy một tia sáng bùng lên trong lòng mình, mọi khúc mắc trong phút chốc được khai mở, tinh thần thể hồ quán đỉnh, tiếp đó như thể một thứ gì đó to lớn đột nhiên xuất hiện trước mắt, định thần nhìn lại, hắn thấy được đó là một cánh cổng to lớn sừng sững, phía trên khắc họa đậm nét hai chữ “Thiên Môn”.
Thiên giới có một nơi gọi là Vân Hương Lĩnh, chuyên trồng các loại Thảo dược. Vì vị Dược đồng chuyên phụ trách thu thập cây thuốc phải theo Thái Thượng Lão Quân tham dự một khóa giảng luyện đan, hôm nay Linh Hoả phải thay người này tới Vân Hương Lĩnh một chuyến.
Vị Tiên nhân từ từ mở mắt, đôi mắt thâm sâu như vực thẳm không đáy, phản chiếu sự hiểu biết và sự yên tĩnh vô hạn. Ông mỉm cười nhẹ nhàng đáp:
“Ngài có ý gì? Ta vẫn chưa hiểu lắm, ta đã sống ở đây hàng trăm năm, nhưng cảm giác đó không hề biến mất. Dù được đón chào và tham gia vào mọi hoạt động, sao ta vẫn cảm thấy như sống trong một giấc mơ lạnh lẽo?”
“Ngài nói vậy có nghĩa là Thiên Giới chỉ hoàn hảo về mặt hình thức. Nhưng tại sao lại như vậy?”
“Ồ... ngươi không cảm thấy hạnh phúc tại nơi này sao?”
Thanh Hòa nheo mắt nhìn Linh Hỏa, sau đó gật đầu: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Hãy bắt đầu từ chính bản thân mình. Sự khám phá bên ngoài chỉ có thể bắt đầu khi ngươi hiểu rõ nội tâm của mình. Sự thiếu hụt mà ngươi cảm thấy là dấu hiệu cho thấy ngươi cần phải nhìn sâu vào bản chất và nhu cầu của linh hồn mình. Đôi khi, sự thật được che giấu không phải bởi thế giới xung quanh mà bởi sự che khuất trong chính tâm hồn. Chân phúc không phải ở điều kiện hoàn cảnh bên ngoài chi phối mà là ở tại trong Tâm quyết định. Khi Tâm mình không dao động trước mọi biến động của hoàn cảnh, thì đó chính là mảnh phúc địa cho Chân phúc nảy mầm. Nó luôn sẵn đây rồi, không cần tìm kiếm nơi nào cả!”
Chương 5: Gặp gỡ Thánh Nhân
“Thưa Ngài, Chân phúc rốt cục là gì? Ngài có Chân phúc sao? Thiên Giới có Chân phúc sao?”
“Vậy nếu đây không phải là nơi thực sự hoàn hảo, liệu còn có nơi nào khác có thể đáp ứng được sự tìm kiếm của ta không? Nơi nào có thể cung cấp sự chân thật và cảm xúc thực sự mà ta đang khao khát?”
Nghe Thanh Hòa hỏi lại, Linh Hỏa liền gật đầu:
Hắn nhờ kỹ năng thần thông đặc thù, được Thái Thượng Lão Quân giao cho phụ trách trông coi một lò Linh Đan, bản thân ở Thiên Giới xem như là cũng có chút trọng trách. Chỉ là, so với Linh Hỏa trước kia, ánh mắt hắn đã trở nên vắng lặng và thiếu đi linh động rất nhiều. Chuyện này, có lẽ chính Linh Hỏa cũng không nhận ra mình đã thay đổi.
“Tốt lắm. Sự nhận thức là bước đầu tiên trên con đường giác ngộ. Hãy để tâm hồn ngươi mở rộng và đón nhận những chân lý sâu sắc hơn. Sự thực không phải là một câu trả lời đơn giản, mà là một cuộc hành trình đầy khám phá và tự phản ánh” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Có thể. Sự chân thật không nằm trong sự hoàn hảo mà nằm trong sự sống động và biến đổi. Để tìm kiếm điều đó, ngươi cần phải nhìn ra ngoài các giới hạn của Thiên Giới. Sự thật không phải là một điểm đến, mà là một hành trình khám phá.”
“Ngài có thể phiêu bạt qua các cõi giới ư? Vậy sự hiểu biết hẳn là rất nhiều!” Linh Hoả ồ lên thán phục.
“Xin chào, ta là Linh Hỏa, dược đồng của Thái Thượng Lão Quân tới Vân Hương Lĩnh nhận thảo dược. Xin hỏi ngài là ai? Vì sao ta chưa từng gặp Ngài trước kia?”
“Ngươi không phải là người đầu tiên cảm thấy như vậy. Sự hoàn hảo ở đây không phải là phúc lành, mà là một sự cầm tù linh hồn. Khi chúng ta bước qua Thiên Môn, chúng ta không chỉ từ bỏ thân xác mà còn từ bỏ cả khát khao sống. Thiên Giới là nơi của sự tĩnh lặng, nơi mà mọi khát khao và ước mơ bị dập tắt. Ở đây, chúng ta không còn mong muốn, không còn mơ ước. Chúng ta chỉ là những thực thể bất tử, nhưng không còn linh hồn sống động”
“Đã ngươi có thể gặp ta ở đây, cho thấy hai ta là có duyên phận. Được rồi, hãy hỏi đi!”
Dược điền khá rộng, mặc dù đã đến đây một lần nhưng Linh Hoả vẫn hơi lạc đường. Ngang qua một khu vườn, hắn đột nhiên trông thấy một vị Tiên già với vẻ ngoài kỳ lạ đang ngồi dưới gốc cây cổ thụ, thiền định trong sự yên bình.
“Có lẽ ngươi đã thấy một phần của sự thật mà rất ít người trong Thiên Giới biết. Những cảm xúc mà ngươi đang trải qua chính là dấu hiệu của sự không hoàn chỉnh trong hệ thống này. Thiên Giới là nơi của sự hoàn hảo hình thức, nhưng nó lại thiếu đi sự chân thật và động lực sống mà thế giới thực có.”
Linh Hỏa cảm thấy vị Tiên Nhân này rất khác với những người mà hắn đã gặp trước kia, sự thanh tịnh đó thu hút hắn một cách khó hiểu.
Thanh Hòa dừng lại hồi lâu, như muốn cảm thụ sâu sắc tâm tình của Linh Hỏa, sau đó mới chậm rãi đáp: (đọc tại Qidian-VP.com)
“Những điều ngài đã chia sẻ khiến ta cảm thấy có sự thay đổi trong cách nhìn nhận của mình. Ta sẽ làm theo chỉ dẫn của ngài và tìm kiếm sự hiểu biết sâu hơn về bản chất của chính mình và của Thiên Giới.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh Hỏa đứng trước cây cổ thụ, ánh sáng từ những đám mây tạo nên một không gian huyền bí. Vị Tiên Nhân ngồi thiền dưới cây không hề cử động, nhưng sự hiện diện của ông dường như thấm nhuần trong không khí xung quanh. Linh Hỏa cúi chào và hỏi, giọng điệu không giấu nổi sự tò mò.
“Ha ha, ngươi có điều muốn hỏi sao?”
Được sự đồng ý, Linh Hỏa chắp tay cúi đầu cảm tạ, sau đó liền hỏi:
Thời gian thấm thoắt thoi đưa, mới đó mà liền có mấy trăm năm cõi trời, Thiên Giới cũng đã đôi lần đón thêm các cư dân mới.
Lời của Thanh Hòa ẩn chứa ý vị thâm sâu của Đại Đạo, Linh Hỏa cúi mình thật thấp đáp:
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.