Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 49: Bóng Tối

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Bóng Tối


Phía Tây pháo đài của gia tộc Von Eldridge, có một khu vườn rộng lớn trông đủ các loại hoa. Ánh nắng vàng rực rỡ chiếu sáng lên những tán cây xanh tươi. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Isolde gần như đã được chữa khỏi! Chuyện này đã được khẳng định!” Azarian, vị trưởng lão có vị trí thứ hai sau Đại Trưởng Lão, cất lời, giọng nói của hắn run rẩy như thể chính hắn đang sợ hãi điều sắp xảy ra. “Elias thực sự đã tìm được người có thể cứu cô ta.”

Mỗi tiếng cười của Isolde như những nhát dao cắt vào tâm hồn Elias. Hắn không nỡ để cô biết rằng sự bình yên này chỉ là mặt phẳng của một dòng chảy đầy nguy hiểm. Một thế lực thù địch đang lén lút rình rập, chuẩn bị giáng xuống tai họa lên gia tộc lâu đời này.

“Elias! Anh thấy không? Mọi thứ thật tuyệt vời!” Isolde reo lên, đôi mắt nàng sáng rực khi ngắm nhìn những bông hoa đầy màu sắc.

Giữa lúc họ đang tranh luận, bất chợt phiến đá đeo trước ngực mỗi người ngân lên một âm thanh ghê rợn—một tín hiệu đặc thù. Tiếng thì thầm rùng rợn như những linh hồn bị nguyền rủa, kéo họ về phía một vận mệnh không thể tránh khỏi, như một lời cảnh báo từ cõi u ám.

Elias mỉm cười, lòng tràn ngập niềm vui khi thấy em gái hồi phục.

“Rất tốt,” hắn nói, giọng điệu gằn nặng: “Ta sẽ ban cho các ngươi một cơ hội. Nhưng hãy nhớ, đây là cơ hội cuối cùng.”

“Cô có nghĩ rằng Sứ Giả sẽ tha thứ cho gia tộc nếu chúng ta không hành động?” Aric đáp lại, ánh mắt dữ dội như lửa. “Cái c·h·ế·t của một vài người không thấm vào đâu so với sự sống còn của cả gia tộc.”

“Xin hãy cho chúng tôi cơ hội,” Marisol, giọng nàng vang lên, đầy lo lắng. “Chúng tôi sẽ để kẻ dám mạo phạm Thần phải trả giá. Cả Elias lẫn Isolde đều phải nhận trừng phạt. Xin Thần Sứ ban ân!”

Khi đến một phòng tế lễ bí mật, nơi Sứ Giả đang chờ, ánh sáng từ những ngọn nến chao đảo như muốn trốn chạy khỏi ánh nhìn sắc lạnh của hắn. Hắn ngồi trên ngai đá, dáng vẻ như một bóng ma từ địa ngục, với đôi mắt sắc như dao cắt, nhìn thấu mọi sự. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Đúng vậy, thế giới này vẫn luôn tuyệt vời như thế!”

“Chúng ta phải làm cho Isolde và Elias im lặng,” Aric đề xuất, nụ cười nham hiểm hiện lên trên môi. “Nếu không còn ai để chữa trị, kế hoạch của Thần sẽ không bị phá hủy.”

“Điều đó thật ngu ngốc!” Aric, một người đàn ông thấp lùn với ánh mắt dữ tợn, quát lên. Hắn là một phó Tổng quản, thường được giao những nhiệm vụ quản lý quan trọng: “Nếu để việc này xảy ra, Sứ Giả sẽ không khoan dung. Thần sẽ giáng tai họa xuống đầu gia tộc chúng ta!”

“Đó là tín hiệu từ Sứ Giả!” Azarian giật mình nói, mặt trắng bệch. “Chúng ta phải đi ngay!”

Tường đá lạnh lẽo, phủ đầy bụi bặm, như chứng nhân cho những cuộc thảo luận của những người ngồi quanh chiếc bàn gỗ. Họ nằm trong những thành viên có địa vị quan trọng, những người đang cố gắng nắm giữ số phận của dòng tộc.

Những từ ngữ lấp lửng trong không khí bỗng trở nên nặng nề, như những bóng ma đang vờn quanh họ. Nỗi lo sợ bỗng chốc đè nặng trong lòng từng người, khiến hơi thở của họ trở nên gấp gáp. Azarian nhìn quanh, ánh mắt hoang mang, trong khi Aric, với sự quyết đoán của một kẻ cầm quyền, thúc giục mọi người: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Các ngươi sẽ phải trả giá cho sự bất kính này.”

“Ta sẽ chờ kết quả các ngươi,” Sứ Giả nói, giọng điệu lạnh lẽo như tàn tro. “Hãy chuẩn bị sẵn sàng, vì cái giá cho sự thất bại không chỉ là cái c·h·ế·t của các ngươi, mà còn là sự diệt vong của toàn bộ gia tộc.”

“Đi nào! Không còn thời gian!”

“Chúng ta cần phải hành động ngay,” Azarian thở hổn hển, lo lắng nhìn quanh. “Nhưng làm thế nào để ngăn chặn hắn?”

Nỗi sợ hãi tràn ngập trong căn phòng, nhưng Marisol không dám ngước nhìn. Nàng ta biết rõ sự thất bại sẽ dẫn đến sự diệt vong, nhưng cùng lúc đó, lại run rẩy cảm thấy một ánh sáng mờ nhạt của hy vọng lóe lên trong bóng tối.

Elias mỉm cười nghe cuộc trò chuyện, nhưng trong lòng hắn, một cảm giác nặng nề đang dâng lên, tựa như cơn bão đang thành hình trong lòng đại dương.

“Phải rồi,” người phụ nữ đứng bên cạnh gật đầu. “Chúng ta có thể tổ chức một bữa tiệc trong vườn! Cảm giác này thật tuyệt vời, như thể sức sống đang chảy trong chúng ta.”

Sứ Giả dừng lại một lúc, ánh mắt hắn trở nên thâm trầm. Hắn nhìn các thành viên gia tộc Von Eldridge, và rồi gật đầu như thể đã quyết định: (đọc tại Qidian-VP.com)

“Nhưng liệu chúng ta có dám g·i·ế·t c·h·ế·t một thành viên trong gia tộc? Hơn nữa đó còn là Người kế thừa” Marisol hỏi, giọng run rẩy, sự bất an lan tỏa trong mắt mọi người.

Trong một căn phòng ẩm thấp và u ám thuộc lãnh địa tư nhân của gia tộc Von Eldridge, ánh sáng yếu ớt từ những ngọn nến chập chờn, tạo thành bóng đổ như những linh hồn đang vờn quanh.

“Đúng thế!” Isolde cười, vẻ mặt rạng ngời. “Chúng ta sẽ mời mọi người, cùng nhau ca hát và nhảy múa! Tôi muốn tất cả đều cảm nhận được niềm vui này.”

“Các ngươi phải tìm ra kẻ đứng sau việc phá hủy Ma Linh Ấn,” Sứ Giả tiếp tục, ánh mắt như dao sắc. “Kẻ này không chỉ dám thách thức ta mà còn đang âm thầm phá hoại kế hoạch của Thần. Nếu các ngươi không tìm ra hắn trước khi ta đếm ngược, số phận của các ngươi sẽ được định đoạt.”

“Chúng ta không thể để Elias phá hoại kế hoạch của Thần,” Marisol, một phụ nữ đồng thời là Thầy Tế rất có uy quyền trong dòng tộc, nhấn mạnh, mặt cô tái xanh như chính bóng tối bao quanh bọn họ: “Nếu hắn tiếp tục chữa trị cho những kẻ khác, gia tộc chúng ta sẽ không còn là gì cả!”

Chương 49: Bóng Tối

“Các ngươi,” Sứ Giả cất giọng, âm thanh trầm đục như từ vực thẳm vọng lên, “đã khiến ta thất vọng. Chữa trị cho Isolde, phá hủy Ấn Ký của Thần là một hành động dại dột. Tại sao các ngươi lại để việc này xảy ra?”

***

“Chúng tôi sẽ làm mọi thứ cần thiết!” Azarian thề thốt, sự băng lãnh cùng cay độc bùng lên trong mắt. “Chúng tôi sẽ không để Thần Sứ thất vọng.”

Bầu không khí ngột ngạt khiến từng bước chân họ nặng nề hơn. Họ lần lượt rời khỏi căn phòng ẩm thấp, đi qua những hành lang tối tăm, nơi ánh nến nhấp nháy như muốn tránh xa sự hiện diện của họ. Những bức tường đá lạnh lẽo dường như thấm đẫm sự sợ hãi, thầm thì những bí mật đã bị chôn vùi.

“Thưa Sứ Giả,” Azarian cúi đầu, giọng lắp bắp, “chúng tôi không thể ngăn chặn Elias. Hắn đã tìm ra cách để chữa trị cho Isolde và những người khác.”

Đứng gần họ, một người đàn ông trung niên, mắt lấp lánh nói:

“Thật tuyệt khi thấy Isolde trở lại như xưa! Chúng ta có thể làm gì để chúc mừng đây?”

Dù nụ cười nở trên môi, hắn biết rằng hạnh phúc này như một cái bóng đen đang rình rập. Hắn đã phát hiện ra một bí mật ghê rợn—căn bệnh của nhiều thành viên trong gia tộc không phải do tự nhiên, mà là kết quả của những mưu đồ hắc ám. Có kẻ đang nhằm vào hắn và gia tộc!

Isolde, gương mặt rạng rỡ, đang đung đưa theo điệu nhạc từ những chiếc lá xào xạc trong gió. Sau khi khôi phục lại cảm giác, nàng cảm thấy như mọi sắc thái của cuộc sống đều sống động hơn bao giờ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Và các ngươi nghĩ ta sẽ cho phép điều này tiếp diễn?” Sứ Giả hỏi, ánh mắt như lửa cháy.

Sứ Giả hừ lạnh, sự tức giận hiện rõ trên gương mặt gầy gò ẩn sau lớp mũ chùm đầu của hắn. Hơi thở của hắn như lan tỏa một làn khí lạnh, khiến không khí xung quanh chùng xuống:

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 49: Bóng Tối