Lạn Kha Truyền Thuyết
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51: Nghịch Tập
Hắn quay người, nhìn thẳng vào mắt Theon và những người còn lại, giọng nói trầm nhưng cương quyết vang lên trong không gian tối tăm:
“Không chỉ hắn,” Elias ngắt lời, đôi mắt sắc lạnh ánh lên trong bóng tối. “Ông ta còn có đồng bọn. Những kẻ muốn chiếm quyền kiểm soát gia tộc. Chúng ta không còn thời gian. Nếu không hành động ngay bây giờ, cả gia tộc sẽ rơi vào tay bọn chúng.”
Một sự im lặng c·h·ế·t chóc bao trùm căn phòng. Những gương mặt trước đây quen thuộc với sự trung thành giờ đột nhiên đượm vẻ kinh hoàng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đây không chỉ là một cuộc chiến thông thường; đây là cuộc chiến sống còn chống lại chính những người mang cùng một dòng máu với mình. Tất cả biết rằng, một khi đã bước vào trận chiến này, không có đường lui. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một trong những cận vệ khác, Aldric, bước lên. “Chúng ta phải làm gì, thưa ngài?” Anh ta hỏi, giọng run run nhưng quyết tâm hiện rõ.
Cảnh tượng khi hắn mở cửa phòng họ giống như một cơn ác mộng tái hiện. Cả Đại trưởng lão lẫn Tổng quản đều ngồi bất động, ánh mắt đờ đẫn, vô thức. Họ giống như những xác sống, hoàn toàn bị thứ gì đó ảnh hưởng, bị giam cầm trong chính cơ thể của mình, giống như họ đã bị phong ấn bởi một thứ ma thuật đen tối.
“Thưa ngài Elias,” Theon cúi đầu chào, giọng nói thấp nhưng đầy sự lo lắng. “Ngài đến đây vào giờ này, có chuyện gì sao?”
"Cha!" Elias tiến lại gần, đặt tay lên vai ông, cố lay động. Nhưng thân thể ông chỉ rung nhẹ, vô cảm, như một bức tượng sống không còn linh hồn.
“Gia tộc của chúng ta đang bị phản bội. Cha ta, Đại trưởng lão và Tổng quản... họ đã bị hạ gục bằng một loại bùa chú tà ác. Kẻ đứng sau tất cả chuyện này không ai khác chính là Phó Tổng Quản Aric.”
“Xin lỗi, cha...” Elias thì thầm trong tuyệt vọng, đôi mắt đầy ám ảnh nhìn cha mình lần cuối trước khi đứng dậy. “Con sẽ quay lại cứu người. Nhưng trước hết, con phải ngăn cản chúng trước khi mọi thứ sụp đổ.”
Những ngọn đuốc dọc bức tường phát ra ánh sáng yếu ớt, đủ để phản chiếu gương mặt căng thẳng của Elias. Mỗi bước chân hắn vang lên như tiếng đập của một trái tim hỗn loạn. Trong đầu hắn, hàng loạt suy nghĩ đang xoay chuyển, nhưng một điều hắn biết chắc chắn: không thể để Aric và những kẻ phản bội tiếp tục.
Cả căn phòng im lặng, chỉ còn tiếng thở nặng nề của những người lính trung thành. Ánh sáng từ những ngọn đuốc bập bùng, phản chiếu những nét mặt căng thẳng và đầy lo lắng. Hơi thở của họ hòa quyện với không khí ngột ngạt, tạo thành một bầu không khí nặng nề, như thể bóng tối bên ngoài đang chực chờ nuốt chửng những hy vọng của họ.
Elias nhìn xung quanh, trong tâm trí hắn đã có kế hoạch. “Chúng ta phải bắt giữ Aric trước khi ông ta kịp củng cố quyền lực. Nhưng chúng ta sẽ phải hành động một cách bí mật. Không để ông ta nhận ra.”
Chương 51: Nghịch Tập
Hắn bước nhanh qua dãy hành lang lát đá, những ngọn đuốc leo lét treo trên tường không đủ để xua tan cảm giác nặng nề. Chỉ có một người có thể giúp hắn hiểu rõ tình hình này—cha hắn. Người đứng đầu gia tộc, người luôn điềm tĩnh trong những giông tố, nhưng Elias chưa bao giờ thấy mọi thứ lại có vẻ mờ ám và nguy hiểm đến vậy.
Cuối cùng, hắn đến trước cánh cửa sắt lớn dẫn xuống hầm ngục. Đó là một nơi mà ngay cả những kẻ quyền lực nhất trong gia tộc cũng không biết tới—một căn cứ bí mật mà Elias đã âm thầm xây dựng trong suốt những năm qua.
Nhưng cơn giận dữ của Elias nhanh chóng bị đè nén bởi nỗi lo cho cha mình Thalorian và những vị trưởng lão đang nằm bất động. Elias cúi xuống kiểm tra tình trạng của cha. Gương mặt Thalorian tái nhợt, đôi mắt từng sáng rõ và lạnh lùng giờ đây trống rỗng, vô hồn như kẻ bị lạc lối trong một cơn ác mộng vĩnh cửu.
Nửa canh giờ sau,
“Aric…” Elias nghiến răng, trong lòng tràn đầy phẫn nộ. Không còn nghi ngờ gì nữa, những kẻ phản bội đã thực hiện bước đi đầu tiên của bọn chúng—chiếm quyền kiểm soát gia tộc bằng cách đánh gục những người nắm giữ quyền lực cao nhất. Aric và những kẻ đồng lõa không chỉ phản bội, mà còn lộ diện một cách trắng trợn hơn.
“Đây là lúc gia tộc cần tới lòng trung thành và dũng cảm của chúng ta,” giọng Elias vang lên, sâu lắng và kiên quyết. “Sự tồn vong của gia tộc phụ thuộc hoàn toàn vào lần hành động này!” Hắn nhìn vào mắt từng người thân vệ, thấy được sự băn khoăn và quyết tâm đang hiện rõ.
Thời gian không đứng về phía hắn. Bóng tối ngoài cửa sổ như phủ kín toàn bộ gia tộc, và Elias biết rằng chỉ một chút chậm trễ cũng có thể khiến mọi chuyện vượt khỏi tầm kiểm soát. Hắn không thể cứu họ ngay lúc này, nhưng điều đó không có nghĩa là hắn sẽ ngồi yên.
Theon nheo mắt, thở dài. “Nhưng Aric đã kiểm soát gần hết thủ vệ trong tay. Liệu chúng ta có đủ sức đối đầu với hắn không?”
p/s: Cầu đề cử, cầu đánh giá, theo dõi. Cảm tạ Huynh Đệ Situvodanh07, muso7, Nhật Minh đã tặng quà và Đề cử!
Nỗi kinh hoàng dâng trào trong lòng Elias. Đây không phải là một biểu hiện đơn giản. Có điều gì đó kinh khủng hơn đang diễn ra. Hắn quay người lao nhanh ra khỏi phòng, chạy như bay về phía căn phòng của Đại trưởng lão và Tổng quản.
Một sự im lặng trầm lắng lại bao trùm căn phòng, nhưng ánh mắt của những người thân vệ đã rực cháy. Họ cảm nhận được trọng trách nặng nề trên vai, nhưng cũng hiểu rằng đó là cơ hội để chứng minh lòng trung thành của mình. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lâu đài Von Eldridge chìm trong bóng tối khi Elias lặng lẽ bước qua những hành lang vắng vẻ. Hắn đang tiến về phía cánh cửa sắt dẫn xuống hầm ngục bí mật.
Trong ánh sáng mờ nhạt của căn phòng, cha hắn - Đức Ngài Thalorian ngồi trên chiếc ghế bành quen thuộc. Nhưng điều kỳ lạ là, ông không phản ứng, cũng không quay lại nhìn hắn như thường lệ. Ánh mắt ông, vốn luôn sắc bén, giờ đây vô hồn và trống rỗng, như một người đã mất đi phần nhân tính sâu thẳm nhất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn gõ cửa ba lần, một tín hiệu mà chỉ những người thân tín của hắn mới hiểu. Cánh cửa chậm rãi mở ra, hé lộ khuôn mặt quen thuộc của Theon, một trong những cận vệ trung thành nhất của Elias.
Elias ngừng lại, suy nghĩ trong chốc lát. Lực lượng chính của gia tộc hẳn là đã nằm trong tay Aric. Nhưng điều đó không có nghĩa là hắn không thể tập hợp đủ người trung thành để thực hiện một cuộc phản công bất ngờ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Elias chạm tay lên ngực cha, cố gắng cảm nhận những dòng năng lượng sống còn lại trong cơ thể ông. Nhưng thay vào đó, một cảm giác lạnh lẽo như băng xuyên qua da hắn. Ma thuật tà ác... có lẽ một lời nguyền. Elias không biết chắc, nhưng hắn hiểu đây không phải là một cuộc tấn công bình thường.
"Cha?" Hắn gọi, đẩy cửa bước vào.
Elias đến trước cánh cửa gỗ lớn của phòng cha, gõ nhẹ nhưng không có tiếng đáp lại. Một sự lo lắng không rõ ràng bắt đầu nhen nhóm. Hắn gõ thêm lần nữa, mạnh hơn, nhưng sự im lặng vẫn bao trùm. Tim hắn đập dồn dập trong lồng ngực.
Bầu trời đêm tĩnh lặng, nhưng trong lòng Elias chỉ còn cơn bão của sự lo lắng và ngờ vực. Từng lời nói ám muội của Aric về căn bệnh bí ẩn không ngừng quẩn quanh trong tâm trí hắn. Có điều gì đó đã b·ị đ·ánh thức, một thế lực vô hình và đầy hiểm ác đang âm thầm chiếm lĩnh.
Cơn hoảng loạn nhấn chìm tâm trí Elias. Mọi thứ đã rõ ràng! Đây không phải là ngẫu nhiên. Kẻ duy nhất có động cơ và khả năng ra tay chính là Aric. Những lời nói mờ ám của hắn, những dấu hiệu cảnh báo đêm qua… tất cả đều trỏ về phía hắn và đồng bọn.
Elias bước vào trong, liếc nhìn những thân tín khác đã có mặt—khoảng mười người, tất cả đều mang vẻ mặt căng thẳng, như thể họ đã đoán trước rằng có điều gì đó tồi tệ sắp xảy ra.
“Chúng ta không có thời gian để chờ đợi hoặc do dự. Tập hợp tất cả những người mà chúng ta có thể tin tưởng. Phải hành động ngay trong đêm nay.”
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.