Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 56: Cổ Thần Mật Tạng

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Cổ Thần Mật Tạng


Ngay khi trang đầu tiên bật ra, không khí trong căn phòng dường như thay đổi. Một ánh sáng vàng nhạt dần bao phủ lên những ký tự cổ đại, và chúng bắt đầu phát sáng, chầm chậm chuyển động trên trang sách như những sinh vật sống. Mỗi ký tự lướt đi với tốc độ khác nhau, rồi bất chợt đột ngột sắp xếp lại, tạo nên những hình dạng phức tạp và đầy sức mạnh.

Blake, đứng gần Harrison, không giấu nổi vẻ kinh ngạc. “Cảm giác này... như thể sức mạnh của thời gian đang tràn ngập trong không khí,” hắn thì thầm, tay bất giác siết chặt lấy thành ghế.

Bên trong một căn phòng kín đáo, ẩn sâu dưới tầng hầm của một ngôi biệt thự cổ, ánh sáng chỉ lờ mờ phản chiếu qua những ngọn đèn dầu treo trên tường. Bức tranh khảm trên trần nhà gợi nhắc về một thời kỳ huy hoàng xa xưa của một nền văn minh đã bị lãng quên, hình ảnh những vị thần bị thời gian nuốt chửng, chìm vào cõi hư vô. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cánh cửa quán đột ngột mở ra, mang theo một cơn gió lạnh lẽo. Một người đàn ông trong bộ quần áo tối màu bước vào, vẻ ngoài bình dị chậm rãi bước vào. Harrison khẽ ngẩng đầu, trong khoảnh khắc, ánh mắt của họ chạm nhau. Một sự thấu hiểu không lời giữa hai người, như thể họ đã quen nhau từ lâu.

Blake cúi đầu đáp:

“Vật kia… ý ngươi là…” Harrison khẽ nhíu mày, ánh mắt thoáng qua vẻ căng thẳng, một biểu tình mà các vị khách rất ít thấy ở người thợ pha chế lành nghề và nổi tiếng trong khu này như ông ta.

Một sự im lặng c·h·ế·t chóc bao trùm căn phòng. Harrison chỉ im lặng đứng nhìn, đôi mắt lóe lên những tia sáng nguy hiểm. Ông không cần phải nói nhiều; vị trí của ông trong hội đã đủ để mọi người biết rằng ông là một trong những kẻ quyền lực nhất.

P/s: Cầu đánh giá, đề cử, bình luận. Truyện cần có động lực để tiếp tục ra chap!

“Vâng! Là thứ chúng ta vẫn luôn tìm kiếm!”

“Choang…” Có âm thanh que gắp rơi vào trong xô đá, đánh động không ít người xung quanh, mọi ánh mắt lập tức hướng về Harrison.

Khi ly espresso được hoàn thành, Harrison khéo léo đặt lên quầy. “Mời anh,” ông nói, nụ cười trên môi vẫn giữ vẻ bình thản.

Blake ngả người ra sau, mắt ánh lên tia nhìn tham lam. “Với sức mạnh này… không gì có thể ngăn cản chúng ta. Không chỉ bất tử, mà chúng ta có thể kiểm soát cả thời gian, và vượt qua mọi giới hạn của nhân loại.”

Harrison ngẩng đầu, đôi mắt sắc lạnh chiếu thẳng về phía người đàn ông vừa nói. “Không có thất bại, chỉ có kẻ chưa đủ năng lực. Nếu có điều gì khiến ta sợ hãi, đó là để cuốn sách này rơi vào tay những kẻ khác. Hội Tam Đồ đã mất quá nhiều để có được nó. Giờ là lúc ta biến nó thành công cụ quyền lực, biến giấc mơ thống trị thành hiện thực.”

Mùa đông đã ngự trị khu phố Maple vỡi từng cơn gió rét và những bông tuyết trắng rơi đầy trên vỉa hè. Tại một quán cà phê xinh đẹp, không gian ấm áp với mùi hương cà phê quyện lẫn tiếng nói chuyện râm ran của những vị khách, Harrison đang đứng sau quầy bar, chăm chút cho công việc pha chế. Những giọt cà phê nóng hổi rơi xuống từ chiếc máy pha, tạo thành âm thanh êm dịu, hòa lẫn với tiếng nhạc du dương vang lên từ loa.

Blake, ngồi ở góc phòng, chăm chú quan sát. “Chúng ta đã sử dụng công nghệ sinh học, khoa học di truyền để sống lâu hơn, mạnh mẽ hơn… nhưng cuốn sách này là chìa khóa cuối cùng để kiểm soát toàn bộ chu kỳ tái sinh. Để trở thành… bất tử.”

Ánh mắt của Blake sắc bén: "Nhưng luôn có kẻ khác đang săn đuổi những tri thức này. Nếu để lộ ra ngoài, kẻ thù sẽ lợi dụng bất kỳ sơ hở nào của chúng ta."

Người lãnh đạo Hội Tam Đồ cũng không thể che giấu sự kinh ngạc của mình. Đây là lý do cuốn sách này được truyền lại qua bao thế kỷ. Nó không chỉ là những tri thức cổ xưa, mà còn là một thực thể sống… biết phản ứng với bọn họ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Harrison bước lại gần, cẩn trọng nhìn vào cuốn sách, không thể kìm nén sự phấn khích tiềm ẩn trong ánh mắt. "Chính nó…Cổ Thần Mật Tạng" Ông thầm thì, ngón tay khẽ lướt qua bìa sách, cảm nhận được sự rung động kỳ lạ từ những trang giấy.

Blake nheo mắt, cười nửa miệng, “Chỉnh sửa gen, tạo ra dòng dõi hoàn hảo, vượt qua mọi giới hạn của loài người. Những kẻ yếu ớt, bệnh tật, hay ngu dốt sẽ không có chỗ trong thế giới mới của chúng ta.”

“Cho tôi một ly espresso,” người đàn ông nói, giọng điệu bình tĩnh, không quá lớn nhưng đủ để thu hút sự chú ý.

Người lãnh đạo ngồi phía trên, giọng trầm ổn nhưng chứa đựng uy quyền tuyệt đối: “Chúng ta đã đi xa hơn những kẻ trước kia. Không còn là thứ tri thức cổ xưa đầy mơ hồ nữa. Cổ Thần Mật Tạng giờ sẽ không chỉ là cuốn sách của các pháp thuật, mà còn là nền tảng để chúng ta tạo ra những thực thể hoàn hảo về mặt sinh học. Với sự kết hợp giữa kiến thức cổ đại và công nghệ hiện đại, chúng ta sẽ sống qua hàng thiên niên kỷ, mạnh mẽ hơn bất kỳ sinh vật nào đã từng tồn tại.”

“Chúng ta đã tìm kiếm thứ này suốt bao nhiêu thế kỷ,” người lãnh đạo nhấc mặt nạ lên một chút, để lộ đôi môi nhếch lên nụ cười mãn nguyện, “Cuốn sách này sẽ đưa chúng ta vượt qua mọi giới hạn của loài người.”

“Ồ Lão Hạt Dẻ, ông chưa già đâu. Hay là để tôi mang giúp ông một cái kính nhé?”

“Vâng, ngay đây,” Harrison đáp. Ông bắt đầu pha chế, những chuyển động của ông điêu luyện, đẹp mắt như mọi khi ông vẫn làm.

“Ô, vụng về quá! Có lẽ tôi nên về hưu sớm,” Harrison phản ứng rất nhanh, nụ cười nở rộ trên môi như thể chưa từng nghe đến tin tức trọng đại: “Nhưng thật lòng, ai có hứng thú với món mới không? Món này không chỉ là đá đâu!”

Một trong những thành viên khác chợt lên tiếng, với vẻ mặt hơi căng thẳng: “Nhưng nếu chúng ta không kiểm soát được cuốn sách? Nó chứa những bí pháp vượt xa cả tầm hiểu biết hiện tại của chúng ta. Nếu...”

“Ngươi có chắc?” Giọng nói từ người lãnh đạo lại vang lên, lần này có chút sắc lạnh.

“Thôi nào, nói vậy nhưng tôi vẫn còn đủ sức phục vụ các vị!”.

“Đúng thế! Ông sao có thể nghỉ hưu chứ! Tôi không thể tưởng tượng được mình sẽ thế nào nếu không được uống cà phê ông pha mỗi ngày”

Một cơn gió vô hình chợt thổi qua, cuốn những ký tự bay lên không trung, rồi chầm chậm rơi xuống, hòa vào không khí, biến mất như thể chưa từng tồn tại. Nhưng sức mạnh của chúng vẫn còn đó, lơ lửng xung quanh. Căn phòng dường như vừa trải qua một biến chuyển kỳ diệu — không gian tĩnh lặng, nhưng năng lượng lạ lùng vẫn chảy tràn khắp mọi ngóc ngách, không khác gì sự hiện diện của một sức mạnh vô hình.

Harrison ngắt lời, giọng đầy quyền lực: “Không có nếu. Ta sẽ kiểm soát được. Hội Tam Đồ đã tiến xa hơn bao giờ hết. Bằng cách kết hợp công nghệ di truyền với tri thức từ Cổ Thần Mật Tạng, chúng ta sẽ không chỉ sống lâu, mà còn có thể kiểm soát linh hồn, khiến nó tái sinh theo ý muốn trong những cơ thể hoàn hảo. Chu kỳ sinh tử sẽ không còn là điều mà tự nhiên định đoạt.”

Harrison hít một hơi dài, mắt vẫn chăm chú dán vào trang sách, miệng khẽ thì thầm. “Chúng ta có thể cảm nhận được một phần sức mạnh bất tử, và đây chỉ mới là sự khởi đầu.”

Người lãnh đạo đứng lên, tiến lại gần Harrison. “Ngươi nói đúng. Đến lúc chúng ta trở thành những kẻ thống trị chu kỳ sinh tử, không chỉ qua công nghệ mà còn bằng cả những bí mật cổ đại mà cuốn sách này nắm giữ.”

Harrison cảm thấy bàn tay mình như bị cuốn sách hút vào, một dòng năng lượng kỳ lạ chạy dọc cơ thể ông, mạnh mẽ và sống động như một dòng sông linh khí vô hình. Không phải là nỗi đau, mà là một cảm giác kích thích mạnh mẽ, như thể từng tế bào trong ông đang được khuấy động và tỉnh thức. Ánh mắt Harrison sáng rực lên, phấn khích không thể che giấu.

Blake bước vào phòng với phong thái điềm tĩnh, nhưng ánh mắt ông sắc lẹm khi thấy một nhóm người đã chờ sẵn. Harrison ngồi ở góc xa, lặng lẽ quan sát. Bên cạnh hắn là ba người nữa, tất cả đều mặc những bộ đồ tối màu trang trọng, khuôn mặt ẩn sau lớp mặt nạ bạc mang họa tiết của Tam Đồ Hội.

***

Khi chiếc đồng hồ treo tường kêu vang điểm 11 giờ 59 phút, Blake lặng lẽ đặt tiền xuống quầy, rời khỏi quán mà không ai chú ý. Harrison nhìn theo trong một tích tắc ngắn ngủi, rồi như một thói quen, ông chậm rãi lau sạch quầy, rửa tay, và đi về phía cửa sau.

"Vâng, thưa Ngài. Cuốn sách... đã nằm trong tay chúng ta."

Người đàn ông nhếch môi: “Cảm ơn. Mọi thứ đều ngon miệng ở đây,” hắn nói với giọng trầm thấp, như thể đang thực sự thưởng thức hương vị của cuộc sống. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trong bóng tối lờ mờ của căn phòng, những thành viên Hội Tam Đồ nhìn nhau, sự tham vọng và quyết tâm ánh lên trong mắt. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 56: Cổ Thần Mật Tạng

Căn phòng bí mật của Hội Tam Đồ im lặng tuyệt đối, chỉ còn tiếng thở nặng nề của các thành viên.

Người ngồi giữa có vẻ là lãnh đạo, y phục tinh tế hơn, mặt nạ được khắc với những đường nét phức tạp và uy quyền. Giọng nói vang lên từ sau lớp mặt nạ:

Harrison mỉm cười, lòng nhẹ nhõm khi sự chú ý đã được chuyển đi

Người đàn ông đứng gần cửa chợt thở dài: “Bất tử! Vẫn là tham vọng cũ kỹ đó! Mỗi đời Tam Đồ đều mơ tưởng về điều này, nhưng chưa ai thành công. Những tri thức này có thể đã bị thất truyền vì lý do nào đó. Nếu không cẩn thận, chúng ta cũng sẽ gặp kết cục như những kẻ thất bại trước.”

Harrison gật đầu, khép cuốn sách lại một cách trang trọng. “Đúng vậy, nhưng chúng ta sẽ dùng nó trước, không ai có thể đuổi kịp. Cuốn sách này đã được viết cho chúng ta. Định mệnh đã sắp đặt Tam Đồ sẽ trở thành những kẻ đứng đầu trong tất cả các chu kỳ. Và ngay cả thời gian cũng sẽ không thể kiểm soát được chúng ta”

“Vật kia thật đã tìm thấy?”

Một luồng không khí lạnh lẽo, rờn rợn bỗng tràn ngập căn phòng, làm cho không gian như đóng băng. Các thành viên khác trong Hội Tam Đồ đứng sững lại, cảm nhận sức mạnh vô hình đang dần chiếm lĩnh cả bầu không khí. Tim họ đập nhanh hơn, và tất cả đều bị cuốn hút vào những ký tự xoay tròn như thể bị thôi miên. Từng người một, họ cảm thấy dòng sức mạnh vô hình ấy chạm vào cơ thể mình, thâm nhập sâu vào tâm trí, khiến mỗi giác quan trở nên nhạy bén hơn, mọi thứ xung quanh trở nên rõ ràng đến từng chi tiết nhỏ.

Quán cà phê rôm rả bằng những lời đùa cợt từ các vị khách quen, Harrison tiếp tục pha chế cà phê cho những người mới đến, nhưng sự chuyển động nhịp nhàng của đôi tay như đang tính toán từng bước, từng khoảnh khắc.

Trong khi quán cà phê vẫn đầy ắp những tiếng cười nói của khách hàng, Harrison chợt nghiêng người về phía Blake đột ngột nhẹ giọng: “Có chuyện gì?” giọng nói lặng lẽ, đủ để chỉ hai người nghe thấy”.

Blake gật đầu, kéo từ trong áo choàng ra một vật nhỏ, gói trong tấm vải đen. Hắn cẩn thận đặt nó lên bàn. Khi lớp vải được mở ra, ánh sáng lờ mờ trong phòng như lập tức bị hút vào cuốn sách cổ. Bìa sách làm từ chất liệu bí ẩn, xù xì và già cỗi, với những ký tự cổ không thuộc về bất kỳ ngôn ngữ nào còn tồn tại. (đọc tại Qidian-VP.com)

Harrison lướt tay qua những trang sách, cảm nhận sức mạnh ẩn chứa trong đó. Ông dừng lại ở một ký tự đặc biệt, khẽ nhíu mày khi nhận ra sự phức tạp của nó.

Harrison mở cuốn sách miệng lẩm nhẩm đọc một câu pháp quyết thần bí, trong sự chờ đợi của tất cả mọi người, những trang giấy cổ xưa liền hé lộ bí mật của chúng trong một màn trình diễn kỳ diệu.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 56: Cổ Thần Mật Tạng