Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 64: Cất Lưới

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Cất Lưới


“Anh Cường... cảnh sát... Chúng bao vây cả khu này rồi! Chúng đang tiến đến gần!”

***

Từ bên ngoài, ánh đèn xanh đỏ nhấp nháy xuyên qua màn đêm. Đội trưởng Phong bước ra từ xe chỉ huy, anh ra hiệu cho lực lượng của mình chia thành nhiều nhóm. Giọng anh vang lên trong bộ đàm, dứt khoát và sắc bén:

Cửa chính của sòng bạc bất ngờ bật mở, ánh đèn trắng lạnh buốt từ đèn pha rọi vào từng góc tối, và ngay sau đó, hàng loạt cảnh sát xông vào. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Chúa ơi… xin hãy cho con thắng!" bà ta khẽ rên rỉ, gần như quỳ xuống trước màn hình.

Một viên cảnh sát hô lớn khi thấy một vài kẻ toan tháo chạy. Cảnh sát tiến vào hàng ngũ chặt chẽ, từng nhóm một lần lượt bị chặn bắt, những khuôn mặt khẩn cầu, tuyệt vọng, như mong rằng đây chỉ là một cơn ác mộng. Bên kia phòng, một gã đàn ông lớn tuổi cố nhoài người ra cửa, nhưng chưa kịp rời ghế, đã bị hai cảnh sát khóa tay, kéo mạnh ra khỏi sòng bạc.

Một người đàn ông trẻ, mặc vest đen, bám chặt tay vịn ghế. Ánh mắt anh ta đổ dồn vào tỷ số trên màn hình, nín thở theo từng cú sút. Trong lòng anh chỉ còn một tia hy vọng nhỏ bé, rằng bàn thắng sắp tới sẽ giúp anh xoay chuyển vận may. Nhưng bất chợt, âm nhạc tắt ngấm, những tiếng nói cười cũng ngừng bặt.

“Mau rời đi theo lối ngầm!”

Bên ngoài, giữa đêm đen, Cường chậm rãi bước ra từ cửa ngầm, đứng lặng dưới bầu trời tối mịt. Ánh đèn xe cảnh sát nhấp nháy từ xa, tiếng còi hú vọng lại như tiếng kèn báo hiệu đổ vỡ. Đám đàn em ngoài rìa sẽ sớm được thả ra, hắn biết thế. Tuy đòn này không đủ để làm hắn gục ngã nhưng đêm nay, mạng lưới của hắn đã lộ ra trước ánh sáng. Hắn biết rằng sức ép từ cảnh sát là thật, đòn cảnh cáo nặng nề này nhắc nhở hắn rằng cuộc chơi đang chuyển hướng.

“Tất cả đã rõ lệnh. Chúng ta không để lọt một tên nào! Tiến hành ngay!”

Đêm khu Tây mờ mịt dưới ánh đèn đường vàng vọt. Không khí trong những con hẻm chằng chịt có chút gì đó nặng nề như báo trước một biến cố sắp xảy ra. Gần nửa khu vực bị phong tỏa kín mít, chỉ chờ tín hiệu để cất lưới. Từ các ngã rẽ, lực lượng cảnh sát thành phố và đội đặc nhiệm vũ trang đầy đủ đang âm thầm tiếp cận. Những chiếc xe bọc thép đỗ dọc theo các tuyến đường, sẵn sàng chờ lệnh hành động.

“Đùng… Đùng… Đùng1”

Địa thế cánh rừng khá cao, đứng ở đây, có thể nhìn thấy thấp thoáng trên khắp các con phố khu Tây, tiếng còi xe cảnh sát vang vọng, những chiếc xe tuần tra nối đuôi nhau rời khỏi từng điểm truy quét. Cả khu vực như bừng tỉnh khỏi giấc mộng đỏ đen, những căn phòng từng đông đúc giờ chỉ còn lại những ánh đèn hiu hắt, những người thất thểu bước đi giữa đêm, như kẻ vừa mất đi cả thế giới.

Đột nhiên, từ ngoài cửa kho, một tên đàn em mặt trắng bệch, hơi thở dồn dập lao vào, gấp gáp tìm đến Cường, giọng nói nghẹn lại khi thốt lên:

Đám tay chân bên ngoài sẽ ngăn cảnh sát trong chốc lát, đủ cho Cường và đội thân tín rút vào lối thoát hiểm mà chỉ vài người trong số họ biết đến. Trong căn phòng bí mật, hắn lật nhẹ một viên gạch lót, một cánh cửa ngầm chậm rãi mở ra, để lộ lối đi nhỏ dẫn xuống hầm tối.

Họ nhanh chóng nối đuôi nhau tiến sâu vào đường hầm. Ánh sáng yếu ớt từ chiếc đèn pin cầm tay soi rọi từng bước chân cẩn trọng, vang vọng trong không gian ngột ngạt. Mùi ẩm mốc đặc quánh trong không khí, kết hợp với mùi đất lâu năm không ai lui tới, khiến mỗi hơi thở của họ nặng nề hơn.

Trong ánh đèn rực sáng của đội đặc nhiệm, những chồng tiền và tài liệu bị niêm phong cẩn thận. Phó Sở trưởng Dương đảo mắt qua từng khu vực của kho, thấy rõ quy mô và sự tổ chức chặt chẽ của băng nhóm. Ánh mắt ông trầm lại khi nhận ra rằng, dù đã đánh thẳng vào trung tâm, dấu vết về Cường ‘Ma’ lại không hề rõ ràng như ông kỳ vọng.

Người phụ nữ lớn tuổi ngồi thụp xuống, đôi tay run rẩy khum lại trên ngực như cầu nguyện, nhưng ánh mắt đã tối sầm. Giấc mơ đổi đời của bà tan vỡ trong tích tắc, chỉ còn lại một khoảng trống lạnh ngắt trong tâm hồn. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Không thể nào... Không phải hôm nay..." anh ta lẩm bẩm, mắt liếc quanh trong hoảng loạn.

Sòng Bãi Vạn — Trung Tâm C·ờ· ·B·ạ·c Khu Tây

Phó Sở trưởng Dương đứng trước bản đồ phân khu treo trên tường, nét mặt nghiêm nghị, chậm rãi vạch từng điểm nóng mà băng nhóm của Cường ‘Ma’ đang hoạt động mạnh. Ông chỉ tay vào từng địa điểm, giọng nói rắn rỏi vang lên:

Tiếng hét vang rền lấn át mọi âm thanh, làm cả sòng bạc chìm vào im lặng đáng sợ. Những khuôn mặt ngỡ ngàng lập tức tái mét, hàng chục cặp mắt đầy kinh hãi đảo quanh tìm đường thoát.

Bên trong căn phòng rộng lớn, những người đàn ông và phụ nữ ăn mặc sang trọng tụ tập, tiếng cười nói xen lẫn với âm nhạc sôi động, tất cả đều cuốn theo cơn say của bạc và tiền. Những ly rượu đỏ sóng sánh trên tay, từng ánh mắt lấp lánh dán chặt vào màn hình lớn đang chiếu trận bóng căng thẳng giữa hai đội hùng mạnh. Mọi người chen lấn, đặt cược, hét hò theo từng pha bóng, ai cũng tin rằng vận may đang chờ ngay trước mắt mình.

Cường không lập tức đáp lời, chỉ nhìn thẳng vào tên đàn em. Đôi mắt hắn lóe lên sự ngờ vực: “Cảnh sát? Sao bỗng nhiên bọn họ lại tới đây? Muốn bắt giữ băng nhóm của hắn? Chẳng phải thành phố này vẫn luôn hỗn loạn hay sao?”

Chương 64: Cất Lưới

Cường rút điếu thuốc từ túi áo, bật lửa và chậm rãi hút một hơi dài, khói thuốc trắng nhạt từ từ tan vào màn đêm. Hắn nhếch mép cười nhạt, nụ cười lạnh nhạt như chẳng có chuyện gì nghiêm trọng xảy ra.

"Đứng lại!" (đọc tại Qidian-VP.com)

Cùng lúc này, tại một con hẻm tối cách Sòng Bãi Vạn vài dãy nhà, trong căn phòng nhỏ chỉ vừa đủ hai chiếc ghế nhựa, đám con bạc tụ tập chật ních, mắt dán vào màn hình điện tử nhấp nháy tỷ lệ kèo. Từng số liệu nhảy liên tục làm cả căn phòng nghẹt thở, từng ánh mắt như ngập trong những con số xanh đỏ, mọi người đều im phăng phắc, ai nấy đều cố giữ lại chút bình tĩnh cuối cùng, hy vọng đón nhận điều may mắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đêm nay là một đòn đau, nhưng hắn biết mình phải tính toán lại đường đi nước bước, một băng nhóm muốn lớn mạnh có lẽ không chỉ cần đến sức mạnh vũ lực đơn thuần.

Cường cùng đàn em thân tín lẩn đi trong hầm ngầm tối, từng bước cẩn trọng lướt qua con đường hẹp, ngột ngạt và mùi ẩm mốc. Trái tim hắn đập mạnh, không hẳn vì sợ hãi mà vì biết rõ đòn cảnh cáo từ phía cảnh sát lần này là một lời nhắc nhở đanh thép. Cường nén sự phẫn nộ, tay trái đẩy cửa ra phía sau, nơi ánh trăng đêm thưa thớt rọi qua khu rừng vắng lặng phía cuối lối thoát.

Sau một khoảnh khắc suy ngẫm, Cường bình tĩnh, ra lệnh cho những tên đàn em không liên quan sâu vào hoạt động giữ nguyên vị trí. Hắn giữ lại bên mình một vài tên thân tín như Bằng, Tiến ‘Gù’ và Khương ‘Tàn’. Nhìn xung quanh, hắn nói nhỏ, giọng cứng rắn nhưng điềm tĩnh:

Một nhóm cảnh sát trang bị đầy đủ nhanh chóng tràn vào, ánh mắt lạnh lùng quét qua những con bạc. Những người ngồi gần cửa hoảng loạn cố lao ra ngoài nhưng bị chặn đứng ngay tức khắc. Tiếng gào khóc vang lên khi các con bạc b·ị b·ắt, vài người ôm đầu tuyệt vọng, có người thậm chí ngã quỵ xuống sàn.

Xa về phía tây thành phố, giữa đêm tối mịt mù, sâu trong khu công nghiệp cũ, kho hàng lớn nằm lặng lẽ như một khối thép khổng lồ giữa những tòa nhà bỏ hoang. Tại đây, trong bầu không khí ngột ngạt và tối tăm, những bóng đèn mờ ảo hắt lên tường, tạo ra thứ ánh sáng lờ mờ, không đủ soi rõ mọi ngóc ngách nhưng cũng không để lại bất cứ điều gì ngoài tầm mắt của người trong cuộc.

Một người phụ nữ lớn tuổi, hai bàn tay nắm chặt khăn quàng cổ, nín thở. Tất cả gia sản của bà đã đổ vào kèo tối nay, chỉ một trận này là đủ để bà đổi đời:

"Cảnh sát đây! Tất cả đứng yên, không được di chuyển!"

Đột nhiên, tiếng đạp cửa bỗng vang lên dữ dội từ bên ngoài làm mọi người giật bắn. Người đàn ông đứng tuổi ngồi cạnh bà cố giữ bình tĩnh, nhưng khi cánh cửa mở toang, tim ông đập thình thịch như trống đánh, cảm giác như vừa thấy lưỡi hái của tử thần.

"Cảnh sát đây! Tất cả đứng yên!"

“Đêm nay, tất cả các sòng bạc, tụ điểm cá cược ngầm đều phải bị khóa chặt. Bất cứ ai chống đối, cứ mạnh tay mà xử lý!”

Người đàn ông trẻ run rẩy, bàn tay ướt đẫm mồ hôi vô thức bóp chặt ly rượu đến vỡ tan:

Bên trong kho, nhóm đàn em của Cường dưới sự giá·m s·át của Bằng đang bận rộn kiểm tra sổ sách. Tiếng đếm tiền đều đều vang lên, thỉnh thoảng có tiếng bấm máy tính xen lẫn trong tiếng bước chân đi lại trên sàn bê tông thô ráp. Những bọc tiền mặt chất chồng lên nhau, giấy tờ ngổn ngang, tất cả đều tạo nên một khung cảnh ấn tượng của một tổ chức ngầm đang phát triển mạnh. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 64: Cất Lưới