Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 9 : Sói Nhỏ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Sói Nhỏ


Cặp mắt sáng to tròn đầy vẻ hăm dọa kết hợp cùng cái mũi hơi nhíu, miệng nhe đầy răng nanh nhỏ xinh, trông thật vô cùng khả ái.

Từ xa nhìn vào trông chẳng khác nào một tên ăn xin, lại công thêm đầu tóc rối bù nữa thì là tên điên luôn chứ không còn là ăn mày nữa.

Điều đó càng làm cái đuôi nó vểnh lên, ngạo kiều quay người lắc mông đi vào trong hang, lũ sói con sau một lúc cũng lũ lượt kéo nhau đi theo sau nó, bóng Trần Hải biến mất, cửa hang lại khôi phục yên tĩnh vốn có

Lúc này lông mày Trần Hải bỗng nhíu lại, cảm giác nhột nhột trên mặt khiến hắn giật mình tỉnh giấc.

Nhưng Trần Hải làm sao còn để con mồi dâng tận miệng còn rời đi, hắn đưa tay lấy ra phi tiêu, dù chưa từng luyện nhưng tố chất cơ thể của một siêu nhiên giả thích ứng cảnh dễ dàng điều khiển phi tiêu xuyên thẳng thỏ nhỏ đáng thương.

Con vật này vẫn không ngừng đung đưa bốn chân mủm mỉm đạp lung tung trong không khí.

Dị thú càng thêm hiếm thấy, phần lớn là các hung thú như bầy sói trước mặt, so với sói địa cầu thì lớn hơn hẳn một vòng.

Lòng thầm tính toán, từ những vật dụng của đám người kia, thành thị này cũng không có kiểu quản lí dân cư, hay cần thân phận đặc thù gì.

Đá ra sói con ba lần bốn lượt quấy rầy, Trần Hải cuối cùng cũng thu dọn xong, sách lên túi, cầm theo kiếm bước ra cửa hang.

“Ừ, từ đây cách thành trấn gần nhất là ba ngày đi đường sao” Gật gù ra vẻ đã hiểu, Trần Hải gấp lại bản đồ cho vào túi.

Hắn thoải mái hưởng thụ hơi nước tẩy rửa, một lúc sau mới thỏa mãn đi ra.

Trần Hải không lo lắng lắm, ở trong túi đồ của Các lão hắn đã tìm ra một phần bản đồ được giấu kín trong ống trúc.

Quan trọng nhất là thịt bọn nó rất chua còn không ngon bằng thịt thỏ trong tay hắn.

Dựa theo lời nói lúc đầu của Các lão, bọn họ thậm chí còn chưa có tinh thạch nào để thức tỉnh, nói rõ hơn chính là người bình thường.

Từ bên ngoài bắt đầu có tiếng thú rống truyền đến, hẳn là mùi máu đã thu hút chúng nó. (đọc tại Qidian-VP.com)

“Có vẻ khi vào thành thị nên tìm mua một bộ quần áo khác”

Đụng phải ánh mắt của hắn, lũ sói con nhao nhao lui về sau, chỉ còn sói nhỏ dưới chân vẫn kiên trì cắn lấy góc quần Trần Hải không buông.

Ánh sáng chiếu xuống đem cái bóng của hắn kéo ra thật dài trên đất.

Tự mình nghiệm lại bản thân rút ra bài học đắc giá, Trần Hải cũng không thèm chôn xác cho kẻ thù, để mặc chúng trên đất.

Đối diện Trần Hải là một bầy sói đang đói khát nhìn chằm chằm hắn.

Che lại cửa hang, nơi đó có hình bóng nhỏ bé đang dương dương đắc ý, đuôi vẫy qua lại thể hiện sự tự hào sau khi đuổi đi được tên nhân loại phiền phức.

Phản ứng tự nhiên nhanh chóng túm lấy kẻ đang phá hoại giấc ngủ của mình.

Trần Hải cảm thấy mình quá chủ quan, chút nữa đã lật thuyền trong mương.

Bóng đen dần thu nhỏ, thân ảnh Trần Hải xuất hiện trước của hang, trong tay hắn còn cầm một con thỏ nướng thơm phức, mỡ tươi dọc theo khủy tay rơi xuống mặt đất.

Chương 9 : Sói Nhỏ

“Đây là hang của mày sao” Nhìn sói con làm Trần Hải liên tưởng đến bầy sói lúc tối, lòng chợt hiểu, hắn quay đầu, quả nhiên nhìn thấy rất nhiều cặp mắt nhỏ phát sáng trong đêm.

Cuối cùng con đầu đàn to lớn nhất nhìn một lần cuối đầy vẻ không cam tâm về phía hang động, sau đó xoay người ly khai.

Trần Hải che mắt nhìn trời, chân bước từ tốn xuyên qua những lùm cây. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trần Hải thả xuống sói con, nó có chút sợ hãi nhìn chằm chằm Trần Hải nhe răng gầm gừ, bất quá sau một lúc đấu tranh tâm lý sói con chạy lại kéo lấy góc áo của hắn giật giật về sau.

Ra ngoài của hang, thác nước vẫn chảy mang theo hơi nước thấm mát cơ thể Trần Hải.

Lắc đầu bỏ qua, trong đầu lại hiện lên vài tình cảnh có thể xảy ra, kèm theo đó là vài phương án đi kèm theo

Sói ta tức giận vung đầu rũ hết đất cát, lần nữa xông tới cắn vào góc quần của Trần Hải.

Tuy cơ thể chưa hoàn toàn khôi phục nhưng Trần Hải không tiếp tục nán lại nơi này, thu dọn đồ vật quý giá vào một chiếc túi, hắn treo túi bên hông, xách kiếm rời đi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Trên đó chỉ rõ địa điểm hắn đang đứng là vùng bìa rừng, tuy không gần thành thị nhân loại nhưng cũng không quá xa.

Trên người bọn họ đều không có vật dụng tựa như căn cước công dân cũ của hắn.

Mãi đến khi tất cả các giả thuyết có thể phát sinh đều có cách giải quyết tạm thời, Trần Hải mới an tâm nằm xuống nghỉ ngơi.

Dù muốn hay không bộ trang phục hiện giờ của hắn đã không thể sử dụng.

Trăng trên cao đã treo lên, xem ra thời gian ở trong hang cũng không ngắn, bụng Trần Hải lại bắt đầu đánh trống reo hò.

“Trước tìm thứ gì ăn đã” Trần Hải sờ bụng, mắt nhắm ngay một con thỏ nhỏ, cặp mắt đỏ của nó trong lùm cây như nhìn thấy ánh mắt đói khát của Trần Hải, vụt một tiếng đào đất muốn chui xuống.

Ánh lửa sáng bập bùng hắt ra bên ngoài, chiếu lên một cái bóng nam nhân to lớn.

Đằng sau nó, những chú sói nhỏ cũng bước ra, ánh mắt e ngại nhìn bóng lưng Trần Hải đi xa, lại có vẻ khâm phục nhìn sói nhỏ.

Vừa lúc này mặt trời buổi sớm cũng vừa tỉnh giấc, nó vươn vai ra khỏi những ngọn núi cao phía xa, đem ánh sáng ấm áp phủ xuống muôn loài.

Điều này giúp Trần Hải an tâm phần nào, bởi lẽ hắn có phải người thế giới này đâu, biết tìm đâu ra chứng cứ chứng minh thân phận.

Cả đàn sói lũ lượt đi theo nó biến mất trong rừng cây âm u.

Trong đêm tối bao trùm hang nhỏ, bếp lửa cũng đã tàn đi chỉ còn lại vài đốm lửa đang âm ỉ cháy.

Nhìn ra ngoài ánh sáng trắng đã nhiễm chút màu cam của bình minh buổi sớm.

Bất quá chúng chỉ cỡ ngang hai tên Thiên Tàn, Vô Khuyết Trần Hải đã g·i·ế·t mà thôi (đọc tại Qidian-VP.com)

“Ha mày muốn đuổi ta đi sao” Trần Hải buồn cười đá nhẹ đẩy sói con ra xa, nó lăn hai vòng trên đất, bộ lông xám đen dính đấy cát bụi.

Tầm nhìn trong đêm tối của hắn vô cùng tốt, huống hồ chỗ hắn cách cửa hang không xa, ánh trăng cũng có thể chiếu vào được một đoạn, để không gian u tĩnh thêm chút màu sắc huyền ảo.

“Được rồi, được rồi, ta đi là được” Trần Hải gỡ ra sói nhỏ, chiếc quần duy nhất mang tính kỷ niệm của hắn đã rách mấy chỗ, trong trận chiến lúc trước đã bị rách không ít, nay lại bị sói nhỏ dày vò thêm.

“Sói con” Trần Hải hơi bất ngờ khi nhìn vào vật nhỏ đang cựa quậy, dù bị hắt túm lấy phần gáy treo lơ lửng giữa không trung.

Ánh trăng trên cao mang một tấm vải bạc phủ xuống rừng cây.

Đâu đó trong một hang núi nhỏ nằm nép mình sau rặng đá.

Lúc này trong động Trần Hải đang quan sát bản đồ, khu vực núi đá này là dãy núi thấp với nhiều mỏm đá lổm chổm hình vòng cung.

“Quả nhiên nhân loại trong thế giới nào cũng vậy, người tốt xấu xen lẫn, cần phải đề phòng hơn mới được”

Nhìn bóng lưng Trần Hải đi vào, lũ sói chỉ dám đứng ngoài ư ử vài tiếng.

Sau khi kiểm kê kỹ lưỡng, năm chiếc túi dường như chỉ toàn đồ vật vụn vặt, ngoài mấy miếng lá thiếc Trần Hải nghi ngờ là tiền tệ sử dụng trong thế giới này, cùng một tám bản đồ rách nát thì thật không có đồ vật gì quý giá. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 9 : Sói Nhỏ