Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: "Trần"
Binh lính nhặt v·ũ k·hí của nó lên, giao cho Trần Khiết.
“Không biết, chưa nghe nói có vong linh trận doanh quanh đây, rốt cuộc là thần thánh phương nào, thực lực kinh khủng như vậy?”
Đúng lúc này, trong hang động vang lên tiếng ‘xột xoạt’ một bóng đen chui ra từ thông đạo.
Chợt trong bụi cỏ truyền đến động tĩnh.
[cẩu đầu nhân (2 giai)]
Dẫu vậy, hắn vẫn chưa thể dừng lại, vẫn phải tiếp tục chuẩn bị thêm, sẵn sàng cho khảo nghiệm của mình.
Có điều lúc này hắn còn không biết, cũng không quan tâm.
Tựa như một người liên tục bận rộn cả tháng, nay bỗng nhiên được nghỉ, nhẹ nhàng, nhưng lại trống rỗng.
Con quái vật hoảng sợ, cứ thế bị lôi đi.
“Ngaoo! Ẳng ẳng ẳng!”
Ừm?
... (đọc tại Qidian-VP.com)
Tổ hợp kì quái xông vào một hang động, rất nhanh liền đụng độ kẻ địch.
Nếu như nhân thủ có hạn, Trần Khiết có lẽ sẽ gặp khó khăn trong việc lựa chọn phương hướng tiến lên, cũng may hắn đem thủ hạ đủ nhiều.
Hắn vung tay lên, hơn trăm con khô lâu lập tức chuyển động.
Hai người ngớ ra, lập tức nhìn chằm chằm bụi cỏ đề phòng.
“Nào chỉ là kinh khủng? Trong đám khô lâu đấy ta còn thấy mấy tên cầm cung. Cung thủ ah! Phải đạt cấp 3 mới mở khóa loại lính này á!”
Trong rừng, hai tên lãnh chúa người chơi dẫn theo hai đám binh mã đang giằng co. (đọc tại Qidian-VP.com)
Con cẩu đầu nhân vừa bị lôi ra lập tức bị khô lâu xung quanh đâm chí tử, không bốc lên nổi phản kháng.
Để lũ khô lâu cung thủ đi tiếp tục chế tác tiếp, hắn cũng bắt đầu chuẩn bị bữa tối.
Đối phương là một con quái vật hình người, hai chân đứng thẳng, lưng gù, mọc ra một cái đầu c·h·ó xấu xí.
Hai tên lãnh chúa đồng thời nghĩ đến, lập tức lùi lại.
Để lũ khô lâu thận trọng đi xuống thăm dò, hết thảy thuận lợi.
“Lại là quái vật 2 giai? Phiền phức...” Hắn đau đầu.
Xong khi nhìn thấy động tác của đối phương thế mà cũng giống mình, cả hai sửng sốt.
...
“Đệch mợ, không ngủ được...” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ngaooo!”
Chỉ thấy một con khô lâu đứng thẳng, trên thân lại treo 4 con khô lâu khác nằm ngang, đầu hướng về phía trước.
“Nghe nói buổi chiều có lãnh chúa ra tay đánh nhau, thậm chí có n·gười c·hết rồi.”
lại, người thông qua sẽ rất ít, rất ít.
Hắn đi dạo một vòng quanh lãnh địa, không có gì cần làm, lại đi dạo một vòng nữa.
“Nếu là có, liệu ta có trở về không?”
Ngày thứ 6.
Thận trọng mở cửa hầm sâu trong cùng, bên dưới là một thông đạo hẹp, tối đen, không có cầu thang mà chỉ là những rãnh đất phân tầng, tạo nên những bậc thang trơn trượt.
Trần Khiết đem nó ném vào ba lô giám định, đích thật là cung gỗ, như thế lãnh địa của hắn đã có thể đại lượng chế tác v·ũ k·hí tầm xa rồi.
Lũ khô lâu nghe xong lập tức hành động, cũng không lâu lắm, sâu trong lòng đất truyền đến tiếng đánh nhau.
Lần khảo nghiệm này không biết cường độ, sẽ có bao nhiêu người vượt qua, bao nhiêu người nằm xuống vĩnh viễn.
Tốc độ phát triển của hắn đã rất nhanh, vượt qua rất nhiều người, nếu ngay cả hắn cũng không thể thông qua khảo nghiệm, vậy trong số các người chơi còn
Lúc chiều, lũ khô lâu cung thủ đem một thanh cung mới được chế tác đến cho hắn xem, thử kéo dây, cảm thụ sức căng, sức đàn hồi của thân cung, hoàn toàn
“Đi, xuống thẳng thông đạo tầng hầm.”
“Các ngươi chia ra thăm dò, mỗi phương hướng chỉ dò xét trăm mét liền trở về.”
...
Hôm nay lũ khô lâu chỉ săn được mấy con thỏ, ngoài ra không có thu hoạch gì mới, hắn cũng không thất vọng, dù sao chuyện ban ngày lãng phí quá nhiều thời gian rồi.
Trong lòng vứt bỏ tất cả tạp niệm, hắn chuyên tâm vào luyện tập khắc ấn, dùng cái này để làm mình bớt đi suy nghĩ lung tung.
Trần Khiết ngẫm nghĩ một lát, quyết định để lũ khô lâu đào rộng cái hang ra.
Mặc dù hôm nay gần như chẳng thu hoạch được gì, lại còn trễ nãi khô lâu làm rất nhiều việc, thế nhưng hắn đã giải quyết tất cả mối nguy hiểm xung quanh.
“Thật ư? Ghê gớm, vong linh không cần ăn uống, không cần nghỉ ngơi, không biết sợ hãi, vị huynh đệ kia còn không phải trực tiếp cất cánh.”
Bên này Trần Khiết rốt cuộc nhìn thấy kẻ địch.
Nó cầm một cây chùy đá, một tấm chắn, chuẩn bị ngăn cản lũ khô lâu tiến lên.
Nó chỉ có 2 tay 2 chân, làm sao tránh thoát 8 cánh tay lôi kéo?
Đến lúc này, hai người mới nhìn thấy, giữa đám khô lâu có một con cầm ngọn cờ, mặt cờ làm bằng da thú, phía trên viết một chữ.
Chương 24: "Trần"
Trần Khiết đứng trước cứ điểm vô danh trầm ngâm, trải qua nhiều chuyện q·uấy n·hiễu, giờ là lúc thích hợp để dọn dẹp hoàn toàn nơi này.
Số lượng lãnh chúa ra ngoài đi săn tăng vọt.
Cho đến hôm nay, kẻ địch của hắn đều bị tiêu diệt, nhất thời hắn không biết bước kế tiếp mình nên làm gì.
Hắn cần phải chuẩn bị cho tương lai.
Lúc này Trần Khiết mới chậm chạp theo vào.
“Hả, không phải viện binh của ngươi sao?”
Cả hai cùng phát hiện một cái bảo rương gỗ trong hang động gần đó, có quái vật thủ vệ.
Bọn họ trơ mắt nhìn lũ khô lâu đi vào, lát sau, một tiếng gầm đau đớn truyền ra, rất nhanh im bặt, lũ khô lâu đi ra, cõng xác một con hổ to lớn cùng bảo rương mà bọn hắn một mực tranh đoạt.
Cùng lúc đó, ở một nơi khác.
Lũ khô lâu muốn lặp lại chiêu cũ nhưng bị hắn ngăn lại, phương pháp này dùng để bắt giữ thì được, nhưng trong không gian hẹp dùng để chiến đấu với kẻ địch thì quá mạo hiểm.
Mãi đến khi trời tối hẳn, Trần Khiết mới ngừng động tác trên tay lại, hắn đã cảm thấy khá nhiều.
Có viện binh!
Chỉ còn một ngày nữa thì tân thủ kỳ sẽ kết thúc.
Nhìn thấy nó, Trần Khiết liền biết vấn đề lớn rồi.
“Chậc, người mạnh nhất... hy vọng có cơ hội làm quen một lần ah.”
[địa huyệt tri chu (3 giai)]
Đụng độ, t·ranh c·hấp cũng xảy ra thường xuyên hơn.
“Nói vậy đối phương hẳn là người mạnh nhất vùng này rồi, may mắn hắn không ra tay với chúng ta.”
Đợi một lúc, lũ khô lâu lục tục trở về, mang theo một số v·ũ k·hí tổn hại.
Tân thủ kỳ sắp kết thúc, các lãnh chúa sẽ nghênh đón khảo nghiệm của mình.
Đến vòng thứ ba, Trần Khiết cảm thấy uể oải.
Chỗ hang hiện tại hắn đứng chỉ cỡ một căn phòng nhỏ, nếu muốn đánh nhau ở đây sẽ rất khó khăn, hắn cần không gian rộng rãi hơn.
Không thể tiếp tục mờ mịt như vậy nữa, mình cần tìm chuyện gì để làm g·iết thời gian.
Lúc này lũ khô lâu sau một hồi mày mò, bắt đầu tự phát thăm dò một lần nữa.
Tạo hình kì quái này lập tức thu hút Trần Khiết chú ý, hắn thầm hiếu kỳ lũ khô lâu định làm gì.
Mang theo thu hoạch ít ỏi trở về, Trần Khiết vừa mỏi mệt lại vừa cảm thấy nhẹ nhõm khó tả.
“Nghe nói gì không? Buổi chiều hôm nay có người nhìn thấy số lượng lớn khô lâu hoạt động, nghe đồn là có vong linh lãnh chúa trong vùng này đấy.”
Nếu hắn đoán không sai, nơi đây là lối vào một khu mỏ bỏ hoang.
Trở về lãnh địa, Trần Khiết ngây người đứng đó hồi lâu, chợt hắn nhìn thấy lũ khô lâu vẫn chưa hề rời đi.
Xem ra việc dọn dẹp sẽ rất tốn thời gian đây.
Không ai muốn từ bỏ phần thưởng, đại chiến có thể nổ ra bất cứ lúc nào.
Rất nhanh, trong rừng chui ra một đám khô lâu, đông đến hàng trăm con, lít nha lít nhít một mảnh.
...
Hóa ra hắn quên an bài công việc cho chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)
“Trở về? Có trời mới biết còn trở về được không ah! Nghe đâu là do vong linh người chơi làm.”
Hắn... liệu có thể vượt qua?
Điều này rất hiếm hoi, trước đây, bất kể ngày hay đêm, Trần Khiết một mực nỗ lực phấn đấu, chưa từng ngừng lại.
Không biết là do Vanessa làm, hay còn có người khác trông thấy, tóm lại chuyện Trần Khiết là vong linh lãnh chúa, Trần Khiết xung đột cùng người chơi khác
Xong khi nó đến gần, một cánh tay chộp lấy mặt thuẫn của nó, đẩy ra.
Tại trong thông đạo chật hẹp, khô lâu không thể phát huy ưu thế về nhân số, cho nên khó mà giữ chân kẻ địch lại được.
Hắn bắt đầu ra lệnh cho lũ khô lâu đi làm việc, đi săn, thăm dò, thu thập vật tư, sắc thuốc, chế tác đồ vật,...
“Chính mình có lẽ cần tỉnh táo một chút...”
“Vãi linh hồn!” Cả hai cùng thốt lên, ba chân bốn cẳng lùi lại.
“Vị lãnh chúa tên “Trần” này là ai? Lại là người chơi đặc thù trận doanh cơ đấy.”
Sau buổi cơm tối, hắn nằm nhoài trên bãi cỏ, khó được rảnh rỗi ngắm nhìn trời sao.
“Ta tưởng đó là ngươi?”
Hắn có chút không biết làm sao.
Không nghi ngờ gì nữa, đám khô lâu kỳ lạ này là binh chủng dưới trướng một lãnh chúa khác.
“Không biết sau này còn có thể quay về Địa Cầu được không nhỉ?”
“Chậc, thế này không ổn rồi.”
Trần Khiết nhíu mày, thế mà không thể lưu lại kẻ địch.
Hang động này phá lệ rộng rãi, chia làm rất nhiều thông đạo nhỏ, mỗi thông đạo chỉ cao đến ngực hắn, hiển nhiên muốn đi vào thì phải khom lưng.
Bước hết bậc thang cuối cùng, hắn rốt cuộc nhìn thấy khung cảnh dưới lòng đất. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không ai biết điều gì sẽ đến với họ, mọi người đồn trữ vật tư, đồn trữ lương thực, đi săn, đi thám hiểm, làm tất cả những gì có thể để sẵn sàng.
Trần!
“Nhớ kỹ cho dù gặp được cái gì cũng phải quay về báo cáo, không được hành động khinh suất.”
không thua kém gì mấy cây cung của khô lâu cung thủ tự mang.
cứ thế truyền ra.
“Tấm chắn này mặc dù cũ kỹ, thế nhưng vẫn rất kiên cố, có thể đem về vũ trang cho q·uân đ·ội.” Hắn tự nhủ.
Lũ khô lâu nhìn lấy bọn hắn, kỳ lạ là bọn chúng cũng không t·ấn c·ông, cứ thế nghênh ngang tiến vào hang động.
Nghĩ, hắn lấy mấy cục đá ra, bắt đầu luyện tập khắc ấn phù văn.
“Cái gì? Là ai ra tay vậy? Chẳng lẽ không sợ trở về bị tính sổ sao?”
Nó giật mình, định vung chùy đánh văng cánh tay đó đi, thế nhưng ngay lập tức năm sáu cánh tay xương khác chụp lấy nó.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.