Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 44: bảo mệnh hay cứu người?
Nhưng Benny thật chịu không nổi rồi!
Người không phải cỏ cây, sao có thể thấy c·h·ế·t không cứu đây?
Trị liệu cho nhiều mục tiêu mới có thể tận dụng tối đa món đạo cụ này.
Kết quả như vậy hắn cũng hài lòng.
Hắn liền lấy dã thú đồ đằng ra cho mọi người cùng xem.
“Cái này là nguyệt lượng thủy, có thể trị khỏi mọi loại ngoại thương, thế nhưng em chỉ có một chút xíu này thôi.” Patrick cắn răng, cậu cũng biết loại tài nguyên này rất quý giá, thế nhưng vẫn lựa chọn bỏ ra, vì Benny đối cậu rất tốt.
[dã thú đồ đằng
Nghe thế cả đám bừng tỉnh, lập tức phái người về lãnh địa truyền tin.
“Xung quanh có rất nhiều dấu chân ngựa, mà ở đây lại không có con ngựa nào cả, có thể đoán được kẻ tấn công sử dụng kỵ binh, mà lại số lượng rất lớn, ông chú da ngăm này gần như bị áp đảo.”
Làm sao bây giờ? Cứu hay không cứu?
Từ thú nhân shaman dùng máu và da hung thú chế tác thành đồ đằng, nhận Thú Thần chúc phúc, khi cắm xuống đất sẽ tăng tốc độ khôi phục cho binh chủng và đồng minh xung quanh, thẳng đến năng lượng hao hết, chỉ có tác dụng với sinh linh, đối với thú loại sinh vật cùng thú nhân hiệu quả gấp đôi.]
Loại hình: đạo cụ
“Ông ấy đang lạnh dần!” Một cô gái xa lạ giúp đỡ bên cạnh cũng hô lên.
Mà Benny, dưới ánh nhìn chăm chú của mọi người, vết thương trên đùi nhanh chóng ngưng chảy máu, hơn nữa dường như nhờ tác dụng của nguyệt lượng thủy, các vết thương đang lành lại nhanh hơn những người khác nhiều.
Vanessa lập tức tiếp nhận chén gỗ, cẩn thận từng li từng tí đổ vào miệng vết thương, nguyệt lượng thủy bằng mắt thường cũng có thể thấy thấm vào máu thịt, tẩy rửa vết thương, phần thịt chậm rãi sinh trưởng.
Chứng kiến những thứ này, Trần Khiết hít một hơi thật sâu, nói với mọi người.
Thời điểm này, đúng sai được mất có lẽ đã không quan trọng, lựa chọn tư tàng có lẽ có lợi cho hắn, nhưng nếu làm vậy, hắn nhất định sẽ ân hận.
“Lại là dã thú đồ đằng? Món đồ này rất hiếm ah, không ngờ anh lại có một cái.” Mark kinh hô.
Vốn là một cái doanh địa nhỏ, bởi vì đại chiến mới qua trông có hơi thê thảm, nay lại càng thêm rách nát.
Chờ chút... vẫn còn thứ đó!
Trong doanh địa, các lãnh chúa trong vùng đều đã tới, Trần Khiết xem như người tới trễ nhất, vừa lên hắn liền chào hỏi.
“Anh Trần, món đạo cụ đó của anh dùng tốt vậy sao?” Patrick tò mò hỏi.
“Rồi sao nữa? Dựa theo dấu vết, số lượng kỵ binh không ít hơn 50 tên, chưa kể đối phương còn có những binh chủng khác, số lượng này cậu đánh thắng nổi sao? Nếu cậu muốn nói đạo lý với họ thì xin mời, không ai cản cậu đâu.
“Tình huống thế nào... rồi?”
Ken là một thanh niên tóc đen hơi rối, quần áo màu đen được giữ gìn rất tốt, gương mặt cũng ưa nhìn, nhưng hơi vô cảm, bất cần đời.
“Lúc ấy ai cũng lo cho Benny, mấy chuyện khác bọn tôi không kịp để tâm.” Vanessa giải thích.
Trần Khiết cười ha hả, “Không cần đâu, là tôi tự nguyện mà, nói chuyện tiền nong làm gì, không tốt. Vả lại Patrick cũng góp sức mà.”
Ha ha, nói thật, nếu cậu thật dám đuổi theo, cũng đâu đợi tới bây giờ, tôi nói đúng chứ.” Ken nhàn nhạt khiêu khích Mark. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cộng với cô gái lạ mặt đứng bên Vanessa, hắn suy đoán họ là hai người chơi mới chuyển di đến.
Trần Khiết cũng hoảng, thuốc cầm máu của hắn là từ mấy loại thảo dược có tác dụng trị liệu phối hợp lung tung lại, dù sao hắn cơ bản không hiểu dược lý, chỉ có thể lần lượt thí nghiệm mới phối đến một loại thế này mà thôi.
Nội tâm hắn lúc này đang không ngừng mâu thuẫn. Cứu, thủ đoạn của hắn không còn, không cứu, lương tâm của hắn không chịu được.
Vừa cắm xuống đất, một vầng hào quang màu lục nhàn nhạt từ đồ đằng tỏa ra, bao phủ phạm vi hơn 30 mét.
“Vậy chúng ta nên làm thế nào?” Patrick hỏi.
“Ừm? Cậu cũng biết cái này?”
“Để cướp đoạt tài nguyên, còn như nguyên nhân chọn Benny, là vì ông ấy yếu, điển hình lựa trái hồng mềm mà bóp.”
Thứ này ban đầu hắn định dùng làm thủ đoạn bảo mệnh của bản thân, dù sao đạo cụ trị liệu quá hi hữu, thế nhưng như đã nói ở trên, nếu chỉ một mình hắn sử dụng vậy thì quá lãng phí hiệu lực của thứ này.
“Dùng cái này của em đi, có thể nó có tác dụng.”
Ông!
Nhưng... đây là thủ đoạn bảo mệnh của mình ah!
Chương 44: bảo mệnh hay cứu người?
Sau 20 phút, đại đa số thương binh đã khỏi hẳn, liền Benny sắc mặt cũng hồng hào trở lại, Trần Khiết tham khảo ý kiến của mọi người, quyết định tạm dừng dã thú đồ đằng.
Ken chỉ chỉ cửa nhà kho bị phá dỡ bạo lực.
Dã thú đồ đằng công dụng là tăng tốc tốc độ khôi phục cho đồng minh xung quanh, mà không phải tiêu tốn năng nượng trị liệu cho mục tiêu, thế nên bất luận có bao nhiêu người dùng, hiệu quả cũng không bị cắt giảm.
Giữa lúc mọi người lo lắng, thương binh đã lần lượt đến nơi, Trần Khiết lập tức cắm dã thú đồ đằng xuống đất.
Nhân cơ hội này, Trần Khiết hỏi thăm đầu đuôi sự tình.
Nghe thế, mặt Patrick trắng bệch, thất thần lùi lại một bước.
“Thực lực như thế ít nhất cũng phải là người chơi cấp cao hoặc hai hay nhiều người phối hợp, bất kể tình huống nào, mạo muội truy đuổi đều rất nguy hiểm.”
Nếu đối phương muốn tiếp tục cướp bóc, vậy những người khác trong vùng cũng có thể trở thành mục tiêu tiếp theo. Đây không còn là vấn đề của một cá nhân nữa, mà là an nguy của tất cả mọi người.
Khi Trần Khiết chạy tới lãnh địa của Benny, mọi việc đã kết thúc.
Dù sao toàn lãnh địa chỉ có hắn cùng hai con sói là được hưởng tác dụng trị liệu từ dã thú đồ đằng mà thôi.
“Thật ra cũng là vì sợ hãi.”
Mark cũng gấp gáp thúc giục hắn, “Anh Trần, thuốc của anh... còn loại nào tốt hơn nữa không? Chú ấy sắp không chịu nổi rồi.”
Thứ này chỉ cần rút ra khỏi mặt đất liền sẽ ngưng tác dụng, có thể dùng nhiều lần, chỉ là trước khi rút, hào quang của đồ đằng đã nhạt đi rất nhiều, hắn ước chừng một chút, còn có thể dùng được 10 phút.
Trần Khiết nhìn lại, phát hiện người nói là một thanh niên châu Á tóc đen, hắn nhận ra người này nảy giờ chỉ đứng ở một bên im lặng không nói gì.
Nói chưa dứt câu, hắn liền thấy nét mặt Lý Thừa Phong cùng Mark khó coi đáng sợ.
“Để tối đa hóa lợi ích mà thôi. Tôi có một món đạo cụ có thể trị liệu quần thể, càng nhiều người tới dùng mới có lợi.”
Hắn ngạc nhiên nhìn lại, lời này phát ra từ Patrick, chỉ thấy nó lấy ra một cái chén gỗ nhỏ, bên trong là một ngụm thanh thủy bé tẹo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe Ken phân tích, tất cả cũng liền hiểu ra, bắt đầu lo lắng.
“Mọi người không lần theo dấu vết đuổi theo sao?”
“Đã dùng, nhưng tác dụng không lý tưởng lắm.” Lý Thừa Phong tranh thủ giải thích, “Cơ bản mấy vết thương khác đã ổn định, nhưng vết thương chỗ đùi ông ấy bị đứt động mạch, thuốc cầm máu cũng không làm gì được, chúng ta đã thử mọi cách, chèn má đùi, dùng giẻ chặn máu chảy lại, nhưng không dùng, vết thương quá nặng.”
“Lúc trước có thấy người ta nói trên mạng, nghe đâu ở Tây đại lục thường tìm thấy cái này, nhưng Tây đại lục cụ thể ở đâu tôi cũng không biết, dù sao không có bản đồ thế giới mà.” Mark đáp.
Vanessa không hiểu hỏi, “Sao lại gọi thương binh? Anh định làm thế nào?”
“Cái gì? Dừng tại đây? Đối phương kém chút g·i·ế·t c·h·ế·t bác Benny đấy!” Mark ngay lập tức nhảy dựng lên phản bác.
“Đúng rồi, Patrick, may mà có nguyệt lượng thủy của nhóc, Benny mới có thể cầm cự thêm một lát. Làm tốt lắm!” Vanessa hướng Patrick khích lệ.
“Còn làm sao được? Động não đi, đối phương mạnh hơn mỗi người chúng ta rất nhiều, đương nhiên là dừng chuyện này tại đây.”
Đúng lúc này, một giọng nói lạ lẫm vang lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thậm chí cả Trần Khiết cũng gặp nguy hiểm, binh lực của hắn tuy đông, nhưng phần lớn đều bị phái ra ngoài làm việc, nếu kẻ địch tổ chức quy mô tập kích, hắn cũng có khả năng ngăn chặn không nổi ah.
“Không được, cứ thế này không được! Căn bản không cách nào cầm máu được!” Cô ta nói bằng giọng thút thít.
Lý Thừa Phong cũng cau mày hỏi, “Bọn người này thực lực mạnh như vậy, nhưng tại sao chúng lại tấn công Benny?”
“Mọi người đã thử thuốc cầm máu chưa?”
Thời gian tác dụng tổng của món đạo cụ này hẳn là 30 phút, còn dư lại 1/3.
Giờ muốn hắn kiếm đâu ra thuốc trị thương tốt hơn chứ?
“Để cho tôi tới đi, mọi người lần khảo nghiệm trước vẫn còn không ít thương binh đúng chứ, phiền mọi người gọi bọn họ tới đây đi.”
Nhìn thấy Benny, Trần Khiết liền hiểu tại sao sắc mặt mọi người khó coi như vậy.
Những người bị thương nhao nhao cảm thấy hơi ngứa, tháo lớp băng vải ra, vết thương phía dưới bằng mắt thường cũng có thể thấy được đang nhanh chóng kết vảy, lành lại.
“Nghe nói thứ này trước có người đấu giá lên tới 50 vật liệu hi hữu, vô cùng trân quý.”
“Mie kiếp chúng nó! Làm sao bây giờ?” Mark không kìm được nói tục.
Mọi người thấy hắn đến, liền chủ động nhường ra một chỗ trống, để hắn nhìn thấy Benny lúc này đang bị vây vào chính giữa.
Bầu không khí khẩn trương dần hòa hoãn.
Hàng rào gỗ mới dựng phía bên ngoài trực tiếp bị đạp đổ, khắp nơi đều là dấu chân hỗn tạp cùng v·ết m·áu.
“Không đủ, vết thương đã có xu thế khép lại, nhưng chén nước này quá ít, không thể cầm máu hoàn toàn!”
“Nếu không bọn tôi gom góp lại trả cho anh?”
Đúng lúc này, một giọng nói hơi non nớt vang lên.
Vanessa đứng ra giới thiệu, “Cậu ấy là Ken Tanaka, còn đây là Trình Huệ Lan, bọn họ là những người tôi nói với cậu hôm qua.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Nghe tới đây, mấy người cũng hơi động dung, Vanessa chủ động nói.
Thanh niên Ken chậm rãi phân tích, mà lại nói có lý có cứ, hiển nhiên là một người chơi dùng não. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhận thấy tình thế nghiêm trọng, Trần Khiết vội hỏi.
Chỉ thấy Benny đã lâm vào mê mang, làn da ông vốn lệch hắc nay lại trắng bệch, tái mét, bụng, vai, đùi, hai tay đều bị đâm thủng, lúc này Vanessa đang cố gắng dùng giẻ cầm máu, dưới đất giẻ lau dính máu đã chất thành đống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.