Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 45: Benny tỉnh lại, tranh cãi cùng nghi kỵ
“Đừng nghĩ linh tinh, Ken không phải thủ phạm đâu.”
“Ken không phải thủ phạm. Nếu hắn thật có liên quan, hoặc biết chút gì về chuyện này, hắn tại sao muốn chuyển tới ngay ngày hôm nay cơ chứ, vậy chẳng phải tự đặt mình vào diện khả nghi ư?”
Nghe thế, Benny cũng nóng nảy.
Trần Khiết nghe con hàng này nói hươu nói vượn, không nhịn nổi xen vào.
Mọi người hàn huyên một chút, sau đó Vanessa cùng Patrick rời đi trước, hai người mới tới cũng lấy lý do bận rộn rời đi, chỉ còn 4 người đàn ông ở lại.
U hồn chi tiết báo cáo. Thì ra đám người trộm cướp buông tha Benny không phải vì chủ quan, mà là vì u hồn đuổi đến kịp thời.
Binh chủng của Trần Khiết mới là người đến sớm nhất, chỉ là khi Mark đuổi tới nơi, bọn chúng đã sớm đi, cho nên vẫn không ai nhận ra.
Tại vị trí trung tâm, đại đội trưởng nghe thủ hạ phía dưới tranh cãi, trong lòng dần có quyết đoán.
Thẳng đến hắn tỉnh lại lần nữa.
Không tốt! Có gì đó không ổn.
Nếu mấy người chơi đặc thù trận doanh có mặt ở đây, chắc chắn sẽ hô to oan uổng quá, bọn họ rõ ràng không cố ý làm vậy ah!
Tiếc rằng, ở đây không có ai biện hộ cho họ, mà Sana cùng Miya cũng không biết những điều này, họ chỉ biết, ác ma từ thời thượng cổ đại chiến đã từng là tử địch của họ.
“...”
Cảm giác đau đớn vẫn còn, nhưng không còn thấy lạnh nữa, cảm giác xói mòn cũng biến mất.
“Chuyện lần này, mọi người không cần để tâm, tôi sẽ giải quyêt.” Sau một hồi lâu, Trần Khiết mở miệng.
“Đúng, không thể để làm ô uế thánh lâm!” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Ai biết được? Nên nhớ hôm nay hắn vừa tới, hôm nay Benny liền bị tấn công ah, trùng hợp vậy sao?”
“Cái gì? Vẫn còn nhiều như vậy?” Sana cùng Miya hai mặt nhìn nhau, từ khi sinh ra đến giờ họ còn chưa từng gặp nhiều nhân loại như vậy tiếp cận biên giới.
U hồn bỗng há rộng miệng, nở một nụ cười ngoác đến tận mang tai.
Sana nghe thế, chần chờ hỏi, “Đại đội trưởng, có cần thiết phải vậy không? Chỉ là một doanh địa nhỏ, trục xuất đi không phải là xong sao?”
Mơ hồ, hắn cảm giác cơn bão giống như di chuyển nhanh hơn, như thể đang đuổi theo bọn họ.
“Chú cứ nghỉ ngơi cho khỏe đi đã, chuyện liên hoan chờ khi nào thân thể chú tốt hơn rồi bàn cũng được.”
“Thế nhưng nếu như vậy? Tại sao chúng lại để ông ấy sống sót? Này chẳng phải để lại nhân chứng sao?” Hắn chỉ về phía Benny, khó hiểu hỏi.
“Cảm ơn mọi người hôm nay đã chạy đến, ông chú này không có gì tốt thiết đãi, thôi thì tối nay mời mọi người tới làm bữa thịt rừng nướng có được không? Lại đến khi nào có rượu tôi lại đặc biệt chiêu đãi mọi người bữa nữa.”
Xen lẫn trong tiếng sấm, tựa như có tiếng ai đó đang cười, tiếng cười trầm thấp, mờ đục, lạnh lẽo.
Lý Thừa Phong cùng Mark ở lại, một là vì chưa yên lòng Benny, sợ địch nhân quay lại diệt khẩu.
Hắn cứ nghĩ mình c·hết chắc rồi, lúc đó, trơ mắt nhìn kẻ địch nghênh ngang rời đi, cảm thụ v·ết t·hương khắp toàn thân truyền đến cảm giác đau đớn cùng cảm giác thân thể đang không ngừng xói mòn, lạnh đi, vô lực, hắn biết đó là cảm giác máu của mình đang không ngừng trôi đi.
Đoàn người nhanh chóng thúc ngựa chạy về, nhưng lại phát hiện bão tố đang hướng về phía họ tiến lên. (đọc tại Qidian-VP.com)
Một bóng đen chui ra từ bóng của hắn, hóa thành một con u hồn.
Thứ hai, bọn họ cũng không tính bỏ qua chuyện này như vậy.
Hắn nghe đến giọng Vanessa, cô gái tốt bụng đã giúp hắn rất nhiều.
Trong chiến tranh human-orc 1500 năm trước, huyết tộc cùng ác ma, còn có vong linh liên thủ, đánh lén liên minh cùng đại tộc, khiến bọn họ tổn thất nặng nề.
Lý Thừa Phong lắc đầu, “Lúc bọn cháu đến, địch nhân đã sớm rút đi rồi, không ai nhìn thấy chúng cả.”
“Ơ? C...Cũng đúng!” Mark gãi đầu.
Lý Thừa Phong nhíu mày, bất mãn nói, “Tôi chỉ muốn nói anh cẩn thận, đừng hành động tùy tiện. Còn nữa, ai nói với anh là tôi giống tên kia rồi? Tôi cũng không phải loại hèn nhát đó.”
“Chú không chắc, từ đầu đến cuối chỉ có kỵ binh xuất thủ, chú không thấy được lãnh chúa của họ đâu cả.”
“Mà lại nói không chừng hắn chính là đồng phạm, cố gắng ly gián chúng ta ấy chứ!”
“Nếu vậy, kỵ binh của ngài sẽ là bất khả chiến bại, thưa lãnh chúa đại nhân.”
“...Cậu nói đúng, những chuyện khác tính sau vậy.” Benny nghe Trần Khiết nói, biết hắn đang di chuyển đề tài, trầm ngâm một lát hắn cũng thuận theo.
Mark nghe thế, nhãn thần sáng lên, “Đúng đúng đúng! Ai lại như cái đồ hèn đó chứ? Chỉ biết bo bo giữ mình có ích gì? Là đàn ông liền phải đứng ra.” (đọc tại Qidian-VP.com)
“Bình tĩnh đã, nếu g·i·ế·t nhiều người như vậy, vương quốc nhân loại chắc chắn sẽ không chịu để yên, mục đích của họ rất có thể là để khơi mào chiến tranh.”
“Bình tĩnh đã Mark, coi như tìm được bọn chúng cũng không thể lỗ mãng được.” Thừa Phong khuyên.
“Tôi... còn sống?”
Đúng ah, bọn chúng có thời gian dư dả để rút lui, tại sao lại không thủ tiêu nhân chứng, triệt để tiêu trừ hậu họa?
Hắn nghĩ tới rất nhiều thứ, về 8 ngày điên rồ vừa qua, về những người khác, về cuộc sống trước kia, về gia đình cũ của mình.
Một lát sau, Benny tỉnh.
...
“Nhân loại cùng tinh linh là đồng minh, bình thường mặc dù có tranh chấp cũng rất ít khi làm ầm ĩ, nhưng lần này nhân loại lại ồ ạt xây doanh địa ngoài rìa mê vụ sâm lâm, điều này rất bất thường.”
...
“Phải, bọn người này điên rồi, ta thậm chí nhận được báo cáo có người đem ác ma tộc cùng huyết tộc xua đuổi tới nữa.” Đại đội trưởng nâng trán.
“Nghe lệnh, bắt đầu từ bây giờ, cưỡng chế di dời tất cả doanh địa nhân loại cạnh bìa rừng, đảm bảo mê vụ sâm lâm được toàn vẹn.”
“Mục tiêu là ba tên lãnh chúa nhân loại, mang theo 60 kỵ binh, khi chúng tôi xuất hiện chúng liền chủ động rút lui.
Lý Thừa Phong hơi ngạc nhiên nhìn sang, “Chuyện này... anh có nắm chắc không đó?”
“Không tốt! Bão tố chuẩn bị tới, mọi người mau trở về!” người lãnh đạo nhanh chóng hạ lệnh.
“Lãnh chúa đại nhân, nhiệm vụ ngài giao đã được hoàn thành!”
“Rõ.”
Đại đội trưởng lắc đầu, “Sự việc không đơn giản như các ngươi nghĩ. Từ hôm qua đến nay, tính cả các ngươi, ta đã nhận được 17 báo cáo tương tự thế này.”
“Tất nhiên chúng ta thắng, thưa ngài, nhưng đám binh chủng của đối phương cũng không yếu, toàn viên phân phối vũ khí bằng sắt, còn có nón sắt, chắc sẽ gây cho phe ta ít nhiều phiền toái.”
“Bất kể thế nào, chú tỉnh lại được là tốt rồi, không phải sao? Những chuyện khác cứ để sang một bên, chuyên tâm dưỡng thương trước đã, chú Benny.” Trần Khiết mở miệng khuyên nhủ.
Có khả năng lắm!
Người cầm đầu ẩn ẩn cảm thấy bất an, ngay khi cơn bão ngày càng đến gần, hắn mơ hồ nghe được âm thanh lạ phát ra từ trong mây đen.
Cả hai đều không phải thứ gì tốt lành!
“Chú Benny, địch nhân rốt cục là ai? Chú có nhận ra chúng không?” Patrick hỏi.
“Bọn chúng cứ thế rời đi? Không tốt, mọi người mau về đi, cẩn thận bọn chúng quay lại tập kích lãnh địa của mọi người!”
Chương 45: Benny tỉnh lại, tranh cãi cùng nghi kỵ
“Ừm.”
“Hừ! Anh bắt đầu nói chuyện y hệt tên người Nhật kia rồi. Cái gì mà chuyện này dừng tại đây, mie nó! Chúng nó cũng đã bắt đầu đi cướp bóc, lần này là Benny, lần sau lại là ai đây, tình huống như thế còn bảo tôi nhịn thế nào được?”
“Chú Benny, chú rốt cục tỉnh rồi!”
Đã phái người theo đuôi phía sau, trước mắt đã phát hiện lãnh địa của chúng, có cần thu lưới chưa ạ?”
“Phải rồi, thực lực của đối phương như thế nào, nếu đội kỵ binh phe ta cùng bọn chúng đối đầu, ai sẽ thắng?”
Còn huyết tộc, lại là sản phẩm do nhân loại thí nghiệm ma pháp tạo ra, tuy cũng là chủng tộc trường sinh giống họ, thế nhưng nghe nói buồn nôn hơn nhiều.
“Chú Benny, chú có manh mối nào về lai lịch bọn chúng không? Bọn cháu đi tìm chúng đánh một trận.” Mark bức xúc hỏi.
Rời khỏi lãnh địa của Benny, Trần Khiết cố ý đi chệch đi. Tới một góc hẻo lánh, hắn mới cất giọng.
Quả nhiên là kỵ binh làm à?
“Haizz, ta biết rồi, các ngươi đi triệu tập các tiểu đội trưởng lại đi, chúng ta cần họp gấp.”
“Đúng thế, thưa chỉ huy, cả tôi và Sana đều nhìn thấy.” (đọc tại Qidian-VP.com)
Ken ở một bên xen vào, “Ẩn tàng bản thân, chỉ để binh chủng xuất thủ, binh lực quy mô lớn chắc chắn cần nhiều người hợp tác, đánh nhanh thắng nhanh, không để lại chứng cứ, rõ ràng bọn này có kế hoạch hành động hẳn hoi.”
Hắn nghĩ đến rất nhiều, rất nhiều, thẳng đến... ngủ thiếp đi.
“Tạm thời chờ đã, ta muốn chuẩn bị một vài thứ trước khi thu hoạch.” Trần Khiết ra lệnh. Hắn muốn chờ đến khi trời tối rồi hành động, lúc đó binh chủng của hắn càng có lợi thế.
Tiếp đó, hắn còn nghe thấy giọng những người khác, đều là những giọng nói quen thuộc.
“...Vậy, vậy đành nhờ anh rồi, anh Trần. Nếu gặp khó khăn gì nhớ báo bọn tôi, tôi nhất định tham gia.” Mark nghiến răng.
Mọi người cười cười.
“Tất nhiên chú còn sống, tạ ơn Chúa, thấy chú bị như vậy ai cũng lo cho chú cả.”
“Mình chưa c·h·ế·t... phải rồi! Bọn kỵ binh! Bọn chúng đâu rồi?”
“Đại ca, có gì đó không ổn.”
“Đúng thế, bình thường phát hiện kẻ xâm phạm không phải đều bí mật giải quyết sạch sao?” Miya cũng ồn ào theo.
“Các ngươi nói... phát hiện doanh địa của nhân loại bên ngoài rìa khu rừng?” Đại đội trưởng đội tuần tra biên giới mê vụ sâm lâm xác nhận lại.
Chuyện gì xảy ra?
...
“Đi ra đi, nơi này không có ai.”
“Phải g·i·ế·t sạch bọn chúng!” trong cuộc họp, một nữ tinh linh giận dữ lên tiếng.
“Dù sao cũng không thể để bọn chúng làm ô uế mê vụ sâm lâm, đây là thiết luật!”
Mà nhân loại lại dám đem hai chủng tộc này tới gần mê vụ sâm lâm, rõ ràng rắp tâm bất chính!
Cuối cùng Benny mở miệng khuyên, “Mọi người không cần cãi nhau nữa, chuyện này đợi tôi khỏe lại rồi hãy bàn, được không?”
“Yên tâm, tôi sẽ cẩn thận.”
Nam đại lục, mê vụ sâm lâm.
“...Vậyngươi nói, sau khi kỵ binh phe ta đạt được vũ khí trang bị của chúng, sẽ như thế nào?”
“Tôi cũng vậy, muốn đánh nhau nhớ cho bọn tôi biết.” Lý Thừa Phong cười nói. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hay vì thương thế của Benny lúc ấy làm chúng nghĩ chú ấy c·h·ế·t chắc?
...
Khi ông ấy mở mắt ra, phản ứng đầu tiên là, mình còn sống?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.