Lấy Lại Lương Duyên
Zhihu
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 2: Chương 2
Em chồng ngưỡng mộ sờ lên chiếc váy cưới trên người tôi, 「Thảo nào bộ váy cưới này tận một vạn tệ, chị xem hoa văn này, đường cắt may này, đáng tiền thật chứ!」
Ai mà không biết Phong Vũ là người giàu nhất làng, à không, nhìn khắp cả cái thị trấn này cũng không ai giàu bằng anh ấy.
Tôi siết chặt nắm đ.ấ.m trong chăn.
Tôi chợt nhớ ra, kiếp trước chị Lý Xảo Nhi cưới, cũng mặc giống tôi, là bộ váy cưới màu đỏ mượn của một chị đã lấy chồng trong làng.
Bên ngoài tiếng pháo nổ vang cả ngày, không khí nồng nặc mùi thuốc s·ú·n·g. (đọc tại Qidian-VP.com)
Bàn tán về cơ bắp nhấp nhô dưới lớp áo mỏng của Phong Vũ, cả độ cong cong nơi chiếc quần đùi, nói rằng chưa thấy ai trong làng hùng tráng uy vũ hơn anh.
「Lý Đào à, mày chỉ xứng cùng gã đồ tể xúc cám heo, chỉ có nước ngưỡng mộ tao vàng bạc đầy người thôi.」
Thỉnh thoảng, Phong Vũ sẽ cho tôi mấy dẻ sườn.
Bị tôi phát hiện, mặt đứa nào đứa nấy đỏ bừng, kinh ngạc nói: 「Cô dâu xinh quá, da trắng ơi là trắng, còn trắng hơn cả tuyết rơi cuối năm nữa.」
Tôi nghe đến một vạn tệ, suýt nữa thì nghẹn. (đọc tại Qidian-VP.com)
4.
Kiếp này, đến lượt tôi được ăn ngon mặc đẹp rồi.
Em chồng móc từ trong lòng ra một vốc kẹo cưới, chia cho chúng nó rồi bảo đi chỗ khác chơi.
Ném lại câu đó, chị ta ưỡn ờ eo thon đi tìm Lý Cẩu Đản bồi đắp tình cảm.
Kiếp trước, sau khi làm xong việc đồng áng nặng nhọc, người đói lả, ngửi thấy mùi thịt heo bay từ nhà họ Phong sang, tôi đã ngưỡng mộ chị gái biết bao khi được gả cho Phong Vũ, không cần làm việc ngoài đồng, lại còn bữa nào cũng có thịt ăn.
Tim tôi giật thót, không biết nên nói gì.
「Không như tao, tao sắp lấy chồng là người giàu nhất tương lai đấy.」
Tôi cúi đầu nhìn vụn bánh rơi đầy người, xót hết cả ruột. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi ăn ngấu nghiến, ngạc nhiên phát hiện ra miếng bánh này ngon hơn gấp bội những loại tôi từng ăn.
Vào thời mà nhà nhà chỉ mong đến Tết mới được ăn miếng thịt, nhà họ Phong đã sớm thực hiện được cuộc sống hạnh phúc bữa nào cũng có thịt ăn.
Chị gái đề nghị tổ chức chung với tôi, nói là để nhà mình thêm phần vui cửa vui nhà. Thực ra tôi biết là Lý Cẩu Đản không có tiền làm đám cưới, chị gái vì muốn giữ trái tim hắn nên mới mặt dày đề xuất ý kiến này.
Nếu tôi nhớ không nhầm, giờ này Lý Cẩu Đản đang nằm trên giường Trương Quả Phụ.
3.
Lúc trao đổi thịt heo, chạm phải vết chai mỏng trong lòng bàn tay anh, nhiệt độ nóng bỏng như làm cháy cả tim tôi.
Chương 2: Chương 2
Dù sao thì chuyện c.h.ế.t người hơn vẫn còn đang chôn mìn ở phía sau, chờ chị ta tự mình phát hiện kia mà.
Làm gì được mặc váy cưới trắng tinh xảo thế này.
「Anh trai em ấy à, cái đồ ngốc ấy mừng còn không kịp, sao trách chị dâu được.」
Em chồng nói với tôi: 「Lúc bà mối đến nhà chị nói chuyện cưới xin, anh trai em đã nhờ em hỏi dò số đo quần áo của chị rồi, nhờ người lên thành phố đặt may đấy!」 (đọc tại Qidian-VP.com)
Tôi cười.
「Váy cưới đắt thế này, chị làm bẩn rồi, anh trai em không giận chứ.」
Lấy tiền sính lễ của tôi, vứt cho tôi mấy cái chăn rách, rồi mua vòng vàng cho chị Lý Xảo Nhi chứ gì!
Em chồng vội lấy nước trà cho tôi uống xuôi xuống. (đọc tại Qidian-VP.com)
Em ấy vào phòng, đặt khay gỗ đỏ xuống, chọn một miếng bánh ngọt tôi thích ăn đưa cho tôi.
Tôi ghen tị với chị gái không biết tốt xấu, lại thầm mừng vì chị ta nhầm mắt cá thành ngọc trai, không động đến một người như vậy.
Sân sau nhà họ Phong nuôi hơn chục con heo đen, con nào con nấy béo tốt, còn có ông chủ lớn từ thành phố cố tình đích thân xuống làng thu mua giá cao.
Tôi chợt nhớ đến mấy bà chị đầu làng hay ngồi lê đôi mách.
Tâm trạng vốn không tốt của tôi, sau câu nói của chị ta lại tan thành mây khói.
Chị gái mặc xong quần áo, liếc nhìn tôi đang giả vờ ngủ, dựa vào cửa cười nhạo: 「Ngủ như heo c·h·ế·t, thảo nào sắp lấy gã đồ tể hôi mùi heo, hai đứa chúng mày đúng là trời sinh một cặp.」
Tôi đỏ mặt, từ chối năm lần bảy lượt không được, đành miễn cưỡng nhận lấy.
Lũ trẻ cười khúc khích tụ tập ngoài cửa, thò đầu nhìn trộm tôi.
Thế mà Phong Vũ lại sở hữu ngũ quan đoan chính tuấn tú, dù đặt vào thời điểm hai mươi năm sau chuộng vẻ đẹp mảnh mai, anh vẫn có thể chiếm một vị trí riêng.
Gió xuân mang theo mùi hormone nam tính của anh, khiến tôi chỉ thấy đầu óc quay cuồng, hai chân mềm nhũn.
Một tháng sau, cả làng kéo đến nhà tôi ăn cỗ cưới.
Nhưng mà, chị gái đã muốn lấy hắn như vậy. Chuyện nhỏ này nhắm mắt cho qua là được.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.