Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Linh Thư

Unknown

Chương 10: Nghịch Ngu?

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Nghịch Ngu?


- ư.. Ư...

Đùa nghịch một lúc lâu với Gốt. Anh cũng phải quay lại với chính sự, anh triệu hồi Gốt cũng không phải để chơi, anh cần năng lực đặc biệt của nó. Thứ sức mạnh bản năng gắn chặt vào linh hồn nó.

Nằm cạnh đó là một con c·h·ó lớn với đám lông dày và rũ rượi, bết vào nhau với những v·ết m·áu đỏ cặn đã khô và dính, cũng bẩn và xấu xí khác gì chủ nhân của nó? Nó đang thấy thích thú liếm láp những mẩu thịt thừa trên một ống xương lớn. Càng liếm nó càng khoái chí, lưỡi nó cuốn quanh, vung vẩy trên khúc xương khiến nước dãi nó cứ thế chất đầy lên.

Tảng rừng với những cái cây phong, xỉ cao lớn đang dần sống lại nhờ những tia nắng đầu tiên của ban mai. Trải qua một đêm đầy hoang dã, những cái bụng đói cồn cào đã được lấp đầy để lại khu rừng một vẻ yên bình và niềm hi vọng vào ngày mai.

--------

Họ đang tiến gần đến một ngôi làng nhỏ. Khu rừng nơi đây đã thưa hơn, mặt đất nâu, xám một vẻ ít màu mỡ, những tảng núi đá vừa và nhỏ tán loạn khắp nơi p·há h·oại cả cảnh quan khiến nơi này trông thật thiếu thẩm mỹ. Nhưng cạnh đó là sự thê lương tiêu điều, những v·ết m·áu, tay, chân cụt vương vãi. Nơi đây mới trải qua một cuộc chiến đẫm máu. Đó cũng là lý do anh tìm đến nơi này. Từ Lưng Xám anh nhìn thấy nhiều đám người chán nản, khóc gào trong làng. Thân nhân họ đ·ã c·hết hoặc b·ị b·ắt cóc sau cuộc t·hảm s·át đêm qua, khiến nỗi bi thương chen đầy mọi ngóc ngách ngôi làng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Quả bóng màu bạc lại được thổi lên thành một cái kén lớn. Từng tia sáng phản chiếu qua nó đôi khi đâm ra chói mắt. Nếu phong sử dụng Linh nhãn lúc này, có lẽ anh sẽ thấy những màu sắc rực rỡ đang chuyển động trong cái kén, hay lớp sương mù đang thổi vào khiến cái kén càng lúc càng lớn hơn. Chẳng mấy chốc mà đám sương mù đó sẽ cô đặc lại thành nước, thành máu, thành thịt, thành cơ thể cho địa khôi.

Ngồi trên lưng Ti Bê anh thấy mình đã quá ổn. Ban ngày có Ti Bê, đến đêm có Gốt. Bọn nó phối hợp một cách hoàn mỹ bảo vệ anh cả ngày lẫn đêm khỏi mọi kẻ địch hung dữ.

Phải mất vài ngày anh mới huấn luyện xong cho nó những sức mạnh của Nội Ấn. Tạm thời cũng đủ để nó vận dụng năng lực một cách tự nhiên. Nhưng bản năng và kỹ thuật g·iết chóc của nó vượt xa Ti Bê. Dù cơ thể nhỏ bé nhưng những con thú lớn 4m 5m chỉ như món đồ chơi với nó, nó thích g·iết lúc nào thì g·iết. Với nó g·iết chóc, sinh tồn đã là chuyện thường như cơm bữa, nó chẳng hiểu nhân từ hay tàn nhẫn là cái quái gì, chỉ có còn sống hay đ·ã c·hết là hai thứ có trong từ điển của nó.

Phong chưa dừng lại, anh tiếp tục ném vào từng chiếc răng, xương, giáp xác vào trong kén. Cái kén lúc này đã trở thành một con quái vật phàm ăn, nó chẳng ngại thứ gì kể cả đất đá, than củi đều nuốt hết. Nhưng Phong nhận ra, có những bột phấn trắng, đen đang bị cái kén nhả ra. Có lẽ nó.đang chiết xuất và chỉ hấp thu những thứ tinh hoa nhất chăng?

Phong ngồi xổm xuống và mở cái bọc chứa Linh Thư ra kế bên. Lần này, anh cố gắng tận dụng những con thú đã bị tiêu diệt để thu hoạch mệnh khí. Những thứ nào anh nghĩ có thể hữu dụng đều sẽ cố gắng thu thập lại từ lông, đến xương của chúng, hay những mẩu đá quặng xanh xanh đen đen anh nhặt được. Cái hang tạm trú mấy hôm nay đã gần giống một cái bãi phế liệu lớn. Bây giờ sẽ là lúc để thử nghiệm.. (đọc tại Qidian-VP.com)

Chương 10: Nghịch Ngu?

- Đáng lý anh phải gọi mày là Pudding mới phải? Này đừng cuộn như thế, đừng chổng cái chỗ hậu của mày vào mặt anh chứ.

Cơ thể nó khô quắt như một gã c·hết đói, lồng ngực, cẳng tay, cẳng chân chẳng có chút bắp thịt nào. Cái đầu to và tròn với cặp mắt đỏ con ngươi đen đang lúng liếng nhìn anh. Không có mũi miệng hay tai gì cả kết hợp với cái cằm nhọn trông nó hơi từa tựa như một tên alien trong phim viễn tưởng của mỹ. Trong ký ức của chân linh, anh thấy nó nhanh nhẹn và khủng kh·iếp lắm. Đại ca của đám ăn mày nơi quỷ giới cơ mà. Vậy mà lúc này nó chỉ cao cỡ một mét mốt. Một chú lùn, gầy nhách, ngố ngố chả biết có hữu dụng hay không nữa...

Một cái tên khá dị nhưng nó vẫn vui vẻ. Tên là cái nó chưa từng có. Nó vui sướng nhảy lên, bật nhảy xung quanh những cái cây. Tốc độ của nó nhanh đến khó tin. Phong chỉ thấy những cái bóng đen bay hết từ cái cây này sang cây khác để lại những mẩu vụ gỗ rơi lả tả xuống đất.

Gốt cực kỳ mạnh mẽ về đêm, nó ẩn thành bóng ma trong đêm tối với cơ thể đen như mực của nó. Có chăng chỉ có đôi trong mắt đỏ như máu nổi lên trong bóng đêm, mang đi những linh hồn thống khổ giãy dụa mong thoát ra khỏi bàn tay của nó.

Cái kén đã thu nhỏ lại và nhả ra một thằng nhóc đen thùi lùi. Nó ngẩng đầu lên nhìn Phong và anh cũng nhìn lại nó.. Cả hai đứng c·hết chân mà chưa nghĩ được cách phá băng. Đúng vậy, Phong cảm giác như mình bị nhốt vào một khối băng vĩnh cửu, cả người cứng nhắc như bị đông đá. Anh nhìn chằm chằm vào sinh vật đen đủi, xấu xí, gớm ghiếc trước mặt mình không chợp mắt. Sau hàng giờ chờ đợi thành quả cứ như đi vào phòng hộ sinh với vợ một lần nữa thì đứa con... À không... Thằng đệ của anh lại khác xa những gì anh mong đợi.

Anh sợ là mình đã lầm. Đồng đội mạnh nhất lúc này của mình giờ có lẽ là Gốt. Suốt cả ngày, anh tìm cách trao đổi với Gốt qua địa hồn bởi nó chẳng có mồm để mà nói chuyện. Anh nhận ra không phải càng nhiều thì càng tốt. Những thứ anh thử đưa vào chiếc kén đúng là có tăng cường cho Gốt. Giáp xác nó dầy hơn, cứng hơn, đen hơn. Nhưng cơ thể nó thì chưa thích nghi khiến tốc độ, vận động của nó bị giảm xuống. Thôi xin người.. Chú em định làm Black Panther à. Dẫu vậy anh cũng giúp nó tăng thêm 1 cấp. Chỉ tốn (10/10/10). Một mức năng lượng quá nhỏ với anh.

- ew! Ti Bê, mày bớt bớt một chút đi. Nước dãi của chú mày chảy đến tận đây rồi đây nè! (đọc tại Qidian-VP.com)

Một đám người lớn tuổi tụ tập lại, nắm tay nhau, xiết lấy từng sợi dây trong tay. Họ biết lúc này sự sống phải để dành cho những người trẻ hơn. Vài người khóc lóc, cố gắng níu tay, chân họ chỉ mong được ở bên cha mẹ lâu hơn chút nhưng chẳng ích gì. Kết cục đã được định trước.

- Từ nay anh gọi mày là Gốt nhé. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Đừng nghịch nữa. Lại đây nào.

(Quỷ tộc 50/100/10/-1)

Nhìn hai cái sọt lớn chất đầy những mẩu xương cứng, sừng thú, răng thú, giáp xác khổng lồ Phong lại có một ý tưởng nào đó trong đầu chăng? Lại còn đống than đen xì xì anh đang cố tạo ra từ sáng nay nữa chứ. Anh đang có ý định gì đây?

Nó bắt đầu tò mò ở một thế giới mới, đôi chân nó bắt đầu đảo quanh, cái đầu đảo qua đảo lại nhìn ngó xung quanh. Lúc thì lại chổng ngược cây chuối để nhìn đằng sau.. Những thứ nơi đây khác xa với Quỷ Giới của nó. Đầy màu sắc khác xa với vẻ xám xịt nhạt nhẽo, hoang vu. Nó thích thú, nhảy múa, nghịch ngợm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Anh nhận ra nó giống như một đứa trẻ mà thôi. Điều đó khiến bản năng làm cha của anh thúc giục, giọng anh nhẹ nhàng đến bên nó, bàn tay xoa nhẹ lên cái đầu trọc bóng lưỡng.

Nó cụp mắt cụp đuôi, ngậm khúc xương quay ra một góc khác. Nhưng Phong biết nó vẫn đang khoái chí gặm nhấm khúc xương từ đêm qua khi anh nhìn cái đuôi nó cứ vung vẩy quét mặt đất như đánh đàn ghita vậy. Thôi kệ nó. Anh mới thử cho nó ăn những khúc thịt nướng mấy hôm nay, có lẽ đây là niềm vui mới của nó. Cũng phải thôi.. Nhiều kẻ cả đời chỉ mơ được trường sinh bất lão. Còn anh với nó khi có nó rồi lại phải tìm một giá trị khác để sống.

Nó vui vẻ vàm những động tác uốn dẻo bẻ và gập các khớp sau khi được tăng cấp. Cơ thể nó đã thích nghi hoàn toàn với bộ giáp cứng.

Nhóm của phong không đến gần ngôi làng. Cả đám nấp ở một nơi bí mật và quan sát mỗi cử động của họ. Giờ sẽ là lúc Gốt thực hiện nhiệm vụ của nó.

Gã đàn ông với tấm bào rách nát quấn qua cơ thể chỉ đủ che những chỗ cần thiết, râu tóc và khuôn mặt hắn bị che nhiều bởi một cái nón tai bèo trông thật xấu xí, rách nát,bẩn thỉu như một gã ăn xin. Nhưng chẳng có vẻ gì là gã quan tâm đến điều đó. Hắn cặm cụi bỏ thêm những khúc củi khô vào đám lửa cháy. Cứ một chốc, hắn lại kéo một khúc than lớn đen xì xì ra một bên và chất chồng chúng ở bên một tảng đá.

Đáng lý nghi lễ phải kết thúc từ lâu, nhưng cái thí nghiệm khoa học của Phong khiến nó cứ kéo dài mãi. Đã gần 2 tiếng trôi qua mà đống nguyên liệu đã hết từ lâu, Phong bắt đầu hơi lo lắng vì chuyện nghịch ngu này. Biết đâu nó dị dạng thì sao? Nhỡ may nó bị Down? Não nó bị thay bằng than củi thì sao?

Anh đã ngồi bệt ra đất mà nhìn cái kén cả tiếng đồng hồ. Hi vọng nó sẽ ổn..cầu chúa.. Nam mô a di đà phật..anh lẩm bẩm những từ ngữ vô nghĩa mong rằng sẽ đánh lạc hướng suy nghĩ tiêu cực của bản thân. Ôi trời ơi! Cuối cùng mày cũng chịu ra!

Nhưng cũng phải trách anh, có lẽ nó sẽ mạnh hơn nếu anh không nghịch ngu. Có lẽ nó bị anh làm đột biến chăng? Nó gãi gãi cái đầu tròn vo với cánh tay dài ngoẵng, được cái những ngón tay nó được trang bị những móng vuốt sắc nhọn và dài, một v·ũ k·hí đi kèm ít ra trông còn nguy hiểm một chút.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Nghịch Ngu?