Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 29: Tiếp đón
Lynl thấy thương cảm cho người phụ nữ nước mắt đang giàn giụa. Đứa trẻ nhỏ trong vòng tay bà đã yếu ớt đến thoi thóp. Cơ thể nó đã mềm oặt không đủ sức cựa người. Nhưng hơi thở của bé vẫn cố giữ lấy sự sống khó được này. Nàng vội nhảy xuống khỏi lưng chú c·h·ó Ti Bê, bước đến bên người phụ nữ đó. Nàng vận dụng ấn và chú theo tiên thuật. Đôi tay nàng tỏa ra ánh sáng mông lung màu xanh lá, linh khí xung quang dường như cũng bị tác động theo bắt đầu rung động nhẹ. Luồng ánh sáng bắt đầu bao bọc lấy đứa trẻ, dần dần khuôn mặt em bé cũng hồng hào trở lại. Người mẹ vui mừng đến phát khóc vội ôm đứa bé vào lòng để hôn lên má, lên trán nó.
Lần đầu Lynl bị ôm chặt bởi một người phụ nữ lạ, mùi hôi, quần áo thô ráp cọ xát vào má và người nàng. Lạ là nàng không thấy phản cảm, nàng thấy ấm áp, nàng thấy được linh hồn chân chất đơn sơ ấy, không có toan tính chỉ có sự biết ơn, tình thương của mẹ.
Tiếng hoan hô, vui mừng của đám người vang cả một vùng. Nỗi sợ hãi, bất an đã lại một lần nữa bị quét khỏi ngôi làng. Họ lại ngập tràn hi vọng vào một cuộc sống mới tốt đẹp hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Thủ lĩnh vất vả quá, ngài bôn ba mấy ngày nay vì bộ tộc khiến chúng tôi ai cũng mong lấy ngài. Mọi người bắt đầu đứng chờ khi có người báo thấy thủ lĩnh đang trở về. (đọc tại Qidian-VP.com)
- A.. Em bé vẫn chưa chữa khỏi đâu. Bệnh nặng như vậy còn cần hồi phục dần dần, ăn uống tẩm bổ mới mong khỏe lại được. Còn tiên thuật mức như vậy ta có thể sử dụng khoảng 5 ~ 6 lần một ngày. (đọc tại Qidian-VP.com)
Ông Thu, vốn là trưởng lão làng Đá cũ nên dù sao vẫn ở vị trí quan trọng hơn, mạnh dạn bước ra phía trước đón lấy Vân.
- Xin ngài chữa giúp con tôi với!
- Ta tuyên bố, tối nay cả làng sẽ mở tiệc đón khách quý, tất cả mọi người tập trung lại nấu món ngon nhất để tiếp đãi thần nữ ! Nhờ có nàng, tộc chứng ta sẽ sống !!
Bóng dáng Ti Bê cao lớn luôn hút lấy ánh mắt của mọi người, họ chú ý ngay đến người nằm trên lưng nó. Mái tóc dài đen bóng và làn da trắng như sữa, một cô gái, một phụ nữ đẹp. Họ tò mò, họ cũng thất vọng. Khi thủ lĩnh không biết có mang được thuốc về không mà lại dẫn về một người phụ nữ.
Đã hết vẻ nhốn nháo, đám người tự sắp xếp khá có thứ tự. Trẻ nhỏ đứng trước, người lớn đứng sau. Những vị trưởng lão, phụ tá của thủ lĩnh cũng đứng hẳn ra một bên để đợi thủ lĩnh. Ngôi làng đã không chỉ thay đổi từ hình dáng bên ngoài mà cả tính kỷ luật, tinh thần của từng người một. Họ đã hiểu mình là một phần của một thứ lớn lao hơn.
- Thần nữ?? Đó là bộ tộc nào thế ạ? Tôi chưa nghe đến bao giờ thủ lĩnh.
- À đó là một bộ tộc sống rất sâu trong rừng, họ nắm giữ rất nhiều phương thuốc hiếm có. Có thể chữa được nhiều loại bệnh. Lần này vào rừng, ta may mắn cứu được cô ấy khỏi nguy hiểm, nên cô ấy mới đồng ý đi theo ta chữa bệnh cho mọi người. Các người phải tôn trọng nàng giống như ta vậy. Không được để nàng tức giận bỏ đi nghe rõ chưa?
- Vâng.
Khác với thường ngày, cách nói của Vân cũng đanh ác hơn khiến đám người vừa xấu hổ, vừa sợ hãi. Người phụ nữ vội quỳ xuống xin lỗi. Bà ta vội lấy tay vả vào mặt mình.
Tiếng quát của anh khiến cả đám giật mình im bặt, đến cả trẻ con cũng không dám khóc. Cái uy của anh qua nhiều ngày nay đã khiến tất cả mọi người phải khuất phục theo lệnh chẳng khác gì những binh lính.
Một người phụ nữ vội bế một đứa trẻ nhỏ xanh xao chen ra phía trước. Tình thương của mẹ khiến bà không thể chờ được nữa, cầu mong một phương pháp chữa cho con của mình. Thực tế, ngoài bệnh dịch, rất nhiều căn bệnh thông thường khác cũng đủ khiến dân làng điêu đứng. Vốn dĩ cách chữa duy nhất của họ là không chữa, để mặc cơ thể tự vượt qua bệnh tật. Ai không qua nổi thì đành chịu c·hết. Những đứa nhỏ mắc bệnh nhẹ thông thường cũng phần nhiều cầm chắc c·ái c·hết.
Anh không thể để đám dân đen ngu xuẩn này chạm vào cơ thể nàng. Nếu kẻ nào cũng đòi ôm nàng thì còn ra thể thống gì nữa? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Tuyệt vời !!
- Cảm ơn thần nữ! Cảm ơn thần nữ!
Đám người xì xào, một phần mừng rỡ vì thủ lĩnh vẫn không quên họ. Một phần họ vẫn nghi ngờ về khả năng của cô gái. Nhỡ đâu thủ lĩnh bị lừa thì sao?
- Thủ lĩnh bắt người về làm vợ à?
-Đẹp quá!?
Không thể giả vờ ngủ được nữa, Lynl ngại ngùng ngồi dậy. Nàng cũng tò mò về những người dân bản xứ. Dáng vẻ khô, đen, xăm mình đủ thứ trên người không khiến nàng chán ghét mà ngược lại còn cảm thấy thú vị. Họ thật đơn sơ.
Khi Ti Bê đến đủ gần họ cũng nhìn rõ khuôn mặt của cô gái. Dù có thể thẩm mỹ khác biệt nhưng họ không thể chối bỏ được vẻ đẹp của cô, đám người xì xào nói chuyện. Có kẻ nô lệ thấy phản cảm vì thủ lĩnh lại đi b·ắt c·óc người khác, có kẻ lại thấy ngưỡng mộ vẻ đẹp của nàng. Họ chẳng ngần ngại gì mà nói ra điều mình đang nghĩ.
- Minh trưởng lão, trước mắt ông sẽ dẫn thần nữ đến khu nhà tộc Sói xám chữa cho 2 người bị nặng nhất. Hôm nay, đi đường xa mệt mỏi chúng ta chỉ nhờ nàng chữa thêm 2 người nữa thôi. Mọi người hiểu không?
- Tôi thật ngu ngốc ! Xin thần nữ đừng bỏ đi! Tôi thật ngu ngốc ! Xin thần nữ đừng bỏ đi!
- Không được vô lễ!! Các người thật ngu ngốc!
- Thôi được rồi ! Lần này ta bỏ qua cho, lần sau ai dám tái phạm là ta chặt tay kẻ đó ! Rõ chưa?
- Không được vô lễ!
- Vậy được rồi, Hai vị trưởng lão Minh và Thu, sắp xếp dang sách những người bị ốm. Những người bị nặng nhất sẽ được chữa trước, người bệnh nhẹ hơn sẽ chữa sau.
- Nàng có thể chữa được bao nhiêu người như thế mỗi ngày?
- Thủ lĩnh trở về rồi !
Họ đang rất mong ngóng vị thủ lĩnh trở về với phương thuốc chữa bệnh cho mọi người. Nỗi bất an ngày càng lớn hơn khi mấy ngày nay đã có vài n·gười c·hết. Dù rằng có vẻ không phải ai cũng sẽ mắc bệnh, nhưng căn bệnh kỳ lạ không biết cách chữa như thế này có thể hủy diệt cả một ngôi làng. Dù vậy, họ vẫn hi vọng vào vị thủ lĩnh. Mấy ngày trước khi lên rừng anh đã nói rằng mình đã có manh mối, đâm ra khi nghe tin thủ lĩnh trở về, hầu như cả làng đều tập trung lại để đón chờ.
- 4 người nhóm cận vệ từ nay đi theo thần nữ để bảo vệ. Nghiêm cấm bất cứ kẻ nào dám làm hại, hay cố ý đụng chạm khinh nhờn thần nữ. Nghe rõ chưa?
- Ta cấm các người làm như thế! Như thế ở thần tộc là các người đang khinh nhờn thần nữ! Nếu nàng bỏ đi thì sao? Nếu nàng căm ghét làng ta thì sao ? Sao các người ngu thế?
Cảm xúc quá lớn khiến bà ta không biết làm cách nào thể hiện ra, bèn chồm lên ôm chầm lấy Lynl, vừa khóc vừa cảm ơn.
Nhưng Vân không thể để điều này tiếp diễn, anh đứng ra tách người phụ nữ khỏi cô. Cánh tay chắc khỏe của anh đủ để khiến người phụ nữ không thể ngăn lại được.
Chương 29: Tiếp đón
- Vâng!
Vân thầm cười cách suy nghĩ chân chất của đám thổ dân, ngay cả cách nói bóng gió cũng gần như thẳng thừng ngay ý nghĩ của họ. Họ vẫn thiếu sự lễ nghi, văn hóa thường thường được tích góp từ hàng ngàn năm kia.
Lynl thấy ái ngại về người phụ nữ, cũng tức giận với cách Vân xử lý. Nàng muốn nói gì đó nhưng đã bị Vân c·ướp lời trước.
- Cảm ơn mọi người, mọi người vất vả rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
Vân quát lớn.
Sự nghiêm khắc khác thường của Vân khiến đám người sợ hãi, chẳng dám ho he điều gì. Nhưng họ cũng bất ngờ với phép thuật thần kỳ của Lynl. Không cần lá cây, không cần sắc thuốc. Chỉ đơn giản chạm tay vào cơ thể đứa bẽ đã đủ khiến đứa bé khỏe mạnh trở lại. Họ dần hiểu ý nghĩa của từ Thần. Đó không thể là việc một con người có thể làm nổi. Ngay cả Minh, vốn nổi danh là người đi xa, đi nhiều, biết rộng vậy mà cũng là lần đầu chứng kiến phép thuật kỳ diệu đến vậy. Ông hoang mang, nhưng cũng vui mừng. Liệu nàng có thể cứu được tộc dân của ông không?
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.