Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 28: Thần vương
Cô thấy vui vẻ khi nghịch ngợm lấy bàn tay của Phong. Mỗi khi lâm vào giấc ngủ anh hoàn toàn mất đi tri giác, anh trở thành một con búp bê để mặc cô bày trò nghịch ngợm. Cô vui vẻ nhìn ngắm gương mặt Phong khi ngủ, cô cảm thấy linh hồn của mình và anh gắn kết với nhau. Linh hồn anh cũng thật thuần khiết giống như cô vậy. Qua bao nhiêu năm, cô luôn có thể quan sát linh hồn của mọi người, nhưng một linh hồn thuần khiết như cô và anh thì thực sự hiếm có. Có lẽ nhờ vậy mà cả hai đều được ban cơ hội sống lại hay sao? Cứ mải miên man nghĩ ngợi lung tung thì cuối cùng cảm giác mệt mỏi, cơn buồn ngủ cũng kéo đến sau bao ngày, nó bắt đầu kéo ý thức của cô đến một nơi nào đó.
- Ừ, Cậu lại đây ngồi chờ một lát nhé, cô ấy sẽ ra bây giờ đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hiểu rồi! Tôi cũng không ngu đến vậy đâu.
- Vâng ạ.
- Cô nói đúng! Ngài là thần của chúng ta, thần của các vị thần.
- Anh gọi ngài là chúa công sao? Anh gọi sai rồi đấy, ngài ấy là thần vương mới đúng.
- Ừ, Vân cậu nhớ để ý chăm sóc cho cô ấy nhé. Còn rất nhiều thứ ta chưa thể dạy hết cho cô ấy.
- Tôi cần cô diễn một vở kịch nhé.
Lynl bước ra khỏi căn nhà nhỏ, dáng vẻ nhẹ nhàng thanh thoát như một tiên nữ. Chiếc áo choàng cũ rách được nàng dùng một vài loại tiên thuật nhỏ nay trở thành một chiếc váy dài, vừa tiện di chuyển vừa giúp nàng che lấy cơ thể tuyệt mỹ. Mái tóc dài đen bóng cũng được tết lại và trang trí với vài cành hoa nhỏ rất đẹp mắt. Trong mắt Vân nàng vừa có vẻ đẹp cao quý thoát tục, vừa có vẻ hoang dã tự nhiên. Hắn cứ cảm thấy một luồn hơi nóng cứ bốc lên từ bụng dưới l·ên đ·ỉnh đầu khiến hắn choáng váng mất đi mạch suy nghĩ.
- Cô thử biểu diễn cho mọi người xem qua được không?
Trên đường đi về làng, Lynl thấy tò mò và thân thiết với Ti Bê hơn. Nàng thấy chú c·h·ó quá đáng yêu. Ngay cả Ti Bê cũng thân với nàng hơn. Nhiều ngày qua nó hợp tác với Vân nhưng nó cứ có cảm giác hắn chỉ coi nó là một con c·h·ó bình thường, một công cụ để làm việc cho hắn. Nào đào đất, nào là đi săn. Nó chẳng được nghỉ ngơi chút nào, đến cả việc vuốt ve chơi với nó cũng chẳng bao giờ. Nhưng với Lynl thì khác, nó thấy thân thiết với cô ngay lập tức. Nó chẳng biết xấu đẹp là gì, nó chỉ biết cô thật dịu dàng, thân thiện với nó. Nó để cô cưỡi lên lưng nó, đùa nghịch bộ lông bờm xờm trên đầu nó.
- Tùy mấy người thôi.
- Anh cứ gọi tôi là Lynl là được rồi.
- Ngài cứ yên tâm.
------------
- Đúng vậy, tiên thuật có phép gọi là thuật hồi xuân, giúp tăng cường sinh mệnh lực cho cơ thể, như thế thì họ có thể tự bản thân chữa được nhiều loại bệnh thông thường.
Vân nhìn ngó ngôi nhà tranh vốn dĩ xơ xác qua mấy hôm với bàn tay phụ nữ bỗng lộng lẫy đẹp mắt hơn hẳn. Hắn cay đắng khi nhận ra những người đàn bà hắn yêu đều dường như thuộc về kẻ khác. Dương quý phi đã như vậy, Chân cơ cũng như vậy và ngay cả tiên nữ.. Tại sao các nàng không phải của riêng hắn?
- Thần vương xin ngài cho tiên nữ đi theo thần về làng để cứu mọi người với ạ, chuyện này cần làm càng sớm càng tốt. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ừm, thử chú chim nhỏ này xem.
- Hai người nịnh cũng lộ liễu như vậy à. Cả ngươi cũng theo cô ấy sao hả Vân? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Chúng ta phải giả vờ ý để giữ bí mật về Thần vương cô hiểu chưa. Dù gì thì ngài vẫn là quan trọng nhất, không được lộ ra bí mật về ngài, nhỡ đâu có kẻ xấu lợi dụng hại ngài thì chúng ta cũng bị vạ lây mất.
Cô nhìn gã hộ pháp với bộ giáp đen bóng đang đứng gác. Gã thật lầm lì ít nói, mỗi lần gã trả lời chỉ gói gọn trong một vài từ cơ bản. Trong mắt cô linh hồn của hắn cứ như một hố đen và nó sẽ hút hết mọi thứ xung quanh vào trong đó. Còn một cậu nhóc nữa, một tiểu quỷ, nhưng cậu ta không thể trao đổi bằng ngôn ngữ. Người duy nhất có thể nói chuyện với cậu ta chỉ có Phong mà thôi. Ngay cả linh hồn của cậu ta cũng trống rỗng, u ám. Quả thật, những ngày qua cô chẳng thể giao lưu với ai ngoài Phong. Và lúc đêm tối như thế này, Phong luôn lâm vào ngủ say khiến cô càng thấy cô đơn hơn vì chẳng còn ai để trao đổi. Cô nhìn Phong nằm ngủ trên đám cỏ khô, linh hồn anh vẫn đang tỏa ra ánh sáng ấm áp dịu dàng. Cô thấy khó cưỡng lại cảm xúc muốn được đến gần anh, để nhận lấy hơi ấm đó. Chỉ có những lúc đêm tối thế này cô mới có cơ hội đến nằm sát gần bên anh. Cô nhẹ nhàng nằm rúc vào ngực anh. Hơi ấm từ cơ thể, từ linh hồn anh dường như xóa tan được sự cô đơn lạnh lẽo của cô. Cô nhớ khoảng thời gian cô độc dài dằng dặc ở thế giới linh hồn. Không có ai giao lưu, không có mục đích. Có lẽ chính lúc này đã là một sự ban phước và may mắn.
Hắn dặn dò cô nằm ngủ trên lưng Ti Bê một lúc, ngủ thật hay giả vờ cũng được, mọi chuyện cứ để hắn tự mình diễn xuất. Cái này đã là nghề của hắn rồi.
Phong thấy vui vẻ hơn, không phải bởi họ tung hô anh làm thần mà bởi họ đã thoải mái hơn. Anh vẫn thấy sự câu nệ của đám người đối với anh. Bản thân anh cũng biết vị trí của người đứng đầu. Để lãnh đạo họ theo kế hoạch của anh thì đó là điều không thể tránh khỏi. Nhưng có Lynl ít nhất nó cũng thoải mái hơn, dù sao cũng bởi cô đẹp.
- Đúng thế, chúng ta nên thống nhất một cách gọi với ngài mới đúng.
- Dễ thôi mà, nhưng mà thi thuật lên ai bây giờ?
- Nhưng mà tôi không biết nói dối đâu?
Phong tỉnh lại khi bình minh mới bắt đầu. Anh nhận ra Lynl đang ôm mình ngủ. Anh nhìn ngắm khuôn mặt xinh đẹp của cô, thật dối trá nếu anh nói mình không thích cô. Ai cũng thích cái đẹp, nhưng yêu thì là điều hoàn toàn khác. Với anh phần nhiều cảm xúc con người không còn nữa, anh hay lâm vào hoang mang vì không biết bản thân mình là người hay là máy nữa. Ít nhất có người bầu bạn sẽ giúp kéo anh về phía con người nhiều hơn chăng? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Ừm, thần vương?
Lynl nhìn ánh sáng mặt trăng đang phản chiếu qua những bóng cây. Khu rừng về đêm lung linh lấp lánh những ánh sáng màu bạc phản chiếu qua những chiếc lá. Qua mấy ngày nay, nàng đã bắt đầu quen và hiểu rõ hơn về cuộc sống mới. Mọi thứ đều mới mẻ với vô vàn điều để khám phá đâm ra nàng cũng không còn quá đau buồn về những chuyện cũ. Cũng không còn quá sốt sắng vì chuyện sức mạnh, thật khó để mạnh hơn khi không thể tu luyện. Trước đây, nàng coi tu luyện là chán ngắt thì bây giờ muốn tu luyện cũng không thể được nữa rồi.
Vân thấy hai người đùa nghịch với nhau chẳng để ý gì tới gã, đâm ra gã cũng thấy ghen tị với Ti Bê đôi chút. Gã đến gần Lynl nói.
- Ừ lát nữa cô cứ để mặc tôi nói là được, còn lại cô cứ ứng biến theo tôi để người ta không nghi ngờ là được.
- Chúa công thần đã đến rồi ạ.
- Vở kịch gì?
- Thần là gì? Thế nào là thần? Tôi không biết nhưng ngài ban cho chúng tôi thứ sức mạnh chỉ có vị thần mới có, bất lão, bất tử, bất diệt. Thế chẳng phải ngài là thần vương sao?
- Vâng ạ. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lynl, đây là Vân. Cậu ấy đang cần cô giúp một chút việc. Cô có thể dùng tiên thuật để chữa bệnh đúng không?
- Tôi cũng không bảo cô phải nói dối, cứ chuyện gì về Thần vương thì cô giữ yên lặng cho tôi, không nói gì là được khó quá thì nói sang chuyện khác.
- Hay quá! Chúng tôi được cứu rồi. Cảm ơn thần vương, cảm ơn tiên nữ.
- Ừ, hôm nay gọi cậu cũng vì thế mà. Lynl, từ nay cô hãy đi theo giúp Vân làm việc cho ta nhé. Nếu làm tốt chúng ta sẽ nhanh chóng đạt được mục tiêu của mình.
- Haha, ngài ấy là thần mà, thần của các vị thần phải gọi là thần vương mới đúng!
Chương 28: Thần vương
Lynl vui vẻ lấy tay bắt lấy ấn quyết, trong miệng nàng lầm nhẩm thuật chú để thi pháp. Ngay lập tức, đôi tay nàng sáng lên màu xanh lá nhẹ dần dần bao phủ lấy cơ thể chú chim nhỏ. Phong cũng bắt đầu vận dụng linh nhãn. Trong mắt anh linh khí trong cơ thể chú chim bắt đầu mạnh mẽ hơn. Nhờ vậy mà chẳng mấy chốc chú chim nhỏ tỏ ra khỏe khoắn hơn hẳn. Anh nhận ra tiên thuật về bản chất cũng chỉ là chuyển vận linh khí từ cơ thể lynl sang một cơ thể khác mà thôi. Nếu vậy có lẽ cô cũng không thể thi thuật quá nhiều lần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.