Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Linh Thư

Unknown

Chương 31: Tiệc vui chóng tàn.

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Tiệc vui chóng tàn.


- Cô có thể trụ được qua bữa tiệc tối nay không?

- Cô dạy gì cũng được, để chúng hiểu lễ nghĩa, lớn lên biết điều gì tốt, điều gì xấu là được. À mà cô có thể dạy chúng âm nhạc, chữ viết, vẽ tranh cũng được.

- Vậy thì tốt quá. Nó rất dễ thương.

- À mà cô định tìm tôi làm gì?

- Cô đến đúng lúc lắm, tôi lại có việc cần cô giúp đỡ đây.

- Mọi người hôm nay hãy thoải mái hết mình. Chúng ta hãy để cho vị khách quý thấy được bản sắc, sự tích anh hùng của dân tộc ta. Thấy được sức sống của tộc ta vượt xa bất cứ bộ tộc khác!

Vân cũng hoàn toàn bị cuốn hút bởi vũ điệu của cô. Dù anh đã sống đến hai đời thì đây cũng là lần đầu tiên anh thấy tiếng hát, điệu nhảy đẹp đến thế. Chiếc váy đơn sơ càng làm cô đẹp hơn.

- Ừ.

Mùa xuân đã đến, đây là thời điểm bận rộn nhất cả năm. Hầu như mọi cánh đồng đều có người làm việc. Họ khai khẩn, đào nương rẫy, gieo hạt, trồng cây. Đây cũng là lúc cần nhiều nhân lực nhất trong năm. Nhưng cũng may, năm nay sức lao động vượt xa so với trước. Hầu như toàn bộ dân làng đều khỏe mạnh hơn nhờ có Lynl chăm sóc chữa trị. Nhờ vậy mà toàn bộ dân làng đều yêu quý cô. Họ coi cô là bảo vật của làng mà không bộ tộc nào có được. Nhất là những đội thợ săn, họ không tránh khỏi bị thương khi đi săn thú. Nhiều lúc không kịp chữa trị khiến vết thương trở nặng. Khá nhiều chiến binh cũng không may mà mất đi sức chiến đấu. Nhưng có Lynl thì khác, hầu như mọi loại vết thương cô đều có thể chữa trị được. Do vậy mà họ chiến đấu cũng dũng cảm hơn, sức chiến đấu cũng ngày càng mạnh mẽ hơn.

Mặc dù bữa tiệc kết thúc theo một cách bất ngờ không ai đoán trước, nhưng nó cũng để lại cảm xúc mãnh liệt khiến đêm nay nhiều kẻ không thể đi vào giấc ngủ ngon.

- Thần vương đã dặn cô phải giúp tôi rồi mà. Nếu chúng ta giúp đỡ dân làng phát triển tốt, anh ý sẽ có ngày gọi cô về thôi.

Chương 31: Tiệc vui chóng tàn.

- Nhà trẻ ư? Vậy anh cần tôi làm gì? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếng hát thánh thót giống như đang ca ngợi những chiến sĩ dũng cảm, ca ngợi những con người chăm chỉ, kiên cường khiến đám người càng lúc càng xúc động. Họ chưa bao giờ biết đến âm nhạc. Tiếng hát của cô đã mang đến một thứ trải nghiệm họ chưa bao giờ cảm nhận đến. Họ sung sướng, họ khóc, họ cười, họ nín lặng.

- Tôi sẽ để Ti Bê từ nay đi theo cô. Nó sẽ bảo vệ cô mỗi lúc cô cần nạp năng lượng.

- Bốp!!

- Thủ lĩnh, thần nữ có việc muốn gặp ngài ạ.

Lynl cũng bất ngờ vì lời cầu hôn ngây thơ trong sáng. Nhưng phản ứng một lần nữa quá khích của Vân khiến cô khó chịu. Cô nhẹ nhàng bước đến bên cậu trai. Bàn tay ấm áp chạm vào má của gã.

Vân đứng lên tuyên bố bữa tiệc bắt đầu. Thực tế, bữa tiệc cũng không có nhiều màu mè. Đơn giản là mọi người tập trung lại ăn uống, bốc phét. Vài gã thợ săn đứng lên kể lại những sự tích đi săn của gã. Những lần đối đầu với những con thú dữ. Có ông lão lại kể sự tích về tổ tiên đi khai hoang mở đất. Đời sống của họ cũng đơn giản, không có nhiều thứ để giải trí. Cũng nhờ có Vân nghĩ ra vụ đánh vật, nên bữa tiệc cuối cùng cũng có phần đặc sắc hơn khi hai gã thợ săn quyết định đấu vật lẫn nhau.

Sự sợ hãi, xấu hổ, tức giận của gã bỗng biến đi đâu mất. Thấy thần nữ đến gần đến vậy lại càng làm cái đầu gã nóng lên như lửa.

Lynl bước vào gian nhà, vẻ buồn chán lộ rõ trên khuôn mặt cô. Vân gần như ngay lập tức đọc hiểu ý nghĩ của cô. Anh cướp lời trước. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Dạy dỗ ư? Nhưng tôi có biết dạy gì đâu.

Vân vội tách Lynl ra khỏi gã thanh niên. Anh lườm Lynl, thầm trách cô quá ngây thơ, quá trong sáng. Để tránh mọi thứ đi xa hơn, Vân tuyên bố bữa tiệc kết thúc. Hạ lệnh cho trưởng lão, cận vệ sắp xếp đưa thần nữ đi nghỉ ngơi.

- Chắc vẫn được chứ?

Đèn đuốc lại lần nữa đốt sáng khu quảng trường của cả làng. Chỉ khác là nơi đây lại có thêm một tòa tế đàn lớn đang được trang trí rất nhiều ngọn đuốc chẳng khác nào một cây thông được trang trí đêm giáng sinh. Nhờ tòa tháp cao đến 7, 8m mà cả khu đất rộng nay được chiếu sáng như ban ngày. Dân làng nhiều người đang chuẩn bị cho một bữa tiệc đón tiếp vị khách quý.

- Cậu đã đỡ chưa?

- Tôi... Tôi sẽ dùng tính mạng mình để bảo vệ nàng. Quyết không để bất cứ kẻ nào xâm phạm đến nàng.

- Dạo này đám trẻ nhỏ trong làng cũng đang thiếu người để ý do phần lớn cha mẹ chúng phải giành cả ngày làm việc ngoài đồng. Tôi đang nghĩ đến việc xây dựng nhà trẻ.

Vân cười thầm, dáng vẻ buồn chán của cô lại bay biến mất. Anh đã đoán trước cô đang buồn chán bởi không có chuyện để làm. Hầu như toàn bộ dân làng đều khỏe mạnh không có bệnh tật gì đâm ra mấy ngày nay cô cũng không có điều kiện để làm việc. Theo mấy tên cận vệ báo về thì mấy hôm nay cô còn thường xuyên hỏi bất cứ người dân nào mình gặp xem họ có cần giúp đỡ gì không. Điều đó cũng có nghĩa rằng cô cần một lý do để ở lại, nếu không có thể cô sẽ bỏ về lại bên Phong mất.

Lynl nhìn ngắm đám đông với những tiết mục giản đơn. Cô cũng trở nên háo hức vui vẻ hơn. Thứ tình cảm của họ thiếu đi sự toan tính, thiếu đi sự che giấu. Khi hai chiến sĩ cũng mỏi mệt và kết thúc cuộc đấu. Cô cũng đứng dậy đi đến trước bãi đất trống. Cô cất tiếng hát.

- Thần nữ, ta muốn cưới nàng làm vợ!

Từ lúc Vân làm thủ lĩnh, anh cũng cho xây dựng một căn nhà lớn làm gian nhà hành chính, tách biệt với nơi ở và sinh hoạt. Các đời thủ lĩnh trước cũng chẳng ai nghĩ đến điều đó, họ sống đâu thì làm ở đó nên nhiều khi có những lúc bất tiện. Việc xây dựng riêng một căn nhà như vậy cũng giúp dân làng luôn biết phải tìm anh ở đâu. Tương lai cũng dễ tiếp đãi khách khứa hoặc sứ giả từ bộ tộc khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cơn giận của Vân bùng nổ dữ dội, tiếng quát của anh cũng khiến mọi người sợ hãi. Nhiều người cũng có ý tưởng giống gã thanh niên cũng vội vàng giấu diếm đi ý nghĩ đó.

- Ừ, cho cô ấy vào đi.

- Ừ, vậy được rồi tôi sẽ giúp anh dạy dỗ đám trẻ.

Không khí cả làng cũng trở nên sôi động hơn, tiếng hò hét cổ vũ cũng khiến chấn động cả khu rừng yên tĩnh.

Vân cũng bận rộn hơn vì có quá nhiều việc phải giải quyết. Từ việc điều chế yêu huyết, chọn lựa danh sách các thiếu niên để chuẩn bị sử dụng yêu huyết, đến sắp xếp nhân thủ canh tác vụ mùa, mua sắm bổ sung lương thực, vũ khí. Nhất là về Lynl, cô có nhiều lúc khá bồng bột, lại quá ngây thơ. Đâm ra anh cũng phải tốn thời gian sắp xếp người bảo vệ kỹ càng và theo dõi sát sao để tránh cho cô bị lợi dụng.

- Không.. Không phải đâu. Tại tôi nhớ ...

Điệu nhảy kết thúc, nhưng không đổi lại tiếng vỗ ray rầm rộ mà là một khoảng lặng không có một chút âm thanh. Cô bắt đầu thấy hơi xấu hổ, cúi người xin lỗi mọi người vì sự đường đột. Chỉ là do cô cũng bỗng muốn góp một tiết mục để đáp lại mọi người khi mở bữa tiệc nồng hậu đón tiếp cô. Dù sao, đây cũng là lần đầu tiên cô được đón tiếp như vậy.

Vân dẫn cô ngồi cạnh hắn, ở vị trí trung tâm bữa tiệc. Đám người nhận ra thủ lĩnh đã đến, điều đó cũng đồng nghĩa bữa tiệc sẽ bắt đầu. Dần dần từng người yên vị vào chỗ của mình. Những vị trưởng lão đều được sắp xếp vị trí gần thủ lĩnh, các đội săn được ngồi vị trí cao hơn sau đó là các thanh niên, phụ nữ, trẻ em. Dần dần, họ cũng bắt đầu biết phân cấp xã hội một cách tự nhiên.

Đoàn người Lynl đến khu đất trống sau khi chữa thêm được một vị bệnh nhân nữa. Cơn mỏi mệt bắt đầu kéo đến với cô. Cô dần đã hiểu ý nghĩa của việc tiết kiệm năng lượng. Dù sao lúc này cô cũng mang một thân thể đặc biệt, chỉ hoạt động khi có đủ năng lượng tích trữ.

-----------

- Bây giờ đây là nhà của cô. Có chỗ nào khiến cô không thoải mái à? Hay có kẻ nào dám làm xúc phạm đến cô? Để tôi trừng trị ngay. Cô cứ nói ra.

Lynl bắt đầu nhảy múa theo tiếng hát. Cô khiêu vũ theo từng nốt nhạc. Một vũ điệu về hình thể như minh họa cho lời ca tuyệt mĩ. Đem lại cả sắc, cả hình cho tiết mục biểu diễn.

Ừ cô có công việc hàng ngày rồi thì dễ gì mà bỏ về được nữa. Vân thầm khen ngợi bản thân mình quá thông minh. Anh biết mình đã giữ chặt được cô trong tay.

- Những cái đó tôi có thể dạy được.. Nhưng mà...

- Ừ, tôi sẽ tập trung đám trẻ từ sơ sinh đến 7 tuổi lại một nơi. Để chăm sóc và dậy dỗ chúng. Những việc nặng nhọc, tôi sẽ giao cho một vài người phụ nữ lớn tuổi làm. Còn cô sẽ phụ trách dạy dỗ bọn chúng. (đọc tại Qidian-VP.com)

Họ cứ rỉ tai nhau về một vị thần nữ tuyệt mĩ lại có năng lực khó lường chữa được mọi loại bệnh tật. Niềm háo hức, tò mò đó càng khiến họ mong đợi đến bữa tiệc đêm nay.

Vân nhìn dáng vẻ gấp gáp của cô anh nói.

Một gã thanh niên trẻ xúc động quá đứng dậy thốt lên. Hắn kích động vì cảm xúc dữ dội. Lần đầu trong đời hắn nhận thấy cảm xúc hạnh phúc đến thế.

- Tôi định hỏi anh bao giờ tôi có thể về nhà ý.

- Thứ phàm phu tục tử như ngươi mà dám có ý nghĩ đê tiện đến như vậy sao? Nàng là thần nữ, là con gái của thần. Là người mà mày có muốn với tới cũng không được. Thần ở trên trời còn mày chỉ ở dưới đất thôi. Bất cứ ai dám khi nhờn thần nữ sẽ phải chịu tội c·h·ế·t.

Vân thầm cay đắng.. Cô nhớ thần vương chứ gì? Anh tiếc hận thay mình không phải người đàn ông đầu tiên của cô. Đâu dễ gì đàn bà quên được mối tình đầu. Nhưng anh chắc chắn sẽ làm được. Anh sẽ khiến cô quên đi.

Giống với vẻ đẹp ngoại hình thì tiếng hát của cô cũng tuyệt vời không kém. Dù rằng thứ ngôn ngữ cô hát chẳng ai hiểu được. Cô hát bằng thứ ngôn ngữ của cha mẹ cô. Thứ ngôn ngữ mà biết đâu nay đã hoàn toàn biến mất. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một bạt tai bay từ đâu đến vỗ vào mặt gã.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 31: Tiệc vui chóng tàn.