Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 37: Họp mặt.
Vân, Sơn và Hà nhanh chóng rời khỏi căn nhà để tránh gây ra phiền phức.
- Đúng thế, mục đích của chúng ta là trợ giúp nó hồi phục lại các đạo cấm.
Vân thầm hiểu hơn lý do Phong có những biểu hiện khác người khi trốn tránh trong rừng.
Phong ngừng một chút, anh tổ chức lại những suy nghĩ của mình trước khi nói tiếp.
- Thứ hai, Ngay từ đầu chúng ta đã tốn nhiều công sức để có vị trí lãnh đạo họ như hôm nay, do vậy tôi muốn tìm cách mở rộng và sát nhập các làng khác vào liên minh thay vì đánh chiếm và nô dịch người khác. Nếu càng nhiều người tụ về đây, chúng ta sẽ có càng nhiều năng lượng và càng an toàn hơn nữa.
- Có lẽ trong khá nhiều người trong các bạn vẫn không hiểu rõ tại sao chúng ta lại đến đây. Và những việc tôi và Vân cố gắng làm đến bây giờ là để làm gì. Tôi muốn qua tối nay, chúng ta sẽ có chung một mục tiêu, và hơn hết là niềm tin, sự tin tưởng lẫn nhau. Để chúng ta có thể hoàn toàn tin tưởng vào nhau và cùng đạt được mục tiêu của mỗi người.
- Thiên địch của chúng ta là gì?
- Tôi sẽ cho mọi người một cơ hội lựa chọn. Nếu có ai muốn một cuộc sống khác, lựa chọn rời khỏi đây để đi theo con đường riêng của mình ở cuộc sống mới này. Tôi sẽ đồng ý điều đó. Các bạn sẽ có thể lựa chọn một cuộc sống bình yên, không phải giao tranh, không phải liều lĩnh. Một cuộc sống mà các bạn được tự do lựa chọn và đưa ra quyết định. Tôi sẽ để người đó đi trên con đường riêng mà người đó chọn. Nhưng tất nhiên, nếu nhỡ chẳng may bạn đó lại mất đi sự sống một lần nữa. Tôi sẽ không có khả năng hồi sinh bạn một lần nữa.
Tối hôm đó, Phong cũng thông qua thần giao cách cảm để kêu gọi mọi người đến gặp anh trong bí mật. Vân cũng yêu cầu đám dân làng tránh đến gần khu vực của những người thần tộc để tránh gây xích mích hiểu lầm nhờ vậy tất cả mọi người xuất hiện trong căn phòng nhỏ của Phong mà không để bất cứ ai phát hiện.
- Lynl, em với Ti Bê về ngủ đi.
Phong hơi ngừng lại, anh quan sát nét mặt của mọi người trước khi nói tiếp.
- Em hiểu rồi. Vậy nhưng ngôi làng này có vẻ quá nhỏ so với các nơi khác. Sao chúng ta không đánh chiếm các ngôi làng mới? Hà thắc mắc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đen bỗng cất tiếng hỏi.
Phong thấy vui vì mọi người đều ở lại, nhưng anh cũng hiểu không phải ai cũng có suy nghĩ đơn thuần như Lynl, mỗi người đều có thể có mục đích nào đó của riêng họ. Nhưng chỉ cần họ có chung mục tiêu với anh vậy là tạm đủ rồi.
- Em và Hà đồng ý ở lại.
Phong lắc đầu,
Sơn giơ cánh tay lên tỏ ý muốn phát biểu.
Từng người một cầm thử cuốn sách nhưng đều không thể mở nó ra, thậm chí trong tay họ nó chẳng khác gì một cục đá bình thường vô dụng. Phong cầm lại Linh Thư và đặt vào lòng, anh vốn đã biết trước sẽ như vậy.
Căn phòng khá đơn sơ với một bếp lửa nhỏ giữa nhà để sưởi ấm, mấy đám cỏ khô xếp dưới đất đủ cho ba người Phong nghỉ tạm. Phong và đám người ngồi khoanh chân xung quanh bếp lửa nhỏ để trò truyện. Nằm nhoài một bên còn có cả Ti Bê và Lưng Xám.
- Tôi không rõ tại sao chúng ta lại đến nơi này, thế giới này có điều gì đặc biệt hơn không ? Nhưng chúng ta được sống lại đã là một điều thực sự may mắn hơn rất nhiều người khác rồi. Bản thân tôi và Linh Thư có mối liên kết hơi đặc biệt hơn so với các bạn. Cho nên tôi có cơ hội chọn lựa những mảnh ghép khác đến với thế giới này để trợ giúp nó.
Hà vẫn giữ mắt tập trung vào bìa sách, anh nói.
Lại một lần nữa tộc rừng đá tiếp đón những vị khách mới đến với ngôi làng. Nhưng bữa tiệc không hề khiến đám người làng vui vẻ như những lần trước. Nỗi bất an càng ngày càng lớn với đám người khi biết tin rằng, thần nữ có thể sẽ đi khỏi đây. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không khí quanh đám lửa cũng lạnh lẽo hơn hẳn. Ngay cả Đen vốn ít khi có biểu hiện gì nay đôi mắt gã cũng lấp lóe lên đôi chút.
- Mỗi người chúng ta đều độc lập và đặc thù với nhau, và mỗi người lại đến từ một thế giới khác nhau. Thế nhưng, tất cả chúng ta đều được gắn chặt với nhau bằng một sợi dây vô hình. Sợi dây đó nằm tận sâu trong linh hồn của mỗi chúng ta. Khi chúng ta c·hết, nơi chúng ta sẽ trở về là trong cuốn sách này chứ không phải nơi nào khác.
- Cũng được, Em cứ ở lại đây nếu muốn. Căn phòng này cũng rộng mà đủ cho cả bốn người chúng ta tạm trú. Em cứ thoải mái nhé. Đen và Gốt sẽ chia lượt để ngủ, em cứ yên tâm không phải lo nhé.
- Thực sự, đây đúng là lần đầu tiên tất cả chúng ta ngồi cạnh nhau như thế này. Lúc đầu mới đến thế giới này vốn chỉ có một mình tôi, nhưng nay chúng ta đã đông vui như thế này đây. Tương lai có lẽ chúng ta sẽ còn thêm nữa những đồng đội mới.
Cả đám người bất ngờ với câu hỏi của Đen. Ngay cả Vân cũng đã nghĩ đến điều này nhưng anh vốn không dám đặt câu hỏi.
- Vâng.
- Vậy ngôi làng này đóng vai trò gì vào việc phục hồi cho cuốn sách?
- Các bạn hãy hiểu rằng, tôi không thể phục sinh các bạn vô hạn được. Mỗi một đạo khôi xuất hiện cũng sẽ là một gánh nặng cho Linh Thư. Và tôi cần sử dụng sức mạnh của nó một cách hợp lý nhất để bảo vệ mọi người.
- Trước mắt, tôi, lynl, đen và gốt sẽ ở lại làng với tư cách là thần tộc. Sau này khi tôi triệu hồi thêm những người bạn mới, họ sẽ dễ dàng hơn dung nhập nơi này khi giả làm thần tộc. Sơn và Hà tạm thời giữ vị trí của mình. Vân sẽ là phụ tá của tôi để lên kế hoạch. Ti bê sẽ hỗ trợ và bổ sung chiến lực cho mọi người khi cần thiết. Lưng xám và đội chim nhỏ sẽ điều tra thu thập tin tức và canh giữ xung quanh khu vực này. Mọi người còn ai có ý kiến gì không? Nếu ổn thì tối nay tạm dừng ở đây. Mọi người trở về sớm nghỉ ngơi đi để tránh dân làng nghi ngờ.
- Bảo vệ? Ý ngài là sao ạ? - Vân thắc mắc.
- Tôi đồng ý với Thần Vương, tôi sẽ làm theo mọi điều anh nói.
- Tôi không nghĩ vậy, nó không thể điều khiển được trí não và suy nghĩ của chúng ta. Chúng ta vẫn sẽ làm những điều chúng ta muốn và nên làm. Nếu các bạn thấy điều gì mà mình không muốn làm, nó và tôi đều sẽ không ép buộc các bạn.
- Điều đầu tiên có lẽ tôi nên giải thích với các bạn rằng chúng ta là ai? Tại sao lại đến đây?
- Là mọi thứ, là t·hiên t·ai, là nhân loại, là tất cả mọi sinh vật trên thế giới này mạnh hơn ta. Cơ thể chúng ta yếu ớt hơn những gì các bạn nghĩ.
- Tôi không rõ lý do, nhưng có lẽ năng lục của tôi là có thể giao tiếp với các bạn thông qua linh hồn, cho nên có thể thông qua linh thư triệu hồi được các bạn chăng? (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nó là sợi dây liên kết chúng ta lại với nhau. Nhưng nếu nó tan vỡ, chúng ta cũng sẽ không còn tồn tại nữa, bởi cốt lõi linh hồn của chúng ta vẫn ở trong cuốn sách, chúng ta sẽ không quay trở về luân hồi như những sinh linh khác.
- Bởi thế mà chúng ta phải mạnh lên, nếu không một ngày nào đó chúng ta sẽ bị tận diệt thôi. Chúng ta không phải bất tử, bất diệt như các bạn nghĩ. Chúng ta chưa mạnh đến thế, nhưng biết đâu đấy, một ngày chúng ta sẽ có khả năng tự bảo vệ mình khỏi bất cứ điều gì
- Em muốn ngủ lại chỗ này cơ.- Lynl đỏ mặt nói.
- Lúc đầu, tôi muốn Vân gia nhập làng Rừng Đá bởi lúc đó là cơ hội thích hợp để gia nhập xã hội loài người, thông qua đó tôi sẽ hiểu thêm thông tin về thế giới này. Sau đó một thời gian, tôi tìm ra cách lợi dụng ngôi làng này để làm một cứ điểm không ngừng hấp thu năng lượng cho Linh Thư.
- Mọi người cứ thử kết nối với linh thư xem có điều khiển được nó không? Biết đâu các bạn có thể thì sao?
- Tôi biết mọi người đều bỡ ngỡ rất nhiều khi mới đến thế giới này. Tôi cũng đã từng như vậy. Thực ra hôm nay tôi muốn tập hợp mọi người lại đây để cùng mọi người chia sẻ về mục đích và kế hoạch của mình. Nếu ai có thắc mắc gì cũng đừng ngại, cứ hỏi tôi sẽ cố gắng trả lời.
Được đến gần cuốn sách cũng khiến đám người có chút xao động hơn. Dù sao đây cũng là cuốn sách thần kỳ có thể đưa họ trở về nhà, trở thành tiên, thành phật.
- Cậu hỏi đúng lắm. Tôi cũng muốn nói rõ ràng việc này với mọi người.
- Thần Vương, việc này nên suy xét kỹ hơn. Dân bản thổ nơi đây có lối suy nghĩ khá bảo thủ về truyền thống bộ tộc, không dễ gì mà chúng ta sát nhập được họ đâu ạ. Chúng ta cũng không thể đánh chiếm rồi bắt nô lệ được nữa. Cho dù có bắt được nô lệ đi chăng nữa, nếu tỉ lệ nô lệ quá nhiều thì cũng có thể gây ra b·ạo đ·ộng phản kháng.
Phong gật đầu với Sơn nói tiếp.
Vân, hơi thay đổi nét mặt, ngay lúc này anh cũng tập trung hơn vào giọng nói của Phong. Đó cũng vốn là điều anh vẫn chưa thực sự hiểu rõ tại sao. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Gâu..
Lúc này, Phong ngừng lời. Anh nhìn kỹ Lynl, rồi đến Vân, Đen Sơn và Hà.
- Ở lại.
- Tôi biết rõ mọi người đều mong muốn điều gì. Tất cả chúng ta, đều có những điều nuối tiếc trước khi c·hết. Chúng ta đều muốn trở về thế giới cũ của mình để lấy lại những điều thuộc về ta. Nhưng thực tế, giúp nó cũng là giúp chúng ta. Nếu nó hoàn toàn khôi phục lại sức mạnh, tôi chắc chắn nó sẽ có đủ sức mạnh để thực hiện điều chúng ta muốn.
- Tôi hiểu, chuyện này tôi sẽ bàn bạc riêng với Vân để lên kế hoạch trước đã, sau đó tôi sẽ thông báo mọi người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Phong không bất ngờ vì câu hỏi, nhưng anh hơi bất ngờ vì người hỏi.
- .....
- Ừm để tôi giải thích rõ hơn . Trước hết, có một lý do khiến tôi quyết định chuyển đến đây sống với các bạn. Đó là khả năng ẩn nấp. Tôi và Linh thư thực ra sẽ an toàn hơn khi trốn ở đây. Thiên đạo sẽ khó mà tìm được tôi giữa hàng trăm người dân bản xứ nơi đây, bởi với nó nơi đây chỉ là một ngôi làng bình thường. Do vậy tất cả chúng ta sẽ an toàn hơn.
- Sếp cứ nói đi.
- Điều gì khiến anh khác với chúng tôi đến thế? Tại sao anh có thể điều khiển được cuốn sách?
- Việc hôm nay, tôi muốn chúng ta hiểu nhau hơn và được đồng lòng cùng tiến. Tôi phải một gã độc tài, tôi biết việc lãnh đạo các bạn là việc tôi không thể tránh né được. Bởi một khi tôi triệu hồi các bạn đến đây tôi cũng có trách nhiệm phải bảo vệ tất cả mọi người và tôn trọng ý kiến của các bạn, Nếu có ai có ý tưởng gì tốt nhanh chóng hơn giúp linh thư khôi phục sức mạnh tôi sẽ nghe theo người đó. Còn lúc này mọi người muốn ở lại theo tôi không ?
Chương 37: Họp mặt.
- Cậu hỏi đi.
Anh nói tiếp.
- Nói ngắn gọn thì chúng ta đều giống nhau, đều gắn chặt với nó và cũng đều phải giúp nó khôi phục lại sức mạnh vốn có.
Phong nói dối, dù anh muốn mọi người tin tưởng lẫn nhau, nhưng một số điều vẫn phải giữ bí mật. Anh cũng đã đoán trước sẽ có người đặt ra vấn đề này rồi. Phong đưa cuốn sách cho Đen,
- Em cũng muốn ở lại bên cạnh anh.
- Vậy là chúng ta là nô lệ của nó, sinh ra để phục vụ cho nó sao?
- À, để nói kỹ hơn thì Linh Thư cần ba loại năng lượng chính mới có thể phục hồi được sức mạnh. Bao gồm, linh khí được tạo ra từ các sinh linh, địa khí được sinh ra từ thiên đạo và mệnh khí đến từ vận mệnh. Ngôi làng này sẽ giúp tôi hấp thu rất nhiều linh khí cho linh thư. Bởi trong rừng thực tế cung cấp rất ít linh khí.
Phong nhấc cuốn sách nâng lên trước mặt mọi người.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.