Linh Thư
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 50: Hương Dược.
- Ừ, chúng ta tạm thời cắm trại ở đây thôi. Chờ đợi nhóm người phía sau và tìm kiếm các loại thảo dược cần thiết nhé.
Bởi họ sẽ ngỡ chú chim lớn khổng lồ kia lại phát ra thứ tiếng của một cô gái trẻ ư?
-----
- Kiiiip??? Cái quái gì sao lại là nó? Không phải nó vừa nghe thấy gã nói gì đó hay sao??
Phong cũng nhảy xuống theo lưng xám khi nó bắt đầu hạ xuống một khu vực trống trải cạnh vách núi.
- Lưng Xám, mày cứ thói quen như thế mấy bữa cổ mày dài như đám Kền Kền đó..
- Em biết rầu...
- Hi hi... - Kim dụi dụi tay qua mũi, cô thấy sướng sướng, ngứa ngứa mũi rồi đấy mà.
Căn chòi vẫn không có nhiều thay đổi lắm, mặc dù lúc đó anh chẳng có chút kinh nghiệm xây nhà nào. Anh nhìn những khúc tre và gỗ dài được anh xếp nghiêng chống vào vách đá dưới chân là một đống đá vụn xếp chồng lên nhau cao đến nửa mét. Dù có chút xấu hổ vì sự xấu xí của nó, nhưng anh cũng thấy xen lẫn chút tự hào bởi nó vẫn tồn tại được đến bây giờ cơ đấy.
Phong dỡ đám gạch vụn che chắn cái hang trú ẩn lúc trước. Bên trong vốn vẫn rất rộng bởi lúc trước Ti Bê đã rất to lớn rồi. Có lẽ tối nay cả ba sẽ có chỗ ngủ ngon và ấm áp hơn.
Không phải ngẫu nhiên mà anh kéo nhiều người đến tận đây. Kể từ lúc thấy thứ hương liệu mà Kim dùng để thuần phục đám thú rừng, anh biết đây chính là lá bài quan trọng nhất của anh kể từ nay về sau. Nó quan trọng hơn bất cứ kế hoạch nào trước đó. Kể cả nếu làng Rừng Đá không may bị ảnh hưởng sụp đổ anh cũng không tiếc.
- Để em dọn dẹp cho..
- Có cách loại hương liệu phối chế nào khiến đám thú rừng hấp dẫn đến chỗ mình không? - Phong hỏi.
- Còn những loài thú khác? Đám thú khổng lồ?
- Hai anh chị muốn học em thì phải nghiêm túc và chăm chỉ nha! Nếu thấy khó quá mà bỏ cuộc là em không dạy nữa đâu. Phương pháp cũng dễ nhưng cần nhiều thời gian mới quen được cách phối chế tỉ lệ chính xác. Phải kiên trì mới được nha.
- Đúng rồi, "thần tộc" nào cũng có khứu giác vượt trội hơn xa người bình thường đấy. Kim cứ yên tâm đi, "bọn chị" có thể tìm ra cách thôi mà. - Lynl gật đầu, cô nắm bàn tay phong giơ lên như thể minh họa lời nói của mình thêm trọng lượng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Suốt mấy hôm nay nó bị ép trở thành một phương tiện vận chuyển bất đắc dĩ, để cô gái tinh nghịch này tóm lấy cổ lấy cánh nó mà chỉ đạo. Mấy lần suýt chút nữa rồi... Cũng may. Nó vẫn thấy bóng trắng đang chạy trên đỉnh những tán cây như trên đất bằng ấy. Nếu không có Phong đỡ có lẽ nó cũng chẳng cười nổi mất rồi.
- Quan trọng nhất là cách phối chế chúng với các loại thảo mộc khác nhau. Chỉ có đúng công thức thì loại hương dược này mới có tác dụng đúng theo mong muốn, chứ nếu không có thể sẽ phản tác dụng, khiến đám thú rừng nổi điên lên mà tấn công người sử dụng đấy.
- Ừ, Anh và Lynl bây giờ là học trò của em, trước mắt hãy dạy bọn anh những phương pháp cơ bản nhé.
- Ha ha ha..
Anh nhận ra ngay cái chòi cũ nát xập xệ mà anh và Ti Bê, Lưng Xám từng trú ngụ suốt nhiều tháng khi mới bắt đầu khám phá những năng lực mới.
- Uhm... Có bao nhiêu cách phối chế ? (đọc tại Qidian-VP.com)
Chương 50: Hương Dược.
Hầy... Bá chủ ta lại trở về... Kíiiiip...
- Cô giáo?
Phong nhìn kỹ đôi tay của Kim đang khéo léo trộn lẫn những thứ thảo mộc theo một thứ tự nhất định.
- Nhiều lắm, nhưng đa phần đều mang tính chất an thần, khiến đám thú rừng trở nên hiền lành, yên tĩnh hơn.
- Cũng có đấy, - Kim hơi đỏ mặt - có một loại hương dược phát tán mùi hương của mẫu thể loài hươu xám, có thể thu hút đám hươu đực mò đến. Bộ tộc em thường sử dụng cách này để tạo cạm bẫy bắt chúng khi đi săn.
Nó cứ đành chịu dày vò thế này sao? Nó phải cố nhanh chóng bay đến đích nhanh hơn mới được.
- Ha ha... Đấy là cách thần tộc gọi người dạy cho mình đó em. Em là cô giáo của bọn anh rồi.
Đúng rồi, là nước hoa... Và cũng là vũ khí.
- Nhanh lên đi ! Trời tối bây giờ ! Tao đi lấy nước, vậy được chưa?
Cũng may, lúc trước khi bỏ đi, anh từng xếp đá chặn lối vào, đâm ra cũng không có loài động vật nào tạm chiếm cứ nơi trú ẩn này.
Khu rừng vốn yên tĩnh nay lại bị phá tan bởi những tiếng cười khanh khách từ phía trên vọng xuống.
- Vâng ạ.
- Kipppp - Ô kê bêi bê...
- Không sao. Từ từ chúng ta sẽ tự nghĩ ra cách phối chế thứ mà chúng ta cần. Anh tin vào cái khứu giác của mình nha. Ha ha.
-Hmm.. Chẳng ai nghĩ đến việc thu hút chúng cả, mọi người chạy trốn còn không kịp ý chứ ạ. Mẹ em có cách phối chế loại hương dược có thể khiến đám đại thú ghét bỏ và tránh xa đấy.. Nhưng mà bà ý chưa dạy cho em đâu.. - Kim hơi cúi đầu, nàng nhìn lén biểu hiện của Phong, sợ anh có chút thất vọng về cô chăng?
Nếu ai đó cố gắng nhìn xuyên qua những tán cây cao lớn dày đặc kia, cố gắng tìm ra nguồn gốc của thứ tiếng cười lanh lảnh và trong vắt đó, có lẽ họ sẽ thấy bất ngờ lắm. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Từ nơi này lại bay tiếp về phía tây bắc thêm 3 ngày nữa có lẽ sẽ đến dãy núi Chọc Trời. Ở đó có cấm chế nên chúng ta không đi tiếp được nữa. Bình thường bộ tộc em cũng không đi xa đến thế.
- Vụt - Bóng Lưng Xám lại bay vụt lên bầu trời trong chớp mắt, giờ đây sức mạnh của nó càng ngày càng trở nên mạnh mẽ.
Quả thực, lời đồn về đôi mắt diều hâu sắc bén và tinh tường thì chẳng sai chút nào đâu. Nó đã nhìn thấy đích đến ở phía trước kia rồi. Một nơi mà cả nó và Phong đều có nhiều kỷ niệm.
Chú chim đó đang bất đắc dĩ lắm chứ không có chút vui vẻ nào đâu. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Kiiiiip - nó gào lên như thể phản đối.
Anh bước ra phía ngoài, nhìn ngắm khoảng đất rộng từng là nơi tập luyện hay nói đúng hơn là nơi đùa nghịch của anh và Ti Bê. Có lẽ đám người bọn nó cũng sắp tới nơi rồi.
Mà lạ nhé, nhiều lần thót tim đến vậy mà chẳng khiến cô nàng sợ hãi. Vẫn cứ đòi sử dụng phương tiên chuyên chở đường chim bay là nó, để tăng tốc cho chuyến hành trình. Rõ ràng là một cô bé táo tợn đấy chứ.
- Ha ha... Phong bật cười khi thấy cái biểu cảm phản ứng của cô khi cứ bị gã coi là trẻ con mãi như thế.
- Chẹp, mày đi kiếm mấy con thú nhỏ về ăn tối đi.
- Kim, em ở lại chỗ này chú ý cẩn thận, anh sẽ đi bắt vài con thú nhỏ cho bữa tối.
Không không..
- Điều gì là quan trọng nhất? - Lynl ở bên cạnh hỏi theo, nàng lúc này cũng chăm chú như một học sinh gương mẫu.
- Trên đời này có rất nhiều loại Xạ, mỗi loại xạ lại có công dụng khác nhau, nhưng nó lại không phải là điều quan trọng nhất. - Kim giải thích, đôi tay vẫn dùng chiếc chày đá nghiền nát đám là tươi để lấy chất dịch.
Phong không dự định để mọi người ở đây quá lâu, tuy nhiên anh vẫn cần một khu vực ổn định và an toàn trong một khoảng thời gian để nghiên cứu. Nghiên cứu gì ư? Nghiên cứu để chế tạo nước hoa.. Theo như Sơn giải thích ấy. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Vâng, em biết rồi.
Mảnh đất rộng nay hoàn toàn trở thành một ngôi làng nhỏ. Lớp tường rào được dựng bởi những thân cây lớn chôn gốc sâu đến 2m rất chắc chắn. Phía trong là 1 căn nhà gỗ lớn và bao quanh những cái lán nhỏ ở tạm.
Sau 1 tuần, điểm cắm trại trông đã khác hẳn, rộng lớn hơn, quy mô hơn hẳn. Tất cả là nhờ sự giúp đỡ của cả một tập thể, bao gồm Anh, Đen, Ti Bê, Sơn, Hà, Gốt, Lynl và một gã thợ săn nữa từ tộc làng Kè đi theo với tính chất để bảo vệ Kim.
- Vâng ạ... - Kim càng cúi thấp đầu.. Cô bỗng thấy trái tim mình như đang bị một lưỡi dao nào đó cứa qua, đau xót, bỏng rát. Cô cố nén biểu hiện ra ngoài bởi cô thầm biết... Mình không xứng...
- Yên tâm đi... Tối nay anh sẽ bảo Lưng Xám tìm cho em mấy chú Gà rừng em thích ăn nhất nhé được chưa? Cô giáo ?
Căn nhà gỗ lớn được xây dựng rất chắc chắn, phía trong là từng dãy kệ chứa đủ loại quả, hạt, rễ, lá cây thảo mộc tươi, khô đủ cả. Cả đám đã tốn rất nhiều ngày để thu thập, ngoài việc vất vả xây dựng cứ điểm tạm thời.
Bên cạnh đó, Lưng Xám đang trố con mắt sắc bén của nó để xem thứ gì khiến con bé nghịch như quỷ kia lại biến thành hiền dịu ngoan ngoãn như thế cho được chứ. Cái đầu nó hết ngoảnh qua ngoảnh lại lại nâng lên cúi xuống.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.