Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 140: Kiểm tra Linh trong thần binh.

Chương 140: Kiểm tra Linh trong thần binh.


Ánh sáng này lóe lên một cái, bao trùm hết cả thần thức của Cao Phong, khiến hắn trong một khắc không nhận thấy bất cứ điều gì. Sau một lúc lâu, cuối cùng hắn mới lấy lại ý thức của mình, bắt đầu cảm thấy có gì đó xung quanh.

Hắn thấy bản thân đang đứng trong một không gian khép kín, bốn bề đều giống như có những tầng sương mờ ảo đang phong ấn thần thức lại. Tại đây, Cao Phong còn cảm thấy được có lượng khí tức gì đó vô cùng âm tà, khiến cho tâm trí hắn nhanh chóng cảm thấy bất an.

Cao Phong lùi lại mấy bước, gương mặt quyết đoán mà niệm quyết một cái, lấy ra Ngũ Hỏa Đăng Quang để tới trước người. Ngũ Hỏa Đăng Quang là ngọn lửa thuần dương, cho nên để giải quyết với những thứ tà dị này, nó chính là giải pháp tốt nhất.

Năm ngọn lửa từ Ngũ Hỏa Đăng Quang nhanh chóng bay ra, xoay xung quanh người Cao Phong, tạo thành năm vòng tròn phù văn bảo vệ khắp người hắn.

Làm xong công tác chuẩn bị, cuối cùng Cao Phong mới quyết định đi tới phía trước. Chỉ vừa mới đi vài bước, hắn đã thấy trước mặt hiện lên một bức tường thành màu đỏ.

Bức tường thành này chạy dài ở trước mặt hắn, gần như không thể xác định điểm cuối cùng của hai bên trái phải nằm ở đâu. Cao Phong khẽ đưa mắt nhìn lên, phát hiện hình như trên tường thành có một bóng người vừa mới xẹt ngang qua.

“Chẳng lẽ đây là Linh mà Thiết Thiệt đã nói!” Cao Phong thầm nghĩ.

Hắn chợt nghĩ thì đột nhiên cảm thấy toàn thân có một cơn ớn lạnh đang xông lên, khiến cho Cao Phong không tự chủ được mà sử dụng pháp quyết. Năm ngọn lửa màu đỏ trên người hắn nhanh chóng bừng lên, dung nhập lại thành một mà công kích về bức tường thành phía trước.

Ầm!

Một t·iếng n·ổ chói tai vang lên, lập tức có một trận khói bụi dày đặc dâng lên cao. Sương mù màu đỏ ở hai bên như tách ra làm hai, để lộ một cột trống do sự công kích từ pháp bảo tạo thành.

Mặc dù sức công phá của Ngũ Hỏa Đăng Quang là không thể bàn cãi, tuy rằng Cao Phong chưa thành thạo lĩnh hội hết biến hóa của bảo vật này, nhưng mà hắn vẫn có thể sử dụng nó để tạo thành những đòn công kích với uy lực rất lớn.

Nhưng khi này nhìn lại phía tường thành kia, sau t·iếng n·ổ kinh hoàng đó mà nó chẳng có biểu hiện gì, còn chẳng để lại một vết nứt.

Nhìn thấy tình thế như vậy, Cao phong mới cảm thấy có điều gì đó không ổn, hắn vội lấy đà nhảy về sau mấy trượng, tạm thời không phát động công kích nữa.

Hắn ngưng thần suy nghĩ một lát, lúc trước Thiết Thiệt từng nói, nếu mà bản thân tu vi hắn chưa đủ thì không thể thăm dò Linh trong thần binh này được. Hiện giờ tuy Cao Phong đã đột phá Tôi Thể, nhưng chẳng biết đã đủ điều kiện hay chưa.

“Với tình hình trước mắt này, khẳng định là tu vi của ta vẫn chưa đủ khả năng để khiến Linh trong binh khí này xuất hiện rồi!”

Cao Phong nghĩ như thế, cho nên hắn cũng không muốn mạo hiểm khám phá thêm nữa, quyết định vội vàng lui ra. Nhưng chỉ mới đi được mấy bước, còn chưa kịp hóa giải thần thức bản thể thì hắn lại cảm ứng được có thứ gì đang tới.

Ngay sau lưng Cao Phong, xuất hiện vô số đường khí màu đỏ, đang bắn nhanh chộp về phía hắn. Nhưng đường khí đen này từ trong bức tường thành kia, hiện tại đã bị một tầng sương máu bao phủ, lại đang bắn những đường tua khí hắc ám ra bên ngoài.

Trông thấy những đường tua này chộp tới mình, Cao Phong mới vội vàng né tránh rồi nhảy lên không trung. Ở trên không trung, hắn vội vàng đưa tay bắt quyết, hô giải một cái, lập tức cơ thể thần thức nhanh chóng tan ra như mảnh vụn, biến mất ngay lập tức.

Khi khí tức của Cao Phong đã hoàn toàn biến mất, đám khí màu đỏ kia lúc này mới chịu dừng lại. Thấy rõ không gian nơi đây chỉ trong một khắc đã được một biển sương khói bao phủ, nếu Cao Phong không giải trừ kịp, không biết còn có chuyện gì xảy ra.

Ngay khoảnh khắc Cao Phong biến mất, từ trên bức tường thành gần đó, đột nhiên xuất hiện một cái bóng đen nhỏ nhắn, giống như cô bé nào đó đang đứng trên tường thành.

Cô bé con toàn thân phủ đầy khí tức màu đỏ chói, đưa cặp mắt nhìn về phía Cao Phong vừa mới tan đi, chiếc miệng xinh xắn nhưng lại khẽ nở một nụ cười yêu tà.

“Lần sau ta sẽ bắt ngươi ở lại chơi với ta!”

Mà lúc này ở bên ngoài, hai mắt Cao Phong đột nhiên lóe sáng, chứng tỏ hắn đã tỉnh trở lại. Hắn vừa mới tỉnh lại, đôi mắt đã trở nên cực kỳ âm thầm, còn thở hộc hộc ra mấy tiếng.

“Chuyện gì thế Cao Phong, ngươi bị sao vậy, có thấy được gì không?” Thiết Thiệt hỏi.

Cao Phong nghe được lời nó nói, nhưng cũng không có trả lời ngay. Một lúc sau hắn giống như đã bình tâm trở lại, vội vàng nói.

“Cái thứ khí Linh gì đó, ta chưa gặp được, nhưng mà có thứ gì đó kì quặc lắm!” Cao Phong nói.

Hắn thở ra một hơi dài, bắt đầu kể lại trải nghiệm khi đưa thần thức vào thăm dò trong thanh binh khí kia. Không lâu sau đó, Thiết Thiệt giống như cũng hiểu ra, mở miệng nói:

“Ta hiểu rồi, vậy là nó khinh thường không ra gặp ngươi thôi, nếu đã xuất hiện tình cảnh như vậy thì chắc chắn là xuất hiện Linh rồi!”

Thiết Thiệt lại đi xuống chỗ cây thương đang nằm trên mặt đất, sờ một lần lại tiếp tục trầm trồ.

“Không ngờ chúng ta lại sở hữu được một thanh thần khí hiện Linh, nếu để chuyện này lọt ra ngoài, không biết sẽ khiến bao thế lực dòm ngó đây!” Thiết Thiệt nói.

“Vậy thì nguy hiểm quá, nếu đã thế thì khi nào ta chưa cứu được Phạm bá cũng không vội dùng đến, tránh để việc này chưa xong còn đem tới phiền phức khác nữa!” Cao Phong nói.

“Hay đó, lời ngươi nói cũng hợp ý như ta, sau này đợi khi Phạm Bá tỉnh lại, ngươi dùng thứ này tung hoành tứ phương cũng không muộn!”

“Tung hoành gì chứ, chỉ cần Linh trong đó chịu chấp nhận ta, giúp ta một phần sức là được rồi!”

Sau đó Cao Phong cùng Thiết Thiệt không nhắc tới chuyện này nữa, cả hai người bọn hắn bắt đầu thu xếp mọi thứ, trở về tông Thất Huyết.

Lúc này ở bên ngoài phòng của hắn, đã có rất nhiều người tụ tập để xem xét, bọn họ tò mò vị khách với sức mạnh cỡ nào mà thuê phòng từ sáng tới tối mà vẫn chưa chịu ra ngoài.

Bọn họ lúc đầu cũng có người định đi vào nhưng vì điều luật ở đây là dù bất kể khách làm gì, nếu chưa có sự đồng ý của khách thì chưa được vào, cho nên ai cũng ráng đợi ở bên ngoài để xem có gì xảy ra.

Bỗng thấy cách cửa trước mặt bọn họ mở ra, có một người đàn ông bế người phụ nữ trong lòng bàn tay, bước đi từng bước xuống phía dưới. Mà người phụ nữ đang nằm trên tay hắn, cô ấy vẫn đang mê man b·ất t·ỉnh, chẳng nhận thức rõ chuyện gì.

Rõ ràng đây chính là Cao Phong, hắn đang bế cô gái đã vào phòng muốn phục vụ cho hắn, hiện tại cô ta vẫn chưa tỉnh lại, được hắn đưa đi nơi nào đó.

“Khủng kh·iếp quá, khiến cho Tố Tâm phải ra nông nổi này, loại sức lực phi thường gì đây!”

“Tố Tâm em, em ấy có ổn không vậy, mau mau gọi người đến kiểm tra đi!”

“Gọi mẹ cả lại đây, mau, mẹ xem em con bị người ta làm cho ra thế này nè!”

“Trời ơi sức mạnh này, ta cũng muốn thử một chút, không biết sẽ sung sướng tới mức nào ha!”

Rất nhiều người phụ nữ đứng hai bên mà trầm trồ, có người cảm thán cũng có người thầm trách mắng. Nhưng mà Cao Phong nghe được những lời đó cũng không có phản ứng gì, trái lại còn bước đi nhanh hơn.

Hắn đi một lát xuống tới đại sảnh bên dưới, trông thấy người phụ nữ xinh đẹp được xưng là mẹ cả ở đây thì mới ngẩng đầu nói.

“Cảm tạ cô đã cho cô gái này phục vụ ta, ta cảm thấy rất tốt. Bây giờ cô ta tạm thời b·ất t·ỉnh, nhưng chỉ cần ngủ đến sáng mai sẽ tỉnh lại!”

Nghe được lời người này nói, mẹ cả mới liếc qua một người thanh niên gần đó, kêu hắn tiến tới đưa người trên tay Cao Phong vào trong cho cô ta nghỉ ngơi. Tiếp theo bà ta lại nhìn qua Cao Phong, không cần bà ta nói thì Cao Phong đã lập tức dúi một túi tiền vàng to vào trong tay bà ta.

“Ta đi đây!” Cao Phong nói.

Nói rồi hắn xoay người rời đi, bước chân rất nhanh nhưng không có dùng thuật phi hành, bởi vì hắn không muốn để lộ bản thân là tu sĩ trước mặt đám người này.

Nhìn thấy hắn rời đi như vậy, người được gọi là mẹ cả kia cũng không nói gì, chỉ để lộ một nụ cười khiêu gợi, cuối cùng mới quay người đi vào xem xét tình hình hiện tại của Tố Tâm.

Cao Phong đi ra khỏi thành mới dùng thuật phi hành, nhanh chóng bay về phía tông môn Thất Huyết, sớm ngày tiếp tục tu luyện đột phá.

Mà nhìn vẻ mặt trầm ngâm hiện tại của hắn, Thiết Thiệt mới đột nhiên dùng truyền âm lên tiếng.

“Sao buồn vậy Cao Phong, thấy tiết về cô gái ở kỹ viện kia hả!”

“Ngươi chớ nói bậy, ta không có ấn tượng gì với cô ta!” Cao Phong dửng dưng nói.

“Không có sao, cô ta đẹp như vậy mà, người làm ở kỹ viện mà giữ được vẻ thần khiết như cô ta thì đúng là khó thấy đó!” Thiết Thiệt nói.

Nghe nó nói tới đây, bất chợt Cao Phong lại suy nghĩ gì đó không nói chuyện với Thiết Thiệt nữa. Trong đầu hắn văng vẳng câu nói xinh đẹp thuần khiết mà con thú này vừa nhắc tới, bỗng khiến hắn nhớ tới một người.

Người mà hắn cho rằng xinh đẹp thuần khiết, hiện tại hắn đang nghĩ tới, chính là Hà Hiền Linh đã gặp ở thành Ba Căng.

. . .

Sau cái hôm đột phá của mình, mỗi ngày Cao Phong tỉnh dậy thì đều cảm thấy cơ thể có một chút khác biệt. Lâu ngày hắn thấy lạ lạ, cho nên hắn mới đem việc này kể lại với Thiết Thiệt, mới biết được rằng đây là giai đoạn bình thường của tu sĩ Tôi Thể, không cần quá quan tâm đến.

Mặc dù là vậy, nhưng Cao Phong là người kĩ tính, cộng thêm việc lúc trước Thiết Thiệt nói nó bị mất một số kí ức vẫn chưa khôi phục, cho nên Cao Phong mới quyết định đi tới thư viện của Thất Huyết để tìm một số loại tài liệu liên quan.

Nghĩ là làm, Cao Phong liền nhanh chóng xoay người rời đi đến chỗ thư viện. Hắn không muốn Thiết Thiệt đi cùng, nhờ nó ở nhà trông thử có ai đến tìm hắn hay không.

Mà Thiết Thiệt nghe vậy cũng không có ý kiến gì, cho nên liền nhanh chóng chui ra đi tới giường nằm ngủ. Nó hiện tại vẫn đang nghiên cứu tấm bản đồ da kia, có nhiều địa điểm nó vẫn chưa biết giải thích ra sao.

Chương 140: Kiểm tra Linh trong thần binh.