Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 142: Đi vào trong biển sấm sét

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Đi vào trong biển sấm sét


Cao Phong đứng đó quan sát thêm một lát, đợi cho biển mây trên đầu trời đen kịt lại, không còn thấy rõ trời đất nữa. Chỉ có mỗi lần một tia sét đánh xuống, là lại khiến cả biển mây bừng lên một màn ánh sáng, khơi dậy cả một vùng.

“Ta biết ngươi cần thứ này, ta dùng điểm vinh dự để đổi đó, hình như trong này gồm có địa điểm chi tiết rõ ràng lắm!” Cao Phong cười cười, đáp lại Thiết Thiệt.

Suốt mấy ngày hôm nay, ông ta quan sát Cao Phong, thấy hắn tuy không phải học trò chính thống trong lớp, nhưng lại là người cần mẫn chăm chỉ nghiên cứu nhất so với những người ở đây. Điều này khiến ông ngạc nhiên không thôi, cũng có chút ấn tượng tốt với hắn.

“Trừng trị tà ma sao, ta không chính không tà, không biết có bị làm sao không!” Cao Phong quay mặt sang nói.

Người ở vùng này truyền tai nhau rằng, khi âm dông đó phát ra cũng chính là lúc mà vị thiên lôi trên trời cao đang t·rừng t·rị tà ma.

Đúng như đã nói trước, ngày hôm sau và cả những ngày tiếp theo, Cao Phong đều đặn đều tới buổi giảng của vị trưởng lão mà hắn không biết tên để nghe giảng giải.

“Ngươi có chuyện gì muốn nói với ta sao?” Mặt của vị trưởng lão này hơi trầm, ông ta nhìn xuống nói với Cao Phong. (đọc tại Qidian-VP.com)

Cho tới một ngày, khi kết thúc buổi giảng, Cao Phong lại chủ động đi tới tìm gặp vị trưởng lão giảng bài. Mà vị trưởng lão này trông thấy hắn tới tìm mình, hình như cũng đoán trước được, cho nên nét mặt ông ta rất bình thản, không có chút gì bất ngờ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Một tháng này nhanh chóng trôi qua, tiết trời của vùng phía Nam càng ngày càng nóng bức.

Bờ Đông thì có số lượng học trò rất ít, nhưng mà bờ Tây thì lại khác, lại có gần cả nghìn học trò, cho nên cần phải chọn những học trò xuất sắc nhất để tham gia.

Cơ thể hắn hóa thành một luồng sáng, bay thẳng vào trong biển mây kia. Cứ mỗi lần tia sét đánh xuống, Cao Phong lại mơ hồ nhìn trong biển mây như có một con lôi long đang náo động, đang tung hoành, tiêu diệt yêu tà trên thế gian.

Những đợt mưa lớn của mùa hè luôn mang lại từng trận sấm sét lớn vang rền cả trời đất, cơn dông náo động, giống như muốn xẻ đôi cả không gian.

Cao Phong lên tiếng, hắn nói ra suy nghĩ đã giấu rất lâu trong lòng, muốn xin ý kiến của vị trưởng lão này xem sao.

Khi nghe hắn hỏi vậy, vị trưởng lão kia cũng không có vẻ gì khó chịu, sẵn lòng trả lời hết cho hắn. Trong mắt ông ta thì Cao Phong đúng là một học trò tốt, cho nên giống như đã có sự chấp thuận đối với hắn ta.

“Thưa thầy, học trò có chỗ này, xin thầy giảng lại một lần nữa...”

Đó là thiên lôi, những tia sét đang không ngừng đánh xuống, khiến cho tâm thần con người phải hoảng sợ. Trái lại Cao Phong là cường giả, hắn không những không có chút gì sợ hãi, mà càng lúc càng thêm phấn khích.

“Sử ký Đại Nam, đây là sách sử của vùng phía Nam sao!” Thiết Thiệt ngạc nhiên, hai con mắt mở to hết cỡ, dán chặt vào ba quyển sách trên bàn.

Hắn đứng đó tiếp tục nhìn mà không chớp mắt một cái nào, đợi thêm khoảng một canh giờ nữa, cuối cùng biển mây đen trước mặt cũng hình thành.

Đột nhiên Cao Phong lên tiếng nói, âm giọng có vẻ nghiêm nghị hơn lúc trước rất nhiều. Điều này làm cho thái độ của Thiết Thiệt cũng thoáng chốc thay đổi, nó ngước mặt lên nhìn Cao Phong hỏi lại.

Trước mặt của hắn, mây đen bao la cuồn cuộn che kín trời xanh, dù chỉ còn chưa đến đêm nhưng trời đất đã tối đen như mực. Khắp nơi đều có gió ầm ầm kéo qua, từng trận âm dông vang lên gây ra t·iếng n·ổ đinh tai nhức óc. (đọc tại Qidian-VP.com)

Từng đợt lôi điện đánh xuống, hiện ra hàng trăm hàng ngàn đường sét chớp giật, chẳng khác nào hàng trăm con lôi long đang tung hoành ngang dọc. Mỗi lần có một tia sấm vang ra, lại như tiếng gầm của chúng nó, khiến cho tinh thần của Cao Phong phải chấn động.

Cao Phong càng nghiên cứu thì càng mê say, tới mức độ mà từ bắt đầu tới khi kết thúc buổi giảng, hắn còn chưa biết đã kết thúc lúc nào. Nhiều lúc hắn không để ý, thậm chí trong khi mọi người đã về hết thì hắn vẫn mãi mê đọc sách, cuối cùng chỉ còn mình hắn ngồi giữa căn phòng trống trãi.

“Ta định thử đi vào trong biển sấm sét trên tầng mây.” (đọc tại Qidian-VP.com)

Vô số tia sét đang không ngừng hiện ra, âm thanh xoẹt xoẹt khiến cho người ta không khỏi phải nổi da gà. Cao Phong bấy giờ cũng có chút cẩn thận, liền vổ vào túi trữ vật lấy ra một tấm bùa dán lên thân.

Cao Phong bắt đầu nói ra những thắc mắc của hắn, những điều mà trong lòng hắn còn vướng bận, chưa hiểu rõ.

“Để xem thử, ta trong lúc vừa rồi hình như nghĩ ra cái gì đó rồi Thiết Thiệt!”

“Ngồi xuống đi, ngươi có gì cần hỏi, ta thấy trong buổi giảng ngươi là người tập trung nhất kia mà!”

Đây là thứ có rất cần để có thể nghiên cứu sâu vào các di tích ở đây, xem thử có tương ứng với những ghi chép trên miếng da cổ hay không. Nếu có di tích nào đó chưa được ai phát hiện, thì nó và Cao Phong sẽ tới đó, tranh đoạt tạo hóa.

“Nếu có thể tắm mình trong biển sấm sét trên tầng trời, có phải sẽ khiến cho cảm ngộ của mình đối với thần thông lôi điện được tăng cao đúng không thầy!”

“Có dám chắc không vậy Cao Phong, nếu mà không ổn thì đừng có dại!”

“Chuyện gì nghiêm trọng sao!”

Cao Phong vô cùng cung kính, đưa tay vừa ra lễ vừa nói.

Nhưng mà cũng nhờ vậy, những hiểu biết của Cao Phong ngày càng được tăng cao hơn rất nhiều. Hắn cũng thử sử dụng những biến hóa học được, rõ ràng là tinh diệu như trong sách đã nhắc tới.

“Tới rồi!” Cao Phong nói.

Thứ mà Cao Phong nhắc tới, chính là đại hội lớn nhất của vùng phía Nam, đại hội Ngũ Long Tranh Bá.

Cao Phong ra lễ chào vị trưởng lão một cái, lập tức thấy vị trưởng lão kia mở miệng.

Ánh mắt hắn nhìn một cách quyết đoán vào khoảng trời trước mặt, nơi đó đang có những đám mây đen nhanh chóng tích tụ, rõ ràng là sắp có một trận mưa lớn diễn ra.

Hắn nói xong liền nhóm người bay lên, Thiết Thiệt cũng nhanh chóng chui vào trong túi trữ vật của hắn. Cao Phong lao người phóng thẳng như ánh sáng, hắn bay nhanh tới nỗi không khí xung quanh vang lên những tiếng phành phành không ngừng.

Chương 142: Đi vào trong biển sấm sét

Mà trước khi diễn ra kỳ đại hội này, trong tông môn Thất Huyết sẽ tuyển ra rất nhiều học trò để tham dự tranh tài.

“Không sao, ta đã tính hết rồi, ngươi yên tâm!” Cao Phong khẳng định.

Hắn từ từ tiến tới ngồi xuống bàn, đối diện với vị trưởng lão kia. Lúc này được sự cho phép của ông ta, cho nên hắn mới hơi có chút thoải mái, không còn sự căng thẳng như ban đầu.

“Từ từ nói, vào trong trước đã!” Thiết Thiệt nói.

Cả hai sau đó bước vào bên trong, đi tới bàn mới ngồi xuống tiếp tục bàn chuyện còn đang dang dở. Cao Phong ngồi xuống trước, hắn đột nhiên lấy từ trong túi ra ba quyển sách, đặt ngay ngắn lên bàn.

Sự kiêng dè trong lòng hắn phần lớn bắt nguồn từ bí mật mà hắn đang mang, nếu để lộ ra thì thật sự rất phiền phức, còn có thể nguy hiểm tính mạng. Cao Phong không muốn như vậy, nhưng đây là tính thế bắt buộc, hắn nghĩ cũng phải thử một lần.

Trên mặt hắn lộ một vẻ nghiêm túc, rõ ràng việc này đã được hắn tính toán từ rất lâu trước nay. Hiện tại trong người hắn cũng có vài món đồ hộ thân, nếu mà quá lắm thì cũng có vật để né tránh thiên lôi mà chạy khỏi.

Hắn cũng không quen ai ở nơi này, chỉ một mình loay hoay, say sưa đắm chìm vào trong những lý giải cặn kẽ về thuộc tính Lôi, càng tìm hiểu càng khiến hắn như điên đảo với những học thuyết trong đó.

Mà Thiết Thiệt còn chưa kịp mở lời nhờ vả mà Cao Phong đã giúp nó tìm về rồi, việc này khiến nó rất vui mừng.

Tại nơi mà Cao Phong đứng cũng đang có từng trận âm dông vang lên, mưa cũng bắt đầu rơi nhưng mà hắn vẫn cảm thấy chưa tới lúc thích hợp.

Mấy ngày qua, Cao Phong nghe những người học trở ở đây gọi ông là thầy họ Bạch tên Thiện Nhân, cho nên hiện tại cũng bắt chước gọi theo, hắn nói:

“Thưa thầy, học trò còn một vài chỗ thắc mắc, xin được thầy giải đáp!” Cao Phong lại cung kính.

. . .

“Kệ hắn, tên đó tới một lát không thấy ai rồi thì cũng rời đi!”

“Được vậy thì tốt, nhưng e rằng chẳng ai dám liều mạng như thế cả!” Vị trưởng lão kia nói.

Bên ngoài, trên một ngọn núi cao cách tông môn Thất Huyết tầm trăm dặm đường, Cao Phong đang đứng trên đó hướng mắt nhìn tới trước.

Từ bên trong biển mây nhìn lại mới thấy, lúc này hiện ra trước mắt Cao Phong không còn là bầu trời bình thường, mà đã thành một biển, một đại dương mây đen.

Hai người một thầy một trò trò chuyện với nhau suốt mấy canh giờ, khi trời tối thì cũng là lúc kết thúc cuộc trò chuyện này.

Một tháng sau. (đọc tại Qidian-VP.com)

Điều này cũng không khiến Cao Phong nản lòng, hắn càng gia tăng thêm tốc lực, một lát đã đi đến trung tâm biển mây. Biển mây đen kịt, nhưng lại bị sấm sét bao quanh, cho nên lúc sáng lúc tối, tạo thành cảnh tượng vô cùng đẹp mắt.

“Học trò hiểu rồi, học trò xin lui, cảm tạ thầy đã giải đáp!” Cao Phong đáp lời.

“Thưa thầy, học trò muốn hỏi một số chuyện!”

Hắn nói xong thì vội đi ra ngoài, trở về phủ của mình. Vừa về đã thấy Thiết Thiệt chạy ra hỏi hắn, bảo rằng trong lúc hắn rời đi Văn Khang đã tới tìm Cao Phong.

“Ngươi có định tham gia không Cao Phong?”

Nghe thấy hắn nói, trong mắt của vị trưởng lão họ Bạch kia hiện lên một sự hài lòng, vuốt vuốt chòm râu mà đi tới bàn ngồi.

Mây đen khổng lồ cuộn cuộn, giống như sóng biển sôi trào, hết đợt sóng này đến đợt sóng to khác không ngừng kéo tới.

Bên cạnh hắn hiển nhiên là Thiết Thiệt đang đứng đó, nó cũng như Cao Phong đang đợi cho đám mây ở kia tụ thành một biển sấm sét.

Mặc dù bên ngoài là vậy, nhưng không khí trong tông môn Thất Huyết thì lại khác. Nhờ có đại trận hộ về mà dù ở bất kì thời gian nào trong năm, không gian nơi đây vẫn mát mẻ dễ chịu vô cùng.

“Hắn tới tìm ta làm gì cơ chứ!” Cao Phong nghĩ.

“Chắc hắn tới nói với ta về đại hội ngũ long tranh bá, dù gì cuối năm nay sẽ diễn ra lần tuyển chọn học trò tham dự hội!”

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 142: Đi vào trong biển sấm sét