Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 10: Khám bệnh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Khám bệnh


"Bằng không ngày mai ba mẹ thử đi khám tổng quát xem, lỡ như có phát hiện thì còn có thể sớm trị liệu"

Lục Cảnh không chịu nhượng bộ, làm ra bộ mặt nghiêm túc: "Sức khỏe của ba chẳng lẽ con còn không biết sao, chẳng phải mấy tháng nay ba thường xuyên mệt mỏi cùng đau sườn bụng à, mấy cái triệu chứng này rất giống bệnh gan đó"

Từng con vật, côn trùng nhỏ có lẽ cũng cảm giác được sóng gió đã đi qua mà lặng lẽ nhô ra cái đầu nhỏ sống động chuyển đi.

Bên ngoài, đêm đã yên tĩnh. Mặt trăng lẳng lặng chiếu rọi xuống từng tia quang ảnh, dường như đang cố gắng đuổi đi hắc ám đưa tới ánh sáng, ấm áp cùng dịu nhẹ. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Nhưng mà bây giờ để anh uống trước hai chén được không, từ ngày mai anh lập tức kiêng rượu, anh đảm bảo"

Trên mặt nổi thành phố, từng dãy nhà lầu san sát nối nhau mọc lên trong đêm dần dần biến đổi giống như những tòa lâu đài phát sáng lấp lánh. Trên đường phố từng hàng cây già cỗi cứng rắn vươn cao xếp ngang hàng lề đường cái, màn đêm phủ lên tán cây tựa hồ cũng biến thành màu vàng sẫm trông thật mỹ lệ.

Thật may mắn, tất cả không có thay đổi.

Hồ Ngọc Vân lườm sắc một cái, cương quyết từ chối: "Không được, đã nói bỏ rượu thì phải bắt đầu từ bây giờ, ít nhất anh cũng phải kiểm tra xem có vấn đề gì không đã, đến lúc đó rồi tính tiếp"

"Ba mẹ sáng nay đi qua công trình của ba một hồi rồi qua viện khám cho ba con, trưa nay có lẽ không về, mẹ để chút tiền trên bàn nhớ mua gì đó về tự nấu ăn" Hồ Ngọc Vân ở ngoài cửa nói vào.

Chính mình vẫn ở tại năm 2014, tất cả không phải là mơ.

Đương nhiên với việc trọng sinh trở về thì Lục Cảnh chắc chắn sẽ không để cái này xảy ra.

Vừa mới bước lên phòng của mình, đập vào mắt là bốn vách tường lát gạch trắng xanh, cạnh giường ngủ là một căn tủ cùng bàn đọc sách, sát hành lang là một tầm cửa kính có thể nhìn ra cả một thành phố từ trên cao.

Con trai của mình thế mà còn biết quan tâm đến sức khỏe của mình rồi?

Thật đẹp trai! Hắc hắc.

Lục Cảnh phí chút sức lực rửa sạch sẽ bát đũa, lau dọn sơ qua bàn ghế một cái, sau đó liền trở về phòng ngủ của mình.

Nàng cũng chợt phát hiện ra, bắt đầu từ mấy tháng gần đây, chồng của mình thường xuyên n·ôn m·ửa, trướng bụng khó chịu.

"Lục Cảnh, mau dậy đi, gần tám giờ rồi"

"Không được, thằng nhóc nó nói đúng, ngày mai anh phải đi khám cho em" Hồ Ngọc Vân nghiêm mặt khẳng định nói. (đọc tại Qidian-VP.com)

....

Chương 10: Khám bệnh

Đêm đen thật khó để diễn tả thành lời. Suy cho cùng, bóng tối thâm trầm chính là lúc suy nghĩ của con người thể hiện rõ nhất, không ánh sáng, không ồn ào, không cần chú ý ánh mắt của người khác, có thể thỏa thích mà vui vẻ bước đi tại dưới đêm đen.

Nàng cứ tưởng là chồng mình uống nhiều rượu nên mới như vậy, nhưng hình như là có vấn đề nghiêm trọng rồi.

Nghe ngữ khí của con mình rất nghiêm túc, Trần Quốc Sơn chợt có chút sững sờ.

Nhưng bây giờ tỉnh lại lần nữa, phát hiện đêm hôm qua cũng là một giấc mộng.

Nghe được con trai nói như vậy, tâm lí của Hồ Ngọc Vân âm thầm hồi hộp một trận.

Hai mẹ con vốn là đang nói chuyện vài câu, Lục Cảnh đột nhiên lại thấy ba mình mở tủ lấy ra một chai rượu trắng, lập tức nói:

Trần Quốc Sơn cũng biết uống rượu không tốt cho sức khỏe, nhưng nhiều năm uống rượu đã thành thói quen, lập tức bắt hắn không được uống, đương nhiên là cực kỳ khó chịu.

"Ôi dào, con cứ làm quá lên, ba cảm thấy rất tốt" Trần Quốc Sơn xua xua tay không có để tâm.

Chầm chậm theo thời gian, mây đen mịt mù sau cơn mưa lớn cũng dần dần chuyển sắc, mưa rào tầm tã cũng bắt đầu hạ xuống nhỏ vài giọt lách tách lướt qua tai, một trận gió mát thổi đến, trời đất như trong phút chốc trở nên sáng rực, hơi sương đêm ẩn ẩn có thể nhìn thấy được.

"Dạ vâng, con bây giờ xuống ngay" Nói vọng với mẹ một tiếng.

Sáng sớm dưới ánh sáng, Lục Cảnh mặc vào một bộ áo ngủ rộng thùng thình còn chưa thay, ngũ quan kèm theo chút non nớt tuổi mới lớn, gương mặt điển trai góc cạnh tỏa ra một sắc thái thanh xuân.

Sáng sớm hôm sau, ánh mặt trời chưa lên, chân trời vừa mới tờ mờ sáng.

Nhưng mà...

Ánh trắng lại chiếu lên giữa trời, tia sáng nhu hòa đem ban đêm tô đậm nên một khung cảnh yên tĩnh lặng tờ, quả thật vạn vật trên đời tất cả đều là tạo hóa của thượng đế.

Chẳng lẽ là uống rượu dẫn đến bị bệnh gan thật rồi.

"Cho dù khám không ra bệnh gì, anh sau này cũng phải kiêng rượu lại cho em"

.....

"Thùng thùng."

Hắn thức dậy đi xuống phòng tắm, bắt đầu rửa mặt chải đầu vuốt tóc, nhìn vào bản thân lúc này, quả thật để Lục Cảnh đắc ý không ít.

Chạy ra cầm lấy tiền trên bàn, Lục Cảnh lại đạp lên chiếc xe đạp của mình chạy ra quán ăn đầu ngõ.

Ngắm nhìn chán chê, Lục Cảnh tiến vào bàn mở lên máy tính mẹ mua từ năm trước đánh luyện tay vài trận game. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn lại để xác nhận chắc chắn là Lục Cảnh không phải nói cho có, thần sắc hắn chợt phức tạp nhìn xem con trai của mình.

"Ba, con đã nói nhiều lần rồi, uống rượu không tốt cho gan phổi, ba không thấy nhiều người đổ bệnh cũng đều do rượu sao, chú Thanh đầu ngõ mình đầu năm cũng mất vì bệnh gan đấy thôi"

Nghĩ thì nghĩ như vậy, Trần Quốc Sơn cũng không có để lời nói của con mình ở trong lòng, cười ha ha sảng khoái nói: "Không sao, uống vài chén không có vấn đề gì, thân thể của ba cảm giác rất tốt"

Bước về phía bàn học, Lục Cảnh cởi ra áo khoác, thay một bồ đồ ngủ, lại đem quạt sưởi bật lên nhiệt độ thích hợp.

"A? Được được, vậy thì ngày mai anh đi kiểm tra xem thế nào" Trần Quốc Sơn gặp vợ mình nghiêm nghị như vậy lập tức liền nhận sợ.

Lục Cảnh bị âm thanh của mẹ đánh thức, mơ mơ màng màng mở hai mắt ra, hai con mắt híp lại nhìn vào căn phòng vừa quen thuộc vừa xa lạ, âm thầm thở phào nhẹ nhõm.

Căn phòng được Trần Quốc Sơn thiết kế đúng sở thích của con mình.

Hắn tối hôm qua làm một cái giấc mộng rất dài rất, ở trong mộng, hắn hạnh phúc bước l·ên đ·ỉnh khán đài, hãnh diễn nâng lên chiếc cúp vô địch thế giới, nhưng sau đó tỉnh dậy lại phát hiện đó chỉ là một giấc mộng, chính mình còn phải chuẩn bị quần áo tiếp tục bắt đầu một ngày đi làm. (đọc tại Qidian-VP.com)

Sau đó hắn đi đến ban công, nhìn xem bên ngoài đã xuất hiện từng điểm sáng từ ánh sao lấp lóe trên bầu trời đêm. Lục Cảnh giang rộng hai cánh tay, nhắm mắt cảm thụ nhưng cơn gió đêm thổi lất phất qua mặt, cảm giác này để hắn cực kỳ dễ chịu, chưa bao giờ cảm thấy cuộc sống có thể ung dung tự tại đến vậy.

"Hồ"

Xem ra, thằng bé Lục Cảnh này đã bắt đầu trưởng thành rồi a!

"Được rồi" Trần Quốc Sơn chán nản thở dài một tiếng, đành mang chai rượu để lại vào tủ trong ánh mắt tiếc nuối.

Lục Cảnh biết ba mình không có nhiều sở thích xấu, nhưng ngoại trừ việc uống rượu, ngày thường ở nhà ăn cơm rảnh rỗi một mình uống vài chén thì không sao, nhưng cứ vào dịp lễ hay đám giỗ thì lại uống rất nhiều, vả lại năm sau ba hắn đột phát bệnh gan nặng cũng chính là ngay khi vừa đi uống rượu về. (đọc tại Qidian-VP.com)

Đúng thật là một cái mộng trong mộng.

Phòng ngủ của hắn ở lầu hai, đặc biệt căn nhà lại được chính tay Trần Quốc Sơn chủ thầu xây lên, tầng một là phòng khách cùng phòng bếp, tầng hai chính là hai phòng ngủ của ba mẹ và Lục Cảnh, đáng tiếc là sau này vì cần tiền chạy chữa cho ba mà phải bán đi.

Lục Cảnh đưa tay vuốt vuốt cằm thầm tự sướng cười ngây ngô một hồi.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 10: Khám bệnh