Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 15: Đánh hỗ trợ

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đánh hỗ trợ


Chương 15: Đánh hỗ trợ

"Bốn anh em mình không thành vấn đề, nhưng Lục Cảnh có biết đánh trò này không, hay là tìm đại một người nữa đi" Một nam sinh dáng dấp gầy gò nói.

Hắn cũng không phải là dạng học sinh mang cái mác thư sinh khô khan không biết đến xã hội bên ngoài là gì.

Khóe miệng Lục Cảnh nhếch lên đầy tự tin: "Yên tâm, tin mình"

Người này Lục Cảnh cũng có biết đến, hình như là lớp 12C2 tên là Hoài Lâm, bề ngoài xem như khá dễ gần, điều kiện gia đình cũng không tệ. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn bên cạnh Lục Cảnh, hắn nói: "Cậu không quen tay đánh mấy con kĩ năng phức tạp thì cứ chọn Alistar đi, rất dễ chơi"

Nhìn lấy những khuôn mặt mặt trẻ trung non nớt này, tâm tình Lục Cảnh bị kí ức tràn trề xen lẫn khiến cho hắn cũng có chút phấn khích.

"Không cao lắm, mới đến vàng thôi"

Cùng nhau chơi game, có thể cho bọn hắn vài phút giây thư giãn một chút.

Bốn lớp này hội tụ gần như là toàn bộ học sinh có thành tích học tập tốt nhất cả khối.

"Mình đánh vẫn được, không cần phải đánh Alistar" Lục Cảnh lắc đầu nói, sau đó bấm vào bảng chọn tướng, lập tức ánh mắt lia đến một bóng hình xanh lục.

Dù sao thì tài khoản trò chơi của hắn chỉ đánh ở sever Hàn, có muốn đánh ở rank quốc nội cũng không được.

Thích chơi game, thích chơi bóng, thích tụ hội bạn bè...

Vũ Quang Lê cũng không muốn bạn học của mình mất mặt, thỉnh thoảng giữ quan hệ tốt với học bá của lớp cũng rất tốt nha.

"Không ổn lắm, cậu mới tới vàng đánh hạng bạch kim khó a"

Bầu không khí học tập hiển nhiên được quan tâm theo một cách có thể nói là nghiêm trọng cực đoan.

Ừm! Nên nói thế nào nhỉ? Hẳn là học tập có lẽ rất khó khăn.

"Đến quán cũ nhá, chốt luôn thôi" Vũ Quang Lê nói.

Trận đấu chuẩn b·ị b·ắt đầu!

Lục Cảnh bật cười, mắng hắn một câu: "Ất ơ này, bình thường không thấy cậu đối tốt với tui như vậy" (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ây cha, Cảnh ca cũng biết đánh Liên Minh hả? Trò chơi này đánh không dễ đâu" Bọn họ có chút ngạc nhiên ồ lên một tiếng, cái này kì lạ à nha, bọn hắn chưa có thấy Lục Cảnh chơi cái này bao giờ.

Nếu như thành tích của học sinh lớp chọn không đọ kịp với mặt bằng chung của lớp, ngay lập tức sẽ bị chuyển đến những lớp khác. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hắn gọi Vũ Quang Lê, vốn là bạn cùng lớp với Lục Cảnh, có thể nói là có quan hệ tốt nhất với Lục Cảnh trong nhóm người này.

"Sẵn tiện cho tui mượn cuốn bài tập vật lý á, ngày mai cô kiểm tra rồi"

Chính vì vậy mà khoảng cách của hai loại lớp này càng lúc càng xa, trường học theo đấy mà quản chế lớp chọn cẩn trọng rất nhiều, áp lực về thành tích của học sinh cũng tăng lên.

"Anh em đây mới có 4 người, thêm chú vừa đủ đánh một trận" Nói chuyện với Lục Cảnh là một nam sinh da có chút đen.

Lúc này, Vũ Quang Lê đang cùng một cậu nam sinh ở bên cạnh nói chuyện.

Lục Cảnh nghe được có chút thú vị, giọng điệu chỉ đạo này thật là quái lạ, ở trong trò chơi này, hắn còn chưa từng gặp ai dám mở miệng hướng dẫn chính mình.

Đối với vị trí hỗ trợ, vị anh hùng này xem như khá toàn diện, đầu game có thể dễ dàng di chuyển kiểm soát lợi thế bản đồ, qua đó mà phối hợp chiến thuật lăn cầu tuyết với đối thủ.

...

Lục Cảnh không phải là học sinh lớp chọn, mặc dù học lực của hắn dù là ở những lớp này hoàn toàn vừa sức, nhưng hắn cũng không có nằm trong trường hợp bị chuyển ra ngoài.

Chỉ là sau khi ra trường, bọn hắn mỗi người một ngã, thi thoảng cuối năm mới tranh thủ liên lạc gặp gỡ một hồi.

Tính cách Lục Cảnh cũng không hề tệ, tuy không dám nói là phần tử ngoại giao, nhưng để có được quan hệ bạn bè với người khác cũng hết sức đơn giản.

Mấy người nhìn lấy lẫn nhau, nghĩ thấy cũng đúng, mấy người bọn họ trình độ không có chênh lệch nhau, nếu gặp phải hố rác, cũng không ai có thể gánh nổi, xác suất cực kỳ lớn là quỳ cả lũ.

"..." Bọn bạn học đồng loạt im lặng.

Còn như các lớp bên cạnh, có thể nói là càng thảm.

Ở trường học, một khối là mười sáu lớp, ngoài các lớp bình thường, còn có bốn lớp học là trọng điểm, cũng được gọi với cái tên cao sang hơn là lớp chọn chuyên. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ngày mai đãi cậu một bữa sáng"

Mấy năm không gặp, nhìn thấy bọn họ đích thực là có chút xúc động.

"Hay là để mình đánh cũng được" Đột nhiên thanh âm phát ra khiến mấy người đưa ánh nhìn chuyển qua, vừa thấy ngay Lục Cảnh đang mỉm cười nhìn bọn hắn.

Đến cuối ván đấu các chiêu thức vừa có thể mở ra giao tranh vừa có thể hỗ trợ đồng đội trong giao tranh tổng quyết định.

Cai ngục xiềng xích- Thresh. (đọc tại Qidian-VP.com)

"Ây cha rank vàng à, không ổn lắm" Hoài Lâm không tin tưởng lắm mà nói, trình độ bậc vàng cùng bạch kim ở Liên Minh chênh lệch cũng không hề nhỏ.

Ở cái tuổi thanh xuân mới lớn này, có thể nói là rất dễ dàng để trở thành bạn tốt của nhau.

"Mặc kệ đi, rank vàng chơi cũng được, vừa vặn đủ năm người một đội đấu xếp hạng, cứ cho Lục Cảnh chơi support thì không sao" Vũ Quang Lê lập tức liền nói.

Đơn giản là bản thân hắn không thích không khí ngột ngạt như vậy.

"Đánh Thresh à, có kéo chuẩn không? Cứ đánh an toàn là được, đợi đến late game mới giao tranh" Vũ Quang Lê nhìn nhìn sau đó dặn dò.

Lục Cảnh học là lớp B1 nằm ngay bên cạnh lớp chọn, cũng xem như là lớp xuất sắc nhất kế dưới lớp chọn, trong lớp có hơn bốn mươi người, trong đó có gần một nữa đều là từ lớp chọn bị chuyển xuống, một nửa còn lại đương nhiên là thành tích không có gì quá đặc biệt, giáo viên cũng không có gắt gao chú ý, miễn sao bọn họ không ảnh hưởng bạn học khác là được.

"Chán nhỉ, hay là chia ra đánh riêng đi, má nó bạch kim 2 gần lên kim cương rồi, nếu như xếp trúng rác rưởi thì mệt c·hết nữa" Vũ Quang Lê nghĩ nghĩ một hồi, nói: "Trưa nay thông báo ba mẹ cả đi, anh em vừa đánh vừa ăn trưa, anh mày bao hết"

Lục Cảnh ở trong lớp thậm chí là tại trường đều có không ít bạn bè quen biết như vậy.

"Anh em ngồi đi, hôm nay tui bao hết" Vũ Quang Lê hào phóng nói.

Đây rồi!

Gọi điện thông báo lại cho mẹ trưa nay không ăn cơm ở nhà, Lục Cảnh trực tiếp đi theo nhóm bạn Vũ Quang Lê đi tới quán internet, tiệm trò chơi này nhìn qua liền biết tiên tiến hơn nơi khác rất nhiều, máy tính chơi game đêu là đời mới nhất, thậm chí là ghế ngồi còn là nệm sofa.

"Vậy được rồi"

"Nhanh lên đi, anh em vừa đủ năm người, trong tháng này Liên Minh có giải thế giới, nhiều người tranh vào quán nét xem, không đi sớm thì hết chỗ ngồi rồi"

"Hắc hắc, Lục Cảnh, lát nữa cùng đi đánh trò chơi không?"

...

Lục Cảnh vừa muốn xách lấy cặp sách ra về, vừa mới bước ra cửa, đúng lúc lại gặp ngay bốn cái huynh đệ chặn trước mặt.

Bất quá Lục Cảnh cũng không có nói kĩ năng của mình rất ghê gớm gì gì đó, đơn giản là không cần thiết!

Nếu là hắn đánh Mid, trò chơi đương nhiên sẽ trở nên dễ dàng hơn rất nhiều, nhưng nếu như đồng đội yêu cầu, hắn tự tin chính mình chơi hỗ trợ cũng có thể chiến thắng.

Đừng đùa, Lục Cảnh đương nhiên là không có đi gây sự với ai, mấy tên này đơn giản là bạn bè của hắn mà thôi.

...

Tác dụng từ sự đào tạo có thể chứng minh rất rõ ràng, tùy tiện một cá nhân từ lớp chọn đi ra, so sánh với thành tích của những lớp khác cũng có thể giành cái xếp hạng số một số hai.

Mà hoàn toàn tương phản, hắn là người ham mê thích thú rất nhiều thứ.

Kỳ thực nói về quan hệ, Lục Cảnh nhân duyên lại tốt vô cùng.

Lục Cảnh thành thật nói, hắn đích thật là đang ở bậc vàng, mặc dù là đánh cho tài khoản của người khác.

Lục Cảnh ngoài bạn học trong lớp Vũ Quang Lê ra, hiển nhiên cùng mấy người còn lại chỉ ở mức độ quen biết chứ không thân thiết bao nhiêu, thế nhưng là vừa nghe thấy bọn hắn nói đến Liên Minh, cũng không nhịn được nghe vài câu, dù sao chính mình cũng đang vì cái trò chơi này mà cố gắng phấn đấu.

"Cậu đến hạng nào rồi"

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 15: Đánh hỗ trợ