Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 14: Mối tình đầu

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Mối tình đầu


Nếu như nói những cô gái khác là những đóa hoa sen trắng tinh khiết, như vậy Phạm Hà Vi lại hoàn toàn xứng đáng cái danh hoa hồng gai.

Lục Cảnh mặc dù biết nàng hình như có thích chình mình, chỉ là hắn một mực luôn xem nàng như một người bạn bình thường không hơn không kém.

Nhưng không biết, đó cũng chỉ là đang tự mình mơ một giấc mơ không có thật mà thôi.

Tình cảm thanh xuân của người khác cũng đại khái là có rất nhiều chuyện xưa giống tương tự như vậy.

Lúc trước Lục Cảnh có cái chỗ tốt chính là hắn chẳng cần phải đi mua bánh kẹo hay đồ ăn vặt gì, bởi vì không hề thiếu.

Dường như ông trời sớm đã có nghĩ muốn trêu đùa. Ba bị bệnh, thành tích Lục Cảnh trượt một đường dài, hết lần này tới lần khác vậy mà lại cùng với Phạm Hà Vi sát dần cạnh nhau.

Thời gian lâu dài, cũng không biết là thích vẫn là chấp nhất.

Hắn lần này sẽ không để nàng vì mình cúp một tiết học, không để vì mình mà buông tha cơ hội học ở một trường tốt hơn, cũng không lại bắt nàng lao lực vì mình mà suy nghĩ cách kiếm tiền.

Chẳng lẽ một cô gái yêu hắn, hi sinh rất nhiều cho hắn, hắn liền phải có trách nhiệm đón nhận tình cảm đó sao?

Hắn thật giống như nhìn thấy trước mắt xuất hiện một màn ánh sáng mờ mờ ảo ảo.

Chuyện xưa của Lục Cảnh kỳ thật rất rất đơn giản!

Hắn thật không thể biết.

Lục Cảnh cũng không biết mình đối với cô gái này là cảm giác gì ?

Nghĩ nghĩ, ý thức của hắn bắt đầu từng bước trở nên mơ hồ.

Tình cảnh này có vẻ như là rất bình thường, ngồi ở cùng một bàn, Lục Cảnh có thời gian rảnh rỗi cũng sẽ thường thường chỉ bài cho nàng một hồi.

Nếu như đã không thích nàng, cũng không cần gượng ép tiến tới, cố gắng chỉ làm cho hai người càng thêm khó chịu.

Có lẽ là bản thân có chút ít tiếc nuối, hoặc là cảm thấy có lỗi.

Nghĩ lại quá khứ, cảm xúc tiếc nuối, không bỏ gì đó chỉ có thể suy cho cùng cũng là quá khứ đã qua.

Nhưng khi hắn quay đầu tỉnh ngộ, tự mình nhìn lại lúc này.

Lục Cảnh khóe miệng có hơi chếch lên, liếc mắt nhìn cô gái bên cạnh.

Nghĩ như vậy, Lục Cảnh quay đầu cười nói: "Cậu có bài nào khó hiểu đưa đây mình chỉ cho"

"Đây, làm như thế này" Lục Cảnh nhẹ nhàng kéo lấy cuốn vở cùng bút nói.

Lục Cảnh có thể coi như là nam sinh vừa có thành tích ưu tú lại thêm sinh ra một khuôn mặt sáng sủa, nữ sinh thầm mền hiển nhiên là có vô số, Phạm Hà Vi cũng chính là một trong số đó.

Lên đại học, hắn chấp nhận tình cảm của nàng, bọn hắn ở cùng một đại học, một thành phố, vẫn ở tại cạnh nhau.

....

Thời điểm đó, thành tích của nàng đã sớm tốt hơn hắn, thậm chí ở kì thi tốt nghiệp vì có thể cùng hắn học ở một trường mà cố ý giảm xuống điểm số của mình.

Nhưng là không hơn, hắn cũng không cảm thấy chính mình cần phải bù đắp, hắn cũng hoàn toàn tin tưởng bản thân nàng cũng không cần chính mình bù đắp.

Không có tình cảm, không vì cái gì cả, đơn giản chính là không có tình cảm mà thôi!

Hắn thấy được, nàng thực rất hạnh phúc, có lẽ nói đúng hơn đây mới là dáng dấp chân thật của nàng.

Phạm Hà Vi coi hắn chính là bạn bè, Lục Cảnh cũng đối xử với nàng như bạn học bình thường.

Tình cảm của con người là bắt nguồn từ hai phía.

"Hiểu không.." Lục Cảnh cầm lấy bút ở trên sách của nàng vẽ vẽ gì đó.

Trên cơ bản chuyện tốt không làm, việc xấu việc ác mọi chuyện không rời tay.

Đúng vậy, hắn không thích Phạm Hà Vi, cũng không thể mang đến cho nàng vui vẻ, nàng bây giờ cũng chẳng nảy sinh tình cảm nam nữ.

"Ừm, ừm.."

Phí hoài thời gian không ngắn, thế nhưng cũng không có tu thành chính quả.

Giữa hai người bọn hắn không hề có ràng buộc.

Cho tới mấy năm học phổ thông, dưới ngăn bàn của hắn thường xuyên đều có thể tìm thấy mấy cái tờ giấy tỏ tình, hay mấy cái túi kẹo đếm không hết.

Tại cái thời kì thiếu niên thanh xuân ngây thơ này, ai mà chẳng còn không có đối tượng thầm mến?

Nam sinh thích nữ sinh đẹp đẽ, nữ sinh đương nhiên là cũng sẽ ngây thơ hết lòng yêu mến nam sinh ưu tú.

Đồng thời, chính hai người cũng thay đổi.

Phạm Hà Vi trưởng thành, nàng cũng hiểu tình cảm trước kia của mình chỉ là mối tình đầu nên thơ, có chăng chỉ là nàng một mình đơn phương, một mình tự cố chấp theo đuổi dù biết không có kết quả.

Cả hai từng tưởng tượng ra rất nhiều về tương lai tốt đẹp.

Bọn họ hạnh phúc yêu đương, vui vẻ bước lên lễ đường kết hôn hợp thành một gia đình, cùng sinh ra hai đứa bé, cùng nhau đi làm mua một căn nhà nhỏ, nuôi dưỡng con cái, trông rau nuôi cá, cùng nhau trải qua tuổi già...

Hắn và nàng cùng nhau trải qua cái năm cuối cấp như vậy, Phạm Hà Vi biết chính mình đã sớm thích cậu nam sinh này từ lâu, nhưng Lục Cảnh đối với nàng luôn luôn vẫn không có sinh ra tình cảm nam nữ.

Chương 14: Mối tình đầu

Trước đầu hắn, dường như xuất hiện những hình ảnh theo từng đoàn đổ trở về hiện lên trước mắt.

Cái này để trong nội tâm nàng luôn cảm giác có chút không được tự nhiên, cảm giác Lục Cảnh hôm nay thật sự khá kỳ quái.

Cũng như hiện tại, Lục Cảnh đối với Phạm Hà Vi cũng như vậy.

Yêu nàng? (đọc tại Qidian-VP.com)

Tiếc nuối bởi vì chính mình không có can đảm nói ra dứt khoát, có lỗi khi không cho nàng tình cảm chân thành nhất, nồng nhiệt nhất.

Thời gian trôi qua, thoáng một cái đã vang lên tiếng trống tan học.

Bỗng nhiên chợt phát hiện ra, cô gái này... Cũng chỉ nên là một người bạn bình thường mà thôi.

Mấy năm học trung học phổ thông, danh tiếng cũng không hề tốt.

Suy nghĩ của Lục Cảnh hiện tại đột nhiên rất sáng sủa.

Nhưng vẫn là ở các loại cơ duyên hữu duyên mà cùng Phạm Hà Vi trở thành bạn cùng lớp, thậm chí là ngồi cùng bàn, cùng với nhau học tập, thời gian lâu dần lại trở thành bạn bè tốt.

Đồng thời hắn cũng cảm giác đến thân thể đã mất đi tri giác, không cách nào khống chế.

Thanh xuân của hắn cho tới nay đều quá cố chấp, chỉ vì nàng bỏ ra cbo hắn không ít.

Cuộc sống sinh viên tiếp xúc rất nhiều, bởi vì tính cách khác biệt, bọn hắn sinh ra mâu thuẫn cãi vã, rồi lại cùng nhau làm lành, một lần lại một lần tiếp diễn.

Đây chính là rung động cảm xúc thanh xuân a.

Đáng lẽ ra, bọn hắn đã có thể bình bình thản thản trải qua thời đại học sinh cấp ba của mình.

Thế nhưng lần này, cảm giác hắn có chút khác lạ. Ánh mắt, thái độ đối với nàng dường như thay đổi rất nhiều.

"Hiểu một chút ít"

Còn Lục Cảnh, thời gian đó còn vì trả nợ mà phải nỗ lực bôn ba, sau khi tốt nghiệp cũng chỉ biết chú tâm phấn đấu làm việc, có thời gian cũng thử tìm hiểu một vài cô gái, chỉ là cả hai cũng đều cảm thấy không có hợp ý. (đọc tại Qidian-VP.com)

Không có cảm giác, cũng sẽ không lại thân cận như ngày trước, cũng sẽ không có bất kỳ tình cảm nào vượt quá giới hạn.

Nàng vì có thể thân cận với hắn mà xác thực rất nỗ lực cố gắng, thế nhưng luôn luôn là kém một chút, thành tích một mực quanh quẩn tại cuối lớp. (đọc tại Qidian-VP.com)

Hút thuốc, uống rượu, đánh lộn...

Lục Cảnh cũng không hề làm gì sai cả.

Như vậy cũng tốt.

Phạm Hà Vi sau đó cũng nhờ sự nghiệp thăng tiến, quen được một chàng trai tốt, cùng nhau xây dựng sự nghiệp, làm ăn rất tốt đẹp, Lục Cảnh cũng đến ở hôn lễ của bọn họ thành tâm chúc phúc một phen.

Từ bỏ hắn, Phạm Hà Vi chắc chắn sẽ tìm được người đàn ông thích hợp hơn, người mang đến cho nàng tìm cảm tốt nhất, càng đáng giá để cho nàng dựa vào, người không phải hắn... (đọc tại Qidian-VP.com)

Hai người theo thời gian mà ăn ý im lặng, lại ngầm hiểu mà tự cách xa nhau.

Phạm Hà Vi dáng dấp cũng rất đẹp mắt, không ít nam sinh đều thích nàng.

"A" Phạm Hà Vi có chút giật mình, lập tức lại vui vẻ đưa ra quyển vở đề bài của mình.

"Vậy mình nói lại lần nữa"

Tình cảm nam nữ này rất khó đoán, bao nhiêu người cố gắng suy nghĩ cũng không thể nào tìm được quy luật của nó.

Bảo trì khoảng cách an toàn, đối với hai người là điều tốt nhất.

Hắn có thể rảnh rỗi giúp đỡ nàng giải bài tập, dù sao bằng hữu trợ giúp lẫn nhau là việc rất bình thường!

Lục Cảnh lúc đó đương nhiên cũng không hề ưa thích cô bé này một chút nào.

Hắn cứ như vậy cho đến lúc bản thân trở về.

Cùng nhau đi học, cùng nhau trốn tiết ra khỏi trường, cùng nhau trốn đi chơi game, ngày lại trôi, năm lại qua... (đọc tại Qidian-VP.com)

Bọn họ đích thực là thực sự không thích hợp với nhau.

Bọn hắn đã từng cho nhau từng chút ít như vậy, coi như đã là hết duyên hết phận, chẳng cần phải cố gắng tiến tới để làm gì nữa.

Cả hai người, chung quy là hữu duyên mà vô phận.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 14: Mối tình đầu