Lol: Thời Đại Quang Vinh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 22: Thổ lộ
Đến cuối năm, để ba mươi triệu lại lần nữa biến thành một trăm cũng không phải là không để.
Đương nhiên nghĩ thì nghĩ, trốn học thì thôi đi.
Lục Cảnh thẳng thắn nhìn trực tiếp ba mình, chậm chậm nói: "Ba, con muốn tham gia thi đấu điện tử chuyên nghiệp"
"Ừm ba đang nghe, con có cái gì cứ nói thẳng"
Thậm chí hiện tại SofM cũng đã bắt đầu có tiếng tăm không nhỏ trong giới GPL sau những trận thi đấu gần đây.
Vừa đánh trò chơi vừa dùng học tập, tính năng vẫn miễn cưỡng là đủ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Không được cọ sát, thi đấu với các đội mạnh khác đương nhiên là không thể tiến bộ được, trong khi hầu hết các đội trong quốc nội LCK và sau này là LPL đều là các đội mạnh thường được thi đấu thường xuyên với nhau, nên không lạ gì khi mà trình độ các khu vực càng ngày càng tụt xa so với hai quốc gia này.
Bây giờ trọng sinh trở về, hắn đã đem chuyện này nhìn rất nhạt, thẳng thắn nói ra, trong lòng hắn cũng hoàn toàn không có lo lắng sợ hãi.
Mà Lục Cảnh sau khi nói xong, phòng bếp đột nhiên trở nên vô cùng tĩnh mịch.
Vẫn là con máy tính seconhand cũ kĩ, chỉ là lúc này đã được thay đổi một cái màn hình mới.
Kiếp trước Lục Cảnh ở trường cũng cực kỳ thích đọc sách, chỉ là từ lúc nửa năm 12 về sau thành tích trượt dốc không phanh mới chán nản, nhưng may mắn trở về trí nhớ của mình vẫn còn không mất đi, ngoài kiến thức về sau có chút lạc hậu thì còn lại không có vấn gặp vấn đề gì quá lớn, hắn hơn nửa giờ liền làm xong hết, trong lúc đó ba cũng vừa đẩy cửa ra hô hắn xuống ăn trái cái mới mua lúc nãy, Lục Cảnh cũng không có đi xuống ăn.
Nếu như không thể nhanh hơn, gia đình đúng là chỉ đành phải gán đi cả cái nhà này để gom đủ viện phí phẫu thuật cho ba thật a! Lục Cảnh tự giễu cười khổ.
Cứ việc trước lúc Trần Quốc Sơn mất đi, hắn mới biết được tất cả, nhưng! Cũng đã muộn rồi a!
Lắc đầu xua tan mấy cái ý nghĩ lộn xộn trong đầu, hắn tranh thủ bài tập làm xong hết, không nói nhiều, trực tiếp mở ra tài khoản của mình lại đánh một trận.
Trần Quốc Sơn gật gật đầu ừ một tiếng, Lục Cảnh lại mở miệng hỏi: "Mẹ không về cùng ba à, đi đâu rồi?"
Chương 22: Thổ lộ
Vấn đề rất nhiều, thế nhưng để mà nói chuẩn xác nhất thì vấn đề vẫn là hệ thông giải đấu toàn cầu trong năm qua ít khi chỉ có CKTG và MSI được tổ chức.
"Lát nữa không phải nấu nhiều đâu, anh ăn một ít thôi"
Hắn ra khỏi phòng, vừa hay nhìn thấy Trần Quốc Sơn mặc lấy tạp dề đang ở phòng bếp cắt hoa quả, liền bước nhanh tới.
Trong khi lục địa già thậm chí là thị trường được xem là lớn nhất Trung Quốc liên tục phải cúi đầu, vậy nên càng không nói đến khu vực GPL hiện tại có thể ngồi lên vị trí này.
Mặc dù Riot cực kỳ coi trọng quy trình giải đấu, qua mấy mùa giải liên tục cải thiện cơ chế trò chơi, nhưng mà ngoài mùa giải đầu tiên đại diện Châu Âu là Fnatic vô địch ra, mấy năm liền đều để cho người Hàn giành được.
"Không cần, ba gần xong rồi" Trần Quốc Sơn cũng không ngẩng đầu lên: "Con giúp ba lấy cái đĩa là được"
Không nói xa, chỉ nhắc riêng GPL cũng không thiếu tuyển thủ có thao tác đỉnh tiêm, có thể kể đến như là Levi, Naz JaeYoong, Prydz...đều có kỹ năng cá nhân không tồi chút nào. (đọc tại Qidian-VP.com)
Thế nhưng, người để cho Lục Cảnh khắc sâu không quên lại chính là một cái tên không thể không quen thuộc hơn, SofM.
Không ngoài ý muốn, không có đồng đội hàng hố vẫn là rất nhẹ nhõm dễ dàng chiến thắng. (đọc tại Qidian-VP.com)
Tiền kiếm được tháng vừa rồi Lục Cảnh chỉ giữ lại ba triệu, trong đó một triệu dùng cho màn hình mới, còn lại đều đưa hết cho mẹ mình.
Chỉ là Lục Cảnh biết rõ, cái này vẫn có chút không đủ, vấn đề chân chính còn là vào sang năm.
Dưới nhà bỗng nhiên truyền đến tiếng mở cửa, hẳn là ba mẹ trở về, Lục Cảnh mở cửa phòng đi xuống nhìn, quả nhiên thấy được Trần Quốc Sơn ngồi ở trên ghế sa lon nghỉ ngơi.
Khi đó, Lục Cảnh mới rốt cục biết mình ấu trĩ.
Hắn chỉ hy vọng ba có thể vui vẻ, hạnh phúc là đủ, Lục Cảnh tin tưởng chính mình có thể chứng minh cho ba mẹ thấy sự cố gắng, quyết tâm của mình là đúng.
Dù là như thế, với thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, mấy mươi ngàn đầu tiên đã nhân lên một phen, biến thành ba bốn mươi triệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Cho dù là về sau tách ra trở thành giải đấu riêng biệt, VCS cũng chưa thể một lần vượt qua được vòng bảng, không phải là Việt Nam không có đủ lượng người chơi để đầu tư, nếu nói về lượng người chơi, Việt Nam thậm chí còn đứng vào top đầu của thế giới.
Ăn xong cơm tối, Lục Cảnh quay trở về phòng, quen thuộc ngồi vào ghế của mình.
"Dạ, con mới về lúc nãy" Lục Cảnh cũng tiến đến bên ghế ngồi xuống.
Ngay lập tức, âm thanh của mẹ liền vọng ra.
Làm bài tập xong, Lục Cảnh lướt xem tin tức một hồi, chờ đợi mẹ gọi xuống ăn cơm liền mở ra cửa phòng đi xuống.
"Biết rồi, lắm lời"
Nhìn lấy điểm số thắng của chính mình, Lục Cảnh nghĩ thầm: "Nếu như trốn học đánh với tốc độ này, không quá một tuần mình liền có thể vào được top 10"
Phần lớn thời gian đều phải đi học để hắn không có bao nhiêu thời gian đánh trò chơi.
Sau đó, Lục Cảnh cũng từng cố gắng theo đuổi, từng ảo tưởng. Thế nhưng ngày ngày thất vọng, còn có cuộc sống liên tục lặp lại nhàm chán đã khiến hắn mất đi tia hi vọng còn lại kia. (đọc tại Qidian-VP.com)
"Loạc xoạc.."
Lục Cảnh nhún nhún vai, đứng dậy trở về phòng, mở ra túi sách lấy ra sách giáo khoa cùng bài tập để lên bàn học, hắn dự định làm xong nốt mấy cái bài tập rồi chạy xuống ăn cơm vừa kịp.
Cho nên Lục Cảnh tận dụng chút ít khi rãnh rỗi đều tập trung trọng tâm đi đánh.
Cũng không phải vì VCS không chịu đầu tư vào giải đấu như LCK cùng LPL, mà ngay cả các khu vực khác như LEC, PCS hay LCS cũng đều có chung hoàn cảnh như vậy, cùng lắm là chỉ khá khẩm hơn so với VCS một chút.
Bởi vậy, Trần Quốc Sơn dù đồng ý hay không, đối với hắn mà nói cũng không có cái gì nghiêm trọng.
"Ba, để con làm cho"
Tính cách Lục Cảnh luôn cẩn thận, cứ việc trong trí nhớ đã sớm mặc định được con đường của mình, từ việc như thế nào cân bằng việc học, luyện tập cùng đánh tiền để không ảnh hưởng lẫn nhau, hắn vẫn đều ghi nhớ lại trong máy tính của mình.
Xếp hạng 523【 Master - 468LP 】
"Đi nấu cơm rồi" Trần Quốc Sơn chỉ chỉ phòng bếp, sau đó nói vọng vào bếp:
Trần Quốc Sơn cầm chén nước lên uống một hớp, quay người nhìn thấy hắn, gật đầu hỏi: "Đi học về lâu chưa"
Kiếp trước, Lục Cảnh từng đối với ba của mình hiểu lầm.
Hắn từng nghĩ mình đã cố gắng để trở nên xuất sắc, để cho ba có thể cho vì mình mà tự hào, nhưng mà tại sao ông vẫn không đồng ý cho mình theo đuổi nghề tuyển thủ.
"Dạ" Lục Cảnh cầm đĩa để trên bàn, đột nhiên nghĩ đến ý định đó, hắn hít sâu một hơi, ngập ngừng nói: "Ba, con có chuyện muốn nói với ba"
Lục Cảnh mở ra tệp Note dùng để ghi lại dự định của mình.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.