Lol: Thời Đại Quang Vinh
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 24: Thiên phú
Không sai, tuyệt đối là thiên phú, mà còn là tuyệt đỉnh thiên phú.
Nếu như muốn tham gia mấy cái hội nhóm này, điều hiển nhiên phải làm đó chinh là kí hợp đồng với bọn họ, mà cái gì đã liên quan đến hợp đồng, ít nhất cũng phải từ một đến hai năm.
Với lại một phần là ở niên đại này, quần chúng trên mạng phần lớn đều rất đơn thuần, không như mấy năm sau này, bị mấy cái tên gắn mác đánh thuê lừa bịp vài lần, thành ra đa số người trong lòng đều sinh ra đau xót không dễ tin người. Cuối cùng bị ảnh hưởng lại là dân cày thuê chân chính như hắn bị dính đ·ạ·n, muốn mặt dày đi tìm khách hàng cũng khó khăn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nguyên tắc vẫn như vậy, muốn cày rank, trước tiên đặt cọc trước một nửa hẵng nói chuyện. Đối với cái này cũng không có ai dị nghị cái gì, mà có ý kiến cũng chả có tác dụng, muốn ý kiến?
Còn nhớ tại lần đầu tiên Lục Cảnh tiếp xúc trò chơi bày, bạn cùng lớp khinh thường hắn là người mới chơi, muốn solo ngược c·hết hắn, cuối cùng lại bị Lục Cảnh đánh cho s·ợ c·hết kh·iếp.
Trải qua quá nhiều, Lục Cảnh cũng không muốn vì vội vã nhất thời mà trầm luân, từ bỏ quyết tâm của mình, chính vì thế mà hắn rất dứt khoát từ chối.
Kĩ năng có thể luyện tập, thế nhưng là thiên phú, bất luận dù có cố gắng luyện tập, có trau dồi như thế nào, cũng sẽ mãi luyện không tới, đồ vật bẩm sinh, không phải dựa vào luyện tập liền có thể có được.
Người tên Văn Khuê này hiển nhiên chính là một trong nhưng người mà Lục Cảnh phụ trách đánh thay.
"Cảm ơn anh, nhưng mà cái này cứ để sau đi, hiện tại em còn đi học không có nhiều thời gian"
Nhưng những cái này thì lại có là gì đâu. Ít nhất, bản thân mình dù chưa được ba mẹ tán thành, nhưng cũng không có bị kiên quyết ngăn cản.
Mà Lục Cảnh vừa hay lại có thiên phú cực đáng sợ, một anh hùng vào trong tay hắn rất nhanh liền có thể thông thạo nhuần nhuyễn, tinh diệu. Bất luận là đánh đi rừng, đường giữa, xạ thủ hay hỗ trợ đều thành thạo không gì không làm được, đặc biệt là đường giữa, lúc đó hắn đơn giản là hủy diệt.
Hay chẳng lẽ là kĩ năng cao?
Lục Cảnh ban đầu chỉ muốn nhắn lại qua loa đáp ứng cho xong, thế nhưng chợt nghĩ ra gì đó, lập tức từ chối: (đọc tại Qidian-VP.com)
Lục Cảnh cũng nhìn qua không ít giải đấu thi đấu, mặc dù bên trong những giải đấu này không hề thiếu cao thủ, thế nhưng là, Lục Cảnh dám khẳng định trình độ thao tác cá nhân của chính mình cũng không kém hơn bọn hắn, ít nhất dưới tình huống một đối một, Lục Cảnh tự tin bản thân sẽ không thua những người này.
Thế nhưng đó là với người khác, còn với Lục Cảnh thì hoàn toàn không, hắn muốn trở thành tuyển thủ thì phải cần tố dưỡng chuyên nghiệp.
Trở thành một game thủ chuyên nghiệp đúng là không hề dễ dàng, mà để trở thành một game thủ xuất sắc lại càng khó khăn gấp bội. (đọc tại Qidian-VP.com)
Lần thứ nhất chơi game, Lục Cảnh có là thần cũng đều không thể hiểu hết được trò chơi này, thì nói gì đến kỹ năng.
Một người có thiên phú cố gắng luyện tập nói không ngoa thì có thể ngang bằng chín mươi chín người bình thường cố gắng.
Hắn còn đang suy nghĩ sự tình ngày hôm nay.
Chương 24: Thiên phú
Vừa nhận được tiền, Lục Cảnh vốn dĩ định trở ra, lại thấy được Văn Khuê đột nhiên lại gửi tin: "Suýt nữa thì quên, anh có quen biết một số hội nhóm cày thuê, chú có cần giới thiệu cho không, anh cảm thấy chú em đánh hay hơn mấy tên kia nhiều"
Như vậy hiển nhiên là cực kỳ có lợi, vừa không phải bỏ công sức tự mình tìm kiếm khách hàng, mà hiệu suất thu về chắc chắn là nhanh hơn, nhiều hơn, mà sau đó cũng chỉ cần đưa ra một chút ít thu nhập lại cho tổ chức.
"Em lấy hai triệu" Lục Cảnh tại giao diện chat gõ chữ gửi lại, thật ra phải là hai triệu mốt mới là đúng giá cả, nhưng là muốn níu giữ khách hàng quen thuộc, ưu đãi vẫn phải có.
Mà đó chính là....Thiên phú!
Nghe có vẻ rất thiếu công bằng, thế nhưng đáng tiếc nó lại là sự thực, một sự thật rất trần trụi, rất tàn khốc.
Hắn hi vọng dường nào đây hết thảy đều là thật sự, mà không phải là một giấc mộng, chỉ cần nhắm mắt lại, một lát sau, lại mở to mắt, những sự vật xung quanh đều vẫn như cũ.
....
Cùng nói là sự tình, chẳng bằng nói đúng hơn là như một giấc mộng.
Lục Cảnh tay gõ gõ lên bàn, khóe miệng có chút cười lên.
"Xong rồi anh, hôm qua em quên báo cho anh"
Hắn nằm ở trên giường, như thế nào ngủ cũng ngủ không được.
"Ừ, thế thì thôi vậy"
"Được rồi"
Mình thật là một thiên tài, Lục Cảnh nghĩ.
Hắn lần thứ nhất chơi LoL, liền liên tiếp giành chiến thắng, đây tuyệt không phải là may mắn.
Chính bản thân Lục Cảnh lúc trước tuy không có đi theo người bạn của mình, nhưng chính ra cũng không có khác cho lắm.
Cũng không phải.
Bất luận là kĩ năng, thao tác, phản ứng, di chuyển, hay là hỗ trợ đồng đội, hắn tự tin bản thân cũng không có so với người khác yếu một chút nào.
Cái gọi là tham gia hội cày thuê có thiểu hiểu chính là một số người có kĩ năng cao cùng nhau tạo thành một nhóm có tổ chức, những người này chỉ cần tập trung đánh xếp hạng, còn việc tìm kiếm khách hàng sẽ do tổ chức lo liệu.
Hoàn toàn không phải.
Kiếp trước của hắn có người bạn kĩ năng không tồi, nhưng cũng là bởi vì thiếu tiền mà lựa chọn hợp tác với những cái tổ chức này, mai một mấy năm lãng phí đi thiên phú, làm cho trình độ thao tác trượt dài. Tiền thì đúng là kiếm được không ít, nhưng cuối cùng không cách nào trở thành tuyển thủ chuyên nghiệp.
Thế nhưng, coi như tất cả sinh linh trên thế giới cho đù đã ngủ say, Lục Cảnh như trước vẫn rất là tỉnh táo. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đã sống lại một lần liền nhất định không thể bỏ lỡ, làm người liền nhất định phải truy tìm lấy lí tưởng của mình.
Đã làm cái này kiếm tiền đương nhiên không thể nào thiếu nhưng vị cố chủ này rồi, trong tài khoản của hắn bây giờ đã có liên hệ không dưới 10 người như vậy.
Edison có từng nói qua, thiên tài được sinh ra với 1% là thiên phú, còn lại mới là 99% là cố gắng mới có thể thành công, nhưng con số 1% này lại so với 99 còn lại càng quan trọng gấp bội.
Mà yêu cầu để tham gia vào chỉ cần có thể đáp ứng về kĩ năng chơi game là được, có thể nói đây mới là phúc lợi chân chính của dân cày thuê.
Cái này dựa vào là cái gì, vận khí may mắn?
Phải biết chức nghiệp tuyển thủ chỉ kéo dài trên dưới 5 năm, phí đi một hai năm thời gian chẳng khác gì tự hủy hoại đi sự nghiệp của mình.
Lục Cảnh lúc đó chỉ có thể nói, thật mẹ nó khổ.
Văn Khuê thầm nghĩ, hôm trước được gã bạn thân gửi cho đoạn video của tên nhóc này, một lần là đủ, thật sự là kí ức không phai.
Cũng có nam nữ, thiếu niên, thanh niên đều không lạ lẫm gì. Tỉ như ngay cả tên nhóc mới lên cấp ba đều có.
Hắn, Trần Lục Cảnh vẫn có sở trường của mình, đó chính là thiên phú chơi Liên Minh Huyền Thoại.
Đêm đã khá khuya, quang cảnh cũng rất yên tĩnh, ngay cả âm thanh xào xạc của côn trùng cũng đã không còn, dường như tất cả đều đã ngoan ngoãn ở tại trong ổ ngủ yên.
Lên đến phòng, thế là Lục Cảnh lại lần thứ hai bật máy tính lên, vừa hay lại nhìn thấy đại tài chủ Văn Khuê chủ động nhắn tin: "Em đánh xong chưa, tiền đánh còn lại bao nhiêu tiền cho anh gửi luôn" (đọc tại Qidian-VP.com)
Cứ việc tìm người khác, Lục Cảnh hắn đây không quan tâm.
Nguyên nhân chính là như thế. Lục Cảnh tự tin chính mình có thể tỏa sáng được. Bởi vì, hắn không chỉ có thiên phú, trình độ, mà còn có kiến thức của thời đại.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.