Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 16: Thắng bại đã phân

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thắng bại đã phân


Chỉ thấy Triệu Hoài nở ra nụ cười nham hiểm. Sau đó là những cú đấm thẳng mặt bọn họ, ra tay vô cùng tàn ác. Người còn lại nhanh chóng ứng cứu nhưng mọi việc quá muộn. Tên đó đã không thể cứu, liệm người thứ hai.

- Ừm, ừm là đồ thật. Vậy thì ta xin nhận, lần sau có đồ tốt thế này mà không xài tới. Có thể đưa cho ta!- Triệu Hoài thấy tình hình không ổn, liền tìm cách rút lui nhưng không quên nói đểu một câu.

- Không phải không được, ngươi cũng biết đấy. Ta rất thiếu tài nguyên tu luyện, nếu...- Triệu Hoài nói lời ấp úng, đây là cố ý làm tiền.

( Đây rõ ràng là nhất định phải đánh được ta, không được thì không thôi đây mà. Cây muốn lặng mà gió chẳng chịu ngừng. Đây là các người ép ta, vậy thì phải cho các ngươi bài học mới được!) Triệu Hoài nghĩ thầm, miệng liền nở nụ cười có phần 'thân thiện '.

( Ở lại chơi? Trên mặt các ngươi thiếu điều khắc lên chữ muốn đánh ta tới c·h·ế·t. Ở đó mà chơi, nghĩ ta là tên ngu à?) Triệu Hoài mắng thầm, dùng cặp mắt thờ ơ mà nhìn về bọn họ.

Triệu Hoài sực nhớ lại, không ngờ bản thân nói lời không rõ ràng. Nên mới rơi vào tình huống này, đành chịu chứ biết sao giờ. Hắn cũng chỉ có thể, miễn cưỡng mà đối chiến với ba người bọn họ.

Triệu Hoài xoay mình lại, ánh mắt hai bên một lần nữa giao nhau. Đối thủ đã bị doạ đến cứng người, khó mà cử động. Chứng kiến một màn vừa rồi, tên này đã không tự chủ mà sinh ra một tia sợ hãi đối với hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ba tên, ba tên sao?- Khang Minh rơi vào suy nghĩ, liền đồng ý với đối phương.

- Ta chỉ là muốn kiểm ta một chút thôi, lỡ ngươi đưa hàng đểu cho ta thì sao?- Triệu Hoài bình thản mà đáp, mặt không chút gợn sóng.

Một màn này, diễn ra quá nhanh, đám người kia hoàn toàn là phản ứng không kịp. Họ vốn dĩ tưởng rằng bản thân chiến thắng sẽ rất dễ dàng. Đối phương phải là người xin tha, lúc đó hành hạ hắn ta bán sống bán c·h·ế·t mới hả dạ. Giờ kết quả trước mắt, vượt ngoài tưởng tượng. Bây giờ phải suy nghĩ cách khác, mà đối phó Triệu Hoài mới được.

Triệu Hoài mặc dù đánh bại người của bọn họ, nhưng đó là điều bình thường. Tỉ thí là việc có thắng có thua, mọi người đều quá quen. Chỉ là có chút mất mặt. Nay lại nói Khang Minh xài đồ giả, khác gì vả mặt trực tiếp. Hắn ta cay lắm, không phải là có mấy người giữ lại, thì đã trực tiếp xông đến mà dạy dỗ đối phương.

Trận chiến thứ hai bắt đầu, Triệu Hoài lên sàn trước. Khí thế giờ đây của hắn, cao đến tận mây xanh. Đối thủ đồng cấp, bản thân có thể tự tin đánh bại đối phương một cách dễ dàng. Những khổ luyện trước đây, không phải là không có ít.

- Có phải, ngươi nên đưa thứ đó cho ta hay không?- Triệu Hoài nhìn về phía Khang Minh, nói lời ẩn ý nhưng không kém phần mỉa mai. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Khoan đã!- Khang Minh lên tiếng ngăn cản, chuyện này không thể nào kết thúc như vậy được.

Triệu Hoài, người đứng giữa sàn đấu, bày ra tư thế hiên ngang. Không uổng công ngày trước chịu ăn đấm, chịu không ít dày vò. Nay mới có cơ hội biểu hiện thực lực chân chính của bản thân. Mặc dù có chút không chính đáng lắm, nhưng kết quả vẫn là thắng.

Tiếng chuông vang lên, báo hiệu cho trận đấu bắt đầu. Tên đó đã vào tư thế nghênh chiến, chuẩn bị dạy cho đối phương một bài học thích đáng. Triệu Hoài thì hoàn toàn ngược lại, khuôn mặt bình thản mà giơ tay lên cao.

- Không phải là ngươi muốn đánh với ba người nữa sao? Thay vì từng người, ta tiết kiệm thời gian nên cho họ lên cùng lúc. Không phải rất đúng ý của ngươi sao? (Ta chống mắt lên coi, ngươi làm sao mà đối phó?)- Lời này nói ra, Khang Minh không khỏi vui mừng trong lòng một phen.

- He he, lại đây nào!- Triệu Hoài mỉm cười nham hiểm, sự tà ác là không thể thiếu.

- Được, chỉ cần ngươi đánh thắng một người. Ta liền lập tức tặng ngươi một viên cường hóa cao cấp. Điều kiện này, ngươi không từ chối đấy chứ?- Nghe được Triệu Hoài đồng ý ở lại. Khang Minh không khỏi vui mừng. Liền lập tức ngắt lời, sợ rằng hắn ta đổi ý. Dù sao trước mặt đám đông, thứ không thể mất nhất, chính là thể diện.

Một tên chưa chắc đã đánh bại được Triệu Hoài, thực lực nếu dùng quá cao thắng thì dè biểu, thua thì mất mặt. Bằng tất cả sự thông minh của mình, Khang Minh liền nghĩ ra một cách rất hay. Chỉ thấy ba tên lên sân cùng một lượt, người nào cũng đều là cấp 1 cao cấp.

- Các ngươi... Xem ta là đồ ngu đấy à? Các ngươi đông như thế, đây là muốn hội đồng đến c·h·ế·t ta mà. Ba tên, ta chỉ đánh với ba tên nữa!- Triệu Hoài thấy đối phương nói lời này, đắc ý trong bụng. Nhưng vẫn phải tỏa ra là không quan tâm.

Chương 16: Thắng bại đã phân

- Thời gian vẫn còn sớm, hay là chúng ta tiếp tục 'giao lưu' đi. Coi như so tài giữa các đồng học!- Khang Minh tiếp tục lên tiếng, bắt buộc phải giữ chân đối phương lại cho bằng được.

- Ta muốn nhận...- Triệu Hoài hét lớn, lời này nói ra, chính là muốn làm cho đối thủ trở nên phân tâm.

Mặc dù không muốn, nhưng lời đã nói ra thì không thể nuốt lại. Dù sao bọn họ đều là người trọng mặt mũi, không thể vì một chút chuyện nhỏ này mà thất hứa. Khang Minh đành miễn cưỡng, mà đáp ứng yêu cầu của đối phương.

- Sao lại rời đi sớm thế bạn ơi? Hay là ở lại đây, chơi một chút đi!- Khang Minh nói lời mật ngọt, ra sức mà dụ dỗ.

Bọn họ không sao mà để Triệu Hoài rời đi dễ dàng như thế. Chỉ là một tên cấp 1 trung cấp, không xử lí được thì làm gì còn mặt mũi. Hôm nay nhất định phải tìm cách chỉnh hắn, không bằng cách này thì bằng cách khác.

Đám người hộ hoa, do đánh giá sai lầm về thực lực của Triệu Hoài, liên tiếp nhận về những màn thua thảm bại. Cũng tự làm mình mất hết mặt mũi của mình. Bọn họ giờ đây, đã không sao gỡ gạc lại được thể diện của bản thân được nữa.

- Đây!- Hắn ném cho đối phương một hộp nhỏ màu đen. Triệu Hoài cẩn thận mở ra, lại một lần nữa tỉ mỉ quan sát. Hành động này, thành công chọc giận Khang Minh.

- Ta từ bao giờ nói thế?- Nghe được lời đó, Triệu Hoài liền trở nên ngơ ngác.

Triệu Hoài chịu đấm ăn xôi, cùng người trước mắt hai đấm giao nhau. Hắn ta từ cường công chuyển thành nhu thuật, nắm chặt lấy tay kẻ địch. Sau đó quay một vòng thật lớn, trực tiếp đánh bay hai tên còn lại. Cuối cùng thì ném mạnh người bị quay như chong chóng này lên khán đài, liệm người thứ nhất. Hai tên kia chưa kịp đứng lên, Triệu Hoài đã xuất hiện trước mặt.

- Sao hả? Các người không phục?- Triệu Hoài mất kiên nhẫn mà nói, dù sao ở lại càng lâu thì càng không tốt đối với bản thân.

- Chuyện này đến đây là xong, ta có việc nên rời đi trước đây!- Triệu Hoài lớn tiếng mà nói, vẻ mặt vẫn là có chút khoái ý.

Quy tắc của cuộc đấu rất đơn giản: Không ra tay quá nặng, không sử dụng v·ũ k·hí nguy hiểm. Không ảnh hưởng đến tính mạng đối phương, ra tay phải biết điểm dừng. Bởi vì đây là một trận giao hữu giữa các học viên, không phải là sinh tử chiến. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nhìn thấy đồng đội trước mắt, lại cộng thêm nụ cười dọa người của hắn. Tên đó đã bắt đầu hoảng sợ, cả người bất giác mà run lên. Triệu Hoài nắm chắc cơ hội, liền ra tay tấn công trước. Áp sát đối thủ, tung một cú đấm móc vào gan. Đối phương nghiêng người ngã xuống, mất đi năng lực chiến đấu, liệm người thứ ba. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Hay lắm, các ngươi hay lắm. Làm vậy mà coi được! (Không ngờ tới có ngày, ta lại bị chính bản thân mình hố!)- Triệu Hoài gượng cười mà đáp, nhưng không kém phần tức giận.

- Tất nhiên là cả ba rồi, không phải là ngươi yêu cầu hay sao?- Khang Minh nhẹ nhàng cười mà đáp, còn có phần gian xảo trong đó.

Mắng thì mắng, nhưng vẫn phải đánh. Dù sao cũng đã nhận đồ, bây giờ không đánh, người ta lại khinh cho. Triệu Hoài ấy mà, vẫn là phải thể hiện bản thân một chút. Không thì phiền phức này, e là sẽ tiếp tục kéo dài nữa.

- Ngươi... Ngươi muốn làm gì?- Đối phương run rẩy mà nói, trên mặt còn lộ ra một chút hoảng sợ.

- Các người đánh không lại, lại muốn đấu võ mồm. Ta không rảnh, đi trước đây!- Triệu Hoài nói lời dè biểu, sau đó thì nhanh chóng chuồn đi.

Nhân cơ hội đó, Triệu Hoài nhanh như cơn gió, xuất hiện trước mặt kẻ địch. Một cước thẳng mặt, đối phương không kịp tránh né, thế là lãnh đủ. Choáng váng hết cả mặt mày, chưa kịp hồi thần. Hắn ta đã lập tức nắm đầu tên to con ấy. Liên tục đập thật mạnh xuống đất, mỗi lần như thế dư âm đều lan tỏa đến cả sàn đấu.

- Ngươi... Lời này mà cũng giám thốt ra. Tên khốn khiếp nhà ngươi...- Khang Minh hét lớn, biểu cảm là cực kì giận dữ.

Triệu Hoài sắp rời đi thì bóng dáng người xưa lại xuất hiện, Ngô Dung đã đến. Đều mà hắn ta sợ nhất cuối cùng cũng tới, bây giờ thì chuồn gấp. Kẻo không có mạng mà đi, dù sao tất cả mọi chuyện đều bắt đầu từ ân oán của họ mà ra. Hai người bọn họ lướt qua nhau, không nói lời nào. Lần này cô ta đến không phải là vì Triệu Hoài, mà là Khang Minh. Nhưng nộ khí phát ra, vẫn là có chút đáng sợ.

- Này thì chỉnh ta, ta cho ngươi chỉnh dung luôn!- Triệu Hoài cay nghiệt mà nói, ra tay đúng là tàn bạo mà. Cho đến khi đối thủ ngất xỉu, hắn ta mới chịu dừng tay.

- Ba người các ngươi, ai lên trước?- Triệu Hoài cảm thấy có điều không đúng, liền vội nói. Lúc này, hắn ta bất giác có dự cảm không lành.

- Ngươi... Đừng có quá đáng!- Khang Minh hét lớn, sự tức giận tất nhiên là không ít. (đọc tại Qidian-VP.com)

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 16: Thắng bại đã phân