Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 209: Đừng động
- Quái lạ! Tại sao đến đây, yêu khí lại biến mất?- Một trong hai người lên tiếng, ánh mắt còn không ngừng quan sát lấy cảnh vật xung quanh.
- Trở về thôi, đêm nay như vậy là đủ rồi!- Triệu Hoài vẻ mặt hài lòng, tiêu sái mà bước đi.
- Đi! Nhanh!- Nói rồi, hai người bọn họ dùng tốc độ nhanh nhất, tiến đến nơi phát ra âm thanh. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không sao, chỉ là chút thương nhỏ, nghỉ ngơi vài ngày sẽ khỏe! Còn về chuyện của cô, ta sẽ nghĩ cách giải quyết. Hiện tại, cô vẫn là ẩn đi một khoảng thời gian. Dù sao yêu ma xuất hiện, bọn họ chắc chắn sẽ không bỏ qua dễ dàng. Thời gian tiếp theo, nhất định sẽ truy lùng rất gắt gao. Tạm tránh đi trước, mới là lựa chọn tốt nhất!- Triệu Hoài từ từ đứng dậy, cố làm ra vẻ bình thản mà đáp, nét mặt thì nhăn nhó không thôi. Nhưng không quên, vạch ra kế hoạch cho tương lai. Thực ra, hắn chính là muốn đuổi khéo cô ta đi trước. Mới có thể tránh được tai hoạ vừa rồi mà bản thân làm ra.
- Được rồi, có lẽ là an toàn rồi đấy!- Triệu Hoài buông tay, cả người theo đó mà ngã khụy xuống, sức lực cũng chẳng còn được bao nhiêu.
- Ngươi... (đọc tại Qidian-VP.com)
- C·hết ấy mà, có gì phải sợ! Chỉ là, ta càng sợ phải chứng kiến người mà mình yêu thương phải c·hết đi mà bản thân không làm được gì. Cái cảm giác ấy, bất lực lắm!- Triệu Hoài cười đùa mà đáp, nhưng ẩn trong là một chút đau khổ lẫn với sự bi thương không sao diễn tả thành lời.
- Tên khốn nhà ngươi, mỗi lần nói tới đều không nghe lọt lỗ tai. Sau này có chuyện, ta giúp ngươi không nổi đâu đấy!- DG khuyên nhủ không thành, lời nói lộ rõ sự bất lực của bản thân.
Từ xa, một con mèo hoang đáp đất, tạo ra âm thanh trong màn đêm này. Thu hút lấy sự chú ý của hai Siêu Việt giả. Tưởng rằng đó là yêu ma, họ ngay lập tức một đường tiến đến. Sợ rằng, chậm một giây thôi, đối phương sẽ thành công bỏ trốn.
- Ngươi không sao chứ?- Hồ Nhã lãnh đạm mà nhìn xuống, ánh mắt bây giờ đã có chút khác xưa, không còn lạnh lùng như trước. (đọc tại Qidian-VP.com)
Mắt thấy bóng dáng đối phương dần xa, Triệu Hoài mới thở phào nhẹ nhõm một hơi. Sắc mặt liền trở nên tươi tắn hơn hẳn, sức sống mãnh liệt không thôi. Biểu hiện ban nãy, tất cả cũng chỉ là giả vờ. Không thì, làm sao mà thoát được kiếp nạn này.
- Tên nô bộc đáng c·hết nhà ngươi, dám vô lễ với ta!- Hồ Nhã lộ ra khí tức của sự phẫn nộ, hết lần này tới lần khác điều bị đối phương trêu đùa trong lòng bàn tay. Không dạy dỗ lại một chút, sau này khó mà nghe lời cho được.
Mắt thấy hai Siêu Việt giả rời đi, mặc dù như thế Triệu Hoài cũng không dám thả lỏng. Vẫn là tiếp tục giữ lấy cái dáng vẻ cũ. Dù sao đối phương thực lực cũng mạnh mẽ, cẩn trọng vẫn là hơn. Còn một lí do nữa, chính là một khi buông ra, bản thân sẽ đối mặt với một kết cục rất là thê thảm.
- Bọn họ tới rồi, cô muốn bị phát hiện thì cứ tự nhiên mà ra tay. Ta ngược lại không ngại đâu!- Triệu Hoài thì thầm vào tai đối phương, còn bày ra dáng vẻ đôi phần trêu ghẹo trong đó. Sự tình cho tới hiện tại, hắn ta đúng là tìm c·hết.
Hai Siêu Việt giả kia, một đường truy đuổi. Dựa theo tàn hơi của yêu khí mà tìm đến nơi đây, trước mắt lại không thấy bóng dáng một ai. Điều này, khiến cho bọn họ có phần ngạc nhiên. Không lẽ đối phương, đã thành công trốn thoát.
- Cười đi khi còn có thể, đợi đến lúc không còn cười được nữa, cũng không tiếc nuối gì nhiều. Làm vậy vài lần nữa, thì ta dám đảm bảo với ngươi. Cái mạng này khó mà giữ cho được!- DG cất tiếng, liền buông lời mỉa mai, thái độ còn có chút khinh thường trong đó.
Triệu Hoài nhân lúc Hồ Sở lơ là, liền ra tay mà đem cô ta bắt vào chỗ tối. Đây là muốn trả thù vụ việc lần trước, nhưng mà hậu quả của nó, e là hắn ta không tránh khỏi kết cục thê thảm. Sớm đã biết như vậy, nhưng vì muốn trêu chọc nàng, tên đó đúng là không tiết giá nào.
Hai người bọn họ, cẩn thận mà nhìn về nơi đây một lượt. Tìm xem, rốt cuộc là có ẩn tình ở đây không. Điều này khiến cho Triệu Hoài cùng với Hồ Nhã, không khỏi hoảng loạn một phen. Hơi thở, liền giảm về ở mức thấp nhất. Hắn ta còn không ngừng gia cố khí của bản thân, lên trên hai người.
- Cái tên khốn này!- DG tức giận khôn nguôi, liền buông lời mắng nhiếc.
- Ngươi tưởng ta muốn à? Mỗi lần gặp cô ta, ta đều khó mà khống chế được mình. Xem ra là chiêu thức đó, ảnh hưởng không nhỏ đến tâm trí của ta. Ta có cảm giác bản thân, luôn muốn phụ thuộc vào cô ta, không muốn xa rời. Nhưng mà ngươi yên tâm đi, ta vui chơi đều tính tới hậu quả. Bất quá, lâu lâu hơi quá đà một tí mà thôi, không có gì đáng ngại cả!- Triệu Hoài mỉm cười mà nói, vẻ mặt thì bình thản không thôi, coi đây như là chuyện thường tình. Nhưng trong lòng đã âm thầm tính toán, tìm cách khắc phục hậu hoạn về sau này.
- Xì, mai mà ta lanh trí làm ra bộ dạng đáng thương mới có thể lừa được cô ta. Ta đúng là thông minh hết phần thiên hạ mà!- Nhìn về một màn này, Triệu Hoài không khỏi dương dương tự đắc trong lòng. Khuôn mặt thì hất ngược lên trời mà cười lớn sảng khoái.
- Ngươi...- Nói tới đây, Hồ Nhã liền trở nên yên lặng, khó mà nói tiếp thành câu, bầu không khí cũng vì lẽ đó mà trở nên tịch mịch hơn bao giờ hết. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Đừng động!- Triệu Hoài nghiêm giọng mà nói, thái độ còn có chút cẩn trọng. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Giúp ta, ngươi lo thân mình còn chưa xong nữa kìa, ở đó mà giúp ta!- Triệu Hoài nở ra nụ cười khinh miệt mà nói lời chê bai.
- Ngươi... Thật sự là không s·ợ c·hết ấy nhỉ?- Hồ Nhã trầm giọng lên tiếng, đây coi như là lời cảnh cáo dành cho hắn ta.
Chương 209: Đừng động
- Chuyện của tộc ta, ngươi không cần phải xen vào. Còn nữa, lần sau mà không biết thân biết phận thì đừng trách ta ra tay mà không nương tình!- Lời này nói ra, vẫn là có chút tức giận. Sau khi khiển trách, Hồ Nhã cũng theo đó mà xoay người rời đi.
- Đừng động! Hai người bọn họ vẫn chưa đi xa đâu, còn có thể quay lại bất cứ lúc nào. Cẩn thận một chút đi, ta không muốn họ tiếp tục làm cô làm b·ị t·hương nữa đâu!- Triệu Hoài làm ra vẻ ôn tồn mà nói, lại càng ra sức ôm chặt lấy cô ta. Giờ mà buông đối phương ra, không khác gì lấy mạng mình ra chơi cả.
Đang lúc Hồ Nhã định ra tay t·rừng t·rị lấy hắn, thì khí tức của hai Siêu Việt giả kia bỗng nhiên xuất hiện ở gần đây. Cô ta cũng vì lẽ đó, mà thu tay lại. Trải qua trận chiến vừa rồi, bản thân b·ị t·hương cũng không nhẹ. Phiền phức không đáng có này, tránh được là vẫn hơn.
- Ngươi ngươi ta ta cái gì? Cô mà lên tiếng nữa, thật sự sẽ bị phát hiện đấy!- Lời Hồ Nhã chưa kịp nói hết, Triệu Hoài đã cắt ngang. Cô ta tức lắm nhưng giờ không phải là lúc, đành nhẫn nhịn trước. Còn về phần hắn, hiện tại đắc ý không thôi. Nhân cơ hội này, còn tranh thủ mà ôm chặt đối phương một chút.
Thời gian cứ thế mà trôi, hai người bọn họ vẫn là giữ lấy cái tư thế cũ. Khí của Triệu Hoài, sau ngần ấy thời gian cũng trở nên cạn kiệt. Sắc mặt của hắn ta đã trắng bệch từ bao giờ, tinh thần cũng vì lẽ ấy mà kiệt quệ đi không ít. Hơi thở cũng dần mất nhịp khí tức yếu đi thấy rõ.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.