Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 232: Tin ta
Nghe tới cho về, Cảnh Hoà đã vội vã rời đi. Cho đến khi nghe được 'cường giả' và 'vô dụng' cả người hắn ta đều bất giác khựng lại một nhịp. Bước chân thì trở nên chần chừ, khuôn mặt lộ rõ sự khát khao cháy bỏng. Nhưng hiện thực vẫn còn đó, như bức tường thành ngăn chặn lấy bản thân chạm tới ước mơ vậy.
- Nhưng...
- Hình như, ngươi hơi xem trọng ta thì phải... Ba tháng rút gọn lại còn ba ngày, chuyện này đối với ta mà nói, quá khó rồi!- Cảnh Hoà lúc này, được phen hoang mang thấy rõ.
Triệu Hoài sau khi đ·ánh đ·ập một cách dã man thì trực tiếp đem Cảnh Hoà về phòng của mình, lại toả ra ân cần. Tại đây, hắn ta bắt đầu công cuộc tẩy não của bản thân. Từng bước một, dần khống chế hoàn toàn lấy đối phương.
- Tốt!- Đổi lại, Triệu Hoài nở ra nụ thoả mãn nhưng không kém phần nham hiểm.
- Ta nói ngươi nghe con trai chúng ta ấy, phải có khí chất của một thằng đàn ông thì gái nó mới thích. Ngươi cứ ẻo lả như thế, chúng nó lại khinh cho!- Triệu Hoài mạnh miệng mà nói, khởi đầu cho việc làm xằng làm bậy của hai người bọn họ.
- Là ta, ta nhất định sẽ chọn vế đầu. Trở thành người, ai nấy cũng đều phải kính nể. Để cho những tên đã từng xem thường ta, trả cái giá thật đắc. Đạp bọn họ dưới chân, ngẩng cao đầu mà đi. Cho thế nhân biết rõ ai mới thật sự là thiên tài chân chính!- Nắm bắt được sự do dự trong lòng của Cảnh Hoà, Triệu Hoài liền tiếp tục nói lời hoa mỹ. Thái độ còn là ngạo mạn không ít nhưng không kém phần tự tin.
- Cái đồ khốn nạn này!- DG cũng không kém, ngay lập tức đáp trả.
- Yên tâm đi, dựa theo những gì mà ta điều tra ra được. Với bản tính của hắn ta, nhất định sẽ quay lại. Việc hiện tại ta cần làm, chính là chờ cá cắn câu, e là không bao lâu đâu!- Triệu Hoài mỉm cười nham hiểm, ánh mắt nhìn về phía chân trời xa.
- Tất nhiên là tiến hành huấn luyện lại ngươi rồi. Nhìn ngươi kìa, không có khí chất gì cả. Ta mà là Bích Hạ, cũng chả thèm quen loại người như ngươi, mất mặt c·hết đi được! Như ta này, ngẩng cao đầu mà đi thì c·hết à?- Triệu Hoài bày ra tư thế bặm trợn, mười phần gợi đòn mà bắt đối phương làm theo.
- Tin thì tốt! Ngươi trở về trước đi, dành thời gian để suy nghĩ. Nghĩ thật kĩ, là nên thay đổi bản thân, trở thành cường giả xưng thế. Hay là một tên vô dụng, người đời chán ghét. Nếu như là vế đầu, có thể đến đây gặp ta. Còn nếu như là vế sau, thì cứ sống một cuộc đời như vậy đi!- Triệu Hoài không ngừng dùng lời nói công kích lấy nội tâm của đối phương, miệng thì nở ra nụ cười mười phần thân thiện.
- E hèm, không đùa với ngươi, tránh làm mất thời gian, chúng ta vào thẳng vấn đề chính luôn đi. Ngươi có muốn tìm về hào quang cho bản thân, nở mày nở mặt với bàn dân thiên hạ, trở thành trung tâm của xã hội. Người người yêu mến, gái xinh thì quây quanh, nhiều không kể siết. Như vậy, có muốn hay không hả?- Triệu Hoài mỉm cười mà nói, dáng vẻ thần bí không thôi. Nhưng giọng điệu đó, mười phần mê mẩn.
- Cút mẹ mày đi cái đồ vô dụng!- Triệu Hoài bình thản mà nói, khuôn mặt còn lộ ra nụ cười đầy khoái ý.
- Ngươi chắc chứ?- Triệu Hoài ánh mắt đăm chiêu, nhưng tâm tình thì hài lòng không ít.
- Tin! Ta muốn!- Mắt thấy tình hình không ổn Cảnh Hoà liền hoảng hốt mà nghe theo, bất chấp đúng sai.
- Ngươi còn nhưng một tiếng nữa, có tin là ta đánh ngươi tại đây luôn không, rồi hỏi sao lại xui? Ngươi phải tin ta, cho dù đó có là sai đi chăng nữa, ngươi cũng phải tin ta. Chỉ có như vậy, cuộc đời ngươi mới có sự thay đổi, người đời kính ngưỡng!- Triệu Hoài ra sức tẩy não cùng với đó là những lời mật ngọt. Mục đích chính là để cho Cảnh Hoà hoàn toàn lệ thuộc vào bản thân.
Trời tối, hai người bọn họ đi lang thang ngoài đường. Triệu Hoài thì nét mặt bình thản mà không ngừng đưa mắt nhìn về xung quanh, như thể là đang tìm kiếm thứ gì đó. Còn Cảnh Hoà một mặt ngơ ngác, khó mà hiểu được chuyện gì đang xảy ra.
- Ta lấy gì tin ngươi?- Bước tới cửa, Cảnh Hoà đầu không ngoảnh lại, liền buông lời chất vấn. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Nhìn ngươi kìa, không có ý chí nam nhi gì cả. Ta đã nói rồi, phải có tự tin thì mới có thành công. Chán ngươi thật sự, chưa gì hết đã thấy khó là lui, làm sao mà nên người cho được? Ngươi muốn khinh người ta hay là bị người ta khinh đây?- Triệu Hoài không ngừng nói lời kích đểu đối phương, nhằm khơi dậy ý chí trong lòng Cảnh Hoà.
- Cho dù có gian khổ hay là khó khăn cản bước, thậm chí có thể m·ất m·ạng. Ngươi vẫn muốn?- Triệu Hoài trầm giọng mà nói, thái độ liền trở nên nghiêm túc hơn.
Chương 232: Tin ta (đọc tại Qidian-VP.com)
- Cho dù thử thách có là gì đi chăng nữa, ta nhất định sẽ vượt qua!- Cảnh Hoà hùng hồn mà nói, vẻ mặt quyết tâm không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- A, có điều này ta quên nói với ngươi!- Triệu Hoài bất ngờ lên tiếng, vẫn là cái dáng vẻ điềm tĩnh đó.
- Ngươi mà không làm theo, mới là có sao đấy. Bây giờ thì tập làm quen trước đi, sau này có gì còn bớt bỡ ngỡ, con ông cháu cha mà sợ gì! Khẹt, phụt!- Triệu Hoài thái độ lồi lõm không thôi, tiện thể mà phun nước bọt tùm lum ra đường. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Lại là báng bổ thần thánh nữa à? Hazz!- Triệu Hoài giơ cao nắm đấm của mình lên, khuôn mặt thì ngán ngẫm định tẩm quất đối phương, thở dài từng tiếng ngao ngán.
Nghe được lời đó, Cảnh Hoà cứ thế mà đi, không chút do dự. Chỉ còn Triệu Hoài nơi đây, miệng cười đầy ẩn ý. Sự việc có thành hay không, thì phải xem tâm ý đối phương như thế nào. Chuyện hắn ta có thể làm vào lúc này, chính là ngồi chờ kết quả.
Nhìn về một màn này, Cảnh Hoà mặc dù trong lòng không muốn nhưng vẫn bắt chước làm theo. Thấy bộ dạng không sợ trời không sợ đất của đối phương, nội tâm hắn ta liền sinh ra sự ngưỡng mộ không ít.
- Ta nghĩ kĩ rồi, ta muốn thay đổi. Ta không muốn sống như vậy nữa, ta muốn thay đổi. Trở thành người, ai nấy cũng đều phải kính nể!- Cảnh Hoà mạnh miệng mà nói, khí thế phải nói là dâng cao ngút trời.
- E hèm, trước tiên muốn thành công trong một việc nào đó, bản thân phải có tự tin trước đã. Bây giờ ta sẽ huấn luyện sự gan dạ cũng như nâng tầm khí chất của ngươi lên một tầm cao mới. Việc này vốn dĩ là cần ba tháng để hoàn thành nhưng vì vài nguyên do. Thời gian có hạn, liền rút gọn lại còn ba ngày!- Triệu Hoài ôn tồn mà nói, vẻ mặt thì lộ ra một tia nham hiểm.
- Sao... Nghe giống đa cấp thế? Lừa người à?- Nghe được lời ấy, Cảnh Hoà không khỏi hoài nghi trong lòng.
- Làm như vậy... Không sao chứ?- Cảnh Hoà gượng gạo mà bắt chước, mơ hồ cảm thấy cơ thể dường như có chút dễ chịu.
- Ngươi còn lựa chọn nào khác nữa sao? Tin ta, thay đổi cả cuộc đời. Không thì, cứ thế mà sống. Chẳng ai mất gì!- Triệu Hoài khẳng khái mà nói, không chút bận tâm.
- Ngươi đưa chúng ta đi đâu thế?- Cảnh Hoà nghi hoặc mà hỏi, bộ dáng còn là có chút khúm núm. (đọc tại Qidian-VP.com)
Đang lúc bọn họ cãi nhau hăng say, thì bóng dáng có phần quen thuộc kia xuất hiện, Cảnh Hoà. Trên mặt hắn ta, là tràn đầy quyết tâm, ý chí bừng bừng như lửa ban trưa. Sau một hồi đắn đo suy nghĩ, đây chính là quyết định của bản thân.
- Chuyện gì?
- Chắc!- Cảnh Hoà khẳng khái mà nói, không chút do dự.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.