Qidian-VP truyện chữ, truyện convert hay dịch chuẩn nhất, đọc truyện online, tiên hiệp, huyền huyễn

Chương 27: Kinh doanh

Mục Lục

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Kinh doanh


- Mắc thì có mắc thật, nhưng... Ta ăn, dù sao cũng đói rồi. Không ăn thì quá để bản thân chịu thiệt, mắc thì có sao chứ?- Người mà Triệu Hoài cài vào đáp lời, mục đích chính là dẫn dụ đám đông.

- Trả tiền gì chứ, đều là người nhà cả. Cứ cầm lấy!- Triệu Hoài ân cần mà nói, nhẹ nhàng mỉm cười đầy thiện ý.

- Xe này xuất hiện từ lúc nào thế, không phải ban sáng chỗ này vẫn trống sao? Nhưng mà ai lại điên đến nổi bán ở ngoại ô không người đến thế này?- Một người bất ngờ lên tiếng, sự nghi hoặc đều thể hiện hết trên khuôn mặt.

- Ở đó mà nói ít thôi, nướng cánh gà nhanh lên! Khách hàng hối kia kìa!- Triệu Hoài lớn tiếng thúc giục, ra sức mà đì đối phương.

Sáng hôm sau, khi mà mọi người đều tất bật cho huấn luyện lần này. Triệu Hoài thì khác, từ tốn hơn nhiều. Hắn vẫn còn ngáy ngủ, chưa có ý định rời đi. Dù sao bản thân cũng làm bia đỡ đ·ạ·n, không gì là phải gấp gáp cả.

Mặc dù không muốn, nhưng Triệu Hoài vẫn phải đưa. Trước khi rời đi, Bích Hạ còn không quên trêu ngươi đối phương. Hắn ta ngoài nuốt ngược cục tức vào trong thì cũng thể làm được gì.

- Không! Chúng ta không cần phải đi săn!- Triệu Hoài thản nhiên mà nói, không chút bận tâm.

- Ngươi mà còn nhìn, thì cặp mắt thật sự sẽ rớt ra đó!- Triệu Hoài phía sau lên tiếng.

- Kinh doanh? Ở đây thì kinh doanh được gì?- Thanh Đạt nhăn mặt, càng là ngờ vực.

- Vậy thì cảm ơn bạn học, tạm biệt!- Nói rồi, cô ta rời đi.

- Cách gì? Đừng nói với ta, thay vì b·ị c·ướp, ngươi lựa chọn đi c·ướp đấy!- Thanh Đạt nghi hoặc trong lòng, m·ưu đ·ồ chuyện xấu.

- Cho 2 phần!- Cô ta cất giọng, đôi phần ngọt ngào.

- Anh cũng chỉ là người làm công, em xem ông chủ kìa!- Chỉ sang Thanh Đạt- Vừa ích kỉ, vừa hẹp hòi không ai ăn được của hắn một đồng nào đâu. Bất quá thì anh giảm cho em một nửa!- Triệu Hoài mỉm cười thân thiện, nhưng không kém phần gian xảo. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Tiểu tiết ấy mà, ngươi quan tâm làm gì. Bất quá cho ngươi thu tiền, thế nào?- Triệu Hoài nhẹ giọng mà nói, vỗ về đối phương, không thì lại không có cám mà ăn.

- Anh trai này, không biết có thể tặng em một phần hay không? Dù sao thì người ta cũng vất vả cả ngày mới được 15 điểm!- Một cô gái xinh đẹp bất ngờ xuất hiện, nhỏ giọng mà nói.

- Nhưng, như vậy không ổn lắm đâu?- Liên Hoa tiếp tục nói lời chối từ, ánh mắt ngại ngùng lộ rõ.

Bọn họ đi rèn luyện lần này, đa phần đều là ăn lương khô. Nay lại có món ngon trước mắt, khó mà kiềm lòng. Dưới sự hô hào hưởng ứng của đám đông. Rất nhanh, một hàng dài đã được thành lập.

- Nói như vậy còn được, lần này tạm tha cho ngươi vậy!- Thanh Đạt khoái ý, cười như được mùa. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ta nhớ không lầm, xe này ta mua, đồ ăn cũng là ta ra tiền. Sao nhìn ngươi thì giống ông chủ, còn ta thì như thằng ở đợ vậy?- Thanh Đạt nhíu mày, sắc mặt không khỏi khó coi.

Liên Hoa rời đi, một cô gái xinh đẹp khác xuất hiện. Mái tóc màu vàng bồng bềnh trong gió, càng là làm cho vẻ đẹp của cô ta thêm phần rạng rỡ. Đôi mắt ấy, như viên hồng ngọc vừa kiêu sa mà vừa quý phái. Khuôn mặt tựa như búp bê, mang vẻ đẹp trời Tây. Thân hình mảnh khảnh, dáng người hoàn hảo. Sự xinh đẹp này, khó mà diễn tả thành lời.

- Bạn học à, không được đâu. Hay là để mình trả tiền!- Liên Hoa ấp úng mà lên tiếng, vẻ mặt còn là có chút khó xử.

Triệu Hoài ngay lập tức quay sang cô gái, nhẹ nhàng mà lên tiếng: 'Đây của em, một phần tặng, một phần bán! Nhưng tính giá thì hai phần!'

Triệu Hoài, Thanh Đạt bất ngờ xuất hiện trong xe bán đồ ăn. Hai người bọn họ tay chân liên tục, không ngừng đảo đều cánh gà, thêm một chút gia vị. Mùi thơm bỗng nhiên tăng lên mấy phần.

- Đúng vậy, cả ngày vất vả. Không tẩm bổ một chút thì quá là có lỗi với chính mình!- Người khác thấy thế cũng lên tiếng đồng tình, bầu không khí liền trở nên náo nhiệt bội phần.

Lượng người mua tấp nập, hai người bọn họ liên tay liên chân mà bán. Trong đám đông đó, tất nhiên là có cả Nhược Tuyết, nhìn thấy nàng, Triệu Hoài liền cẩn thận mà đưa một phần đặc biệt cho cô ta.

- Ngươi quên sự kiện hôm qua rồi à? Bọn họ đều chú ý đến ta. Ta thì đi săn, bọn họ ngược lại săn ta. Ta mà đi lẻ, thế nào cũng b·ị b·ắt. Chuyện làm mồi như thế, ngu mới làm. Vì tính chất an toàn, ta đã suy nghĩ ra cách khác, vừa nhẹ nhàng, vừa có điểm!- Lời này nói ra, Triệu Hoài đã tính toán thiệt hơn từ lâu.

- Cái đó thì ta không biết, nhưng ta biết lúc nãy ngươi đánh ta hơi bị mạnh tay đấy. Lại đây để ta đánh cái nào!- Triệu Hoài cầm chắc cây gậy trong tay, hung hăng mà xông tới.

- Em xem, giảm phân nửa cho người đẹp như em, thế nào?- Triệu Hoài nhỏ giọng mà nói.

- Giảm gì chứ, phải tặng. Tặng cho ta, em gái đẹp như thế này, mà người còn muốn lấy tiền. Có lương tâm không vậy...- Lời Thanh Đạt chưa nói hết, đã bị Triệu Hoài đấm ngã.

- Wa, cực phẩm gì đây. Thanh Đạt, đốt phong long!- Triệu Hoài nhìn đến ngơ ngác, nghi ngờ nhân sinh.

Chương 27: Kinh doanh

- Ta thật sự không ngờ, có một ngày bản thân phải đi bán cánh gà nướng. Đúng là vận đổi sao dời!- Tiếng Thanh Đạt than thở, nhưng vẻ mặt vẫn là có chút vui vẻ.

Sau đó thì thân thiện mà quay sang nói với cô gái:' Đừng nghe thằng bạn anh nó nói, hai phần đều là tặng em!' Thấy cô ta cứ nhìn chằm chằm vào cây gậy trong tay, Thanh Đạt liền vội cất đi.

- Không cần nhiều lời nữa. Đi theo ta, ta dắt ngươi làm giàu!- Triệu Hoài khẳng khái mà nói, tràn đầy tự tin.

Lớp trưởng xuất hiện, cũng giống như Nhược Tuyết. Triệu Hoài tất nhiên vẫn là chuẩn bị một phần đặc biệt cho nàng, ban đầu Liên Hoa không muốn nhận. Nhưng dưới sự kiên quyết của Triệu Hoài, cô ta e dè mà nhận lấy.

- Xem cái đức hạnh của ngươi kìa, toàn suy nghĩ chuyện gì đâu không. Ngươi biết không, phi thương bất phú. Chúng ta đương nhiên là làm kinh doanh rồi!- Triệu Hoài nhẹ mỉm cười, đắc ý không thôi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Hoài chưa kịp đáp lời, đã bị Thanh Đạt đẩy sang một bên. Tên đó nhanh như một cơn gió, lập tức hoàn thành. Chưa kịp đưa thì một tiếng 'boong' phát ra. Triệu Hoài dùng một cây gậy sắt trực tiếp đánh ngất Thanh Đạt.

- Wa, ngươi không nhìn lại mình, còn muốn ta giảm giá. Có tin ta là lấy ngươi gấp đôi hay không hả?- Hắn ta lớn tiếng mà nói, b·iểu t·ình chê bài.

- Cái đồ c·hết tiệt này, dám giành gái với ta!- Triệu Hoài nói nhỏ, ánh mắt căm phẫn không ít.

- Đi săn thôi, ngươi mà đến trễ. Ngay cả cộng lông cũng không còn!- Thanh Đạt ra sức mà hối thúc, đổi lại là sự thờ ơ của đối phương.

- 15 điểm một phần! Một con Chuột Đồng Đen cấp 1 mới chỉ ba điểm. Các ngươi liền mở miệng là 15 điểm một phần, sao không đi ăn c·ướp đi?- Một người nhăn mặt, nói lời phàn nàn.

- Không cho thì thôi, cần gì nặng lời với người ta như vậy, hu hu!- Nói rồi, đối phương khóc lóc mà rời đi.

- Ngươi thì hiểu cái gì? Trần Thị Thu, có một người anh trai song sinh tên là Trần Văn Thành. Hai người bọn họ có thực lực mạnh nhất lớp A, là đối thủ nặng kí lần này, thực lực cấp 2 sơ cấp. Ta đây là quan sát đối thủ, biết người biết ta, trăm trận trăm thắng, ngươi hiểu không?- Thanh Đạt đắc ý mà nói, khoé miệng còn nở ra nụ cười khoái chí.

- Cứ coi như lần trước, cậu giúp đỡ mình, lần này mình báo đáp lại là được!- Triệu Hoài nhỏ giọng mà nói, vẻ mặt trìu mến không thôi.

- Nhưng mà phải công nhận, mùi đồ ăn này thơm thật đấy. Không biết mùi vị ra sao đây?- Một người khác tiếp lời, vẻ mặt đôi phần thích thú.

- Cầm lấy đi, đây là ta chuẩn bị riêng cho nàng đó, không cần trả tiền!- Triệu Hoài nhẹ giọng mà nói với Nhược Tuyết. Xoay người sang Bích Hạ, lạnh giọng mà nói- Còn cô, muốn ăn thì trả gấp đôi!

Liên Hoa mơ hồ nhớ lại cảnh tượng Triệu Hoài trong lều của mình. Khuôn mặt bất giác đỏ ửng lên, không nói lời nào. Nàng cầm lấy túi đồ ăn mà rời đi, miệng thầm nói: 'Cảm ơn!'

- Anh đẹp trai, có thể nào giảm phân nửa cho em hay không?- Một thằng đực rựa to cao bất ngờ lên tiếng, dọa cho Triệu Hoài được phen sợ hãi. (đọc tại Qidian-VP.com)

Triệu Hoài mới lờ mờ tỉnh dậy, miệng còn lầm bầm phàn nàn: 'Gấp cái gì? Để ta ngủ một chút nữa đi!' Thế là không còn cách nào khác, Thanh Đạt đành cưỡng chế, ép buộc hắn ta thức dậy.

- Ngươi tưởng ta cần à? Nhược Tuyết!- Bích Hạ nhìn sang Nhược Tuyết với ánh mắt trìu mến, còn là bày ra dáng vẻ đáng thương mà lay người đối phương.

- Tại sao?- Thanh Đạt nhíu mày, không khỏi khó hiểu. (đọc tại Qidian-VP.com)

- Ê, cái chuyện nhỏ đó, chúng ta bỏ qua không được sao?- Cũng mai là Thanh Đạt nhanh chân mà chạy, không thì lại no đòn.

- Cánh gà nướng đây, vừa thổi vừa ăn. Một phần gà nướng tặng kèm nước ngọt giá chỉ 15 điểm đây!- Tiếng Triệu Hoài rao bán, nhiệt tình niềm nở không thôi.

Đêm tối, mọi người đều trở về sau một ngày đi săn mệt mỏi. Bọn họ ai nấy cũng đều ể oải, xem như là vất vả không ít. Có người vui mừng, cũng có người ủ rũ. Xem ra là thu hoạch không giống nhau rồi đây.

Thanh Đạt lúc này, đã ở phía sau phục kích đối phương. Thẳng tay một gậy đập xuống thật mạnh, Triệu Hoài trực tiếp gục luôn.

Thoạt thiên, từ đâu bay tới một hương thơm ngào ngạt của mùi thịt nướng. Khiến cho bọn họ, những người mới vừa lao động mệt mỏi, thèm khát không thôi. Lần theo hương thơm mà đến, chính là một xe bán cánh gà nướng.

- Được rồi, cho ta thêm một phần!- Nhược Tuyết nhẹ nhàng mà cất giọng.

Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.

Chương 27: Kinh doanh