Long Cơ Chiến Hồn
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 51: Trâu Đỏ Sừng Đen
- Anh, anh không sao chứ?- Thị Thu quan tâm mà hỏi, ánh mắt không khỏi chua xót.
- Muộn rồi, lần sau chúng ta tiếp tục chơi!- Triệu Hoài nhẹ cười, đắc ý mà nói.
- Chỉ là một chút thương tích, không đáng nhắc tới. Chuyện trước mắt vẫn là giải quyết con yêu thú này, đó mới là vấn đề mà chúng ta cần phải quan tâm!- Văn Thành từ tốn mà nói, khí thế kiên định không ít.
Đám người Văn Thành, Thanh Hằng, Thị Thu tức giận không thôi. Vất vả lâu đến như vậy, cuối cùng lại để đối phương chạy mất, hận không thể tả. Đưa mắt nhìn tới chính là Trâu Đỏ Sừng Đen trước mặt. Liền tập hợp người lại, vây công yêu thú, trút hận lên người nó.
- Không ngờ kế hoạch mà chúng ta dày công sắp xếp, lại hoá hư vô như thế này. Tất cả đều tại con trâu đỏ c·hết tiệt đó!- Trần Khánh bức xúc mà nói, thương tích đầy mình.
Thanh Hằng cũng ra tay hỗ trợ, thi triển kĩ năng: Nguyệt quang tử cực kiếm pháp của mình. Gây ra vô số v·ết t·hương trên người Trâu Đỏ Sừng Đen, nhưng cô ta làm như vậy lại càng khiến cho nó trở nên điên tiết hơn. (đọc tại Qidian-VP.com)
( Đã nói đến mức độ như vậy, các ngươi lại còn chưa chịu tha cho ta. Không biết thù oán đến mức nào, mới có thể làm ra loại chuyện này?) Triệu Hoài ngoài việc buông lời cảm thán, cũng chẳng biết làm gì hơn.
Văn Thành tiếp cận t·ấn c·ông, di chuyển nhẹ nhàng sang bên trái Trâu Đỏ Sừng Đen. Phóng ra phi đao, đao ấy sắc bén, nữa đao đã cắm chặt vào thân trâu. Nó rống lên một tiếng đầy đau đớn, hướng đến đối phương mà húc mạnh. Hắn ta liền lùi người về sau, giữ lấy khoảng cách, yêu thú không sao t·ấn c·ông trúng được.
Mắt thấy không thể ở lại đây lâu, không thì cái mạng này khó mà giữ được. Trước sự ngỡ ngàng của tất cả mọi người, Triệu Hoài lấy ra Phích lịch hoả pháo. Chơi như thế là đủ rồi, giữ mạng mới là quan trọng.
Theo đó là đoàn người trở về, lần này ra quân, thương thế hơn nửa. Nhưng cũng không tính uổng công, ít nhất là đem hai tên ác tặc kia, t·rừng t·rị qua một lượt. Đổi lại là cái giá phải trả, cũng quá là đắc rồi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Không sao, có lẽ cần tịnh dưỡng vài ngày. Ta cũng không ngờ tới, mọi chuyện lại thành ra thế này. Nhưng ít nhất, vẫn là giáo huấn hai tên đó một chút, như vậy cũng không uổng chuyến đi lần này!- Văn Thành đáp lời, tự mình an ủi lấy mình.
Trâu Đỏ Sừng Đen giờ đây, tức giận khôn nguôi. Di dời ánh mắt, liền đem Thị Thu làm con mồi của mình một hơi chạy tới. Văn Thành thấy vậy, ngay lập tức phóng ra vô số phi đao, nhằm ngăn chặn lấy nó. Lại thêm Trần Khánh dùng gậy sắt đánh mạnh vào chân, kết hợp với từng đòn công kích của Thanh Hằng, yêu thú cứ thế mà đổ gục xuống.
Nghe được lời này, Trâu Đỏ Sừng Đen càng là điên tiết hơn. Hai mắt phát đỏ, tốc độ tăng lên đáng kể. Dí ngay sát sau lưng Triệu Hoài, ép hắn ta phải dùng đến tốc độ tối đa. Mới có thể miễn cưỡng dẫn trước nó một đoạn, không thì mềm mình.
- Yêu thú trước mắt, các ngươi lại vì tư thù cá nhân mà ra tay hãm hại đồng học. Đây là cái chân lí mà các ngươi theo đuổi à? Ta nhổ!- Triệu Hoài ngay lập tức đáp trả, giọng điệu khinh bỉ không ít.
Đáng tiếc, hắn cũng không phải là đối thủ, cứ thế mà bị nó húc cho tới thương nặng. Trâu Đỏ Sừng Đen liền rống lên vài tiếng lớn tiếp tục thị uy, biểu thị sức mạnh của bản thân. Đám người bọn họ giờ đây, không khỏi thê thảm.
- Ngăn hắn ta lại, đừng để hắn ta rời đi!- Văn Thành thấy thế, liền hét lớn báo hiệu. (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn về kẻ thù từ hai phía, Triệu Hoài thở dài một hơi, đưa mắt quan sát tình hình. Hắn ta đây là đang suy nghĩ tìm cách thoát thân nhưng đáng tiếc trước mắt thì vô vọng thoát khỏi, phía sau thì nguy hiểm khôn lường, đường nào cũng c·hết.
- Được rồi, mọi người thương thế đều nặng. Chúng ta trở về trước thôi, còn về chuyện này. Chỉ trách hai tên đó quá cao số, không trách chúng ta được!- Thanh Hằng đứng ra an ủi mọi người, ổn định thế cục.
Văn Thành tức giận, liền cho người vây g·iết yêu thú. Cả đám người xông lên, nhưng đều không phải là đối thủ của nó. Liền bị húc bay lên cao, sau đó giẫm đạp dưới chân. Đem toàn bộ kẻ thù, đánh đến mức không có khả năng chống trả.
Còn về Thanh Đạt, hắn ta sớm đã t·ẩu t·hoát từ lâu. Triệu Hoài bản thân cũng muốn rời đi, ngặt nỗi lại bị bọn họ giữ chân ở lại. Phía trước là đám người vây chặn, phía sau là yêu thú truy đuổi, không sao thoát thân cho được.
- Vây bắt cả hai, đừng để kẻ nào trốn thoát!- Văn Thành thấy thế, liền thay đổi mệnh lệnh nhưng nhất quyết không để đối phương rời đi dễ dàng.
Một lần nữa, cả hai cùng nhau đọ sức. Triệu Hoài phải nghiến răng nghiến lợi, mới có thể tạm thời áp chế được nó. Nhưng chưa được bao lâu, hắn ta đã bị Trâu Đỏ Sừng Đen húc văng ra xa. Yêu thú liền kêu lên từng tiếng đầy khoái chí, cuối cùng cũng xem như báo được thù.
- Vây hắn ta lại, đừng để tên đó trốn thoát!- Thanh Hằng hạ lệnh, sắc mặt còn là có chút khó coi.
Đám người bọn họ, dưới sự chỉ huy của Thị Thu, Thanh Hằng. Tạo thành một vòng tròn lớn, bao vây lấy Triệu Hoài cùng với Trâu Đỏ Sừng Đen phía trong. Cả hai muốn thoát ra, đều b·ị đ·ánh bật trở lại.
- Không sao chứ, Văn Thành?- Thanh Hằng lên tiếng, hướng đối phương mà hỏi. (đọc tại Qidian-VP.com)
- Hừa hừa!- Ngay lập tức, nó rống lên từng tiếng lớn, như thể thị uy với những người xung quanh. Bọn họ đôi phần sợ hãi, bất giác mà lùi về sau mấy bước.
Hắn ta nhanh tay, ném mạnh Phích lịch hoả pháo xuống đất. Một làn khói đỏ bất chợt xuất hiện, đám người bọn họ vội lao vào t·ấn c·ông. Khi mà làn khói đỏ biến mất, cũng là lúc Triệu Hoài theo đó rời đi.
Nhưng bọn họ cũng không khá khẩm hơn là mấy, b·ị t·hương quá nửa số người, không kể nặng nhẹ. Hai bên liên tục giao chiến đã kéo dài hồi lâu, trận chiến này cũng dần đi đến hồi kết. Người thắng kẻ thua, điều nằm ở một khoảnh khắc.
Trâu Đỏ Sừng Đen sau khi chạy trốn, liền tìm đến một hang động. Thương tích trên người nó thì nhiều vô số kể, so với đám người kia mà nói cũng không khá khẩm hơn bao. Theo sau đó là một bóng mình, cả hai cùng nhau biến mất vào màn đêm.
Văn Thành thấy thế, lập tức tiên phong t·ấn c·ông. Một chưởng tung ra, đánh trực diện vào đầu yêu thú. Hai bên cùng nhau đọ sức, hắn ta lại không ngừng bị ép lùi về sau. Không ngờ thực lực của nó, còn mạnh hơn bản thân tưởng tượng rất nhiều.
Triệu Hoài dựa vào Trâu Đỏ Sừng Đen, thành công càn quét đội hình đối phương. Khiến cho bọn họ loạn đến gà bay c·h·ó chạy, không một ai được yên ổn. Tình hình trong phút chốc, hỗn loạn không thôi.
Trần Khánh đắc ý tới gần, lại lộ ra sơ hở. Trâu Đỏ Sừng Đen liền đá mạnh về sau, đem hắn ta đá văng đi nơi khác. Nó từ từ đứng dậy, rống lên một tiếng dài đầy đau đớn. Sau đó ra sức mà đột phá vòng vây, tìm đường bỏ chạy. Có vài người muốn tiến lên ngăn cản nhưng điều bị khí thế của nó ép lui. Thị Thu muốn tiến hành truy đuổi nhưng bị Văn Thành cản lại.
Cả đám người bọn họ, lập tức bao vây lấy Trâu Đỏ Sừng Đen. Từng người từng người liên tiếp thay nhau t·ấn c·ông không ngừng, đem sức lực của yêu thú cứ thế mà tiêu hao dần. Rất nhanh, thể lực của nó đã có dấu hiệu cạn kiệt, miệng bắt đầu thở dốc. (đọc tại Qidian-VP.com)
Hắn nhớ lại bản thân cũng chưa từng làm qua chuyện gì quá đáng. Chỉ là c·ướp c·ủa đánh người, hay rình con gái tắm, còn dạy dỗ không ít đồng học. Quả thật là chưa từng gây ra chuyện gì khiến cho người khác có ác cảm, không hiểu tại sao đám người đó cứ thích ghi thù với mình. Đúng là khó hiểu thật sự.
- Không sao! Chỉ là chút thương nhỏ, ta vẫn còn trụ được!- Văn Thành nhẹ giọng mà đáp, nhưng sắc mặt cũng chẳng khá khẩm là bao.
Ngược lại là Trâu Đỏ Sừng Đen không một chút nao núng. Hít lấy một hơi mạnh, rống lên một tiếng dài. Nó liên tục dậm chân xuống đất, lấy đà rồi xông tới. Cặp sừng trâu vừa to vừa nhọn kia, hướng thẳng Triệu Hoài mà đến.
Trâu Đỏ Sừng Đen rống lớn một tiếng, liền đem Văn Thành hất bay. Sau đó quay sang Thanh Hằng, lấy đà vài cái rồi húc mạnh. Trần Khánh lúc này mới xuất hiện, lập tức ứng cứu, đứng chặn trước mặt cô ta.
- Không cần đuổi theo, chúng ta còn tiếp tục dồn nó vào đường cùng. Không biết nó sẽ làm ra loại chuyện gì? Vẫn nên là trị thương trước cho bản thân thì hơn!- Văn Thành cất tiếng, sắc mặt còn là có chút khó coi.
Chương 51: Trâu Đỏ Sừng Đen
- Không lí nào, ban nãy nó đâu có mạnh như vậy, đây rõ ràng là thay đổi một trời một vực. Trong khoảng thời gian ngắn như thế, làm sao có thể? Lẽ nào còn có bí mật, có cơ hội nhất định phải tìm hiểu mới được!- Triệu Hoài lom khom đứng dậy, miệng còn là chảy ra không ít máu tươi.
- Rượt theo ta làm cái quái gì không biết nữa? Ta nhớ không lầm, chúng ta làm gì có thù oán với nhau!- Triệu Hoài hét lớn, nhưng không quên ra sức mà chạy.
- Đúng vậy, vì ngày hôm nay mà chúng ta bỏ ra không ít công sức. Cuối cùng lại để hai tên ác tặc đó trốn thoát, tức c·hết ta mà!- Quần chúng lên tiếng, càng là phẫn nộ bội phần.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.