Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Chương 84: Nam Tiến Thành
Chiếu theo những gì hai người đàn ông kia nói từ trước, sau khi nghỉ chân một đêm tại nửa cuối của hoang mạc, thì bọn họ chỉ cần đi thêm khoảng vài dặm đường nữa, là sẽ đến được Nam Tiến Thành.
Cũng vì lẽ đó, một nhóm ba người bọn họ chỉ chợp mắt đôi chút, sau khi chỉnh đốn lại hành lý, ba người tiếp tục lên đường khi trời còn chưa tờ mờ sáng.
Mặc dù đã được nửa ngày làm quen, nhưng đôi bên vẫn luôn giữ cái tâm đề phòng lẫn nhau. Một bên lo sợ bản thân sẽ bị lừa, còn một bên đồng dạng lo sợ cả hai sẽ bị người kia dùng lực đánh g·iết. Bất quá như vậy cũng là chuyện tốt, đôi bên luôn mang cái tâm dè chừng với nhau như vậy, khiến cho một nhóm ba người luôn giữ được hòa khí, chỉ chú tâm vào mục tiêu đi đường mà không hề suy nghĩ đến tâm cơ nào khác.
***
"Nam Tiến Thành." Vĩ Phàm đột nhiên lẩm nhẩm trong miệng, trong khi bọn hắn từ lâu đã đặt chân đến phạm vi bên ngoài của Nam Tiến Thành.
Trước mắt hắn giờ đây, hiện ra phía trước chính là tường thành gạch trắng cao tận mười mét, xây dựng hoàn toàn từ vật liệu là những tảng đá vôi, được liên kết với nhau bằng một loại chất liệu kết dính, tương tự như là chất liệu xi măng trắng ở cái thời kỳ hiện đại vậy.
Mà lúc này nhìn tường thành cao lớn, đồng thời hoành tráng che kín cái ánh nhìn từ bên ngoài vào tận bên trong như thế này, điều này cũng đủ để Vĩ Phàm một phần phán đoán về cái căn cơ và sự trù phú của Nam Tiến Thành.
Thật sự là nó khủng bố như thế nào.
Tất nhiên, không chỉ là mỗi tường thành hoành tráng, mà đến ngay cả cổng lớn ra vào đồng dạng cũng là mang một phần tư vị không hề kém cạnh. Phần cổng được thiết kế theo kiến trúc có cả mái vòm lợp ngói đỏ, phía trên là một bảng hiệu chữ vàng ghi rõ ba ký tự "Nam Tiến Thành" to đùng. Và không nói đâu xa, đến ngay cả cánh cửa thành liền kề cũng là được phủ lấy một lớp sơn đỏ sáng bóng, chiều cao bằng phân nửa của tường thành, dòng người lại đông đúc ra vào không ngớt; phàm nhân có, tu tiên giả phi hành trên không trung cũng là có; thực sự là hoành tá tràng nếu ta nhìn vào tổng thể.
Quả thực là sáng chói khiến người ta không thể nhìn lâu, dưới cái nắng của vùng hoang mạc cằn cỗi phía sau.
"Òa, nhìn Nam Tiến Thành này mà xem! Ngoài phàm nhân lác đác vài người, còn là có cả phi hành tu tiên giả, thật sự còn hơn Hà Vân Thành ta từng đến. Gấp bốn lần quy mô luôn ấy chứ."
Vĩ Phàm có lời khen thưởng đối với Nam Tiến Thành này, quy mô kỳ thực là rất phát triển.
Sau khi một mình đi đến thế giới tu tiên, đây là lần thứ hai hắn đến thăm một tòa thành. Điều này đã một phần giúp hắn hiểu rõ hơn là, dù đều là tòa thành thì mỗi nơi vẫn sẽ có điểm khác nhau, có thành nhỏ thì đồng dạng cũng sẽ có thành lớn và lớn hơn.
Dẫu sao sự cường đại - lớn mạnh của một tòa thành, hay nói xa hơn là một tông môn, phần lớn chính là dựa vào người đứng đầu. Người trú ngụ bên trong bất phàm, tựa hồ dù có ngồi một chỗ không làm gì thì cái tổng thể cũng sẽ phát triển lớn mạnh. Ở một thế giới cưỡng cầu sự cường đại này, việc nhiều người tụ tập đi theo kẻ mạnh đã là lẽ thường, cho nên một tòa thành được tiếp quản bởi một thế lực phía sau nhờ đó mà phát triển lớn mạnh cũng là điều đương nhiên.
"Vĩ Phàm huynh, thời gian còn nhiều, chi bằng chúng ta vào bên trong tham quan mấy vòng tìm hiểu trước một vài thông tin. Thật sự không dấu gì huynh, cả hai người bọn ta cũng là lần thứ hai mới đến nơi này." Được một lúc ba người đều chung một ánh mắt ngưỡng mộ nhìn, A Bảo nhất thời quay sang Vĩ Phàm, thành thật lên tiếng.
Đương nhiên, Vĩ Phàm theo sau không hề do dự mà liền gật đầu, tiếp đó là cùng với A Bảo và A Đinh tiến vào bên trong thành xem thử. Mà trước khi vào được bên trong, việc đầu tiên cả ba đều phải làm là phải bỏ ra ít đồng bạc lẻ, cơ hồ trước tiên là trả một ít lộ phí mới thật sự được gác cổng cho qua.
Vì đây là tòa thành được Huyền Cực Tông tiếp quản, nên người ra vào tại đây đều là phải bỏ ra một ít tiền làm lộ phí, xem như là giấy thông hành ra vào nơi này. Và không riêng gì mỗi Nam Tiến Thành, mà hơn phân nửa những tòa thành lớn nhỏ do Huyền Cực Tông tiếp quản đều có chung một cái quy định như vậy. u cũng là để bọn họ thu về một lượng lớn tiền bạc cho vào ngân sách của tông môn.
Một lát sau, cả ba đã vào đến bên trong, mà Vĩ Phàm lúc này liền một lần nữa phải choáng ngợp với cái cảnh tượng ở nơi này.
Chỉ mới nhìn sơ qua, nơi này quả thực rất khác biệt với Hà Vân Thành hắn đã từng đến.
Nơi này rộng khắp, ước chừng chứa đến hơn vạn nhân khẩu đều là người ở. Xung quanh là dòng người tấp nập qua lại trên đường lớn, xa xa đồng thời là to to nhỏ nhỏ những tòa nhà nối liền nhau, những kiến trúc cổ kính lợp ngói đỏ nguy nga, tráng lệ. Chưa kể, ở đây còn là buôn bán đủ thứ trên đời mà hắn chưa từng thấy qua, nào là cửa hàng đan dược, cửa hàng pháp bảo - pháp khí, ngay cả công pháp ấn chú các loại đều nằm bình thường ngay trên phố.
Nhìn cảnh người người hoạt động, quả thật nơi đây mới đích xác là nơi đầu tiên cho hắn cảm giác của một cái thế giới tu tiên.
Nếu đem so sánh giữa Hà Vân Thành và Nam Tiến Thành, kỳ thực là khác biệt một trời một vực!
Theo đó, Vĩ Phàm vào tới liền cùng với A Bảo và A Đinh đi thăm thú qua từng ngõ ngách, tiếp sau là dừng chân trước một tòa tháp cao, nằm chính giữa phạm vi trong tòa thành. Tòa tháp cao này được xây dựng theo hình lục giác và cao sáu tầng, khác biệt với những tòa kiến trúc còn lại là phần ngói có màu rêu phong, phía trên lại uy nghiêm ghi rõ hai chữ nổi là "Tụ Các".
Cơ hồ điểm này là nơi nổi bật nhất trong cả cái thành thị to lớn này.
Mà đồng dạng theo những gì A Bảo nhóm người giảng thuật, nơi đây là một chi nhánh nhỏ của Huyền Cực Tông lập nên, cũng là địa điểm tập trung của các tu tiên giả chưa có bang phái. Hơn nữa bên trong còn là nơi để ghi danh ứng tuyển, cũng là địa điểm để nhóm người diễn ra tỉ thí tranh cử với nhau, giành lấy một cái cơ hội gia nhập Huyền Cực Tông. Mục đích nhóm người A Bảo đến đây tựa hồ liền là như vậy.
Tuy nhiên, ngay khi cả ba cùng một đường vào tới bên trong với mục đích ghi danh, thì được nửa đường Vĩ Phàm lại có hành động khác. Theo đó Vĩ Phàm đã tách khỏi nhóm người với cái lý do là muốn bản thân đi tham quan một vòng Nam Tiến Thành trước, sau đó mới suy nghĩ là có nên ghi danh hay không. Bất quá điều này thật ra là cái cớ để Vĩ Phàm rời đi nhóm người, và để thực hiện những mục đích phía sau mà thôi.
Kỳ thực, hắn hiện tại đã đạt được mục đích là đến nơi này, cho nên việc tách đi nhóm người để tránh việc dây dưa là điều không thể tránh khỏi, dù là sớm hay muộn. Mặt khác, hắn cũng là đang cất giữ một lá thư giới thiệu bên trong người, vì vậy việc bản thân được đặc cách gia nhập vào bên trong là một điều khá chắc chắn. Bởi vậy, hắn không cần phải tốn công ghi danh thi cử làm gì, dành cái thời gian ít ỏi còn lại để tìm hiểu, học hỏi một vài thứ xung quanh có lẽ sẽ thiết thực hơn nhiều.
Mà sau khi tách ra đi riêng, Vĩ Phàm liền dành khoảng thời gian đó để thăm thú xung quanh, mục đích chủ yếu là tìm kiếm một vài thứ làm chuẩn bị trước cho bản thân sau này. Hắn theo lời Thần Khải chỉ dẫn, liền một đường đi đến các cửa hàng buôn bán, mua trước cho mình một vài khỏa đan dược và một vài vật dụng cần thiết.
Đối với một tu tiên giả từ thấp cảnh giới đến cao cảnh giới, việc tu luyện một bộ công pháp hay phục dụng đan dược để tăng mạnh thực lực là điều thiết yếu cần phải có. Ngoài hai việc quan trọng đó, chuyện một tu tiên giả mang theo pháp khí bên mình cũng là điều cần thiết. Pháp khí vừa là để giúp tu tiên giả phòng thân, vừa là vũ khí giúp bọn họ trợ lực công kích, phù hợp với phong cách tu luyện chiến đấu của mỗi tu tiên giả. Hơn nữa, đối với pháp khí hay còn có thể gọi là phàm khí, chúng được chia ra làm bốn tầng hết thảy; phân chia từ hạ phẩm, trung phẩm, thượng phẩm và cuối cùng là cực phẩm phàm khí - pháp khí. Đầy đủ ở muôn hình vạn trạng, từ kiếm cho đến đao, mâu, thương, kích, côn,... Mọi thứ đều là có đủ hình thái.
Và theo lẽ thường tình đó, Vĩ Phàm liền một đường ghé vào một cửa hàng buôn bán pháp khí, muốn lựa chọn cho mình một món vũ khí trợ lực chiến đấu. Dù sao từ khi đến tu tiên giới cho đến nay, hắn vẫn là chưa có nổi một món vũ khí dùng để phòng thân nào.
Tiếp sau, hắn một vòng nghiền ngẫm quan sát từng kệ hàng trưng bày pháp khí; nào là đao, kiếm, mâu, thương, mọi thứ vũ khí với các loại hình thù khác nhau; từ hạ phẩm cho đến trung phẩm đều là có đủ. Nhưng lạ thay, dù có là cửa hàng với quy mô lớn, hắn cũng không một lần nào là trông thấy nhất loại thượng phẩm, hay cực phẩm phàm khí - pháp khí hiếm thấy nào.
"Này Thần Khải, ngươi có ý kiến gì cho ta lựa chọn hay không? Một vòng đều là trung phẩm pháp khí cao nhất rồi, không biết là nên chọn lấy cái gì đây." Vĩ Phàm qua lại một vòng nhìn là không biết nên chọn lựa thứ gì, liền truyền âm hỏi thăm ý kiến của Thần Khải.
Về phần Thần Khải, nhìn rõ Vĩ Phàm lựa chọn lâu như vậy mới chịu lên tiếng hỏi, điều này khiến hắn không mấy mặn mà gì với những thứ thường phẩm này, vì vậy hắn chỉ hời hợt truyền âm:
"Ngay từ ban đầu thì những thứ này đối với ta đều là những thứ bỏ đi, nhưng nếu ngươi muốn xin ý kiến, ta cũng sẽ một phần giúp ngươi. Đầu tiên, bản thân ngươi đang luyện hai môn công pháp là Huyết Khải Tru Thiên và Hùng Lôi Quyền, mà nhìn vào tổng thể, hai môn công pháp này đều là rèn luyện theo hướng cận chiến. Vả lại, bản thân ngươi ngoài đánh đấm bằng tay không ra thì lại không giỏi về một loại vũ khí nào. Vì lẽ này, trước tiên ngươi cứ chọn lựa một loại găng tay dùng để chiến đấu cận chiến đi."
"Ừm, theo ý của ngươi vậy!" Nghe Thần Khải phân tích liền cảm nhận không có gì sai, Vĩ Phàm lập tức gật đầu đồng ý.
Ngay sau, hắn liền đổi hướng rồi một đường tiến đến phần kệ trưng bày các loại pháp khí, một góc chỉ toàn là găng tay có đế bảo vệ được làm bằng kim loại.
Đồng thời, ngay khi đến gần quầy trưng bày, từ phía sau Vĩ Phàm, từ từ tiến lại gần hắn liền là một người nữ tử mặc một bộ lục y váy dài. Nữ tử này tướng mạo bình thường, dáng người tương đối, không quá lớn nhưng cũng không phải là quá gầy, chỉ là vừa vặn với vóc dáng bình thường và không có một điểm nổi bật phía trên. Mà nữ tử lại chính là người của cửa hàng pháp khí này. Cơ hồ từ bên trong nhìn ra thấy rõ Vĩ Phàm đã phải dành khá lâu thời gian để lựa chọn nhưng vẫn chưa có kết quả, sợ là hắn không biết, cho nên nữ tử liền có ý và muốn một phần giúp đỡ hắn lựa chọn.
"Mạn phép xin hỏi quan khách, không biết là ngài đã chọn được cho mình một món pháp khí nào hay chưa? Ngài có muốn ta giúp một phần lựa chọn hay không?" Nữ tử cong môi cười nhẹ, tiếp theo liền khom người cúi chào Vĩ Phàm, rồi nhẹ giọng ngỏ ý.
"À, ta hiện tại đang là phân vân không biết nên chọn loại găng tay nào. Cô nương có thể giới thiệu sơ qua cho ta biết rõ hay không?" Thấy có người đến ngỏ ý giúp, Vĩ Phàm nhất thời không do dự mà gật đầu đồng ý.
"Dạ được!"
Theo sau nữ tử cũng gật nhẹ đầu, lập tức đứng đưa ra cánh tay, rồi nhẹ giọng giới thiệu:
"Ngài có thể một lượt xem qua, trên đây là tất cả các loại pháp khí găng tay, và vì đây là loại ít nên chúng tôi chỉ trưng bày những găng tay hạ phẩm phàm khí mà thôi. Trước tiên, mời ngài xem qua đôi găng tay mang một màu lam sắc này. Phía trên nó được khắc ấn một loại khế văn mang thuộc tính thủy, có thể giúp người khi mặc vào sẽ dễ dàng nâng cao sức công phá của các chiêu thức mang cùng thuộc tính. Thứ hai là một đôi găng tay sậm màu này, có thể giúp người thi triển tăng lực công kích của các chiêu sở hữu thổ thuộc tính. Kế tiếp là đôi găng tay với đường nét như dung nham, thật sự rất mạnh phát lực nếu người sử dụng mang linh căn hỏa thuộc tính..."
Và cứ như vậy, nữ tử liền một tràng dài giới thiệu cho Vĩ Phàm các loại găng tay cận chiến. Nhưng Vĩ Phàm một bên từ đầu đến cuối tiếp thu, thật sự là vẫn chưa đưa ra một sự lựa chọn nào.
Lúc này, sau khi đã gật gù xem xét từng món một, Vĩ Phàm liền đột nhiên vuốt cằm nói:
"Ta thấy trên đây còn là có một đôi găng tay màu đen, có thể giúp ta nói rõ nó luôn được không?"
"Chuyện này..."
Nhìn rõ Vĩ Phàm đang đưa ánh mắt chú ý về đôi găng tay kỳ lạ màu đen tuyền, nữ tử không biết bản thân phải giải thích làm sao cho hắn hiểu, nhất thời tỏ ra ấp úng.
"Cái này, thật sự là ngài không nên lựa chọn."
"Vì sao? Ta rất muốn biết nguyên do." Vĩ Phàm nhìn sang nữ tử, thẳng thừng hỏi.
Mà về phần nữ tử, nhìn ra rõ là Vĩ Phàm kỳ thực muốn biết, cho nên nàng không thể không nói, đồng dạng cũng liền thẳng thắn nói ngay:
"Đôi găng tay có đế sắt màu đen này, phía trên là được khắc ấn một loại vô khế văn, có thể bổ trợ cho hầu hết các loại thuộc tính. Ban đầu nó là một món trung phẩm phàm khí, nhưng theo thời gian mài mòn khế văn, nên đã từ lâu rơi xuống thành một món hạ phẩm không hơn không kém. Mà từ khi bị hạ thấp, hiệu quả cũng theo đó mà giảm đi đáng kể. Đồng thời từ trước đến nay, vẫn chưa một người nào là có thể tiếp tục phát huy hầu hết hiệu quả của đôi găng tay này cả. Quan khách ngài chỉ là nên xem xét, thật sự là không nên sử dụng."
"Thần Khải, ngươi thấy sao?" Vĩ Phàm sau khi biết rõ từng loại găng tay, hắn tựa hồ đã nảy sinh hiếu kỳ với đôi găng tay đen tuyền này, liền một lời truyền âm cho Thần Khải.
Đồng thời, sau câu hỏi thì Thần Khải liền đáp lại hời hợt bằng câu "muốn liền chọn đi" điểm này làm cho Vĩ Phàm không còn do dự nữa mà liền chỉ thẳng vào đôi găng tay ấy, lập tức lên tiếng:
"Cô nương, cám ơn đã giúp đỡ. Ta thật sự muốn mua đôi găng tay màu đen này."
"Nhưng..."
"Không nhưng nhị gì hết, ý ta đã quyết. Cảm phiền cô nương!" Mặc dù nữ tử có ý khuyên ngăn, sợ là khách hàng lựa chọn thứ không phù hợp, nhưng Vĩ Phàm đều bỏ ngoài tai và liền một lời lựa chọn.
Dĩ nhiên, Vĩ Phàm lập tức lựa chọn như vậy cũng là có nguyên do đằng sau. Hắn cùng Thần Khải xem như một đường đồng hành đã lâu, cũng tính ra cả hai đã thân và hiểu rõ nhau như một. Mà hắn lại càng hiểu rõ hơn cái bản tính của Thần Khải, là một khi hắn hời hợt nói cái gì đó thì chắc chắn phía sau lại có cái gì mờ ám.
Hôm nay Thần Khải hời hợt nói cho hắn chọn lấy găng tay gặp lỗi này, chắc chắn là găng tay có ẩn chứa một cái gì đó thú vị phía sau. Không chọn liền tay sao? Chỉ có kẻ ngưu mới là bỏ qua mà thôi!