Chương 35: Nâng cấp (2)
Trong không gian mô phỏng rộng lớn, ánh sáng từ các màn hình chiếu sáng khắp căn phòng, tái hiện hoàn hảo một vùng địa hình hiểm trở của Venus 666c. Những tiếng gió rít qua các hẻm núi, tiếng nước chảy xiết từ một dòng sông phóng xạ phía xa, cùng những âm thanh vang dội của đất đá va vào nhau tạo nên một khung cảnh sống động đến mức Mira Solis có cảm giác như cô thực sự đang ở đó. Trước mặt cô, một con giun nước khổng lồ mô phỏng đang uốn lượn, thân hình phủ đầy ánh sáng phóng xạ xanh lục mờ ảo. Đôi mắt nhỏ nhưng sáng rực của nó lóe lên sự hung tợn, như một kẻ săn mồi đang chờ cơ hội kết liễu con mồi.
Đây không phải là một bài kiểm tra thông thường. Đây là cuộc thử nghiệm cuối cùng, một trận chiến để đánh giá liệu những cải tiến về tốc độ, phản xạ, và sức t·ấn c·ông của robot sinh học, kết hợp với lõi pin năng lượng phóng xạ áp súc, có thực sự thay đổi tương lai của chiến trường hay không.
Mira hít một hơi thật sâu, cảm nhận rõ ràng dòng năng lượng chảy qua hệ thống động cơ của robot, như thể nó hòa vào cơ thể cô. Công nghệ Hyperlink kết nối thần kinh khiến cô cảm nhận từng rung động từ động cơ, từng phản ứng nhỏ nhất từ các chi của cỗ máy. Cô không chỉ điều khiển robot – cô là robot.
Con giun nước khổng lồ rít lên một tiếng chói tai, âm thanh như lưỡi dao cứa qua không khí. Không để Mira có thời gian suy nghĩ, nó quật mạnh đuôi xuống mặt đất, tạo ra một cơn chấn động lớn. Mira ngay lập tức phản ứng, điều khiển robot nhảy vọt sang một bên. Động cơ phản ứng gần như tức thì, đôi chân kim loại của robot đẩy mạnh xuống mặt đất, đưa nó thoát khỏi tầm t·ấn c·ông của đuôi giun chỉ trong tích tắc. Lớp đất dưới chân robot nứt toác ra, nhưng robot đáp xuống an toàn ở khoảng cách xa, giữ thăng bằng hoàn hảo.
“Tốt,” Mira lẩm bẩm, mắt cô dán chặt vào con quái vật.
Con giun nước không chịu từ bỏ. Nó rít lên giận dữ, thân hình khổng lồ vặn mình như một con sóng cuộn trào, rồi lao tới với một cú táp mạnh mẽ. Mira gần như cảm nhận được luồng khí nóng từ miệng nó, những chiếc răng sắc nhọn như dao cạo lấp lánh ánh xanh, sẵn sàng nghiền nát bất cứ thứ gì trong tầm với.
“Nhanh hơn tôi mong đợi,” Mira lẩm bẩm, đôi mắt sáng rực với sự tập trung cao độ.
Cô điều khiển robot cúi thấp người, lướt nhanh dưới bụng con giun, né tránh cú táp trong gang tấc. Đôi chân kim loại của robot cắm chặt vào mặt đất, tạo lực đẩy mạnh mẽ để thoát ra khỏi vùng nguy hiểm. Con giun nước vặn mình đuổi theo, nhưng robot đã kịp lao xa, để lại phía sau một vệt bụi đất mờ mịt.
“Nó không chỉ nhanh, mà còn khôn ngoan,” Mira nói qua hệ thống liên lạc, giọng cô đều và bình tĩnh.
Con giun nước như nghe được lời cô nói. Nó gầm lên một tiếng dữ dội và lại quật đuôi, lần này không đơn thuần là một cú đập. Đuôi của nó quét ngang qua mặt đất với tốc độ đáng kinh ngạc, tạo thành một làn sóng đất đá bay thẳng về phía robot. Mira siết chặt tay điều khiển, đôi mắt cô ánh lên quyết tâm.
“Không có cơ hội đâu,” cô lẩm bẩm, rồi điều khiển robot bật nhảy lên cao.
Robot bật khỏi mặt đất, đôi chân kim loại co lại để giảm sức cản, lao thẳng lên không trung. Con giun nước gầm lên giận dữ, ánh mắt nó theo sát cỗ máy. Nhưng Mira đã tiên đoán được điều này. Khi robot đạt đến đỉnh cao nhất của cú nhảy, cô lập tức điều khiển nó xoay người, đôi chân duỗi thẳng, hướng về phía con giun.
“Tấn công,” Mira ra lệnh.
Một luồng năng lượng phóng xạ mạnh mẽ được kích hoạt từ lõi pin, truyền qua toàn bộ cơ thể robot. Đôi chân của nó phát sáng, năng lượng tích tụ dồn hết vào cú đạp. Robot lao xuống như một thiên thạch rực lửa, đôi chân sắt thép giáng thẳng vào thân hình khổng lồ của con giun nước.
Cú v·a c·hạm vang lên như một tiếng sấm, và thân hình con giun nước bị đẩy lùi. Nó rít lên đau đớn, thân thể khổng lồ lăn tròn trên mặt đất, tạo ra những đợt sóng bụi đất khổng lồ. Mira không dừng lại. Cô điều khiển robot lao tới, đôi tay máy móc siết chặt thành nắm đấm, tung ra một cú đấm mạnh mẽ vào phần đầu con quái vật.
Nhưng con giun nước không dễ dàng bị khuất phục. Nó vặn mình mạnh mẽ, quật đuôi về phía robot. Mira phản ứng ngay lập tức, điều khiển robot nhảy ngược ra sau để tránh đòn, nhưng cú quật quá mạnh khiến mặt đất dưới chân robot bị xé toạc, làm cỗ máy mất thăng bằng trong tích tắc.
“Ổn định lại!” Mira hét lên, điều khiển robot ngay khi nó chạm đất. Đôi chân kim loại của robot cắm sâu vào đất, động cơ phát ra tiếng gầm nhỏ khi nó lấy lại thăng bằng.
Con giun nước lao tới lần nữa, nhưng lần này Mira đã sẵn sàng. Cô điều khiển robot xoay người, đôi tay máy móc vươn ra, bắt lấy phần đầu con giun. Robot siết chặt, sử dụng toàn bộ sức mạnh từ lõi pin áp súc để giữ con quái vật trong tầm kiểm soát.
“Kết thúc nó,” Mira nói, giọng cô sắc lạnh.
Một luồng năng lượng mạnh mẽ được kích hoạt, truyền qua đôi tay của robot vào thân thể con giun nước. Luồng năng lượng phóng xạ làm rực sáng cả không gian mô phỏng, và con giun nước rít lên một tiếng cuối cùng trước khi toàn bộ hệ thống của nó bị vô hiệu hóa. Thân hình khổng lồ của nó đổ sập xuống mặt đất, tạo ra một đám bụi mù dày đặc.
Con giun nước khổng lồ được thiết lập lại, thân hình uốn lượn đầy đe dọa, đôi mắt sáng rực ánh xanh lục lóe lên sự hung tợn. Mira Solis đứng trên bục điều khiển, cảm nhận từng nhịp động cơ của robot sinh học qua kết nối Hyperlink. Robot đứng yên, nhưng tiếng động cơ rung nhẹ từ khối kim loại khổng lồ cho thấy nó đã sẵn sàng.
“Kích hoạt súng plasma,” Mira ra lệnh.
Nathaniel Cross, đứng sau màn hình giá·m s·át, nhanh chóng nhập lệnh kích hoạt. Năng lượng từ lõi pin phóng xạ áp súc được truyền thẳng vào cánh tay phải của robot. Một âm thanh rít nhẹ vang lên khi khẩu súng plasma bắt đầu tích tụ năng lượng, luồng khí nóng tỏa ra, làm không gian xung quanh như rung động. Mira cảm nhận rõ dòng chảy năng lượng đang tập trung, như chính cơ thể cô đang sẵn sàng tung ra một đòn chí mạng.
Và rồi, một tia sáng chói lòa bùng lên, bắn thẳng vào thân con giun nước.
Tia plasma xuyên qua lớp giáp dày cứng như thép của con quái vật, để lại một v·ết t·hương sâu và cháy xém. Con giun rít lên đau đớn, âm thanh sắc lạnh vang vọng khắp không gian. Nó quằn quại trong cơn giận dữ, thân hình khổng lồ xoắn lại, nhưng mọi nỗ lực phản kháng đều bị chặn đứng bởi những đòn t·ấn c·ông chính xác từ robot.
Mira giữ khoảng cách an toàn, đôi mắt cô ánh lên sự tập trung. Robot di chuyển liên tục, mỗi bước đi đều chắc chắn và mạnh mẽ. “Lớp giáp của nó không còn là vấn đề,” Mira nói qua hệ thống liên lạc, giọng cô đầy tự tin. “Các v·ũ k·hí cũ không làm được điều này, nhưng giờ thì khác.”
Con giun nước, mặc dù b·ị t·hương nặng, vẫn không chịu bỏ cuộc. Nó rít lên một tiếng vang dội, rồi lao tới với tốc độ bất ngờ, đuôi nó quét ngang, tạo ra một làn sóng bụi đất khổng lồ. Mira nhanh chóng điều khiển robot nhảy lùi, tránh được cú quét trong gang tấc. Lớp đất dưới chân robot nứt toác thành từng mảng lớn, nhưng robot vẫn giữ được thăng bằng hoàn hảo, đôi chân kim loại cắm chặt xuống đất.
“Thay đổi chiến thuật,” Mira nói, giọng cô trở nên sắc lạnh. Cô tắt súng plasma, chuyển sang chế độ cận chiến.
Từ bên hông robot, một lưỡi dao năng lượng phát sáng rực rỡ được rút ra, ánh sáng phóng xạ từ lưỡi dao khiến cả không gian mô phỏng như bừng sáng. Mira điều khiển robot lao tới, né tránh một cú quật đuôi khác từ con giun nước, rồi vung mạnh lưỡi dao.
Lưỡi dao cắt xuyên qua lớp da thịt của con giun như cắt qua bơ, để lại một v·ết t·hương sâu và rộng. Con giun gầm lên đau đớn, thân hình khổng lồ của nó giật mạnh, nhưng Mira không để mất thời gian. “Kích hoạt búa từ tính,” cô ra lệnh.
Cánh tay trái của robot nhanh chóng rút ra một cây búa từ tính khổng lồ – một v·ũ k·hí được chế tạo đặc biệt từ xương động vật bản địa, kết hợp với năng lượng phóng xạ để tăng cường sức công phá. Cây búa phát sáng với những tia năng lượng chạy dọc thân, như một q·uả c·ầu l·ửa nhỏ rực cháy giữa bóng tối.
Robot nhảy lên không trung, đôi chân kim loại co lại để tăng lực đẩy. Khi đạt đến đỉnh cao của cú nhảy, Mira điều khiển robot vung mạnh cây búa xuống.
“Kết thúc nó,” Mira nói, giọng cô sắc lạnh.
Cây búa từ tính đập thẳng vào đầu con giun nước. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên khi năng lượng từ búa được giải phóng, ánh sáng phóng xạ lóe lên, chiếu sáng cả không gian mô phỏng. Đầu con giun nước vỡ tan thành từng mảnh, cơ thể khổng lồ của nó đổ sập xuống mặt đất, tạo ra một cơn địa chấn nhỏ.
Robot hạ xuống, đôi chân kim loại cắm sâu vào mặt đất để lấy lại thăng bằng. Mira điều khiển nó đứng yên, ánh sáng từ đôi mắt nhân tạo của robot vẫn rực sáng, sẵn sàng cho bất kỳ mối đe dọa nào khác. Nhưng con giun nước đã không còn khả năng phản kháng.
---
Con quái vật khổng lồ xuất hiện lần nữa, uốn lượn như một dải sóng sống động, thân hình to lớn của nó phát ra ánh sáng xanh rực rỡ. Đôi mắt nhỏ nhưng sắc bén của nó lóe lên sự giận dữ, và rồi, một tiếng rít ghê rợn vang lên, xé tan bầu không khí. Chỉ trong tích tắc, con giun lao tới, đuôi khổng lồ quật mạnh xuống đất, tạo ra một đợt sóng xung kích dữ dội, làm rung chuyển mọi thứ trong tầm mắt.
Mira Solis đứng trong buồng Hyperlink, cảm nhận rõ ràng từng rung động qua hệ thống kết nối thần kinh của mình. Không chần chừ, cô nhanh chóng điều khiển robot kích hoạt lá chắn năng lượng. Một màn năng lượng trong suốt bao quanh robot, phát ra ánh sáng nhấp nháy khi đợt sóng xung kích v·a c·hạm vào nó. Lớp lá chắn hấp thụ toàn bộ lực tác động, phân tán năng lượng ra xung quanh, khiến mặt đất dưới chân robot chỉ rung nhẹ mà không gây tổn hại gì.
“Lá chắn hoạt động tốt,” Mira báo cáo, giọng cô đều đặn nhưng đầy tập trung. “Năng lượng ổn định, không có dấu hiệu quá tải.”
Con giun nước, như thể nhận ra đối thủ không dễ dàng bị hạ gục, rít lên một tiếng đầy giận dữ. Nó chuyển sang một đòn t·ấn c·ông mới – một tia năng lượng phóng xạ chói lòa bắn thẳng từ miệng nó. Mira giữ bình tĩnh, đôi tay cô điều khiển robot giữ nguyên vị trí, lá chắn năng lượng tiếp tục phát sáng khi tia năng lượng v·a c·hạm vào nó. Một t·iếng n·ổ lớn vang lên, ánh sáng bùng lên rực rỡ, nhưng lá chắn vẫn đứng vững, chỉ dao động nhẹ trước khi ổn định lại.
“Tuyệt vời,” Nathaniel Cross nói từ phía sau lớp kính bảo vệ, ánh mắt anh không rời khỏi các thông số trên màn hình. “Lõi năng lượng đang duy trì hiệu suất tối đa, ngay cả dưới sức ép lớn như vậy.”
Nhưng con giun nước không có ý định dừng lại. Nó gầm lên, thân hình khổng lồ uốn lượn, và rồi đuôi của nó quét ngang với một lực khổng lồ, đập thẳng vào lớp lá chắn. Lần này, cú t·ấn c·ông quá mạnh khiến lá chắn rung lên dữ dội, và một phần lực đã xuyên qua, gây ra một vết nứt nhỏ trên lớp vỏ bên ngoài của robot.
Mira không hề nao núng. “Lùi lại, kích hoạt hệ thống tự phục hồi,” cô nói, giọng cô chắc chắn.
Robot lùi lại vài bước, đôi chân kim loại cắm sâu vào mặt đất để giữ thăng bằng. Trong vài phút ngắn ngủi, các mạch năng lượng bị đứt được nối lại, và vết nứt trên lớp vỏ từ từ biến mất khi các lớp vật liệu tự sửa chữa được kích hoạt.
“Hệ thống tự phục hồi hoạt động đúng như dự kiến,” Ayla Torrence, kỹ sư trưởng, nói, ánh mắt cô ánh lên sự hài lòng. “Robot có thể tự sửa chữa mà không cần quay về căn cứ.”
“Điều đó đồng nghĩa với việc chúng ta có thể kéo dài thời gian hoạt động của robot trên chiến trường,” Logan Pierce, chuyên gia v·ũ k·hí, thêm vào. “Nhưng liệu nó có thể duy trì hiệu suất khi phải chịu đựng t·ấn c·ông liên tục không?”
Mira quyết định đẩy thử nghiệm lên một bước cao hơn. “Tiến lên,” cô ra lệnh, điều khiển robot tiến gần hơn đến con giun nước, khiêu khích nó t·ấn c·ông mạnh hơn.
Con giun nước phản ứng ngay lập tức. Nó rít lên, phóng ra một loạt tia năng lượng phóng xạ, từng tia một bắn thẳng vào robot. Mira điều khiển robot di chuyển liên tục, đôi chân kim loại di chuyển nhanh nhẹn, tránh được phần lớn các đòn t·ấn c·ông. Mỗi khi tia năng lượng va vào lá chắn, ánh sáng lóe lên chói lòa, nhưng lớp bảo vệ vẫn giữ vững.
“Lá chắn đang chịu áp lực lớn,” Mira báo cáo. “Nhưng nó vẫn duy trì ổn định.”
Con giun nước quật đuôi thêm một lần nữa, lần này nhắm thẳng vào phần thân trên của robot. Mira phản ứng ngay lập tức, điều khiển robot nhảy lùi ra sau, đôi chân kim loại đẩy mạnh xuống đất để thoát khỏi tầm đánh. Nhưng cú quật quá mạnh khiến lớp lá chắn rung lên dữ dội, tạo ra thêm vài vết nứt nhỏ trên lớp vỏ.
“Hệ thống tự phục hồi vẫn đang hoạt động,” Nathaniel nói, đôi mắt anh chăm chú quan sát thông số. “Robot có thể chịu đựng thêm một vài đòn t·ấn c·ông nữa.”
Mira không dừng lại. Cô điều khiển robot lao lên phía trước, đôi chân kim loại tạo ra những tiếng "rầm rầm" khi nó tiếp cận con giun. Robot bật nhảy lên cao, đôi tay máy móc giơ cao, chuẩn bị cho một đòn t·ấn c·ông mạnh mẽ. Cô kích hoạt lưỡi dao năng lượng tích hợp, ánh sáng xanh rực rỡ phát ra từ lưỡi dao khiến không gian xung quanh bừng sáng.
Khi robot tiếp cận, Mira điều khiển nó vung mạnh lưỡi dao, cắt sâu vào phần thân của con giun nước. Tiếng gầm rú đau đớn vang lên khi con giun quằn quại, máu phóng xạ bắn tung tóe ra xung quanh.
“Tiến hành t·ấn c·ông tiếp theo,” Mira nói, giọng cô sắc lạnh. Robot nhảy sang một bên để tránh cú quật đuôi phản kháng của con giun, rồi nhanh chóng xoay người, tung ra một cú đấm mạnh mẽ vào phần đầu của con quái vật.
Con giun nước loạng choạng, nhưng Mira không cho nó cơ hội phục hồi. Cô kích hoạt súng plasma, năng lượng từ lõi pin phóng xạ áp súc được truyền vào v·ũ k·hí. Một tia sáng chói lòa bắn thẳng vào phần đầu con giun, khiến nó rít lên một lần cuối cùng trước khi cơ thể khổng lồ của nó đổ sập xuống mặt đất.
Robot đứng yên, ánh sáng từ đôi mắt nhân tạo vẫn rực rỡ, sẵn sàng cho bất kỳ mối đe dọa nào khác. Mira thở sâu, cảm nhận cơ thể mình dần thư giãn khi trận chiến kết thúc.
“Thử nghiệm thành công,” cô nói, giọng cô pha chút hài lòng. “Lá chắn năng lượng và hệ thống tự phục hồi đã vượt qua bài kiểm tra. Robot không chỉ có thể chịu được t·ấn c·ông liên tục mà còn phản công mạnh mẽ hơn bao giờ hết.”
Nathaniel gật đầu, ánh mắt anh ánh lên sự hài lòng. “Lõi năng lượng hoạt động hoàn hảo. Nó không chỉ cung cấp đủ năng lượng mà còn duy trì sự ổn định trong suốt trận chiến. Đây chính là bước đột phá mà chúng ta cần.”
Ayla mỉm cười, ánh mắt cô đầy hy vọng. “Nếu robot có thể hoạt động như thế này trong thực tế, chúng ta đã có một v·ũ k·hí thực sự để đối đầu với những sinh vật bản địa nguy hiểm trên hành tinh này.”
Bên ngoài không gian mô phỏng, bầu trời xám xịt của Venus 666c vẫn cuộn trào với những cơn gió mạnh, nhưng bên trong, ánh sáng từ đôi mắt của robot vẫn rực sáng – một biểu tượng cho sức mạnh, sự tiến bộ và ý chí sinh tồn của con người.