Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ta Muốn Làm Thiên Địa Chi Tổ
Unknown
Chương 115: Gây Hấn ?
Chương 115:
Vô Tự Trấn là nơi Luyện Dược Sư Công Hội toạ trấn, ở đây bây giờ náo nhiệt vô cùng, bởi vì các tộc lựa chọn nó làm điểm dừng chân trước khi tiến Cồn Cát Sa Mạc.
Đan Đường thanh tẩy một đêm, ngày thứ hai liền đưa tin truyền đến thiên hạ tu sĩ, Đan Đường muốn mở hội, Đường Chủ muốn luyện đan !
Thanh Lộc Thành làm Luyện Đan Thánh Địa, lực lượng nồng cốt không chỉ có Thanh Lộc tộc mà còn có cao thượng Luyện Dược Sư. Theo luật của công hội, không một cá thể nào trong hội được phép nhúng tay chuyện tranh đấu bên ngoài, từ đầu đến cuối phải giữ tư thế trung lập.
Nhưng, mấy gã Luyện Dược Sư không nhúng tay, vậy còn thế lực phía sau bọn hắn đây ?
Nên biết, mỗi một vị Luyện Dược Sư, thường thường từ chưa có gì liền đã có một cỗ thế lực hậu thuẫn chống lưng, tại bồi dưỡng, vun trồng Luyện Dược Sư bọn hắn phát triển. Một khi tìm được lợi ích, thế lực đó có thể lợi dụng quan hệ với Luyện Dược Sư, để tăng lên quyền nói chuyện.
Đây là lợi dụng quan hệ, giống như lách luật, trên thật tế luật của công hội cũng không ràng buộc những thứ này, đại khái qua loa.
Thậm chí, cũng có thể là một cá thể Luyện Dược Sư đang lén lút bắt tay với ngoại nhân để vụ lợi !
. . .
Cho nên người đến Vô Tự Trấn hơn năm thành là người có quan hệ rất lớn, nghe đến thông tin Ngoại Phủ đều lộ ra hứng thú không nhỏ. Bởi vì tất cả bọn hắn đều biết được thực lực của vị tân tấn Chưởng Quản này ra sao.
Người đến từ Thanh Lộc Thành, ai mà không xem qua Luyện Dược Luận Hội ?
Ở Thanh Lộc Thành bốn chữ Nhất Dạ Thiên Thu mặc dù còn mới nhưng xác thực có thể xưng là truyền kỳ. So với dân bản địa hay là tam đại tộc ở đây, so với Vô Tự Trấn tu sĩ, bọn hắn đều hiểu rõ Nhất Dạ Thiên Thu vị quán quân này nhiều hơn ai hết !
. . .
Đan Đường Đường Chủ muốn triển khai thực lực, đem phía bắc Vô Tự Trấn xem là đan trường để luyện đan, tin tức này không biết bị ai công bố đi ra, khiến cho người người kinh ngạc.
Mà quan tâm hơn ai hết, nằm ở Sự Đường.
Đây là nơi nhộn nhịp nhất trong Ngoại Phủ bởi vì nơi này không chỉ nhận thông tin, bán thông tin, mà còn mở nhận các loại nhiệm vụ từ liệp thú cho đến săn thú, hái thảo, . . . Có thể nói nơi này là một chỗ quy tụ nhiều tu sĩ nhất Vô Tự Trấn, trong đó bao quát ngoại nhân cùng người trong Ngoại Phủ.
Nói là một đường khu, chi bằng nói là một cái qui mô lớn trà quán, hắc điếm. Ở đây trưng bày rất nhiều bàn ghế, thậm chí có người bưng lên linh tửu cùng hoa nhưỡng, trưng bày món ăn.
Tại trong Sự Đường, đang không ngừng bàn tán liên quan đến gần nhất tiêu điểm.
"Bao trọn bắc Trấn, không phải có hơi khoa trương rồi sao ? Cái khác thế lực không nói, ngay cả Ngoại Phủ cũng không lên tiếng ?"
"Vị đó bây giờ là lớn nhất ở đây, Phủ Trưởng không ra, ai quản được hắn ? E rằng ngay cả Vô Thiên Đường Chủ đều phải im lặng đây."
Từng đạo thanh âm bàn tán sôi nổi, mỗi người một ý, không rõ thực hư.
Có người không nhịn được kinh hô một tiếng: "Cái gì ? Ngươi nói vị Chưởng Quản đó chỉ là một tên Tiểu Yêu ?"
Thanh âm tuy không lớn nhưng câu dẫn ánh mắt của đại đa số người, khiến cho người hô cũng giật mình đi theo.
"Tác động này cũng không khỏi quá lớn đi ? Cả sảnh ít nhất cả trăm người a, làm sao chỉ nhìn ta ?" Người nọ ngồi xuống nhỏ giọng.
Nữ tủ ngồi bên cạnh hắn cười nói: "Có lẽ bọn hắn đều biết nhưng động đến sâu như vậy, e rằng chỉ có ngươi, không nhìn ngươi mới là lạ đây."
Nam tử kia nghe vậy, bỗng vỗ bàn đứng lên: "Thì sao a, ta nói có sai sao ? Là ta nghe người của Ngoại Phủ nói ra, có sao nói vậy."
Một lão giả lên tiếng: "Vị huynh đài kia nói không sai, nhà ta con trai trưởng thật sự thấy rõ vị đó chỉ là Tiểu Yêu mà thôi. Ngay cả lão phu cũng không dám tin tưởng người có thể áp chế Vô Thiên đại nhân như vậy lại là Tiểu Yêu."
Một người kéo tay áo lão giả vừa nói: "Xuỵt, nhỏ giọng một chút, lão đầu ngươi là chán sống ? Tại trong Sự Đường lại đàm tiếu Vô Thiên Đường Chủ, ngươi không biết người kia tai mắt nhiều ra sao sao ?"
Lão đầu tử nghe xong, không khỏi toát ra mồ hôi, gật đầu im lặng.
"Tiểu Yêu thì sao chứ ? Người ta có chức có quyền, ngay cả Yêu Quân cường giả đều phải nghe theo hắn răm rắp, cũng không đến phiên các ngươi dị nghị a."
Âm thanh này tràn đầy phẫn nộ, nếu Nhất Dạ Thiên Thu ở đây, hẳn là sẽ nhận ra đây chính là Hồ Anh, kẻ từng dám đắc tội với Vô Thiên Đường Chủ ở cổng nam Vô Tự Trấn.
"Ta nói không đúng sao ? Các ngươi đừng quên ngay cả Vô Thiên Đường Chủ đều không dám mặt trái mặt phải, các ngươi lại dám sau lưng vị kia bàn tán dị nghị, như để vị đó biết được chuyện này, đối với các ngươi có nửa phần chỗ tốt sao ?" Hồ Anh sắc mặt nghiêm túc nói ra.
"Ba. . . Ba. . . Ba."
Tiếng vỗ tay vang lên.
Một đạo thanh âm từ ngoài cửa truyền đến:"Xem ra sau khi đi vào Chưởng Quản Phủ, ngươi hẳn đã bị hắn làm cho ngớ ngẩn. Ngoại công ta từ khi nào nói qua sợ hắn ? Chẳng qua chúng ta nể mặt Dị Thương Yêu Quân, lại cách cục nhìn xa, không muốn nội bộ lục đục mâu thuẫn."
Người đến mặc bạch bào ám dạ, là cháu trai của Vô Thiên Đường Chủ, Vô Ung.
"Vô Ung thiếu chủ !" Có người đứng lên nhường chỗ.
Ai mà không muốn lấy lòng cháu trai của kẻ quyền lực nhất nhì Ngoại Phủ ?
Hồ Anh nói: "Ta chưa từng diện kiến qua, huống chi nói bị mê hoặc, đừng tự cho là đúng như vậy."
Vô Ung cười to: "Chưa ? Ha hả, hẳn là vậy rồi, hắn chỉ là một tên Tiểu Yêu, nào có mặt mũi để gặp ngươi, cho nên để ngươi đi vào Chưởng Quản Phủ chỉ là câu đùa bên cửa miệng. Ngươi a, tốt nhất nên trở về Hồ tộc lãnh địa tu luyện thêm, quá non nớt."
Hồ Anh nghe xong, nắm đấm không khỏi siết chặt, cả khuôn mặt đều đỏ bừng lửa giận, đang muốn phát tiết thời điểm, lại có một thanh âm xen vào: "Hừ ! Ngươi là dạng gì đồ vật, dám vọng nghị Chưởng Quản đại nhân ?"
Đám người không khỏi đổ dồn ánh mắt về phía lối vào, chỉ thấy hai đạo nhân ảnh đi đến. Đi phía trước người kia, không phải Liễm Hi thì là ai ?
Vô Ung sắc mặt trầm xuống, nói: "Ngươi chán sống ?"
Liễm Hi lộ ra cười duyên: "Ồ, ngươi thật không xem ta ra gì sao ? Không quan trọng, như thêm vị này thì sao đây ?"
Người phía sau rốt cuộc bước vào, lên tiếng: "Ở đây là khu vực của Sự Đường, từ khi nào đến phiên người của Hình Đường lên tiếng đây ?"
Vô Ung ngạc nhiên hô: "Cát Tường !"
Nàng là cháu gái độc nhất của Cát Ba bà bà, là tương lai Sự Đường Đường Chủ, không chỉ có thực lực mà bản lĩnh cũng rất lớn. So với hậu bối hai đường khu khác, cùng một thế hệ bên trong, nàng lộ ra ưu tú hơn nhiều lắm.
"Tốt, tốt lắm a, một cái Dược Đường, một cái Sự Đường. Các ngươi là muốn làm loạn ? Ngoại Phủ này còn chưa đến phiên các ngươi định đoạt đây !" Vô Ung nói.
Ngồi cùng bàn với Hồ Anh, là một vị nam tử tuấn mĩ đến cực điểm, hắn trầm tĩnh nói ra: "Như vậy, thêm ta Hồ tộc thì sao ?"
Hơn ai hết, Hồ Anh lộ ra vui mừng hớn hở, bởi vì hắn mục đích chính đến đây là vì lôi kéo vị nam tử này.
Vô Ung ném một đạo ánh mắt qua đây, nói: "Ngươi là dạng gì đồ vật ? Có quyền lên tiếng ở đây ?"
Cát Tường lúc này mới chú ý đến, cười duyên nói: "Hoá ra là Hồ Khiêm công tử, Tường không chú ý, thứ lỗi a. Lệnh tôn không biết vẫn còn khoẻ ?"
Hồ Khiêm cười duyên, giống như hoa nở, Hồ tộc vốn dĩ trời sinh dung mạo hơn người, thậm chí một đạo ý cười của hắn cũng khiến Cát Tường dạng này xinh đẹp nữ tử cũng đỏ mặt.
Hắn nói: "Tường cô nương quá lời, chúng ta là người quen a, không cần khách sáo. Phụ quân vẫn còn khoẻ, một mực nhắc đến ngươi đây."
Cát Tường nói: "Tường đa tạ Hồ Quý Yêu Quân thưởng thức, nếu có cơ hội ta sẽ đích thân đến chơi Hồ tộc."
Hồ Khiêm gật đầu, liếc nhìn Vô Ung: "Như vậy, ta có đủ đại diện Hồ tộc để lên tiếng ?"
Vô Ung hai đầu lông mày xoắn lại, rơi vào trầm tư, Hồ - Lang - Hổ ba tộc tại Tam Giác Chi Địa này là ba cái chân vạc. Luyện Dược Sư Công Hội Ngoại Phủ thì là thân đỉnh !
Ngoại Phủ sở dĩ giữ được thế cân bằng trung lập, là vì không mất lòng một ai, không động lợi ích, liền không sợ mất lòng, có thể một mực không bị ai gây hấn.
Dù cho Luyện Dược Sư Công Hội là một dạng quái vật khổng lồ, nhưng Nội Phủ cùng Ngoại Phủ trên thực tế không giống như vậy đoàn kết, khoảng cách cả hai giống như thiên và địa chênh lệch. Như Ngoại Phủ bị đả động, trước tiên phải tự thân Ngoại Phủ đứng lên chống, chống không được mới có Nội Phủ hỗ trợ.
Mà không phải như răng hở môi lạnh, lập tức tương trợ loại kia.
Vô Ung là nhìn ra điểm này, mỗi một người có tương đối chức vụ trong Ngoại Phủ cũng đều hiểu được, đây là lý do hắn không còn mạnh miệng được.
"Hồ Khiêm công tử là độc nhất chi tử của Hồ Quý Yêu Quân, Ung công tử như làm phật lòng hắn, tất cũng cùng Sự Đường mất đi giao hảo đã từng có. Lúc kia đừng trách ta không khách khí !" Cát Tường không vui nói ra.
Nhưng Liễm Hi lại biết, lời này của nàng giống như đang nhắc nhở, nếu để Hồ tộc mượn cớ làm khó, Ngoại Phủ sẽ gặp phải rắc rối không đáng !
"Ừm ?"
Bỗng dưng toàn bộ tu sĩ đang trong Sự Đường đều không hiểu rùng mình, cùng một lúc cảm thấy một tia Vương khí, đây là huyết mạch áp chế.
Một trung niên hán tử từ cửa lớn đi vào, thân khoác hắc bào, bá khí nói: "Vô Ung huynh không cần khách khí, như Hồ tộc dám không nể mặt mũi ngươi như vậy, liền để ta Hổ tộc nể. Chỉ cần ngươi một câu nói, ta tất cho Hồ Khiêm răng rơi đầy đất."
Hồ Khiêm đập bàn đứng dậy quát: "Hổ Lục !"
Hổ Lục, Con trai trưởng của Hổ Soài Yêu Quân.
Ở Tam Giác Chi Địa này, nếu như nói Vô Thiên Đường Chủ dã tâm số hai, thì Hổ Soài Yêu Quân chính là số một. Là một vị chân chính kiêu hùng, dám không từ thủ đoạn để đạt được mục đích, mà trong mười tám người con của hắn, trải qua sinh tử chi c·hiến t·ranh giành ngôi vị, chỉ có một kẻ còn sống.
Chính là Hổ Lục !
Đủ thấy Hổ Lục đáng sợ ra sao, một tay hắn g·iết c·hết mười bảy huynh tỷ muội khác, được Hổ Soài Yêu Quân công nhận, là tương lai Hổ tộc chi chủ ở Tam Giác Chi Địa.
. . .
_____
Mùng một tết năm mới, ta chúc tất cả độc giả năm mới thật an lành, bình an khoẻ mạnh, phước lộc triền thân, luôn luôn hạnh phúc a !!!
Happy New Year 2023 :D
Không quên cầu đề cử truyện từ độc giả ~
~Mạnh.