Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 116: Nhất Thân Toạ Tứ Đỉnh !

Chương 116: Nhất Thân Toạ Tứ Đỉnh !


Liễm Hi nghĩ đến cái gì, nói: "Vô Ung, Ngoại Phủ từ trước đến nay một mực bảo trì trung lập tư thế, ngươi không được phép nghiêng ngã bên nào, Hổ tộc hay là Hồ tộc, chung quy vẫn thuộc ba thế lực chính của Tam Giác Chi Địa. Như ngươi theo một phía, ắt hẳn sẽ ảnh hưởng đến danh tiếng của Luyện Dược Sư Công Hội."

Vô Ung làm sao không biết, nhưng vì lời này của Liễm Hi, hắn càng muốn làm trái lại, nói: "Đến phiên ngươi dạy ta ? Hừ, Hổ Lục huynh, ta cũng rất muốn biết làm sao ngươi có thể dạy cho Hồ Khiêm đây một bài học."

Hổ Lục nhoẻn miệng cười, giống như biết trước điều này, nói: "Được, bằng ngươi lời này, ta tất dùng hết toàn lực."

Cát Tường trầm giọng: "Hừ, Hổ Lục huynh là muốn náo loạn Sự Đường ? Trong mắt ngươi còn có Luyện Dược Sư Công Hội tồn tại sao ?"

Luận tu vi, trong ba đường khu thế hệ hậu bối này, nàng là cao nhất. So với Hổ Lục, chỉ kém một bậc, cho nên dù không mang Luyện Dược Sư Công Hội ra, nàng cũng là không sợ vị Hổ tộc tiểu thống lĩnh này.

Nói tiểu thống lĩnh, vì Hổ Lục trong tương lai chắc chắn sẽ kế vị cha hắn, trở thành Hổ tộc đại thống lĩnh trong Tam Giác Chi Địa này.

Luận thân phận, Hổ Lục là ngang với Cát Tường. Luận tu vi, hắn càng hơn Cát Tường một bậc. Một cái quanh năm chủ yếu lo kinh doanh buôn bán sống trong an hạ, một cái từ nhỏ đã trải qua khốc liệt thê thảm chỉ có thể lựa chọn sống hoặc c·hết như vậy.

Hổ Lục hoàn toàn xem nhẹ tất cả, giống như ở đây đều là cây cỏ, không ai có đủ tư cách cùng hắn nói chuyện. Điều này tự tạo cho hắn một loại tự tin, thậm chí sinh ra bá khí, có một loại cảm giác ưu việt khó tả.

Sự áp bức này, vô hình chung tạo ra thế khó cho tất cả tu sĩ ở đây, giống như không ai đủ khả năng qua mặt hắn. Thế của hắn, đè ép tất cả mọi người ở đây, đây là Hổ tộc trời sinh ưu thế.

Hổ Lục cười gằn: "Ha hả, Cát Tường tiểu thư quá lời, ta quý không hết, làm sao nỡ lòng tổn hại Sự Đường đây. Hồ Khiêm kết cục các ngươi hẳn là có thể tưởng tượng ra, không cần sớm như vậy xuất thủ."

Cát Tường liếc nhìn Vô Ung: "Như Vô Thiên Đường Chủ biết chuyện này, biết cháu trai hắn kích bác ngòi chiến, hẳn sẽ rất tự hào a !"

Vô Ung sớm lấy lại bình tĩnh, nói: "Chỉ là lời nói qua cửa miệng, ta không ép buộc hắn, không thể nói do ta trọn vẹn như vậy. Hổ Hồ hai tộc sớm kết xuống tử thù, người thông minh đều nhìn ra bọn hắn sẽ luôn đối lập."

Hồ Khiêm bên kia không lên tiếng, làm một bộ nhàn nhã không quan trọng, từ phẩm trà cho đến cử chỉ đều là nho nhã như hoa, tinh tế vô cùng, trái ngược hoàn toàn với cơn giận trước đó.

Đây là cố ý xem nhẹ lời đe doạ của Hổ Lục !

Hổ Lục nhìn trong tầm mắt, giọng lạnh buốt: "Chớ có như vậy, ngươi chỉ là ngươi, không phải Hắc Thiên vị kia. Hồ tộc ngoại trừ Hắc Thiên, ai dám cùng ta tranh hùng ?"

Trong giọng nói tràn đầy bá ý, khiến người ta lạnh buốt.

Hồ Khiêm đặt xuống tách trà, nói: "Ngươi cũng không phải vị kia Hổ tộc thiếu tộc trưởng, ngươi chỉ là Tam Giác Chi Địa bên trong một chi Hổ tộc, chớ tự cho là đúng."

Bầu không khí giương cung bạt kiếm tràn ngập trong Sự Đường, không có một thanh âm vang lên ngay cả tiếng kim rơi đều có thể nghe đến. Ngay lúc này, một đám tu sĩ vừa hay đi vào, vừa đi vừa nói mà không hề hay biết bên trong Sự Đường đang xảy ra chuyện gì.

"Không nghĩ đến chuyện đó là thật, một tên Tiểu Yêu mà thôi, cũng dám khoa trương thanh thế như vậy ?"

"Tiểu Yêu nhưng người ta là Chưởng Quản Ngoại Phủ đây, ngươi tốt nhất nên tranh thủ ôm lấy bắp đùi hắn, dưới tài nguyên tu luyện của Luyện Dược Sư Công Hội vun đắp, hẳn không bao lâu hắn liền phá cảnh trở thành Thượng Yêu cường giả a."

"Lúc kia đừng nói là ngươi, dù cho Yêu Quân cường giả muốn cầu hắn cũng là khó đây."

"Thật có lợi hại như vậy ?"

"Có thể khác sao ? Mới Tiểu Yêu cảnh mà đã là Luyện Dược Sư cấp 3, đây là Hoàng phẩm Luyện Dược Sư giai đoạn cuối rồi, thăng đến Thượng Yêu cảnh tinh thần lực có điểm đột phá, nói không chừng sẽ phá lên Huyền phẩm !"

Đợi đến bọn hắn đẩy ra đại môn bước vào, thấy toàn bộ tu sĩ bên trong đều nhìn lấy mình, không khỏi sửng sốt.

Hổ Lục đứng gần đó nhất, trầm giọng nói: "Các ngươi đang bàn tán cái gì ?"

Một kẻ tương đối cao gầy trong đám người mới vào lộ ra không vui, đang tính hỏi ngược. Lại bị một bàn tay ngăn lại, người kia cười nói với Hổ Lục: "Gặp qua Hổ Lục tiểu thống lĩnh."

Thấy Hổ Lục không nói, người kia vẫn cười: "Chúng ta là bàn về Chưởng Quản đại nhân, sợ tiểu thống lĩnh không rõ, giờ khắc này ngoại trừ Ngoại Phủ trong này, còn lại toàn bộ người ở Vô Tự Trấn đều đang tập trung ở phía bắc xem luyện đan."

Kinh động !

Trong Sự Đường người đều biết Đan Đường muốn luyện đan, nhưng tới mức câu dẫn toàn bộ tu sĩ ?

Liễm Hi vốn thân phận đặc thù, cha nàng là Phó Đường Chủ Đan Đường, cho nên đặc biệt lộ ra chú ý, đám người không khỏi nhìn về nàng.

Liễm Hi có chút mất tự nhiên, ho khan nói: "Không sai, ta là phụng Đan Đường chi chủ mệnh lệnh, đến mời tất cả các vị tham quan. Đại nhân người có nói, đan ra lò, sẽ tặng cho mười vị tu sĩ trẻ tuổi hữu duyên, bất luận bối cảnh hay bối phận."

Tặng đan ?

Hồ Khiêm đứng dậy, vội vã đi về đại môn, tại khoảnh khắc lướt ngang vai Hổ Lục, không khỏi đứng lại, miệng nhoẻn cười: "Sớm nhắc nhở các vị một câu, vị Chưởng Quản kia là một tồn tại rất đáng sợ a."

Nói xong, hắn tiếp tục tiến bước, mặc kệ nghi vấn của người khác.

Cát Tường gật đầu nói: "Như Chưởng Quản đại nhân đã có lệnh mời, không khác gì Ngoại Phủ mời, các vị, cùng đi chứ ?"

Sợ đám người không hợp tác, nàng lại thêm một câu: "Các vị biết Luyện Dược Luận Hội trăm năm một lần diễn ra sao ? Đây là hội tụ toàn bộ Yêu tộc Luyện Dược Sư trẻ tuổi tham dự, được Luyện Dược Sư Công Hội chủ trì đại lễ. Mà Chưởng Quản đại nhân chính là kinh thế chi tài đoạt đến quán quân vị trí kia."

Liễm Hi gật đầu nói thêm: "Cổ Hoạ đại sâm lâm đệ nhất thiên kiêu trong Luyện Dược Giới, là Hắc Thiên công tử vị kia. Nhưng tại trước mặt Chưởng Quản đại nhân, vẫn là cam bái hạ phong, không có cơ hội a."

Nói đến đây, nàng mới chợt nhận thức ra được sự ảnh hưởng của Nhất Dạ Thiên Thu cỡ nào khủng bố, ở đây, mỗi một tu sĩ trên nét mặt đều lộ ra khó tin tưởng thần sắc.

Tại hai nàng dẫn đầu, đám người lần lượt rời khỏi Sự Đường.

Mà Hổ Lục thì sắc mặt âm trầm đứng nguyên tại chỗ, dù sao thế của hắn vốn dĩ đã thành, đã có một người ép toàn trường cách cục. Chỉ cần đè được ba phân đường Cát Tường mấy người này một đầu, đè lại cả Hồ Khiêm, danh tiếng của hắn sẽ nhảy lên một bước cao thêm.

Nhưng từ đâu tới một đạo tin tức, chỉ một tin, liền phá thế của hắn, dẫn đi hết thảy. Mà toàn bộ những thứ này, bị hắn ghi hận lại, chuyển cho Cát Tường cùng Liễm Hi các nàng, mà lớn nhất chính là vị Chưởng Quản kia.

Trong mắt hắn dạng này Yêu Quái đại viên mãn đỉnh phong, một tên Tiểu Yêu, không đáng cân nhắc.

. . .

Vô Tự Trấn phía bắc lúc này.

Sắc trời ngã tối, tinh hải lấp lánh treo thiên khung, minh nguyệt dạ Vô Tự Trấn.

Lúc này bắc trấn không còn náo nhiệt, không có inh ỏi ồn ào vốn có, dù cho không còn một chỗ trống, nhưng bầu không khí vẫn là thanh tịnh đến mức có thể nghe cả tiếng thở nhẹ của người khác.

Từ bên dưới đường nhỏ, cho đến bên trên mái hiên lầu cao đều có đông đảo thân ảnh đứng xem, mà ở bắc trấn trung tâm nhất, tại phía trước đại môn của Đan Đường, có một chỗ rất lớn được chừa trống.

Ở chỗ này, một người, bốn đỉnh !

Người đứng tại giữa, bốn đỉnh chung quanh, mỗi một đỉnh ít nhất trăm cân, to lớn vô cùng.

Người kia, thân khoác bạch bào, bạch phát như tiên, mặt mài tựa ngọc, Nhất Dạ Thiên Thu.

Từ trên tay hắn không gian giới chỉ không ngừng bay ra mấy chục loại dược liệu, dược liệu bay đầy trời, dược hương toả khắp bắc trấn. Mỗi một căn dược liệu, đều là trân quý chi phẩm, lung linh như sao, quang hoa chiếu đầy tứ phía.

Theo hắn tâm niệm, từng cái dược liệu ngẫu nhiên rơi xuống bốn cái bất đồng đan đỉnh, từ đỉnh đan bộc phát đi ra quang hoa so với Thất Thải Linh Thạch đều còn huyền ảo, hấp dẫn tất cả ánh mắt đổ về nơi này.

Bọn hắn trong mắt chỉ còn say mê chi sắc, bao quát Luyện Dược Sư bên trong, đều có một loại lạc vào huyền ảo cảm ngộ, giống như thấy được đại đạo chi lộ đồng dạng, không cần phục đan cũng có thể sinh ra cảm ngộ, rơi vào tự ngẫm.

Đan Thái Thượng một khi luyện đan, có thể câu dẫn thiên địa chi ý, hoá vạn đạo trở thành một đạo, trăm sông đổ về một bể. Chỉ từ Đan Đạo, dựng lên vạn loại chi đạo.

Phải biết nơi này khan hiếm Luyện Dược Sư, là vì chán ghét Đan Đạo luyện đan như vậy. Dù là Ngoại Phủ, Luyện Dược Sư cũng chỉ thể có đếm trên đầu ngón tay, huống chi nơi khác.

Nhưng, không phải không có !

Đứng trong đám đông Cát Tường Hồ Khiêm Hổ Lục mấy vị thiên kiêu này, giờ phút này cũng là không ngoại lệ. Bọn hắn từ trước đến nay đều tự cho bản thân là nhất đẳng thiên kiêu, nhưng đến tận giờ phút này, mới hiểu vị trí của mình ở đâu.

Hồ Khiêm tự thán một câu: "Khó trách Hắc Thiên cũng phải bại !"

Liễm Hi thân là võ tu, nhưng cũng bị bầu không khí này lay động, bị Nhất Dạ Thiên Thu làm cho kinh hãi, bởi nàng thấy có vài cái tinh thần lực tu sĩ là sinh đốn ngộ, tại chỗ khoanh chân xếp bằng tự diễn.

Một canh giờ sau đó.

"Ầm."

Có người đột phá tinh thần lực, xong xuôi, người kia đứng lên, khom người một bái thật sâu về phía trước. Sau đó trật tự rời đi, không dám làm phiền vị này kỳ tài luyện đan.

Nửa canh giờ sau.

Đột phá diễn ra liên hoàn, ít nhất mấy chục cái lần lượt hành lễ rời đi, cũng có nén lại quan sát. Nhưng chung quy vẫn là giữ lễ, tôn kính tuyệt đối, ở trong lòng bọn hắn, Nhất Dạ Thiên Thu thân ảnh đã trở nên to lớn vô hạn, không gì có thể so sánh.

Dù cho Vô Thiên Đường Chủ, hay là vị kia Phủ Trưởng cũng khó mà so chi !

. . .

____

Mùng 2, cầu đề cử đầu năm.

~Mạnh.

Chương 116: Nhất Thân Toạ Tứ Đỉnh !