Ma Pháp Chúa Tể
Unknown
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.
Chương 60: Tiến vào tầng thứ ba
Nói xong lão già kia nhìn về phía Khải Lâm sau đó dần dần biến mất, trước khi hoàn toàn biến mất thì một âm thanh lại vang lên bên tai hắn:
Lúc này bên ngoài có rất nhiều người đang đứng ở đấy, ánh mắt luôn nhìn chằm chằm vào một cánh cửa đang đóng chặt, hiện tại cũng chỉ còn cánh cửa kia là đang đóng chặt, còn mười chín cánh cửa khác đã đều mở ra hết.
Khải lâm lúc này trở nên trầm mặc khi nghe được những gì người này nói, hắn có thể cảm nhận được sự run rẩy khi lão già vừa rồi nói đến tồn tại kia, suy nghĩ lóe lên, một cảm giác không thể tin được lập tức hiện ra trong đầu hắn, điều này khiến hắn hít thở thật sâu.
Cố gắng khôn nghĩ tới chuyện này, Khải Lâm lập tức vung tay ra cây Quyền Trượng trong tức khắc bay vào tay hắn. Cầm cây Quyền Trượng trong tay Khải Lâm cảm nhận được sự mát lạnh truyền vào trong lòng bàn tay.
Bước ra ngoài nhìn thấy cảnh tượng này Khải Lâm có chút sửng sốt hiển nhiên hắn không ngờ mọi người đều đã ra ngoài, mang theo nghi hoặc hắn bắt đầu tiến về phía nhóm người Lạc Hải, nhìn vào lạc hải cùng một số người mà bản thân quen biết Khải Lâm chỉ gật đầu tỏ ý chào hỏi.
Dưới sự tham dò cùng với tư cách là chủ nhân mới của Quyền Trượng rất nhanh Khải Lâm đã tìm hiểu được pháp quyết của hai pháp thuật kia, sau hơn vài giờ tìm hiểu cuối cùng việc truyền thừa cũng kết thúc.
"Đại nhân ta muốn biết tầng thứ ba của ngọn tháp này ruốt cuộc ẩn chứa thứ gì?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Nhìn thấy tình cảnh này Khải Lâm bỗng nhiên cảm giác được một sự bất an đến từ tận sâu trong lòng, từ sau khi nắm giữ Quyền Trượng Linh Hồn cảm giác của hắn dường như đã nhạy bén lên không ít chính vì vậy cảm giác đột ngột này xuất hiện cũng khiến hắn không yên.
Đây là năm bình đài đại diện cho ngũ hành xét từ trung tâm bao gồm: Kim, Mộc, Thủy, Hỏa, Thổ. (đọc tại Qidian-VP.com)
Trên mỗi bình đài đều có năm cây nến to, bất kì ai có thể đốt cháy cả năm cây nến thì có thể tiến vào nơi cuối cùng của tầng tháp này.
"Đợi ta đã lâu chưa?"
Những người này ngay lập tức thay đổi sắc mặt khi cảm nhận được linh thức quỷ dị quét qua người họ. Bất kì người nào khi bị linh thức này quét qua thì linh hồn ngay lập tức run rẩy cho dù là Ma Pháp Sư cũng không ngoại lệ.
Nghe vậy suy nghĩ trong đầu Khải Lâm không ngừng lưu chuyển, sau một lúc thật lâu hắn mới đứng lên sau đó hướng về lão già kia rồi vái một cái rồi mới mở miệng.
Giọng nói của Khải Lâm chậm rãi nhưng nội dung lại thể hiện ra một khí thế bá đạo, cứ như chuyện này là một chuyện hiển nhiên, hắn chỉ tiện tay mà làm, đồng thời cũng không coi đám Ma Pháp Sư này vào trong mắt.
"Chúng ta đợi huynh đã hơn hai tháng rồi, trước đây đã có rất nhiều người muốn cưỡng ép mở ra cánh cửa kia nhưng lại bị một lực lượng kì dị chống lại cuối cùng còn đả thương một vài người có ý định phá bỏ nó"
Tiếng nói của Lạc Hải lúc này vang lên, sau đó nhóm người cũng lục tục tiến vào.
Đám ánh sáng bảy màu lúc này cũng dần tiêu tan, hiện ra thân hình của Khải Lâm đang ngồi trước bức tượng đá, tượng đá này có hình dạng giống với lão già trước đây Khải Lâm đã gặp trong truyền thừa.
Xung quanh tế đàn chính là năm bình đài rộng lớn, Khải Lâm khi thấy những thứ này thì cũng không hiện ra một chút vẻ ngạc nhiên nào, những thứ này đã được Lạc Nguyên nói rõ trước khi hắn sắp bước vào tế đàn.
"Ngươi là người nhận được truyền thừa vì vậy ta sẽ giải đáp cho ngươi một thắc mắc, hỏi đi!"
Bỗng nhiên một lão già của Vũ thành bỗng nhiên lên tiếng, người này Khải Lâm nhận ra chính là người mà trước đây muốn Tạ Tốn giao thủ với hắn. (đọc tại Qidian-VP.com)
Khải Lâm trong lúc bước đi bỗng nhiên sững người lại, sau đó ánh mắt đảo qua, lập tức hắn dừng lại trên thân ảnh của một người đàn ông trung niên.
"kẹt kẹt"
Hít thở thật sâu một hơi cố gắng áp chế cảm giác bất an trong lòng Khải Lâm biết đây bây giờ thứ bản thân cần làm chính là giúp Lạc Hải đốt cháy năm ngọn nến, như vậy hắn cũng có thể trả được cái ơn của Lạc Hải với hắn.
Nghe lời của Vương Thi Thi, Khải Lâm mặc dù bên ngoài không biểu lộ cảm xúc gì tuy nhiên trong lòng lại chấn động không nhỏ, hiển nhiên thời gian truyền thừa cũng chỉ có hơn hai ngày tuy nhiên mọi chuyện diễn ra bên ngoài lại đã hơn hai tháng.
"Khải Lâm tiểu tử, ngươi đã làm gì Tạ Thanh?" (đọc tại Qidian-VP.com)
Bước chân từ từ tiến tới cánh cửa đá, một tay vung lên sau đó cánh cửa mở ra.
"Ta cảm nhận được sẽ có một ngày ngươi có thể phát huy hết toàn bộ sức mạnh của cây quyền trượng này, tuy nhiên lúc này ngươi còn quá yếu vì vậy tốt nhất là ngươi không nên tiến vào tầng ba"
Người này đúng là Trấn Thiên Thu tuy nhiên người này hiện tại lại dùng một ánh mắt quỷ dị nhìn hắn, điều này khiến hắn lạnh lẽo cả người.
Thu lại ánh mắt Khải Lâm lại theo nhóm người tiến vào bỗng nhiên khuôn mặt hắn ngưng trọng, lập tức tầm nhìn hắn vặn vẹo, sau đó là thân hình như nhẹ đi không ít sau khi phục hồi lại thì bản thân đã đứng trước một tế đàn rộng lớn như không có điểm cuối.
Ánh mắt nhìn về phía lão già mờ ảo trước mặt, Khải Lâm có chút trầm tư.
Linh niệm của Khải Lâm truyền vào tai Vương Thi Thi.
Thấy vậy những người khác không chút do dự mà lao nhanh vào, nhìn thấy bộ dáng vội vàng của nhóm người Khải Lâm có thể hiểu được vật trên đó tất nhiên rất quan trọng.
Lão già thấy vậy thì mở miệng:
Đúng lúc này một tia sáng từ trong căn phòng mà Khải Lâm đã bước ra với tốc độ cực nhanh lao ra sau đó dung nhập vào mấy mỏm đá trung tâm của tầng thứ hai.
Lúc này trên năm bình đài, bên Lạc Việt bộ lạc chiếm lấy một bình đài, còn Nguyên Điện và Tế Hồn giáo mỗi bên đều chiếm lấy hai bình đài.
Tuy nhiên càng quỷ dị hơn là những người ở đây không phát hiện ra nơi linh thức này phát ra.
"Đó là nơi cất giữ bảo vật của một tồn tại đã vượt qua giới hạn nhận biết của thế gian, tuy ta không biết nó gọi là gì nhưng hình dạng của nó chính là một cái vạc bằng đồng, cao hơn một trượng, đồng thời cái vạc này nếu dùng Nghiệp Hỏa đốt cháy có thể tịnh hóa vạn vật trong thiên địa này"
Cánh cửa đang đóng chặt lúc này bỗng nhiên mở ra, sau đó một thanh niên bộ dáng khoảng hai mươi tuổi từ từ bước ra, người này trên người mặc một bộ y phục màu xanh lục, khuôn mặt không phải là anh tuấn nhưng cũng đủ nhìn, mái tóc cột dài thả ra sau lưng, người này đúng là Khải Lâm.
Nói xong người này hoàn toàn tan biến vào trong hư vô.
Khải Lâm đang ngồi trong căn phòng lúc này mở mắt, cả người hắn đều rất tàn tạ nhưng trên khuôn mặt hiện ra một vẻ kì dị cùng một chút kích động, dưới sự truyền thừa của Quyền Trượng Linh Hồn tu vi hắn mặc dù không tăng lên, nhưng linh hồn linh thức đều tăng lên một cách rõ rệt, đây vốn dĩ là thứ không thể tu luyện vì vậy bây giờ nếu kết hợp với Quyền Trượng hắn lại có thêm một con bài tẩy để bảo vệ chính mình.
Đồng thời không thể không nhắc tới hai pháp thuật có trong Quyền Trượng này chính là Phệ Linh và Phệ Hồn.
"ầm"
Sự hung hiểm lúc này mới thật sự bắt đầu.
"Hắn chêu trọc ta vì vậy g·iết rồi"
Khải Lâm nghe vậy khuôn mặt không có chút biến sắc đáp:
Tuy nhiên về vấn đề hai công pháp này ngay lập tức bị hắn tạm thời để sang một bên, lúc này thứ hắn cần chính là thứ trong lời nói của lão già kia trước lúc truyền thừa, một lần giải đáp thắc mắc.
Khải Lâm cũng hiểu sơ sơ tất cả vì vậy bản thân ngay từ đầu đã không có hành động gì, cho đến cuối cùng khi Lạc Hải chiếm được một chỗ hắn mới trực tiếp lao tới, đứng cạnh đám người. (đọc tại Qidian-VP.com)
Linh hồn lúc này ngay lập tức xuất ra sau đó một tia dung nhập vào bên trong cây Quyền Trượng.
Vốn dĩ Lạc Hải ban đầu muốn Khải Lâm tự chiếm lấy một bình đài nhưng cuối cùng người này lại thấy việc này không khả quan nên quyết định vứt bỏ chuyện này.
Linh thức Khải Lâm ầm ầm tản ra, dưới sự tăng phúc của Quyền Trượng Linh Hồn linh thức hắn ẩn chứa một lực lượng kì dị phát tán ra bên ngoài, linh thức lúc này xuyên qua cánh cửa đá sau đó lan ra bên ngoài xâm nhập đến từng căn phòng khác, một số người lúc này đã ra ngoài trong đó có cả mấy người Vương Thi Thi.
Nghe vậy, ánh mắt lão già hiện ra vẻ sắc lạnh nhìn về phía Khải Lâm giống như muốn ăn tươi nuốt sống hắn vậy, tuy nhiên cuối cùng người này lại không có hành động gì.
Nếu không vì phải mở cả hai mươi cánh cửa có lẽ lúc này những người này đều tiến lên tầng ba.
Đây chính là mấu chốt khi hắn cùng nhóm người Lạc Hải tiến vào đây, đồng thời cũng là nơi cảm nhận được sự uy h·iếp đến tính mạng bản thân vì vậy hắn mới không do dự khi hỏi chuyện này, dù sao kiến thức của hắn cũng khá hạn hẹp về nơi đây.
Âm thanh vang lên khiến cho tất cả mọi người chú ý, mọi ánh mắt đều đổ dồn về một hướng đó chính là cánh cửa đá đang đóng chặt kia.
Ngay lập tức ánh sáng bảy màu nổi lên, sau đó ánh sáng bảy màu ngưng tụ sau đó dung hợp thành một đạo ánh sáng không màu vô hình vô sắc, cùng lúc này một thông đạo lập tức hiện ra, đây chính là một truyền tống trận.
Nghe vậy lão già kia lập tức rơi vào trầm mặc rất lâu, thấy vậy Khải Lâm cũng không nói gì chỉ im lặng chờ đợi trong suốt thời gian này quá trình truyền thừa của hắn cũng đã đến giai đoạn kết thúc, lúc này lão già kia mới lên tiếng.
Ánh mắt nhìn tượng đá một lúc lâu, Khải Lâm một lần nữa ôm quyền rồi vái một cái sau đó mới quay đầu rời đi. Sự thay đổi trong này hắn cũng không có gì ngạc nhiên vì tất cả vốn nên là như vậy.
"Đi thôi"
Vương Thi Thi nghe vậy thì giật mình, ngay từ khi Khải Lâm bước ra ngoài thì nàng đã có cảm giác không đúng, tuy nhiên lúc này nàng cũng hiểu Khải Lâm hẳn gặp cơ duyên không nhỏ, phải biết rằng linh niệm chỉ khi đạt đến Chiến Sĩ khi bắt đầu có thể vận dụng vào quy tắc thiên địa mới có thể truyền ra, những thứ này nàng cũng chỉ biết qua ghi chép của gia tộc chứ bên ngoài thì nàng thậm chí còn chưa gặp qua bất kì tồn tại cấp bậc đạt tới Chiến Sĩ nào.
Mục tiêu của tất cả chính là Truyền Thừa và Bảo vật ở đây, thứ đó chính là cái Vạc đồng trong lời lão già kia nói.
Bước chân của Khải Lâm vẫn không có chút dừng lại cuối cùng đi tới trước mặt Lạc Hải làm lễ một cái sau đó lui lại đứng cạnh Vương Thi Thi.
Nếu truyện bị loạn dòng, và bạn vừa chuyển chương rất nhanh, hãy đợi 1 phút và tải lại trang nhé. Nếu không được nghĩa là truyện bị lỗi, hãy bình luận xuống dưới hoặc liên hệ facebook cho mình nhé.