Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 13 : Mạo Hiểm

Chương 13 : Mạo Hiểm


Giang Mộc nghe thấy giọng nói quen thuộc của vị thúc thúc kia vang lên cũng là trực tiếp báo cáo tình hình.

" Thúc thúc, ta là Giang Mộc a, người mới vừa nãy nhờ mấy ngài tìm kiếm muội muội của ta Thanh Hàn a. Vừa nãy ta phát hiện có một nhóm người khả nghi, sau đó ta liền đi theo đám người này đi tới một cái nhà máy bỏ hoang bên cạnh dòng sông lớn. Về vị trí cụ thể ta cũng không rõ."

" Ta chỉ biết là ta liền đi theo hướng trung tâm thị trấn đi tới mà thôi. Bất quá hiện giờ ta nghi ngờ bọn người kia đang tập kết những người b·ị b·ắt cóc tại nhà máy này giao cho một nhóm người khác. Cho nên là ta mong các ngài có thể kịp thời đi tới giải cứu mấy người đó."

Vị thúc thúc kia nghe thấy như vậy cũng là biến sắc dặn dò Giang Mộc nói.

" Tiểu tử, ngươi trước tiên đừng có để bị lộ diện, chúng ta sẽ theo số điên thoại của ngươi dò ra vj trí. Rất nhanh thôi chúng ta là có thể đi tới vị trí của ngươi."

Giang Mộc nghe thấy như vậy cũng là ra hiệu đồng tình vâng theo. Bất quá Giang Mộc sau khi ngắt máy cũng không có theo lời của vị thúc thúc kia tuân theo mà trực tiếp đem điện thoại giấu bên cạnh chiếc xe. Sau đó Giang Mộc liền men theo mặt tối của bức tường nhanh chóng lẻn vào bên trong nhà máy bỏ hoang kia.

Lúc đi ngang hai chiếc xe máy kia, Giang Mộc cũng là tiến tới ra tay phá hoại vài cái bộ phận trên xe máy. Sau khi làm xong, Giang Mộc liền tiếp tục lẻn vào bên trong nhà máy. Nội bộ bên trong nhà máy đều là chất đầy các máy móc to lớn đã rỉ sét bỏ quên lâu năm. Không gian nhà máy cũng là rộng lớn, lại chia thành nhiều khu vực khác nhau được ngăn ra bởi lưới thép lớn.

Trong khu vực tối om cùng rộng lớn phức tạp như thế này rất khó để Giang Mộc tìm ra khu vực tập kết của đám ngươi kia đều rất khó. Đang lúc Giang Mộc tựa như là con ruồi không đầu quanh quẩn bên trong khu vực nhà máy thì bỗng nhiên bên trong nhà máy liền vang lên tiếng chửi tục.

" Con bà nó, cái tên kia ỷ vào thân phận là ma pháp sư liền xem chúng ta là nô bộc muốn sai gì thì sai à. Nếu như hắn là một cái người bình thường thì lão tử sẽ trực tiếp cho hắn biết nắm đấm của ta cứng hay là mặt của hắn cứng."

Giang Mộc đối với giọng nói này cũng là có ấn tượng bởi vì đây là giọng của tên lão tam kia. Thế là Giang Mộc cũng là quan sát xung quanh không gian mới phát hiện ở cách vị trí hiện tại của mình khoảng bốn khu sản xuất lớn bỗng nhiên chiếu xuống một đạo màu vàng nhạt hình chữ nhật tựa như là ánh sáng chiếu qua khe cửa hẹp vậy.

Rất nhanh Giang Mộc liền nhìn thấy thân ảnh của ba tên đầu gấu lúc trước. Chỉ là lúc này Giang Mộc phát hiện cái tên lão tam kia trên mặt thế mà hằn lên từng đạo vết hắn rướn ra máu tựa như bị người quạt một bạt tai. Lúc này lão đại của ba người cũng là đem tay che lại miệng của lão tam nói.

" Cũng tại cái miệng của ngươi mà chúng ta hiện giờ phải đi bắt thêm hai người nữa, tổng cộng bây giờ chúng ta phải bắt tới năm người. Ngươi cũng thật là kiếm thêm chuyện cho chúng ta à."

Bị lão đại của mình càm ràm vài câu, tên lão tam kia cũng là tỏ vẻ xấu hổ cùng biết lỗi không còn dám nói tiếp. Rất nhanh, một nhóm ba người trực tiếp đi ngang qua vị trí của Giang Mộc sau đó cũng không có phát hiện ra Giang Mộc đang ẩn nấp gần đấy. Giang Mộc chờ đợi nhóm người này đi khỏi nhà máy, lên xe khởi động phóng đi cũng mới từ trong bóng tối dần dần đi ra.

Còn như bọn người kia lái xe đi có xảy ra chuyện gì hay không thì Giang Mộc cũng không quan tâm. Trong thâm tâm Giang Mộc liền ước gì ba tên kia có thể té c·h·ế·t là tốt rồi.

" Hừm, nghe thấy mấy tên kia nói cái tên sai khiến bọn người kia đi bắt người lại là ma pháp sư à. Gay go rồi a!"

Đến lúc này, Giang Mộc liền mới thực sự là nhức đầu đắn đo lựa chọn. Phải biết một người bình thường đối đầu với ma pháp sư kể cả là ma pháp sư cấp bậc thấp nhất sơ giai đều đã là chênh lệch cực lớn. Bởi vì ma pháp sư lực công kích cũng không phụ thuộc vào nắm đấm mà là chân chân thật thật ma pháp a.

Ngươi chạy tới muốn cho pháp sư một cái đấm móc thì trong thời gian đó ma pháp sư đã cho ngươi một cái hỏa cầu hay lôi kích cũng đủ đem người thường kia tại chỗ đánh bại. Hơn nữa ma pháp sư còn có thể cảm ứng được ma năng xung quanh môi trường biến đổi dẫn tới phát hiện địch nhân.

" Hừm, đã đi tới đây thì ta phải thử một lần. Nếu không lỡ như Thanh Hàn thật sự bị bắt tại bên trong thì có lẽ chờ đợi cảnh sát đi đến thì mọi chuyện đều đã trễ rồi."

Sau một giây do dự, Giang Mộc mới quyết định đánh cược một lần. Thế là Giang Mộc cũng không trực tiếp theo lối đi kia đi lên trên căn phòng mà là đi đến gần vị trí căn phòng đó sau đó lại mò xung quanh một đoàn tìm kiếm lấy có còn hay không cửa ra khác.

Giang Mộc đi quanh nhà máy một hồi mới phát hiện căn phòng kia là dựa vào vách tường của nhà máy cho nên Giang Mộc phải đi ra bên ngoài kiểm tra mới thấy được ở phía trên tầng hai có một hàng cửa sổ bằng kính.

Người đứng từ phía trên có thể dễ dàng quan sát lấy động tĩnh phía bên ngoài. Giang Mộc lúc này hơi nhìn lấy cửa kính một hồi sau đó lại nhìn về phía đối diện cửa sổ là một hàng cây rậm rạp.

" Nếu như ta không thể tiến vào vậy thì dụ ngươi ra vậy."

Tính rồi tính, Giang Mộc liền chạy vào nhà xưởng gom góp lấy vài thứ. Sau đó liền hướng về phía hàng cây kia nhanh chóng thiết lập vài thứ. Sau hơn 1 phút, Giang Mộc lúc này mới mỉm cười từ trong hàng cây đi ra.

Giang Mộc tiếp đó liền quay trở lại trong nhà máy núp sau một cái máy lớn đối diện cầu thang lối lên xuống của căn phòng kia. Giang Mộc vừa ẩn núp lại âm thầm nhẩm lấy từng giây.

" 50, 49, 48,... 30, 29, 28,... 3, 2, 1. Đến !"

Lời của Giang Mộc vừa hạ xuống lập tức từ trong căn phòng kia vang lên một tiếng lanh lảnh của cửa kính vỡ. Tiếp đó liền là giọng của một tên nam nhân vang lên.

" Là ai?"

Sau đó Giang Mộc chỉ thấy một cái cao gầy nam tử nhanh chóng từ trên căn phòng kia đi xuống cầu thang mang theo vẻ mặt đề phòng nhanh chóng hướng về phương hướng rừng cây chạy tới.

Mà Giang Mộc cũng chỉ chờ đợi lúc này trực tiếp rón rén tiền lên phía trên. Rất nhanh Giang Mộc đã tiến vào bên trong căn phòng đó.

Bên trong căn phòng chỉ có một cái đèn nhỏ chiếu sáng đặt ở trên một cái bàn gỗ gần với cửa sổ.

Khi Giang Mộc tiến vào liền phát hiện hòn đá mà hắn dùng để tạo ra cạm bẫy dụ đi cái tên kia đang lăn lông lốc ở trên sàn nhà.

Cũng không biết là may mắn hay không mà Giang Mộc phát hiện hòn đá kia lại dính lấy một chút máu cùng tóc. Nhìn tới đây, Giang Mộc cũng không khỏi cười khổ vận may của mình cũng thật đúng là quá may mắn.

Giang Mộc lúc này cũng biết cái tên kia chắc hẳn đang rất cay cú cho nên chắc chắn thời gian hắn rời đi sẽ cao hơn. Giang Mộc cũng không tiếp tục quan tâm mấy thứ này mà là đưa mắt nhìn khắp căn phòng tìm kiếm lấy những người bị b·ắ·t· ·c·ó·c.

Rất nhanh, Giang Mộc liền nhìn hết căn phòng, cả căn phòng trừ mấy cái đống rác cùng vụn gỗ thì chỉ có một cái căn phòng đang đóng kín là Giang Mộc chưa có kiểm tra.

Thế là Giang Mộc trực tiếp tiến tới đưa tay kiểm tra lấy tay nắm cửa.

" Rắc rắc " hai tiếng vang lên, bất quá cửa lại không có mở ra.

" Ừ, cửa này bị khoá rồi. Chẳng lẽ cái tên kia cầm lấy chìa khoá."

Lúc này Giang Mộc cũng là đau đầu. Hắn tính tới tính lui cũng là không tính tới cái trường hợp này. Thấy thế, Giang Mộc liền tính tìm tới thanh sắt hay búa lớn để phá cửa.

Thế nhưng là đúng lúc này một giọng nói bỗng vang vọng cả khu vực nhà máy.

" Con bà nói, đây là cái tên nào dỡ hơi đi đặt bẫy gần đây. Đừng để ta bắt gặp được hắn nếu không thì... hừ hừ. "

" Thôi c·h·ế·t cái tên kia làm sao nhanh như vậy đã trở về rồi!"

Mà tên pháp sư kia sau khi chạy đến hàng cây liền dính lấy liên tiếp bẫy của Giang Mộc khiến cho hắn ăn vài thua thiệt nhỏ. Chỉ là hắn là một cái ma pháp sư cho nên cũng có thể dễ dàng đem mấy cái bẫy phá nát.

Giang Mộc nhìn thấy trong căn phòng không còn chỗ trốn cho nên là cũng cắn răng cầm lấy tảng đá đang nằm trên sàn nhà sau đó trực tiếp nấp sau cánh cửa của căn phòng này.

Giang Mộc lúc này liền nín hơi ngưng thần lắng nghe lấy động tĩnh ở phía bên ngoài cầu thang. Từng tiếc cốc cốc bước chân vang lên theo tên ma pháp sư tiến lên căn phòng này.

Tiếng chân càng lúc càng gần làm nội tâm Giang Mộc theo tiếng chân vang lên không ngừng nhảy lên. Cho đến một khắc tên ma pháp sư kia trực tiếp bước vào căn phòng này thì Giang Mộc dây thần kinh trực tiếp kéo căng.

Tên ma pháp sư kia cũng là đưa tay xoa lấy trán đang quấn lấy một ít băng trắng dính lấy một chút máu nói ra.

" Hừ, thật đúng là xui xẻo. Ngồi không cũng trúng đ·ạ·n. "

Vừa nói tên ma pháp sư kia lại quan sát lấy căn phòng một lần. Sau khi phát hiện mọi thứ vẫn như cũ không có thay đổi. Vì thế hắn cũng là an tâm đi tới cái bàn tính ngồi xuống.

" Cũng may chuyện này chắc có lẽ là mấy cái tên nhóc nào đó nghịch ngợm a. "

Tên ma pháp sư kia vừa đi được ba bước liền tựa như là nghĩ tới điều gì bỗng nhiên đứng sừng lại.

" Di cái hòn đá kia đâu?"

Mà Giang Mộc cũng là canh đúng lúc này liền là tay chân nhanh nhẹn bước ra một bước trực tiếp đứng ở sau lưng tên nam tử kia dùng hết sức giơ cao tảng đá nhắm vào phần vị trí tiểu não cũng tức là phần gáy của nhân loại đập tới.

Dáng vóc của Giang Mộc cùng tên nam tử này cũng không có chênh lệch nhiều. Cho nên chỉ cần Giang Mộc hướng chỗ yếu hại đập tới liền có thể đem tên nam tử này cho đập choáng đi.

Chương 13 : Mạo Hiểm