Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 15 : Xử phạt

Chương 15 : Xử phạt


Lan Di thấy vậy cũng không có tiếp tục chối từ cầm lấy hai cái túi quần áo nhanh chóng hướng vào bên trong nhà thay đổi quần áo thử xem.

Rất nhanh một loát sau hai mẹ con Lan Di liền từ bên trong đi ra. Ánh vào mắt Giang Mộc chính là đã mặc lên hai bộ áo dài Lan Di hai người. Giang Mộc đưa mắt nhìn hai mẹ con người một cái cũng là giơ tay cho hai người một cái ngón cái.

" Lan di, nhìn người mặc bộ đồ này trông trẻ ra thêm 10 tuổi a. Còn như tiểu Hàn nhìn tựa như là tiên nữ xuống trần a. Cả hai người mặc lấy đều rất đẹp."

" Cũng may là vừa vặn, nếu không cũng là có chút ít tiếc nuối a."

Lan Di hai người nghe thấy Giang Mộc đánh giá cũng là mỉm cười một cái sau đó liền nhìn lẫn nhau đánh giá một cái đều là phát hiện bộ đồ mà Giang Mộc mua cho đều rất vừa vặn.

Lan Di lúc này cũng là mỉm cười hướng Giang Mộc cùng Tiểu Hàn nói.

" Được rồi, được rồi a. Mấy chuyện này chúng ta cứ để sau rồi nói a. Bây giờ đã là quá khuya rồi, chúng ta cũng mau mau ăn cơm thôi, tiểu Mộc cả ngày cũng mệt mỏi rồi. Cho nên cũng cần nghỉ ngơi sớm a."

Thanh Hàn nghe vậy cũng là mỉm cười một cái hí ha hí hửng nhanh chóng chạy vào trong bếp đem món ăn dọn lên trên bàn. Giang Mộc thấy thế cũng là đi xuống phụ giúp một tay. Rất nhanh, ba người Giang Mộc đã là vui vẻ ăn lấy bữa khuya của hôm nay. Trong lúc ăn, Lan di cũng là nhớ tới sắp tới chính là kì thi nhập pháp liền hướng Giang Mộc cùng Thanh Hàn nói.

" Đúng rồi, Tiểu Mộc, tiểu hàn. Sắp tới chính là kì thi nhập pháp, không biết các ngươi có hay không ý muốn tham gia hay không a?"

Giang Mộc nghe thấy Lan di hỏi như vậy cũng là hơi ngừng đũa một lát rồi nói ra.

" Ừm, ta cũng định tham gia lần này khảo hạch, với lại ta cũng đã cùng thúy bà bà hứa hẹn sẽ trở thành ma pháp sư cho nên ta phải thử một lần."

Nói xong Giang Mộc đưa mắt nhìn lấy Thanh Hàn một cái, Thanh Hàn thấy cả mẹ của mình cùng Giang Môc đều đang nhìn lấy mình cũng là đặt đũa xuống hơi hơi trầm tư một cái rồi nói.

" Ta thì ngược lại cũng không muốn trở thành cái gì ma pháp sư. Ta dự định thi lên đại học, sau đó tìm một công việc phù hợp ở gần đây để sinh sống."

Lan di nghe thấy Thanh Hàn nói như vậy cũng tựa như là đoán được từ trước, nàng cũng không có phản đối cùng nói thêm ý kiến khác. Tựa hồ như Lan di để cho tiểu hàn tự lựa chọn lấy con đường của mình. Mà Giang Mộc cũng là nghe lấy thanh hàn lời nói cũng không khỏi nhớ tới lời của thái gia gia đã nói hồi chiều. Thế là Giang Mộc cũng là vui vẻ nói ra.

"Ừm, tiểu hàn lựa chọn hướng đi này cũng tốt a, có thể ở gần với Lan di không cần phải đi quá xa. Ngược lại là ta, con đường ma pháp chắc có lẽ là phù hợp với ta nhất. Với lại nếu như ta không thông qua khảo hạch thì có lẽ cũng sẽ như cái nha đầu kia đi kiếm lấy một cái công việc để làm a."

Lan di nghe vậy cũng là mỉm cười nói.

" Các ngươi đều đã lớn, mọi việc sau này đều là do các ngươi tự quyết định lấy a. Chỉ bất quá ta hi vọng các ngươi sau này có thể bình an phát triển trên con đường mà các ngươi đã lựa chọn."

Sau đó Giang Mộc ba người lại chuyện trò sôi nổi lên mấy cái vấn đề khác, mãi cho tới mười một giờ khuya thì Giang Mộc mới trở về nhà của mình cũng tức là nhà của thủy bà bà lúc trước. Còn như giáo đường của Giang lão đầu, sau khi hắn mất đã có một vị cha sứ khác tiếp quản lấy. Giang Mộc về tới trên giường của mình cũng là vì quá mệt mỏi liền trực tiếp ngủ thiếp đi. Thời gian nhoáng một cái liền trôi qua một ngày mới, từng tia ánh mật trời mau chóng xuất hiện xua tan đi màn đêm u tối.

Mà một ngày này, Giang Mộc cũng là cực kì buông thả bởi vì hôm nay là ngày đầu năm mới 2015, cũng tức là Giang Mộc năm nay đã bước vào tuổi 15. Ngày hôm nay, Giang Mộc liền sáng sớm rời nhà, trước tiên quét dọn lấy nhà của mình. Sau đó lại đi ra nhà văn hóa của thôn làng cùng với những đứa trẻ cùng trang lứa hoặc bé hơn tập hợp lại để phụ trách tổng vệ sinh cổng làng cùng đình làng. Mãi cho tới trưa thì Giang Mộc mới theo Thanh hàn trở về nhà của Lan di ăn bữa cơm năm mới. Tới chiều, Giang Mộc mới ra mộ của Thúy lão cùng Giang lão để thăm viếng cùng dọn dẹp.

Giang mộc ngồi ở trước bia mộ của nhị lão hơi có chút cảm xúc nói ra.

"Giang gia gia, Thúy bà bà. Hai người giờ này chắc đang hạnh phúc ở bên nhau a. Tiểu tử ta tuy không phải là hài tử hay tôn tử của hai người. Bất quá ta là do các người nuôi lớn tất nhiên xem hai người như cha mẹ. Chỉ là ta hiện tại cũng chưa có công danh sự nghiệp trong tay, không thể vì hai người sửa sang chút một phần."

"Bất quá lời nhắc nhở của hai người ta vẫn nhớ rất rõ. Đợi ta trở thành ma pháp sư, một ma pháp sư mạnh mẽ, một cường giả. Ta nhất định sẽ cho tất cả mọi người biết ta lả do hai người nuôi nấng lên. Cho nên là ta hi vọng hai người ở trên cao có thể dõi theo từng bước chân của ta."

Giang Mộc tại nơi này lưu lại hơn hai tiếng đồng hồ mãi cho tới khi trăng tròn treo trên bầu trời mới thanh thản đi về nhà của mình. Mà lúc này, tại một cái câu lạc bộ đêm tối, trong một căn phòng vip tràn đầy mùi rượu, thuốc lá cùng mùi nước hoa đang có lấy một cuộc nói chuyện xảy ra.

Bên trong căn phòng lúc này cả âm nhạc cùng mấy cái vũ nữ tiếp rượu đều không có. Chỉ có duy nhất bốn người đang quỳ rạp trên sàn phòng cùng với một cái trung niên trên mặt có lấy một cái vết bớt đang ngồi lưng dựa sô pha, tay cầm ly rượu vang vẻ mặt giận dữ nhìn về bốn người đang quỳ gối ở dưới đất nói ra.

" Các ngươi đã chậm trễ thời gian giao hàng, ở phía trên rất tức giận. Cho nên là các ngươi cũng biết tiếp tới các ngươi sẽ có hậu quả như thế nào rồi chứ."

Lúc này tên nam tử thân cao gầy đang quỳ gối ở phía trước nhất liền hoảng sợ không ngừng dập đầu hướng tên trung niên kia nói ra.

" Đại, đại nhân, cầu ngài nể tình ta cùng ngài hợp tác lâu năm vì thế xin cho chúng ta thêm hai, không, chỉ cần cho ta thêm một ngày nữa ta nhất định đem đủ hàng hóa giao cho ngài. Lần này có sự cố ngoài mong đợi xảy ra ta cũng là quá chủ quan đi."

Nếu như lúc này Giang Mộc ở đây liền có thể nhận ra người này chính là tên ma pháp sư mà chính mình đã đánh ngất. Còn như ba cái tên nam tử quỳ sau lưng tên pháp sư này chính là ba tên b·ắ·t· ·c·ó·c bị Giang Mộc bám đuôi. Ba cái tên kia nghe thấy tên nam tử ma pháp sư cầu xin cũng là liền theo không ngừng dập đầu cầu xin tha thứ. Tên trung niên kia nghe vậy hơi ngẫm nghĩ một cái sau đó cũng là hừ lạnh nói.

" Hừ, muốn mạng sống cũng là có thể, bất quá đã là phạm tội tất nhiên phải có xử phạt. Vậy đi ba cái tên kia tự chặt một cái cánh tay a. Còn như ngươi, ngươi là người trông hàng lại để hàng hóa bị thất thoát cho nên tội nặng gấp đôi. Tự tay ta sẽ trừng phạt lấy."

Vừa nói, tên trung niên kia cũng không biết từ nơi đâu lấy ra ba thanh sắc bén trường đao ném ra trước mặt ba cái tên b·ắ·t· ·c·ó·c kia. Còn như tên pháp sư nam tử kia nghe thấy tên trung niên lại muốn tự mình ra tay xử lý cũng là mồ hôi hột đổ nhiều. Bất quá hắn là biết rõ cái tên trung niên này tính tình cùng thủ đoạn cho nên chỉ có thể run sợ cuối thấp đầu chờ đợi bị xử phạt. Còn như ba cái tên b·ắ·t· ·c·ó·c kia nghe thấy mình phải tự chặt tay đều là nuốt nước miếng một cái sau đó liền đưa mắt nhìn nhau vẫn còn chần chờ không dám ra tay.

Người đàn ông trung niên kia nhìn thấy như vậy cũng là nhìn lấy ba cái tên kia như thế do dự cũng là hừ lạnh một tiếng.

" Ta cho các ngươi ba giây để tự xử phạt, sau ba giây nếu như còn chưa thực hiện thì án phạt sẽ gấp đôi. Ba, Hai,.."

Ba cái tên kia nghe thấy tên trung niên kia thế mà đã đếm lên đều là nhìn nhau một cái. Sau đó trong ánh mắt ba người cũng hiện lên vẻ kiên quyết. Chờ người Trung niên gần đếm đến ba thì ba người kia cũng là trực tiếp nắm lên ba thanh trường đao. Chỉ là bọn hắn cũng không có nghe theo lời tên trung niên kia tự đoạn một tay mà là cả ba cùng lúc bật dậy dùng mũi nhọn của trường đao hướng về cổ của tên trung niên kia đâm tới.

Mà tên pháp sư kia cũng là cảm nhận được chuyện này cho nên là cũng không có theo ba cái tên kia tham gia vào phản sát tên ma pháp sư kia mà là trực tiếp niệm phép phóng ra một đoàn hỏa cầu đem tên lão đại ở chính giữa cho oanh bay đập vào trên vách tường tạo ra một vụ nổ lớn đem gần như cá cái tường cho vỡ nát. Mà tên trung niên kia mắt nhìn thấy chuyện này cũng là cười lạnh một cái sau đó chỉ thấy hắn tay trái hơi phất qua, sau đó chỉ thấy hai người còn lại đang cầm trường đao xông tới lại tựa như cảm nhận được gì sau đó liền đứng khựng lại hai tay nhanh chóng buông trường đao ôm lấy yết hầu của mình.

Chỉ bất quá bọn hắn lúc này có phản ứng cũng đã quá muộn bởi vì trên yết hầu bọn hắn xuất hiện một đường chỉ đỏ nho nhỏ, sau đó chỉ thấy hai cái đầu của bọn hắn tựa như là hai trái bóng rơi phịch xuống sàn một cái. Lúc này, mắt bọn hắn vẫn còn đang mở trừng trừng tựa như không chấp nhận được sự thật là bọn hắn vừa mới bị chém bay đầu.

Chương 15 : Xử phạt