Logo
Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗

Chương 55 : Lại muốn kiểm trắc tinh thần lực.

Chương 55 : Lại muốn kiểm trắc tinh thần lực.


Giang Mộc nhìn lấy Lục Khánh cái khuôn mặt kia một lát liền ở trong lòng biết rõ cái tên này vẫn là nghiêng về Lục Hiên đệ tử thế gia của hắn a.

Nếu như Giang Mộc thật gia nhập vào Phù Hoa học viện, nói không chừng quảng đời trung cấp ma pháp của hắn sẽ cực kì sóng gió bấp bênh cùng chèn ép a.

Nghĩ đến thế, Giang Mộc trực tiếp đem việc gia nhập Phù Hoa học viện gạt sang một bên lại hướng về Chu Liêm hỏi lấy đãi ngộ.

" Chu lão sư ngài .."

Chỉ là ngoài Giang Mộc suy nghĩ, Chu Liêm cũng không có rườm rà như Lục Khánh trực tiếp nói ra.

" Chúng ta Cảnh Long Học viện cũng không có nuôi bình hoa di động. Muốn có tài nguyên cần phải bỏ ra giá cả cùng sức lực tương đồng. "

" Kể cả là ngươi có là thiên tài gì đi chăng nữa cũng không có chuyện há miệng chờ sung rụng."

" Bất quá trước khi ngươi muốn lựa chọn học viện để gia nhập, viện trưởng của chúng ta muốn trước cùng ngươi nói chuyện một thoáng."

" À đúng rồi, thay ta hướng hai cái đồng bạn của ngươi hỏi bọn hắn có muốn hay không đổi cái học viện tiến vào Cảnh Long học viện. "

" Được rồi, nếu ngươi không còn ý kiến nào khác hãy mau quyết định a."

Giang Mộc một mực kinh ngạc trước tác phong làm việc củng quy củ của Cảnh Lonh học viện. Chỉ là làm Giang Mộc nghi hoặc nhất đó chính là Cảnh Lonh viện trưởng làm sao lại muốn gặp mình rồi.

Chẳng lẽ hắn có vài điều không muốn người biết muốn nói riêng với mình hay sao. Thế là mang lấy cái suy nghĩ này, Giang Mộc cũng là khó khăn lựa chọn lấy.

Mà cũng không phải là khó khăn lựa chọn Phù Hoa hay là Cảnh Long học viện. Giang Mộc lúc này là đang phân vân nên đi vẫn là nên ở lại đâu. Còn như Phù Hoa cái chỗ kia, Giang Mộc liền nghe thấy nơi đó tựa như là cái chợ của gia tộc.

Đủ loại thiếu gia công chúa học tập ở đó. Cho nên Giang Mộc liền tự mình biết mình đưa nó không thèm ngó tới. Mà cái này cũng là vì Cảnh Long học viện so Phù Hoa học viện cũng không kém đi đâu.

Hơn nữa ở một số khía cạnh, bởi vì học viên vẫn luôn rất ít cảnh long học viện còn so Phù Hoa học viện mạnh hơn. Sau một lúc suy tư, Giang Mộc liền hướng Lục Khánh nói ra.

" Lục lão sư, có thể hay không cho ta một ngày thời gian suy ngẫm. Sau ngày mai ta sẽ hướng Lục lão sư ngài cho biết kết quả a."

Lục Khánh nghe thấy Giang Mộc nói thế cũng là cảm giác dường như chính mình cũng không có nói sai chỗ nào a. Chẳng lẽ Giang Mộc cái tên kia lại là cái dạng ăn cứng không ăn mềm khổ dâ.. à không khổ tu hay sao.

Bất quá, Giang Mộc đã nói ra như vậy thì Lục Khánh cũng không còn cách nào khác ngoài đưa cho Giang Mộc một cái số điện thoại liên lạc sau đó trực tiếp ra về.

Giang Mộc lúc này cũng là nhìn lấy Chu Liêm một cái sau đó liền hướng Đỗ viện trưởng nói.

" Viện trưởng, có thể hay không cho học sinh xin nghỉ hôm nay a. Ta muốn cùng Chu lão sư đi tới Cảnh Long học viện gặp mặt viện trưởng của bọn hắn một lát a."

Đỗ viện trưởng nghe vậy cũng là mỉm cười gật gật đầu một cái liền đứng dậy hướng Chu Liêm nói.

" Chu liêm, có rãnh liền giúp ta gửi lời chào Thư lão tiền bối một tiếng a."

Sau đó Đỗ viện trưởng lại nhìn về Giang Mộc thâm ý nói.

" Tiểu tử, ta nghĩ Cảnh Long học viện là hợp với ngươi nhất a. Phù Hoa học viện quá phức tạp, không tiện cho người như ngươi tiến vào."

" Được rồi, ngươi mau đi đi, ngày hôm nay tiết học liền không cần để ý rồi."

Chu Liêm cùng Giang Mộc hai người nghe thấy Đỗ viện trưởng nói như thế đều là đứng dậy hướng đỗ viện trưởng cúi chào một cái sau đó mới trực tiếp rời đi khỏi phòng làm việc.

Vừa mới đi ra bên ngoài căn phòng, Chu Liêm liền lấy ra một cái chai rượu đút túi nhỏ hơi hơi dốc vào miệng uống một ít sau đó liền quăng cho Giang Mộc một cái kính đeo bằng dây nói ra.

" Tiểu tử, đeo nó vào. Chúng ta chuẩn bị bay rồi."

" Bay, cái gì bay a?"

Giang Mộc nghe nói câu nói của Chu Liêm liền có chút ít không hiểu. Xong khi nhìn thấy sau lưng Chu Liêm hiện ra một đôi cánh màu vàng xẫm cùng nâu nhạt có từng cái lông vũ to lớn ở phía trên đó.

Giang Mộc liền hiểu rồi, cái Chu lão sư này thế mà có một cái Dực ma cụ a. Thấy thế, Giang Mộc liền trực tiếp đem kính mắt cho đeo chặt trên đầu sau đó liền vào tư thế sẵn sàng chờ đợi bị Chu Liêm cho cắp lấy.

Chu Liêm thấy thế liền trước tiên phất tay hướng về phía Giang Mộc thân thể phóng ra một cỗ nhàn nhạt phong ma pháp. Sau đó hắn tựa như cái lực sĩ đem toàn thân Giang Mộc nhấc bỗng lên như không có chuyện gì.

Phập phập hai tiếng, thân thể Chu Liêm liền cứ như thế bị Dực ma cụ cho nhẹ nhàng kéo bay lên không trung.

Ban đầu Giang Mộc còn nghĩ mình bị kéo bay đi sẽ chịu đựng cái gì gió lớn thổi tung tóc cùng quần áo. Chỉ là sau khi nhắm mắt chuẩn bị tinh thần chịu đựng lấy mấy cái thứ kia. Thì sau một lúc lâu, Giang Mộc cảm nhận được duy nhất chỉ là từng tiếng gió thổi bên tai cùng xung quanh thân thể luân chuyển lấy phong nguyên tố do Chu Liêm phóng thích ra mà thôi.

Sau đó Giang Mộc mới mở mắt nhìn về xung quanh cùng dưới chân nơi cảnh vật cùng sự vật cây cối thổ địa đang không ngừng bị thu nhỏ ở dưới chân mình.

Mang theo tâm thái thoải mái cùng phấn khởi, Giang Mộc không khỏi hướng Chu Liêm lão sư hỏi.

" Chu lão sư, cảm giác bay như thế sảng khoái sao. Của ngài Dực Ma cụ bao nhiêu tiền vậy? Ở đâu bán ra a?"

Chu Liêm nghe thấy Giang Mộc hỏi như thế liền là mỉm cười gian xảo nói.

" Ngươi là muốn bay sao, muốn thử hay không cảm giác rơi tự do a."

Giang Mộc nghe thấy cái lời này cùng cảm giác được bàn tay của Chu Liêm đang dần dần thả lực liền trực tiếp đu cả hai tay mình bám chặt lên cánh tay của Chu Liêm khẩn thiết nói.

" Lão, lão sư, đừng a. Ta, ta còn chưa có lấy vợ sinh con nối dòng nữa a. Ngài chờ chừng nào ta có thể bay rồi hẳn tính a."

Chu Liêm thấy Giang Mộc như một cái thằn lằn bám ở trên cánh tay mình cũng là mỉm cười nói ra.

" Hừ, chờ ngươi muốn mua được một cái Dực Ma cụ cũng là không biết là lúc nào. Ngươi nghĩ cái đồ chơi này rẻ hay sao."

" Đợi khi nào ngươi có thể kiếm lấy hơn 100 triệu liền có thể tiếp tục suy nghĩ lấy a."

Giang Mộc nghe thấy cái giá này cũng không khỏi ngây ngẩn một cái. Phải biết người lao động thông thường một tháng trung bình cũng chỉ kiếm được 1 vạn đồng. Một năm tính tổng tới xem như 12 vạn đi.

Trừ ra chi phí sinh hoạt còn được 10 vạn là rất tốt rồi. Như vậy theo lời Chu Liêm nói Dực ma cụ kia giá trị ít nhất chính là 100 triệu.

Lấy số thu nhập của người thường ma tính chính là 10 năm dài đằng đẵng làm việc a. Nghĩ tới đây, Giang Mộc không khỏi nuốt nước bọt một cái sau đó liền tạm thời đem cái suy nghĩ mua Dực Ma cụ cho thu hồi.

Một lát sau, hai người Chu Lâm cùng Giang Mộc trực tiếp bay hết qua địa phận nha trang đô thành hướng về Cảnh Long Sơn ở phía Nam Thành Phố đáp xuống.

Khi đặt chân xuống đất, Giang Mộc mới biết chính mình chỗ ở hiện tại dường như đang ở lưng chừng núi, bên trong một cái khuôn viên nhỏ. Chu Lâm nhìn thấy Giang Mộc liếc trái liếc phải liềm mỉm cười hướng Giang Mộc nói.

" Ngươi mau tiến vào bên trong căn nhà đó đi. Thư lão đang chờ ngươi đó a."

Giang Mộc nghe vậy liền là nhanh chóng tiến vào bên trong căn nhà làm bằng gỗ kia trông có vẻ đã rất lâu đời. Vừa mở cửa tiến vào, Giang Mộc liền ngửi được mùi hương dược liệu thoang thoảng khiến cho tinh thần của hắn lập tức bình ổn xuống dưới.

Nghe thấy tiếng cửa mở, từ gian phòng bên cạnh liền vang lên tiếng chân cùng tiếng lộc cộc. Sau đó một cái lão giả tựa như gần đất xa trời mặc một bộ áo bào trắng liền xuất hiện ở trước mặt Giang Mộc.

Giang Mộc nhìn thấy cái vị lão giả kia ngập ngừng hỏi.

" Tiền bối, ngài là Viện trưởng Cảnh Long học viện hay sao?"

Lão giả kia chống gậy đi tới một cái ghế nhỏ kế bên một cái bàn bằng tre liền ngồi xuống sau đó lại đưa mắt nhìn về Giang Mộc một lượt.

Sau một lúc lâu hắn mới dùng một giọng ôn hoà nhưng có phần già nua hướng Giang Mộc nói ra.

" Ngươi chính là Giang Mộc đi, ta tên là Thư Vũ, là viện trưởng của Cảnh Long học viện."

" Ngươi có thể sang bên đây ngồi xuống a."

Nói rồi nói, Thư viện trưởng liền cầm lấy tách trà ở trên bàn rót ra hai ly trà nhỏ. Một đặt về phía mình, một đưa tới phía đối diện. Giang Mộc thấy thế cũng trực tiếp tiến đến ngồi xuống.

Đương lúc Giang Mộc muốn hướng Lão viện trưởng nói chuyện thì Thư lão liền chỉa tay hướng về phía tách trà trước mặt Giang Mộc nói.

" Trước uống trà a."

Giang Mộc thấy thế liền không tiếp tục vội vàng cầm lấy tách trà từ từ uống lấy. Nước trà vào mồm, một cỗ nhăn nhẳn đăng đắng liền truyền toàn bộ đầu lưỡi Giang Mộc.

Xong sau khi nước trà trôi qua, một cỗ ngòn ngọt nhè nhẹ theo vòm miệng Giang Mộc toả ra đem cái cảm giác ban đầu cho che lấp..

Thư lão nhìn thấy Giang Mộc khuôn mặt một hồi nhăn nhó liền mỉm cười.

" Không quen sao?"

Giang Mộc thấy vậy liền lắc đầu nói.

" Không phải là không quen, mà là lần đầu ta uống trà a. Cho nên cảm thấy rất đắng."

" Không quen cũng không sao, bọn trẻ các ngươi cũng chưa tới cái tầm thưởng thức trà a."

Thư lão hơi cảm thán một lúc liền xoay người lấy ra từ trong cái tủ bên cạnh một viên nho nhỏ trong suốt tảng đá to bằng một trái bóng đá kích thước.

Hắn đem khoả cầu kia đặt lên bàn sau đó hướng Giang Mộc nói

" Ngươi nếu như muốn biết điều ta muốn nói liền kiểm trắc một lần tinh thần lực a."

Chương 55 : Lại muốn kiểm trắc tinh thần lực.