Click quảng cáo, Mở shopee popup gia tăng khí vận 🤗
Ma Pháp Sư
Unknown
Chương 56 : Cố sự
Giang Mộc nghe thấy vậy cũng là hơi cau mày. Vốn dĩ Giang Mộc đối với cái vấn đề này cũng có chút n·hạy c·ảm. Bởi vì ở thư viện lúc trước mà Giang Mộc làm việc, hắn từng đọc qua một số cổ tịch cùng sử ký ngày xưa.
Trong đó có đề cập đến một số cá nhân cùng tổ chức tàn ác thường b·ắt c·óc thiên tài ma pháp sư để tiến hành nghiên cứu mấy cái ý tưởng điên rồ của bọn hắn.
Mà tựa như là Giang Mộc chính hắn, dựa theo sử ký ghi lại thì hắn chính là cái đầu tiên pháp sư tại sơ giai cấp có thể ẩn ẩn đạt tới Trung Giai ma pháp sư linh hồn lực.
Dù là Giang Mộc không có trắc thí đi qua, thế nhưng qua hơn hai tuần tu luyện, Giang Mộc cảm thấy rất có thể chính mình Tinh thần lực đã đạt tới tầm đấy.
Ngoài cái đó ra, Giang Mộc càng là sở hữu ba cái hệ a. Cái này cũng là tiền vô cổ nhân rồi. Cho nên đối với bất kì ai hướng về hai cái vấn đề này truy xét thì Giang Mộc cũng rất đề phòng.
Thư lão lúc này nhìn lấy ánh mắt có chút đề phòng của Giang Mộc liền là hiền hoà cười cười hướng Giang Mộc nói ra.
" Để ta kể cho ngươi một cái cố sự a. Cũng là tại đây 35 năm trước có một cái tiểu nhân vật được tìm thấy dưới chân núi cảnh sơn."
" Mà ta lúc đó cũng chưa phải giữ lấy chức vụ viện trưởng học viện cảnh long. Khi ấy ta còn đang trong quân đội phục vụ. Mà cái đứa trẻ kia chính là bị ta trong một lần làm nhiệm vụ sau đó nhặt về giao cho một cái vị đại nhân nuôi nấng."
" 20 năm trước, cái đứa trẻ kia cũng như ngươi thức tỉnh làm ma pháp sư. Chỉ là lúc ấy thức tỉnh, hắn là tại bên trong trụ sở quân đội thực hiện."
" Chắc là ngươi cùng biết tại Đại Nam đế quốc thì kỉ lục điểm tinh thần lực cao nhất là 9000 điểm đi. Thế nhưng năm ấy ta cùng mấy vị đại nhân khác liền nhìn thấy một cái thiên tài vừa thức tỉnh tựu là 1 vạn điểm TTL."
" Hơn nữa hắn cũng không chỉ thức tỉnh một cái hệ ma pháp mà là một lúc thức tỉnh song hệ. Lúc ấy chúng ta quân đội liền biết cái thiếu niên kia là một cái mầm móng quý hiếm cho nên liền ẩn giấu nuôi nấng lấy."
" Đúng như chúng ta dự đoán, tên thiếu niên kia chỉ trong năm năm phát triển đã là tiến triển cực tốc ngoài dự đoán của mọi người. Bất quá ông trời dường như ghen ghét người có tài."
" Năm hắn 25 tuổi, một trận thủy chiến quy mô toàn thế giới trực tiếp nổ ra. Kẻ cầm đầu chính là Thủy ma thú. Năm đó chiến dịch, của ta mấy vị thượng cấp ngã trận. Mà cái thiếu niên kia vì bảo vệ Nha Trang đô thành cũng ngã trận."
" Thế nhưng theo ta được biết khi ấy thê tử hắn cũng đã hạ sinh được một cái nhi tử. Bất quá ta cũng không biết vì sao trong lúc di tản vợ con của hắn cùng..."
Nói tới đây khoé mắt của Thư lão bỗng chốc lấp loé hai giọt lệ thủy, hắn cứ thế bần thần một hồi lâu mới đem tay lau lấy khoé mắt lại mỉm cười nhìn Giang Mộc một cái nói tiếp.
" Vợ con của hắn cùng tất cả gia quyến của tất cả quân nhân cấp cao, trong đó có cả vợ con của ta đều c·h·ế·t. Chỉ là sau khi ta từ tiền tuyến trở về, nghe thấy cái tin kia cũng là không màng mệt mỏi mang theo đám anh em tiến vào rừng sâu thăm thẳm đi tìm."
" Cũng may ông trời thương xót, tuy người đã c·h·ế·t nhưng chúng ta vẫn có thể tìm tới vài bộ phận thi thể có thể nhận ra được."
Giang Mộc nghe tới đây cũng là cảm thấy cấn cấn một chỗ liền hướng Thư lão nói.
" Thư lão tiền bối, ta cũng không có ý gì trách cứ ngài thế nhưng là cũng có thể ta không phải đứa bé của cái nhân vật kia a. Hơn nữa trong lịch sử ma pháp, thiên phú cũng có thể xuất hiện ở bất đồng người a."
Thư lão nghe thấy vậy cũng là không trách cứ Giang Mộc mà tiếp tục giảng thuật.
" Ta hiện tại biết ngươi cũng chưa tin tưởng ta thế nhưng vị trí ngươi được người gọi là Giang Cha xứ phát hiện cách Hòn Bà sơn cũng không xa a."
" Hơn nữa theo tư liệu điều tra, lúc ngươi được phát hiện thì ngươi được một cái quang hoàn bảo bọc lấy a."
"Cho nên ta có thể suy đoán rất có thể ngươi chính là con của tiểu tử kia. Hơn nữa nếu như hôm đó di tản thật sự xảy ra biến cố cùng ngươi theo một cái suối nhỏ từ trên hòn bà trôi ra đến sông cái cũng là rất hợp lý."
" Bất quá còn có một thứ ngươi chưa biết đi, vốn dĩ một ma pháp sư dù cho xuất sắc đến đâu thì ngay từ đầu cực hạn tinh thần lực của hắn cũng chỉ có 9999."
" Mà cái tiểu tử kia có thể đạt tới 1 vạn điểm TTL cũng không phải là ngẫu nhiên mà chính là hắn có một cái Thiên Phú chưa từng xuất hiện trên thế giới này hoặc có thể nói trong sử ký chưa từng ghi chép. Mà chúng ta mấy người liền đặt tên nó là Bao Dung hay là Phá Cực Thiên phú."
" Bao Dung cái thiên phú này bản chất của nó chúng ta cũng không biết rõ. Chỉ là chúng ta từ trên người tiểu tử nhìn thấy cùng ghi chép đến dường như người sở hữu cái thiên phú này có thể làm được rất nhiều thứ hoặc không làm được thứ gì cả."
" Tựa như trong quá trình phát triển của cái tên kia, khi hắn đột phá trung giai cảnh giới tựu chỉ thức tỉnh thêm một cái hệ. Khi hắn đột phá vào Pháp Binh cảnh giới lại là giác tỉnh hai cái hệ. Còn như lần đột phá lên pháp tướng, hắn trực tiếp thức tỉnh lấy ba cái hệ."
" Bọn ta cũng không biết rốt cuộc cái thiên phú này là hoạt động theo quy cách gì. Bất quá vì nó phá đi giới hạn mà một ma pháp sư thường có cho nên chúng ta đặt nó là phá cực thiên phú."
" Bất quá cái Thiên Phú này còn có một cái công dụng khác mà trong một lần tình cờ chúng ta phát hiện lấy. Khi cái tiểu tử kia cùng một nhóm đồng đội làm một cái nhiệm vụ thì bọn hắn rơi vào một cái tình thế thập tử nhất sinh."
" Theo lời kể của hắn lúc ấy, khi đồng đội đã gần c·h·ế·t hết, chỉ còn hắn cùng một cái quân nhân khác chống cự ma thú. Tên quân nhân kia vì bị thương nặng biết mình không qua khỏi liền trực tiếp lựa chọn Giải phóng ma linh."
" Chắc ngươi cũng không được học cái thủ đoạn kia a. Giải phóng ma linh có thể xem như là thủ đoạn cuối cùng của ma pháp sư."
" Bởi vì ma linh chỉ là một cái Linh Thể không có ý chí cho nên không thể ở trong tự nhiên phát triển được. Chỉ khi nhân loại tìm ra cách cùng ma linh cộng hưởng mới có thể cùng nhau lớn mạnh."
" Mà khi ma linh một lần nữa thoát ra khỏi Linh Gian của ma pháp sư. Thì nó sẽ theo thời gian trôi đi bị rút cạn năng lượng một lần nữa trở thành một cái vô hại ma linh."
" Bất quá khi đó Ma Linh cũng là ở trạng thái táo bạo mạnh mẽ nhất. Ma Pháp sư chúng ta khi rơi vào đường cùng có thể dùng nó như một quả bom tự sát cùng kẻ địch liều mạng."
" Chỉ là tên quân nhân kia cũng không có cơ hội đi điểu khiển ma linh mà bị một cái khác ma thú tại chỗ đập c·h·ế·t. Trong giây phút sinh tử, cái tiểu tử kia thế mà điên khùng thử đi chưởng khống ma linh kia."
" Cũng là không biết lúc ấy tổ tiên hắn chỉ dẫn hay là làm sao hắn thật có thể đem ma linh đó sai sử, hơn nữa còn có thể đem nó tự do chuyển dời vào trong Linh Giản của mình."
" Cũng là nhờ đó, hắn thành công trốn thoát ra ngoài cái khu vực nguy hiểm đấy."
" Chỉ là về sau, cái ma linh kia cũng là triệt để tiêu tán mất."
Nói tới đây, ánh mắt Thư lão lại nhìn về phía biển đông trong xanh đang nhẹ nhàng vỗ lấy thở dài nói.
" Chỉ là cũng nhờ có cái tác dụng thiên phú này mà chúng ta mới chiến thắng trận hải chiến năm ấy. Năm ấy hắn, tuổi trẻ khinh cuồng. Hắn cùng ba vị đại nhân cứ như thế dùng nóng hổi huyết dịch đem cả một quân đoàn Ma Thú cho g·i·ế·t đi rồi."
Thư lão vừa nói, ánh mắt hắn không khỏi hiện lên từng cái hình ảnh sống động, một cái khổng lồ quả cầu hạ xuống đem ở trong sâu thẳm đại dương ma thú đánh g·i·ế·t, bốc hơi.
Cái hình ảnh đó ở trong ký ức của Thư lão mãi mãi đều như thế hùng vĩ như thế sáng rực. Sau một lúc lâu tưởng niệm. Thư lão mới dùng một loại ánh mắt mong đợi hướng về Giang Mộc nói.
" Giang Mộc, dù là ngươi có phải hay không là cái thất lạc hài tử kia. Nhưng thiên phú của ngươi ta là công nhận lấy."
" Nếu ngươi thật là hài tử của tên nhãi kia, ta cũng không ép ngươi đi theo đường của cha ngươi. Cha ngươi đã dùng cả sinh mệnh dâng hiến cho tổ quốc. Còn như ngươi cũng không cần gánh lấy trọng trách kia."
" Ngược lại, nếu như là ta nhận lầm thì cũng không sao a, dù sao thì thiên phú ngươi vẫn ở đó, chỉ là ta có chút lẩm cẩm mà thôi. Cho nên hi vọng ngươi thông cảm cho cái lão già này a. "
Giang Mộc từ đầu đến cuối nghe lấy câu chuyện Thư lão kể. Nhìn lấy từng hồi đau thương, hào hùng, nuối tiếc hiện ra trên gương mặt của lão nhân gần đất xa trời này.
Giang Mộc nội tâm lúc này cũng là triệt để không có phòng bị. Nhìn cái lão nhân trước mắt, Giang Mộc nội tâm là nói lấy hắn cũng không phải giả vờ. Còn nếu như Giang Mộc là đoán sai cũng chỉ có thể trách hắn quá non, lão già kia diễn quá tốt.
Chỉ là nhìn lấy Thư Lão ánh mắt cùng biểu cảm, Giang Mộc cũng là đành tin lấy cái lão giả này một lần.
" Thư lão, vậy hãy để ta thử một lần a."
Nói rồi, bàn tay Giang Mộc trực tiếp để lên trên hòn đá trong suốt kia. Hòn đá vừa vào tay, Giang Mộc liền cảm thấy từng hồi mát lạnh khí tức theo bàn tay hắn truyền tới Linh Gian bên trong Linh Hồn Thể.